Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 593

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Nghe được lời này của thiếu nữ, cả người Cung Húc giống như bị sét đánh, không cách nào tin tưởng được.
Cái tên gia hỏa đáng ghét này, lại là ca ca của mứt hoa nhỏ?
Ca ca của mứt hoa nhỏ không phải là Diệp Bạch sao? Mắc mớ gì đến Diệp Mộ Phàm?
Cung Húc ngơ ngác nhìn chằm chằm Diệp Mộ Phàm: "Anh... Anh là ca ca của mứt hoa nhỏ? Làm sao có thể!"
"Thật là ngại quá, tôi chính là anh nàng, hơn nữa còn là anh ruột Cùng – Cha – Cùng - Mẹ!" Diệp Mộ Phàm cố tình nhấn mạnh 4 chữ cuối cùng.
Anh ruột!?
Cung Húc đột nhiên nghĩ đến, Diệp Mộ Phàm dường như quả thực có một người muội muội. Nhưng hắn làm sao lại có thể nghĩ tới, mứt hoa nhỏ hắn tìm lâu như vậy, lại sẽ là em gái của Diệp Mộ Phàm...
Mà Diệp Bạch mặc dù nói mứt hoa nhỏ là em gái của anh ấy, nhưng lại không hề nói là thân muội, biểu muội, hay là đường muội…
* tương ứng: em gái ruột, em họ ngoại, em họ nội.
Đệt! Nếu như Diệp Mộ Phàm mới là anh vợ chính quy, vậy hắn chẳng phải là ૮ɦếƭ chắc rồi!
Quá không khoa học rồi! Mứt hoa nhỏ rõ ràng giống với Diệp Bạch hơn…
Bên này Diệp Mộ Phàm đang chuẩn bị cùng Cung Húc đại chiến 300 hiệp, điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Diệp Mộ Phàm không yên tâm đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, cảnh giác nhìn chằm chằm Cung Húc dặn dò: "Anh đi nhận điện thoại, em cẩn thận với tiểu tử này một chút! Lời hắn nói một chữ cũng đều chớ tin! Biết không?"
Diệp Oản Oản thản nhiên liếc nhìn Diệp Mộ Phàm một cái, "Em chẳng qua chỉ là thay quần áo khác, không phải là thay não khác."
Diệp Mộ Phàm nháy mắt một cái, thật giống như cũng đúng nha...
Trong nháy mắt khi Diệp Oản Oản nói câu nói này, đôi mắt của Cung Húc khẽ co giựt một hồi.
Vì sao trong nháy mắt mới rồi, lại cảm thấy mứt hoa nhỏ thật đẹp trai…
Diệp Mộ Phàm vừa đi, Cung Húc không kịp suy nghĩ nhiều, lập tức thừa cơ tiến tới trước mặt cô gái.
Người mình tìm lâu như vậy, rốt cuộc sống sờ sờ xuất hiện ở trước mắt, hắn quả thật là có cảm giác mình đang nằm mơ.
"Chào... chào em... Em còn nhớ tôi không? Ngày hôm đó ngay tại cửa hàng bán đồ ngọt, em đưa cho tôi một hộp mứt hoa quả."
Diệp Oản Oản gật đầu, "Có nhớ, chẳng qua là, khi đó tôi cũng không biết, anh là minh tinh."
Cung Húc nghe vậy có chút nóng mặt, "Minh tinh cái gì chứ... Chỉ là tùy tiện vui đùa một chút mà thôi..."
Diệp Oản Oản cười khẽ: "Tôi có xem buổi lễ trao giải của giải thưởng Kim Lan, anh là diễn viên rất chuyên nghiệp, rất đáng được tôn vinh, hoàn toàn xứng với danh hiệu Ảnh Đế."
Cung Húc nghe nói vậy, ánh mắt đột nhiên sáng lên, giống như vừa uống 300 cân máu gà: "Thật... Thật sao?"
Trong chớp mắt này, hắn cảm thấy tất cả khổ cực vất vả phải trải qua để quay bộ phim kia cũng đều đáng giá, cũng đột nhiên hiểu được ý nghĩa mấy câu nói mà ban đầu Diệp Bạch nói.
Hắn vô cùng vui mừng vì mình đã nỗ lực cố gắng, để cho hắn có một ngày đứng trước mặt người mình yêu thích nở mày nở mặt.
Cung Húc gãi đầu một cái, "Ngày đó quá vội vàng rồi, cũng không kịp nói cảm ơn em... Tôi... Tôi sau này vẫn luôn tìm em..."
Một bên, Đường Tinh Hỏa nghe Cung Húc đang ở đó lúng túng bắt chuyện với thiếu nữ, xạm mặt lại, "Trời ơi... Lạc Thần, cậu nhéo tôi một cái, là tôi sinh ra ảo giác sao? Tên này con mịa nó vẫn là Cung Húc sao? Lại có thể không ba hoa tán gái, xin số điện thoại, mà lại lúng ta lúng túng, ngây thơ y như một đứa con nít vậy sao..."
Cung Húc lập tức trợn mắt nhìn gã bạn xấu nhà mình một cái, "Im miệng, bổn thiếu gia vốn luôn ngây thơ!"
Đối với phản ứng của Cung Húc, Lạc Thần ngược lại cũng không quan tâm, chẳng qua là hơi có chút để ý, nhìn về phương hướng của cô gái.
Là ảo giác của cậu sao?
Tại sao... Luôn cảm thấy cô bé này đem lại cho cậu một loại cảm giác rất quen thuộc...
Lúc này, Diệp Mộ Phàm gọi điện thoại xong, sau đó chạy thật nhanh về.
"Điện thoại của ai?" Diệp Oản Oản thuận miệng hỏi một câu.
Diệp Mộ Phàm mở miệng nói, "Khổng Gia Minh, em biết không?"
Diệp Oản Oản: "Đạo diễn của 《 Phi Thường Đột Kích 》 à?"
Diệp Mộ Phàm gật đầu: "Không sai, chính là ông ta! Mới vừa rồi đạo diễn Khổng gọi điện thoại qua, nói là trên tay có một kịch bản, vô cùng thích hợp với Cung Húc và Lạc Thần, muốn mời hai người bọn họ cùng đóng phim."
Diệp Oản Oản nghe vậy, cảm thấy hứng thú mở miệng, "Thật sao? Kịch bản gì? Phim chiến tranh của đạo diễn Khổng ngược lại cũng không tệ."
Diệp Mộ Phàm nhấn một cái lên điện thoại di động, "Chính em xem đi, đây là kịch bản sơ lược mà bên kia vừa gửi tới. Kịch bản là do Trịnh Huy viết, anh đã xem sơ qua nội dung, có cảm giác cũng rất khá, tạo hình nhân vật cũng rất thích hợp với Cung Húc và Lạc Thần..."
Một bên, Cung Húc, Lạc Thần cùng Đường Tinh Hỏa thấy Diệp Mộ Phàm đem kịch bản cho Diệp Oản Oản xem, chỉ cho là cô bé cảm thấy hứng thú đối với những chuyện trong giới giải trí, ngược lại cũng không suy nghĩ nhiều.
Diệp Oản Oản rất nhanh đã đem nội dung của kịch bản sơ lược nhìn lướt qua.
"Như thế nào? Không tệ chứ?" Diệp Mộ Phàm mở miệng.
Diệp Oản Oản gật đầu, ngay sau đó mở miệng: "Kịch bản cũng không tệ, bất quá, không thích hợp để Cung Húc và Lạc Thần quay."
"Tại sao?" Diệp Mộ Phàm không hiểu.
"Lại là tổ hợp sĩ quan và hoàn khố, na ná với 《 Sinh Tử Một Đường 》rồi. Một lần là kinh điển, lặp lại lần thứ hai cơ bản không có khả năng vượt qua, ngược lại dễ dàng ghim ૮ɦếƭ hình tượng cố định của diễn viên, sẽ bất lợi cho bọn họ khi đóng những loại nhân vật khác sau này.
Em ngược lại thật ra cảm thấy, với tình huống bây giờ của Cung Húc và Lạc Thần, đã có thể thử nghiệm đột phá, thử một loại nhân vật hoàn toàn bất đồng. Nhất là Lạc Thần, thực lực của cậu ấy vậy là đủ rồi."
Diệp Mộ Phàm ở bên cạnh lắng nghe, đối với lời Diệp Oản Oản nói hoàn toàn không hề phản đối, "Vậy anh từ chối nhé?"
Diệp Oản Oản gật đầu, "Từ chối đi, cảm ơn lời mời của đạo diễn Khổng, thuận tiện có thể hỏi thăm thử bộ 《 Lửa Rừng 》mà đạo diễn Khổng cùng Phạm Khải Hoa sang năm chuẩn bị quay. Nhân vật nam chính của bộ phim này rất thích hợp với Cung Húc, có lẽ có thể có cơ hội hợp tác..."
Diệp Mộ Phàm: "Ok, anh biết rồi, sau khi dạ tiệc kết thúc anh liền đi trả lời."
Nghe Diệp Mộ Phàm trao đổi cùng Diệp Oản Oản, biểu tình mê luyến nữ sắc của Cung Húc dần dần thay đổi, về sau, càng ngày càng cảm thấy không đúng...
Chuyện này... Hắn làm sao lại cảm thấy khí tràng này, khi mứt hoa nhỏ nói chuyển với Diệp Mộ Phàm lại…quen thuộc như vậy?
Cung Húc theo bản năng nghiêng đầu nhìn về phía Lạc Thần ở bên cạnh, sau đó đọc được từ trong mắt của Lạc Thần ý tưởng giống nhau.
Cung Húc hạ thấp giọng mở miệng nói với Lạc Thần, "Tên ngốc... Cậu có cảm thấy hay không, khí tràng của mứt hoa nhỏ mới vừa rồi khi nói chuyện... thật giống như Diệp ca ca?"
Lạc Thần gật đầu, "Là rất tương tự..."
Cung Húc: "Nào chỉ là tương tự!? Quả thật là y như bị Diệp ca nhập, có được hay không?"
Không chỉ là thần thái, cách nói chuyện, còn có sự am hiểu đối với hắn và Lạc Thần như vậy. Thêm vào đó, thái độ của Diệp Mộ Phàm đối với nàng, làm sao cứ thấy có gì đó sai sai?
Tình…tình huống này là thế nào?
Diệp Mộ Phàm bên kia vẫn còn đang tiếp tục nói chuyện với Diệp Oản Oản, "Còn có 《 Đại Lão Hữu Ước 》 bên kia lại gọi điện thoại tới. Thằng nhóc con họ Hầu kia, lại còn có mặt mũi mời chúng ta tham gia số tiếp theo. Ngoài ra, 《 Nhiệt Huyết Đại Mạo Hiểm 》, trước buổi lễ trao giải hủy ước, hiện tại lại lật kèo, nói cái gì mà bọn họ vừa rồi gọi nhầm số..."
Diệp Oản Oản: "Hai cái này bỏ qua đi, không tham gia! Còn có đơn vị nào khác liên lạc không?"
Diệp Mộ Phàm mở điện thoại di động ra đưa tới: "Đương nhiên là có! Trước mắt đã liên lạc chúng ta có mấy chỗ này, em xem một chút đi!"
Diệp Oản Oản từ trong số đó chọn ra 2 tiết mục giải trí, gật một cái, "Hai cái này cũng không tệ, để cho Cung Húc và Lạc Thần tự chọn một trong hai cái để tham dự đi!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc