Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 831

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Lý Hàm Phong tựa như cười mà không phải cười, liếc đám người Trương Đạt một cái: "Không sai."
Lúc này, nam nhân cầm đầu chấp pháp đội nhìn về phía Trương Đạt. Trước đó cho tới giờ bọn họ chưa từng nghe nói qua, người họ muốn bắt sẽ là đệ tử của trưởng lão.
Ở trong học viện Xích Diễm, cho dù là đệ tử trưởng lão mắc phải sai lầm lớn, chấp pháp đội muốn bắt người, cũng cần phải được trưởng lão đồng ý mới có thể hành động. Nếu như trưởng lão chưa lên tiếng, chấp pháp đội không có quyền tự tiện bắt người mang đi.
Mãi đến giờ phút này, Diệp Oản Oản lúc này mới nhớ ra, khi mình tiến vào học viện Xích Diễm, một vị huấn luyện viên Xích Diễm tiếp đón nàng, đã từng đưa nàng đến chỗ Cung lão. Mà vị Cung lão kia, một trong tứ đại trưởng lão Xích Diễm, đã đích thân thu nhận mình làm đệ tử ký danh.
Nếu như hôm nay không phải là Lý Hàm Phong nhắc tới chuyện này, Diệp Oản Oản chỉ sợ là đã sớm quên.
"Trương Đạt... Trước đó ngươi cũng không có nói, nữ nhân này là đệ tử của trưởng lão..."
Lúc này, nam nhân cầm đầu chấp pháp đội nhìn về phía Trương Đạt, chân mày nhíu sâu.
Nghe câu này, Trương Đạt cười lạnh một tiếng, nói: "Ngươi cho là, chuyện này là khả thi sao? Vị trưởng lão nào lại đi thu nhận một học viên mới làm đệ tử chứ?"
Trương Đạt vừa nói như vậy, mấy người chấp pháp đội hai mắt nhìn nhau một cái. Trương Đạt nói vô cùng có lý, còn chưa từng nghe qua, có vị trưởng lão nào của học viện Xích Diễm lại đi thu nhận học viên cấp D làm đệ tử.
Bây giờ, đối với những trưởng lão học viện Xích Diễm kia mà nói, đã sớm vô dục vô cầu đối với bản thân, mà lại đem tất cả hy vọng gửi gắm cho những đệ tử kia của mình.
Nhất là học viện Xích Diễm hiện tại, tất cả trưởng lão mặt ngoài hòa thuận, thật ra thì đã sớm âm thầm nội đấu ngươi ૮ɦếƭ ta sống. Không có vị trưởng lão nào không hy vọng đệ tử của mình vượt qua đệ tử của trưởng lão khác. Đã là như thế, làm sao lại thu nhận một tên lính đánh thuê cấp D làm đệ tử? Hoàn toàn không phù hợp logic!
"Lý Hàm Phong, ta thấy, ngươi và lính đánh thuê đào ngũ này có quan hệ, nên muốn bao che cho ả ta! Cho nên mới nói cô ta là đệ tử trưởng lão. Cho ngươi biết, ngươi đã mắc phải sai lầm!" Trương Đạt nhìn chằm chằm Lý Hàm Phong, lạnh giọng nói.
"Ha ha..."
Lý Hàm Phong nhìn chằm chằm Trương Đạt, cười nhạt, cũng không giải thích gì thêm.
"Lý Hàm Phong, ngươi nói cô ta là đệ tử trưởng lão, là đệ tử vị trưởng lão nào, làm sao ta lại không biết?" Lúc này, nam nhân cầm đầu chấp pháp đội, nhìn về phía Lý Hàm Phong, hơi nhíu mày.
"Các ngươi nếu không tin, có thể bắt cô ấy mang đi. Về phần ta, lời đã nói rồi!" Lý Hàm Phong nói.
"Lý Hàm Phong, ngươi nói cô ta là đệ tử trưởng lão, ngươi ngược lại nói xem một chút, cô ta là đệ tử vị trưởng lão nào?" Nam nhân cầm đầu chấp pháp đội mở miệng hỏi.
"Cung lão." Lý Hàm Phong trả lời.
"Cung lão?"
"Vị sư muội này... là đệ *** lão?"
"Làm sao có thể! Cung lão là một trong tứ đại trưởng lão của học viện Xích Diễm. Hai năm gần đây, đệ tử ông ta bị mấy vị trưởng lão khác áp chế nghiêm trọng. Ông ta sẽ đi thu nhận một vị lính đánh thuê cấp D, để cho các trưởng lão khác nhạo báng?"
Trong lúc nhất thời, không ít lính đánh thuê gần đó luôn miệng bàn tán.
"Ha ha ha... Lý Hàm Phong, ngươi nói cô ta là đệ *** lão?" Trương Đạt cười lạnh không dứt: "Ngươi đang nói đùa sao?"
Cung lão tại học viện Xích Diễm nổi danh là mặt lạnh vô tình, tuyệt đối sẽ không dễ dàng thu nhận người khác làm đệ tử.
Nhất là nhiều năm trước, ái đồ Nhiếp Vô Ưu của Cung lão, càn quét học viện Xích Diễm, trở thành một đời truyền kỳ của học viện Xích Diễm. Mà sau khi Nhiếp Vô Ưu mất tích, đối thủ một mất một còn của Cung lão, một vị trưởng lão khác, thu nhận Nhiếp Linh Lung làm đệ tử. Sau đó, Nhiếp Linh Lung đích thân phá vỡ từng kỷ lục Nhiếp Vô Ưu năm đó sáng tạo ra, trở thành truyền kỳ mới của học viện Xích Diễm.
Cũng chính vì vậy, đối thủ một mất một còn của Cung lão, đã đứng ở trên đầu của Cung lão, tước đoạt rất nhiều quyền lợi nên thuộc về ông. Chuyện có quan hệ tới mặt mũi tôn nghiêm của bản thân, Cung lão làm sao có thể sẽ thu nhận một vị lính đánh thuê cấp D làm đệ tử?
Nghe người bên cạnh bàn tán, Diệp Oản Oản rúng động trong lòng.
Sư phụ tiện nghi của mình... lại là sư phụ vỡ lòng của Nhiếp Vô Ưu tại học viện Xích Diễm…
Vậy không phải là nói... Cung lão chính là sư phụ của mình!
Hơn nữa, Diệp Oản Oản mới vừa rồi nghe người ta nói tới, cũng chính bởi vì năm đó mình rời đi, đã tạo thành tổn thương quá lớn đối với Cung lão. Từng kỷ lục được Nhiếp Vô Ưu sáng tạo bị Nhiếp Linh Lung phá vỡ, để cho đối thủ một mất một còn của Cung lão coi thường ông, giẫm ở trên đầu của ông…
Trên trán Diệp Oản Oản nổi lên một đường gân xanh. Chính mình năm đó, lại có thể dẫn một con chó sói mắt trắng về nhà, để hiện tại mọi người trong nhà đều bị nó che mắt…
"Cái gì mà đệ tử trưởng lão, nói bậy nói bạ! Mang cô ta đi, điều tra cặn kẽ!"
Một cô gái tướng mạo không tầm thường, thần sắc lạnh nhạt, chậm rãi đi đến đây. Sau khi liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái, mở miệng nói.
Nhìn thấy cô ta, thần sắc không ít lính đánh thuê cao cấp bốn phía đều kinh ngạc.
Mạnh Khả, thiên tài siêu cấp mới nổi của học viện Xích Diễm. Mới vừa gia nhập học viện Xích Diễm không bao lâu, đã hoàn thành hai nhiệm vụ cấp S, là viên ngọc quý trên tay gia chủ Mạnh gia của Độc Lập Châu. Hơn nữa, còn được đối thủ một mất một còn của Cung lão thu làm đệ tử thân truyền; cũng là tân truyền kỳ của học viện Xích Diễm, sư muội dòng chính của Nhiếp Linh Lung!
Diệp Oản Oản nhìn về phía Mạnh Khả. Cô gái này, thời điểm trước đó khi mình tham gia khảo hạch nhập học cũng từng gặp một lần, là một người kiêu ngạo tự phụ cực độ.
"Còn ngớ ra làm cái gì, bắt lại nghiêm hình tra hỏi!" Thanh âm lãnh đạm của Mạnh Khả từ trong miệng truyền đến.
Trương Đạt cười lạnh, đang chuẩn bị để cho người của chấp pháp đội động thủ. Bất ngờ một vị lão giả mặc cẩm y, mặt không cảm xúc, chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện tại nơi này.
"Sư phụ..."
Thấy lão giả đến, Lý Hàm Phong liền vội vàng tiến lên, cung kính gọi, đồng thời hướng về Cung lão hành lễ.
"Ừm." Cung lão nhìn Lý Hàm Phong một cái, đáp lại một tiếng.
"Con bà nó! Lão giả này chính là một trong tứ đại trưởng lão của học viện Xích Diễm, đã từng là truyền kỳ của học viện, lão sư vỡ lòng của Nhiếp Vô Ưu... Cung lão?"
"Đã tới học viện Xích Diễm lâu như vậy rồi, nghe nói qua về tứ đại trưởng lão, nhưng cho tới bây giờ chưa từng được gặp..."
"Một tên lính đánh thuê cấp D như ngươi, có thể nhìn thấy đệ tử trưởng lão là có phúc lắm rồi, còn muốn gặp trưởng lão!"
Một đám lính đánh thuê cấp D lão làng, sau khi nhìn thấy Cung lão, liền vội vàng lên tiếng.
"Con mịa nó! Vị sư muội này, chẳng lẽ thật sự là đệ *** lão sao!"
"Tôi thấy có thể lắm!"
"Kỳ quái, Cung lão những năm gần đây nhất, bởi vì chuyện của đệ tử, bị đối thủ một mất một còn chèn ép chật vật vô cùng, làm sao lại đi thu nhận một tên lính đánh thuê cấp D? Không phải là tạo cơ hội để cho đối thủ một mất một còn chèn ép càng ác hơn sao?"
"Cung lão, ngài làm sao lại tới đây vậy?"
Giờ phút này, người cầm đầu chấp pháp đội nhìn về phía Cung lão, thần sắc kinh ngạc.
Nhưng mà, Cung lão vẫn không để ý tới, trực tiếp nhìn về phía Diệp Oản Oản cách đó không xa: "Qua đây!"
"Ồ..."
Diệp Oản Oản theo bản năng đi tới bên người Cung lão, mở miệng nói: "Sư phụ..."
Diệp Oản Oản không nhịn được quan sát vị lão nhân nhìn có vẻ tịch mịch trước mặt này nhiều hơn mấy lần. Ông ta chính là sư phụ của mình năm đó ở học viện Xích Diễm…
Sự thương yêu của Cung lão đối với Nhiếp Vô Ưu, tại học viện Xích Diễm không ai không biết. Cũng vì vậy, mà sau khi Nhiếp Linh Lung bái đối thủ một mất một còn của ông làm sư phụ, cố ý phá vỡ kỷ lục của Nhiếp Vô Ưu, Cung lão tức giận tới mức miệng phun máu tươi.
Nhìn lão nhân trước mắt, chẳng biết tại sao, Diệp Oản Oản không khỏi có chút chua xót trong lòng.
"Nghe nói, các ngươi muốn bắt đồ nhi của ta?"
Cung lão đảo mắt nhìn đám người Trương Đạt và chấp pháp đội, thanh âm lãnh đạm như thiên lôi.
"Chuyện này..."
Lời này vừa nói ra, Trương Đạt thần sắc hoảng sợ, khó tin. Trương Tác Niên bên cạnh càng lộ ra vẻ bối rối.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc