Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 813

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản nghe vậy bật cười, "Tại sao vậy?"
Đường Đường lập tức mở miệng nói: "Hắn không thích hợp với mẹ!"
Diệp Oản Oản cảm thấy hứng thú hỏi, "Ồ? Hắn không thích hợp với mẹ, vậy con cảm thấy ai thích hợp với mẹ?"
Cậu bé rũ con ngươi, dường như lâm vào trầm tư.
"Mỹ nhân, mỹ nhân, nếm thử cái này một chút! Tôi đút cho cô nhé..." Thẩm Thiên Trần hùng hục cầm lấy một cây kẹo hồ lô tiến tới trước mặt nàng.
Diệp Oản Oản nhức đầu nhìn Thẩm Thiên Trần, thấy uyển chuyển cự tuyệt cũng đều vô dụng, chỉ có thể nói ngay vào điểm chính, "Xin lỗi, Thẩm công tử, tôi đã có người yêu rồi!"
Thẩm Thiên Trần nghe vậy, tỏ vẻ không thèm để ý chút nào, cười híp mắt mở miệng, "Tôi biết, tôi biết mà! Bạch Minh chủ cô yêu thích trai đẹp! Bàn về giá trị nhan sắc mà nói, tại hạ hẳn là có thể vừa mắt Bạch Minh chủ chứ?"
Khóe miệng Diệp Oản Oản co giật một cái. Danh tiếng của Bạch Phong kém đến vậy sao? Tất cả mọi người đều biết nàng háo sắc?
Diệp Oản Oản bất đắc dĩ giải thích, "Tôi không phải là có ý đó! Ý của tôi là, tôi đã có người yêu, anh ấy là tình cảm chân thành duy nhất cả đời này của tôi, cũng không phải là đối tượng vui chơi qua đường tùy ý."
Thẩm Thiên Trần nhất thời đầy chính nghĩa, mở miệng nói, "Bạch Minh chủ, cô xinh đẹp và có trí tuệ như vậy, trí tuệ lại đi cùng vũ lực, vũ lực lại đi cùng sự tàn bạo cay độc, làm sao lại có thể bị một đóa hoa tươi làm dừng bước! Mong muốn chiếm hữu trai đẹp của cô như biển rộng! Rất nhiều trai đẹp vẫn đang tươi ngon mơn mởn chờ cô chinh phục, ví dụ như tôi..."
Diệp Oản Oản: "..." Ngươi đủ rồi đó!!!
Diệp Oản Oản nói thế nào cũng nói không thông, đang nhức đầu nghĩ cách làm sao thoát khỏi Thẩm Thiên Trần. Lúc này, trước mặt đột nhiên truyền tới một âm thanh dịu dàng.
"Tiểu Phong!"
Ai? Kỷ Tu Nhiễm?
Dưới tình huống này, nhìn thấy Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Oản Oản thật đúng là khó mà nói mình rốt cuộc là có tâm tình gì?
Vốn nàng vẫn đang giả mạo làm Bạch Phong, giả mạo làm vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm, cho nên hoàn toàn không có chướng ngại tâm lý gì, ở trước mặt anh ta diễn một chút là được rồi.
Nhưng mà bây giờ, ai ngờ đâu... thân phận chân thật của nàng, lại chính là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm!!
Tâm tình này... Thật sự là có chút khó mà hình dung!
Càng làm cho tâm tình nàng cảm thấy phức tạp chính là, trước đó lúc ở Kỷ gia, nàng từng nghe Kỷ phu nhân nhắc qua, ban đầu, là Kỷ Tu Nhiễm hủy bỏ hôn ước, không nguyện ý cưới Nhiếp Vô Ưu.
Cái gã Kỷ Tu Nhiễm này, cự tuyệt hôn ước với Nhiếp gia, lúc không có ai lại đi dây dưa cùng với Bạch Phong…
A, cho nên, nàng đây coi như là... bị Kỷ Tu Nhiễm cho đội nón xanh sao?
Nghe được âm thanh quen thuộc của Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Oản Oản còn chưa kịp mở miệng, Đường Đường ở bên cạnh đột nhiên chạy thật nhanh về phía trước, tới trước mặt của Kỷ Tu Nhiễm, ríu rít kêu một tiếng: "Kỷ thúc thúc! Kỷ thúc thúc, Đường Đường rất nhớ thúc!"
Trên mặt Kỷ Tu Nhiễm lộ ra nụ cười ấm áp như gió xuân, cúi người đưa bàn tay to lớn của mình ra xoa xoa đầu của cậu bé.
Diệp Oản Oản thấy vậy, khó tránh khỏi có chút kinh ngạc. Đồng thời, mi tâm không khỏi nhảy một cái.
Đường Đường trừ ở trước mặt nàng ra, cực ít khi sẽ đối xử với người nào nhiệt tình như vậy. Không nghĩ tới, cậu bé lại có thể sẽ thân cận như vậy cùng với Kỷ Tu Nhiễm?
Bất quá, có lẽ dường như cũng không quá kỳ quái. Kỷ gia và Nhiếp gia giao hảo, Kỷ Tu Nhiễm và Nhiếp Vô Ưu; cũng chính là mình; thậm chí từng có hôn ước. Kỷ Tu Nhiễm nhận biết Đường Đường, ngược lại là rất bình thường.
Nhưng theo lý thuyết, Đường Đường nếu như không phải là con trai của Kỷ Tu Nhiễm, vậy coi như là Kỷ Tu Nhiễm bị đội nón xanh. Làm sao Kỷ Tu Nhiễm lại còn có thể đối xử tốt với Đường Đường như vậy?
Cho nên nói... Cậu nhóc Đường Đường này... sẽ không phải là nàng và Kỷ Tu Nhiễm sinh đấy chứ?
Diệp Oản Oản bị chính suy nghĩ lung tung của mình dọa sợ!
"Mẹ..." Mãi đến khi Đường Đường dắt Kỷ Tu Nhiễm qua gọi mình, Diệp Oản Oản mới hồi phục lại tinh thần.
"Mẹ, đây là Kỷ thúc thúc của con!" Thái độ đối đãi với Kỷ Tu Nhiễm cậu bé, so với thái độ đối đãi Thẩm Thiên Trần, quả thực là khác nhau một trời một vực. Cậu bé nhiệt tình nắm tay Kỷ Tu Nhiễm giới thiệu cùng với nàng.
Sau đó cậu bé hướng về Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói, "Kỷ thúc thúc, đây là người mà con đã nói với thúc, mẹ của con."
Kỷ Tu Nhiễm cười khẽ một tiếng, "Ta biết rồi, ta với mẹ của con có quen biết nhau."
Khóe miệng Diệp Oản Oản hơi co giật, nào chỉ là quen biết thôi...
Còn là tình nhân không công khai đấy!
"Có thật không?" Nhất thời, cậu bé mặt đầy kinh hỉ.
"A, Kỷ Hoàng, thật là đúng dịp! Tôi đang phụng bồi Bạch Minh chủ đi dạo phố đây!" Một bên, Thẩm Thiên Trần giơ kẹo hồ lô vẫy vẫy tay.
Kỷ Tu Nhiễm nghe vậy, dường như không có phản ứng đặc biệt gì, hướng về Thẩm Thiên Trần khẽ mỉm cười, "Thẩm thiếu gia khai trương tốt đẹp, Kỷ mỗ đã chuẩn bị một chút lễ mọn, đã cho người đưa đến phủ."
"Ồ, Kỷ Hoàng quá khách khí rồi!" Thẩm Thiên Trần đầy hào khí mà cười.
Kỷ Tu Nhiễm cười nhạt, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Oản Oản, động tác cực kỳ tự nhiên từ trong tay nàng cầm lấy chiếc bánh ngọt nàng đang xách, cùng với tất cả đồ ăn vặt túi lớn túi nhỏ, cuối cùng một tay còn lại dắt Đường Đường, sau đó mở miệng nói với Thẩm Thiên Trần, "Tiểu Phong đã làm phiền Thẩm thiếu gia chiếu cố."
Thẩm Thiên Trần thấy vậy, mắt chữ A mồm chữ O. Đây... Đây là cái tình huống gì?
Kỷ Hoàng và Bạch Phong...
Kỷ Hoàng sẽ không phải là đã có ý tứ cùng với mỹ nhân đấy chứ?
Thẩm Thiên Trần tự luyến rằng mình tài sắc song toàn, Bạch mỹ nhân chắc chắn sẽ không cự tuyệt mình được.
Nhưng bây giờ... Chuyện này... Tình địch này thoạt nhìn dường như có chút cường đại nha!
Trên trán Thẩm Thiên Trần không khỏi rơi xuống một giọt mồ hôi lạnh.
"Híc, Bạch Minh chủ à, mới vừa rồi cô nói đã có người yêu! Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Kỷ Hoàng chính là người mà cô nói... chính là tình cảm chân thành duy nhất cả cuộc đời này?"
Thẩm Thiên Trần vừa nói vừa chửi thầm! Nếu đã như vậy, đứa nhỏ này là do mỹ nhân sinh cùng ai? Vừa mới nói là tình cảm chân thành duy nhất cả cuộc đời đấy?! Sẽ không phải là hù dọa hắn đi...
Xuất phát từ khao khát muốn thoát khỏi Thẩm Thiên Trần, và khao khát cầu một con đường sống mãnh liệt trước mặt Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Oản Oản quả quyết gật đầu, "Không sai, Đúng vậy!"
Một bên, Đường Đường nghe nói như vậy, hai mắt thật to chớp chớp, dường như có vẻ rất vui sướng.
Kỷ Tu Nhiễm ngược lại, từ đầu tới cuối vẫn là một biểu cảm nhẹ như mây gió, lãnh đạm bình tĩnh. Chẳng qua cũng không biết có phải là ảo giác của Diệp Oản Oản hay không, giờ phút này đường cong nơi khóe miệng của Kỷ Tu Nhiễm, dường như có thêm một chút nhiệt độ, ấm áp hơn so với ngày thường rất nhiều.
Thẩm Thiên Trần nghe vậy, nhất thời nhức đầu không thôi. Dõi mắt toàn bộ Độc Lập Châu, bàn về tán gái, Thẩm Thiên Trần hắn còn chưa từng sợ ai!
Nhưng mà tên tình địch trước mặt này, quả thực hơi quá đáng sợ một chút...
Thẩm Thiên Trần do dự rất lâu, cảm giác độ khó mình có thể chống lại Kỷ Hoàng dường như có hơi lớn, tương đối nguy hiểm. Vì vậy, sau một hồi lâu chần chờ, Thẩm Thiên Trần rốt cuộc mở miệng nói, "Không biết mỹ nhân cô có thu nhận bồ nhí hay không?"
Lại có thể ở ngay trước mặt Kỷ Tu Nhiễm hỏi nàng có thu nhận bồ nhí hay không, Diệp Oản Oản quả thật là muốn đập ૮ɦếƭ hắn ta: "...!!!"
Cũng không hề muốn thu nhận, có được không!
Độc Lập Châu, nơi này kẻ mạnh là vua, nam nữ đều giống nhau. Không chỉ là có nam nhân thực lực cường đại, quyền thế mới có thể sở hữu mỹ nữ, mà nữ nhân cũng giống vậy.
"Hic, chuyện này cũng không có biện pháp nào, vậy chỉ có thể... cạnh tranh công bằng thôi!" Thẩm Thiên Trần thở dài.
Mới vừa nói xong câu này, Thẩm Thiên Trần lập tức từ trong ***g *** móc ra một chiếc chìa khóa vàng óng ánh, "Mỹ nhân à, đây là chìa khóa kho bạc của Thẩm gia chúng tôi! Chỉ cần một câu nói của cô, liền có thể làm sính lễ của cô!"
Diệp Oản Oản: "..."
Ha ha... Vừa mới nói cạnh tranh công bằng đấy!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc