Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 65

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Tớ đã nói với cậu rồi, cậu đã từng cho rằng là cậu không phải là hắn không thể, tưởng rằng hắn chính là tất cả thế giới của mình, sự thật sẽ chứng minh, cậu chẳng qua chỉ là ếch ngồi đáy giếng! Thế giới lớn như vậy, tại sao không đi dạo chơi một lần, thế nào lại phải treo cổ trên một cái thân cây như Tống Tử Hàng?"
Sở Phong gia thế tốt, học giỏi, vận động tốt, dáng dấp lại soái, có thể quăng Tống Tử Hàng qua hơn mười mấy con phố, so với Tống Tử Hàng tuyệt đối đầy đủ hơn nhiều.
Bất quá cô một mặt là vì muốn ngược Tống Tử Hàng, mặt khác cũng là lo lắng cho Giang Yên Nhiên.
Lấy tính cách của Giang Yên Nhiên, cho dù cô ấy không đi tự sát nữa, nhưng chuyện lần này khẳng định cũng sẽ đối với cô ấy tạo thành bóng ma rất lớn trong lòng, lấy cái tính tình cố chấp của mình, sau này loại tình huống không bao giờ tin tưởng nam nhân thật ra vẫn rất có thể phát sinh.
Nếu là Giang Yên Nhiên cùng Sở Phong có thể thành đôi là tốt nhất, nếu không thể thành đôi thì dời đi một chút sự chú ý cũng là một chuyện tốt.
Thật ra thì người theo đuổi Giang Yên Nhiên cũng không ít, cô duy nhất chỉ nhớ rõ Sở Phong là bởi vì kiếp trước khi Giang Yên Nhiên tự sát ૮ɦếƭ đi, Tống Tử Hàng lập tức chế tạo chụp một bộ ảnh lớn, chỉ định Trầm Mộng Kỳ là nữ nhân vật chính, ở hiện trường buổi họp báo bộ phim đó, Sở Phong đột nhiên xuất hiện nổi điên xông lên đài đem Tống Tử Hàng đánh một trận tơi bời, lúc ấy sự tình huyên náo thật lớn, khắp nơi đều có thể thấy có người bát quái.
Nghe nói sau đó Tống Tử Hàng đối với đưa hắn ra kiện tụng, vì Sở Phong gia thế quá cứng rắn, cuối cùng lấy giải hòa chấm dứt.
Cô đến nay vẫn còn nhớ đến lúc ấy biểu tình nam nhân trong video giận dữ đau thương...
Lúc đó cách lúc Giang Yên Nhiên kết hôn đều đã đến mấy năm, nhưng đã nhiều năm như vậy, người đàn ông này vẫn như cũ nhớ đến cô ấy.
Cho nên cô mới cảm giác thấy người này không tệ, thật lòng có thể thử một lần.
Nghe lời nói của Diệp Oản Oản, Giang Yên Nhiên có chút tự giễu cười khổ nói " Tống Tử Hàng làm sao có thể tức giận..."
Mặc dù nói như vậy, bất quá, cuối cùng Giang Yên Nhiên vẫn là dựa theo lời nói Diệp Oản Oản mà làm theo.
Có lẽ Oản Oản nói không sai, cô nên nhảy ra khỏi thế giới chật hẹp kia.
Nhìn tận mắt Giang Yên Nhiên gửi xong tin nhắn, Diệp Oản Oản yên tâm, sau đó trên dưới quan sát cô một cái, lại nhăn mặt nói " không cần nói cho tớ biết cậu hôm nay sẽ mặc cái này đi sao?"
"Thế nào? Đây là bộ quần áo đẹp mắt nhất của tớ đấy! Tớ ngày hôm nay cố ý lựa ra đó! " Giang Yên Nhiên mở miệng.
Diệp Oản Oản thở dài một hơi, thẩm mỹ có vấn đề là cô mới đúng chứ? Có thể hay không đối với mình có chút thanh tỉnh nhận biết?
"Trắng hếu mềm oặt, cùng vải rách một dạng, nơi nào đẹp mắt chứ?"
"Đây là kiểu lưu hành gần đây a..."
"Văn nghệ sâm nữ bệnh cùi đúng không? " Diệp Oản Oản liếc mắt, từ trong rương quần áo của Giang Yên Nhiên tìm tìm một lúc, sau đó lựa ra một áo đầm in hoa nói" đổi cái này đi!"
Trang phục cổ hoa văn ghép lại, xinh đẹp nhưng cũng không khoa trương, rực rỡ chói mắt lại không mất thanh xuân hoạt bát, rất thích hợp với phong cách và tuổi tác của cô.
Đổi người khác xuyên có thể sẽ rất thôn rất quê mùa, nhưng nếu như là Giang Yên Nhiên, tuyệt đối Hold được!
Giang Yên Nhiên có chút ngoài ý muốn nhìn bộ quần áo kia một cái " Cậu thật là biết chọn, đây là bộ quần áo đắt tiền nhất của tớ. Sinh nhật tớ, mẹ của tớ đưa cho tớ đó, là bản limited mới nhất ra của nhà C nhưng là cảm thấy được màu sắc quá hoa tiếu quá diễm lệ, cho nên một lần cũng không mặc qua..."
"Đi thử một chút đi thử một chút! Tớ muốn nhìn! " Diệp Oản Oản cặp mắt lấp lánh mà nhìn chằm chằm cô, mặt đầy mong đợi.
Giang Yên Nhiên bất đắc dĩ bật cười " được rồi!"
Lúc đó mẹ khuyên cô (Yên Nhiên) như thế nào, cô cũng không muốn thử, cô không muốn thử bất kỳ món đồ mà Tống Tử Hàng không thích, nhưng là đối với Diệp Oản Oản, biết rất rõ ràng cô phương diện này không đáng tin cậy, nhưng vẫn là đối với cô (Oản Oản) có loại tín nhiệm vô hình.
"Đã tốt chưa? Có cần giúp một tay không?"
Giang Yên Nhiên đều đã đi vào rồi trong hơn mười phút còn chưa có đi ra, Diệp Oản Oản không nhịn được thúc giục hỏi.
Trong phòng rửa tay truyền tới âm thanh lúng túng của Giang Yên Nhiên " Oản Oản, tớ muốn đi đổi lại bộ khác bộ này làm tớ thấy là lạ sao á!"
Diệp Oản Oản quả thực không kịp đợi, trực tiếp đẩy cửa ra liền tiến vào.
Thấy thay quần áo xong Giang Yên Nhiên, Diệp Oản Oản nhất thời sững sốt.
Mặc dù biết Giang Yên Nhiên khẳng định mặc sẽ thích hợp, nhưng vẫn bị cái vẻ tươi đẹp này muốn nhìn đến thật lâu nói " tớ đi a! Biết dáng người cậu rất được! Không nghĩ tới tốt như vậy!"
Bình thường Giang Yên Nhiên rất thích mặc cái loại quần áo rộng rãi thoải mái mang hơi hướng văn nghệ, cho nên căn bản là không nhìn ra vóc người, mà cái bộ quần áo cắt xén này lại đem tất cả ưu điểm của Giang Yên Nhiên nổi bật lên.
Diệp Oản Oản nghĩ tới đây là bộ đồ Giang mẹ đưa cho con gái mình nhân dịp lễ trưởng thành mười tám tuổi, nhất thời cảm thấy đúng là thật thích hợp.
Nhìn Giang Yên Nhiên trong kiếng, Diệp Oản Oản có loại cảm giác của thiếu nữ phá kén thành bướm.
"Cậu lại trêu ghẹo tớ rồi! " Giang Yên Nhiên giận đến giậm chân.
Nhìn Giang Yên Nhiên cái bộ dáng xấu hổ này, Diệp Oản Oản bật cười " tớ nói là lời nói thật có được hay không?"
Mặc dù bây giờ Giang Yên Nhiên tuổi tác còn nhỏ, tính tình ngang ngược nữ vương khí tràng còn chưa có được ngay, nhưng như bây giờ giống như nụ hoa chớm nở, đồng thời mang theo ý vị của người đàn bà kiều mỵ cùng thiếu nữ thanh sáp, càng là động lòng người.
"Yên tâm đi, tin tưởng tớ, không có chút nào kỳ quái, chẳng qua là chính cậu không có thói quen này mà thôi! Phải nói kỳ quái cũng là kiểu tóc cùng phong cách khí chất của cậu quả thực không xứng, hiện tại thu thập đồ vật, tớ cùng cậu đến tiệm làm tóc!"
"Cậu chắc chắn chứ?"
"Một trăm hai chục ngàn phút chắc chắn, muốn tớ ở hiện trường đối với cậu biểu lộ 10 ngàn chữ sao?"
"Được rồi..."
"Đi thôi đi thôi!"
Nhanh chóng thu thập một chút, Diệp Oản Oản không kịp chờ đợi đem Giang Yên Nhiên kéo ra khỏi cánh cửa. Bởi vì vào lúc này cơ hồ tất cả mọi người đều tụ tập ở sân bóng rổ của trường học chuẩn bị xem so tài, cho nên những địa phương khác cơ hồ cũng không có người.
Đến tiệm làm tóc.
Diệp Oản Oản để cho thợ hớt tóc nghiêm khắc dựa theo yêu cầu của mình giúp Giang Yên Nhiên làm một kiểu tóc.
Thợ hớt tóc vốn đang thật không nhịn được Diệp Oản Oản ra vẻ hiểu biết quơ tay múa chân, chờ sau cùng khi thấy kết quả, nhất thời không nói nên lời.
Trong kiếng nữ hài thay đổi mái tóc đen dài thẳng, một con dài tới xương quai xanh mật ong màu trà rối bù hơi cuộn, để cho cả người cô đều trở nên tươi đẹp thời thượng.
Vốn là hắn còn cảm thấy xương quai xanh cái này chiều dài làm người ta lúng ta lúng túng, cũng không hiểu Diệp Oản Oản trong miệng nói "Ngủ không tỉnh quyển " là ý gì, không nghĩ tới lấy ra hiệu quả tốt như vậy.
Chẳng qua là đổi một kiểu tóc, lại để cho cô bé trước mắt giống như biến thành một người khác, để cho người khác hoàn toàn không dời mắt nổi.
"Tiểu cô nương, cô có thể a! Ở đâu thấy cái này kiểu tóc? Quả thật đẹp mắt! " thợ hớt tóc không tiếc lời nói khen ngợi, bất quá để cho hắn không nghĩ ra là, nhìn cô bé này thẩm mỹ còn rất khá, thế nào đem chính mình cho phối thành như vậy?
Giờ phút này, Giang Yên Nhiên nhìn chính mình trong kiếng, thật lâu cũng đều chưa tỉnh hồn lại. Cô đối với chính mình vẫn rất không có tự tin, biết việc của Tống Tử Hàng cùng Trầm Mộng Kỳ xong, càng là cơ hồ lâm vào đầm lầy tự ti, cuối cùng cho là Diệp Oản Oản là đang an ủi mình, cô cho tới bây giờ không biết, mình nguyên lai cũng có thể có phương diện như thế...
"Như thế nào? Có phải hay không bị chính mình đẹp đến mức dọa sợ? " Diệp Oản Oản cười.
"Rất đẹp mắt. " Giang Yên Nhiên thành thực gật đầu, dù sao cũng là con gái, thấy chính mình biến hóa được người khác coi trọng, tâm tình đều biến hóa khá hơn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc