Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 823

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Cận vệ bên cạnh Tu La Chủ, nào phải hạng người bình thường, nữ nhân kia nhất thời sơ suất, trực tiếp bị một chưởng đánh trúng… ***.
Mặc dù kịp thời né tránh, chỉ sợ cũng bị thương không nhẹ.
Nữ nhân không nghĩ tới đối phương lại có thể rời đi như vậy, nhất thời không khinh thường nữa, hai bên đánh nhau kịch liệt.
"Hú hú hú ——!! Hay!!"
Giờ phút này, ở những bàn xung quanh, một đám người đang hú hét cổ vũ, H**g phấn xem trò vui.
Hôm nay một đám cao tầng và thành viên của Không Sợ Minh đang tụ hội uống R*ợ*u tại hộp đêm.
Mới vừa rồi Lạc Lâm Na nói thấy được một chàng cực phẩm soái ca, sau đó liền đi qua ôm trai đẹp về rồi!
Một đám người đang đánh đánh cược lần này Lạc Lâm Na có thể mất mấy giây để “câu” được anh ta.
"Ha ha ha... Lần này Lạc đường chủ gặp phải là một gã khó xơi rồi!"
"Không sai, không sai! Nhưng dù thế nào, chỉ cần Lạc đường chủ dựa vào mỹ sắc là có thể đem người giải quyết rồi!"
"Nam nhân kia là ai vậy, làm sao lại chưa từng thấy? Tới hộp đêm còn mang theo cận vệ, là đại thiếu gia nhà nào?"
"Mặc kệ là nhà nào, tối nay nhất định sẽ là người của Lạc đường chủ chúng ta, ha ha ha ha..."
...
"Mấy người các ngươi, chơi gì vậy? Vui vẻ như vậy?" Ngay vào lúc này, Bắc Đấu và Thất Tinh từ một cửa khác của quán bar đi vào.
"Ha ha, Lạc đường chủ coi trọng một chàng soái ca, câu dẫn thất bại, đang đánh nhau cùng với cận vệ của người ta, đang chuẩn bị dùng biện pháp mạnh hơn đây!" Một người trong đám giải thích.
"Yo, K**h th**h như vậy? Mau mau nhanh, đưa hạt dưa cho tôi!" Bắc Đẩu vội vàng nắm một nắm hạt dưa, liền định vừa cắn vừa xem trò hay.
Mà một bên, Thất Tinh giờ phút này đã thấy rõ người Lạc Lâm Na trêu chọc chính là ai, sắc mặt nhất thời đại biến, lộ ra vẻ nhức đầu không thôi, "Tệ hại!"
"Trò vui xem hay như vậy, làm sao lại tệ hại được?" Bắc Đẩu liếc Thất Tinh một cái, tiếp theo đó đưa mắt nhìn sang.
Ngay vào lúc này, một ánh đèn nhấp nháy xẹt qua hướng đó, chiếu sáng gương mặt của Khương Viêm đang thay Tu La Chủ đánh nhau với Lạc Lâm Na.
"Sặc —— khục khục khặc khục...!!" Sau khi thấy rõ hai người kia là ai, Bắc Đẩu sợ đến tè ra quần, ho đến kinh thiên động địa.
Thất Tinh đầy ghét bỏ vỗ trên lưng Bắc Đẩu một cái.
"Trời má... Lâm Na đây là muốn tìm ૮ɦếƭ sao?" Bắc Đẩu rốt cuộc ho ra hạt dưa kẹt trong cổ họng, chật vật nói.
Giờ phút này, những thành viên Không Sợ Minh khác đối với chuyện này vẫn chưa biết gì cả, tiếp tục H**g phấn xem kịch vui, thậm chí gào to lên.
"Lạc đường chủ! Cố lên...!"
"Đưa hắn lên giường!"
...
Bắc Đẩu đầy thương cảm nhìn lấy đám người kia, trong lòng âm thầm thắp cho mỗi người một nén nhang.
Hôm nay hắn vì biết được Phong tỷ có hẹn với Tu La Chủ, nên mới tới xem bát quái…à nhầm, tới hộ giá! Không nghĩ tới, sau khi đến lại nhìn thấy một đám huynh đệ Không Sợ Minh vừa vặn tối nay đang uống R*ợ*u ở bên này, cho nên hắn mới qua đây ngồi một chút.
Vạn vạn không ngờ tới... Đám người này lại có thể sẽ gây ra chuyện như vậy...
"Làm... Làm sao bây giờ? Phong tỷ có tới chưa vậy?" Bắc Đẩu hỏi.
Thất Tinh đảo một vòng, ánh mắt dừng tại một thân ảnh nào đó, "Tới rồi!"
Bắc Đẩu: "Xong rồi, xong rồi!! Tiểu Na Na, ngày này hàng năm... Tôi sẽ thắp hương cho cô..."
Nhưng vào lúc này, "✓út" một tiếng, trong hỗn chiến, đầu roi của Lạc Lâm Na trong lúc sơ xuất đánh về phía Tu La Chủ.
"Chủ thượng ——!!" Khương Viêm chấn nộ kêu lên một tiếng.
Mà nam nhân đứng tại chỗ, không nhúc nhích, ngay cả ánh mắt cũng đều không nháy lấy một cái.
Một giây kế tiếp, không đợi Khương Viêm đi qua ngăn trở, một cái cổ tay tinh tế, vững vàng hờ hững bắt được đầu roi như xé rách bầu trời kia.
Diệp Oản Oản vừa nắm roi, vừa nhìn mê đắm gương mặt động lòng người của Tu La Chủ, không quên cười híp mắt chào hỏi, "Hi ~ ~"
Tu La Chủ: "..."
Giống như trong dự đoán, không được nam nhân đáp lại, Diệp Oản Oản cũng không thèm để ý chút nào.
"Oa nha, bùng nổ bùng nổ! Lại có thể có người dám cùng Lâm Na ςướק người nha!"
"Có trò hay để nhìn!"
Một số thành viên Không Sợ Minh còn chưa thấy rõ tình huống của Diệp Oản Oản H**g phấn gào lên.
"Ai! Dám ςướק nam nhân lão nương coi trọng! Không muốn sống nữa sao?" Lạc Lâm Na rống giận dùng sức kéo roi một cái.
Diệp Oản Oản nghe vậy, lúc này mới từ trên người Tu La Chủ thu hồi lại ánh mắt, đầu tiên đem roi buông ra, ngay sau đó, xoay người, vừa ôm cánh tay của Tu La Chủ, vừa nhìn về phía mỹ nữ đường chủ trước mặt, thờ ơ chúm chím khóe môi, nói một chữ: "Ta..."
Trong nháy mắt khi Diệp Oản Oản xoay người lại, sắc mặt Lạc Lâm Na trắng bệch, sợ đến mức roi trong tay "cạch" một cái rơi xuống đất, thiếu chút nữa trực tiếp quỳ xuống: "Minh... Minh chủ...!!!"
Mịa nó! Làm... Làm sao lại là Minh chủ?!
Lạc Lâm Na làm sao cũng không nghĩ tới, người tới sẽ là lão đại nhà mình, ngu người đứng lặng ở chỗ đó…
Xa xa, Bắc Đẩu nhìn thấy biểu cảm của Lạc Lâm Na, trong lòng âm thầm ói hỏng bét. Ha ha, cái này nào chỉ là chấn kinh, nếu như cô biết người cô trêu ghẹo là ai, còn không phải là bị hù ૮ɦếƭ sao…
"Minh... Minh chủ tha tội! Tôi... Tôi không biết là ngài!" Lạc Lâm Na sợ đến vội vàng cúi gập người cầu xin tha thứ, vừa nơm nớp lo sợ nói xin lỗi, vừa cẩn thận hướng về người đàn ông bên cạnh Diệp Oản Oản nhìn kỹ.
Không biết có phải là do ánh đèn mờ khiến nàng nhìn lầm hay không, con ngươi mới vừa rồi hờ hững như không để vật gì trong mắt, sau khi bị Minh chủ khoác lấy cánh tay, lại giống như hỏa diễm hừng hực cháy…
Diệp Oản Oản thấy Lạc Lâm Na đang trộm ngắm nam nhân bên cạnh mình, trên mặt mỉm cười đầy ôn nhu, nhưng lại lạnh nhạt mở miệng nói, "Lâm Na, ngươi nếu như lại nhìn anh ta thêm một cái, Minh chủ của nhà ngươi có thể sẽ làm một số chuyện rất tàn nhẫn đó nha…"
"Tôi tôi tôi... Tôi sai rồi! Lâm Na không phải cố ý! Minh chủ thứ tội!" Lâm Na sợ đến vội vàng cúi đầu, cũng không dám tiếp tục nhìn nhiều.
Oa oa oa, hù ૮ɦếƭ nàng rồi!
Ánh mắt nam nhân liếc qua nhìn gương mặt nhỏ tràn ngập uy hiếp kia của cô gái, con ngươi trong trẻo lạnh lùng, dường như mềm đi mấy phần...
"Ngoan ngoan ~ ~" Diệp Oản Oản cười một tiếng, sau đó, trực tiếp đem chàng trai đi vào bên trong.
Nhận ra được nam nhân tựa hồ muốn rút cánh tay về, Diệp Oản Oản mở miệng nói: "Tu La Chủ đại nhân, làm phiền anh tự kiểm điểm lại việc chính mình đi gây phiền toái, để yên tay ở đó. Tôi cũng nào có muốn chiếm tiện nghi của anh! Chẳng qua là, nếu tôi không làm như vậy, chỉ sợ đoạn đường đi chỉ mấy bước chân này, anh đi cả đêm cũng không tới được!"
Tu La Chủ: "..."
Sau lưng, Khương Viêm: "Yêu nữ!"
Rõ ràng chính là chiếm tiện nghi còn mượn cớ!
Quả nhiên toàn bộ Không Sợ Minh đều là cá mè một lứa!
Tia sáng tối tăm, một bên mấy gã khách nhân xem náo nhiệt, chỉ thấy một nữ nhân đột nhiên xuất hiện, trực tiếp ở ngay trước mặt Bá Vương Hoa Lạc Lâm Na đem nam nhân mang đi. Mà phần lớn khách nhân khác cũng không nhận biết Diệp Oản Oản.
Cô nàng Lạc Lâm Na tính tình nóng nảy kia, trơ mắt nhìn nam nhân mình coi trọng bị ςướק đi, lại chỉ có thể nơm nớp lo sợ đứng ở nơi đó, ngay cả một cái rắm cũng không dám thả...
"Mẹ nó! Đây là cái tình huống gì? Mới vừa rồi, nữ nhân kia là ai vậy?"
"Không biết nữa!"
...
Những khách nhân khác không biết được tình huống, nhưng đám người Không Sợ Minh kia không có khả năng không nhận biết được Minh chủ nhà mình nha...
Sau khi thấy rõ nữ nhân kia là ai, địa phương mới vừa rồi còn gào thét cổ vũ như quỷ khóc sói tru đột nhiên trở nên yên lặng như tờ, không hề có một chút âm thanh nào.
Bọn họ mới vừa rồi... Thấy được cái gì?
Mới vừa rồi Diệp Oản Oản một lòng chờ Tu La Chủ, cộng thêm thành viên Không Sợ Minh rất đông, rất nhiều người nàng cũng không nhận biết được, nên cũng không hề chú ý là người nhà mình đang ở chỗ này.
Lúc này thấy được Bắc Đấu và Thất Tinh, mới biết những người đang ngồi cổ vũ nhiệt tình nhất kia là người của Không Sợ Minh mình.
Vì vậy, dĩ nhiên là muốn đi qua bắt chuyện một phen.
Diệp Oản Oản mới vừa đi tới, một đám người mới vừa rồi còn đang H**g phấn như rồng như hổ, bỗng nhiên co vòi, y như một đám học sinh tiểu học thấy giáo viên chủ nhiệm, cả đám ngồi nghiêm chỉnh thẳng đứng sống lưng.
"Minh... Minh chủ... Minh chủ, mời ngài ngồi..."
Diệp Oản Oản hơi cúi xuống, ngay sau đó cười xua xua tay: "Không cần đâu, Minh chủ nhà các ngươi tối nay bề bộn nhiều việc, các ngươi cứ tự nhiên!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc