Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 491

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Trợ lý riêng thấy vậy, tròng mắt gian xảo đảo một vòng, ghé vào tai Thái Dũng Thắng mở miệng nói, "Thái tổng, thật ra thì để đối phó với Diệp Bạch căn bản cũng không phiền toái như vậy! Bây giờ lăn lộn trong giới giải trí, ai mà lại không có bảo kê chống lưng? Diệp Bạch tại Đế Đô không quyền không thế, đối với bảo kê lại càng không thể nào có quan hệ gì. Đoàn phim bên kia cùng lắm cũng chỉ có vài tên bảo vệ, chi bằng ngài đi tìm Trương lão tam giúp một chuyến, tùy tiện quấy rối đoàn làm phim của bọn họ một chút. Bộ phim này của bọn họ đừng mơ tới việc an ổn hoàn thành..."
Thái Dũng Thắng nghe vậy, ánh mắt nhất thời sáng lên một cái.
Không tệ! Hắn làm sao lại không nghĩ tới!
Hơn nữa đến lúc đó coi như là điều ra, cũng không tra ra được là người do hắn phái tới.
"Chẳng qua là, Trương lão tam đâu có dễ mời như vậy?" Thái Dũng Thắng cau mày.
Trợ lý riêng nhắc nhở, "Thái tổng ngài quên à, Trương lão tam kia có xích mích với Cung Húc, hiện tại Cung Húc lại chẳng thèm hòa giải đã rời khỏi Hoàn Cầu, ngài chỉ cần tùy tiện khích thêm mấy câu bên tai Trương lão tam, với tính tình của Trương lão tam, chắc chắn sẽ không bỏ qua cơ hội này đâu!"
Nghĩ tới đây, tâm tình Thái Dũng Thắng nhất thời khá hơn nhiều, "Cậu nói không sai, đi, tối nay giúp tôi hẹn với Trương lão tam!"
"Vâng, Thái tổng, tôi đi ngay đây!"
Buổi tối, khách sạn 6 sao cao cấp ở Đế Đô.
Một tên nam nhân cơ bắp cuồn cuộn, mặc áo ba lỗ màu đen, thần sắc không kiên nhẫn mở miệng, "Thế nào? Tìm tôi có việc gì?"
Thái Dũng Thắng một bên vừa để cho một nữ nghệ sĩ rót rượu cho hắn, vừa lấy thái độ ân cần mà mở miệng, "Trương ca, quả thật có chút việc cần tìm anh hỗ trợ. Gặp phải một vấn đề đau đầu, có mấy tên không hiểu quy củ, muốn làm phiền anh, dạy cho bọn chúng một bài học..."
Trương lão tam cười lạnh một tiếng, "Tổng giám đốc Thái, ngài đây là muốn tôi làm côn đồ hay sao?"
Thái Dũng Thắng vội vàng mở miệng nói, "Trương ca, ngài nói gì vậy! Ngài là người nào, người trong nghề tại Đế Đô, ai mà không biết ngài đây! Hoàn Cầu còn không phải đều dựa vào ngài tọa trấn hay sao!?!"
Trương lão tam vốn là Huấn Luyện Viên đội tán thủ của tỉnh, sau khi giải nghệ, từng lăn lộn giang hồ một đoạn thời gian, kiếm được chút tiền liền tẩy trắng, mở một công ty vệ sĩ. Nhân viên bảo vệ của Hoàn Cầu, tất cả đều được thuê từ công ty của hắn.
Nghe nói như vậy, thần sắc Trương lão tam mới hòa hoãn lại mấy phần.
Thái Dũng Thắng tiếp tục mở miệng nói, "Huống chi, Trương ca, Cung Húc tiểu tử thúi kia, trước đây tại nơi đông người như thế làm ngài mất mặt, chẳng lẽ ngài cũng không hề so đo chút nào sao? Có phần cũng quá tiện nghi cho tiểu tử kia rồi…?"
Trương lão tam nghe vậy, ánh mắt nhất thời âm trầm xuống.
Trước đây hắn coi trọng một nữ nghệ sĩ, muốn ૮ưỡɳɠ éρ thu vào tay, kết quả bị tên tiểu țử çɥñğ Húc kia phá hư, còn làm nhục hắn trước mặt mọi người.
Chẳng qua lúc đó bởi vì Cung Húc là nghệ sĩ của Hoàn Cầu, có Chử Hồng Quang từ bên trong hòa giải, cộng thêm e ngại Cung Húc được thế lực của gia đình hắn bảo bọc, nên hắn đành phải miễn cường nuốt cục tức này xuống.
Thấy thần sắc Trương lão tam có dấu hiệu dãn ra, Thái Dũng Thắng lập tức nháy mắt cho trợ lý riêng.
Trợ lý lập tức cầm một chiếc vali đi qua, bên trong toàn bộ đều là tiền mặt đầy ắp.
Trương lão tam thờ ơ liếc qua số tiền vali, "Coi như là tôi cấp thể diện cho Chử tổng!"
Thái Dũng Thắng vội vàng rót rượu cho hắn, "Trương ca, đa tạ, đa tạ! Nhưng mà, Trương ca, tên tiểu tử Diệp Bạch kia vô cùng âm hiểm xảo trá, ngài nhất định phải cẩn thận một chút, đừng để hắn thoát!"
Thái Dũng Thắng nhắc nhở.
Trương lão tam đem rượu trắng trong ly uống một hơi cạn sạch, "Yên tâm, lần này, tôi sẽ tự mình đi."
Thái Dũng Thắng nhất thời vui mừng quá đổi, "Trương ca, ngài tự mình đi xử lý, đương nhiên là sẽ không phát sinh bất cứ vấn đề gì!"
Ha ha, thật may là nhờ có Cung Húc, nếu không Trương lão tam cũng sẽ không dễ dàng đồng ý như vậy.
Hừ, Diệp Bạch, ta xem ngươi còn cuồng thế nào!
Buổi tối hôm đó, đoàn làm phim 《 Sinh Tử Một Đường 》 có một buổi quay đêm.
Đoàn người đang khẩn trương quay phim, nơi lối vào có bảo vệ canh giữ, bỗng xuất hiện một số tiếng huyên náo.
Diệp Mộ Phàm hỏi một nhân viên ở bên cạnh, "Chuyện gì xảy ra?"
Người nhân viên thần sắc cũng có vẻ mơ hồ, trả lời, "Hình như là có fan xông vào trường quay, bị bảo vệ ngăn cản liền bắt đầu chửi bới, nên mới sinh ra cãi vã..."
Diệp Mộ Phàm bước nhanh về phía tiếng ồn ào truyền tới, kết quả, thấy được một vài gương mặt thân quen.
Sắc mặt của Diệp Mộ Phàm nhất thời trầm xuống, "Những người này không phải là fan..."
Dường như hắn vừa thấy được người của Trương lão tam...
Những người này, rõ ràng là cố ý đến gây sự!
Loại chuyện này trong ngành thường xuyên gặp như cơm bữa, việc đối thủ cạnh tranh mời người tới quấy rối, chửi bới, gây chuyện làm loạn,…cũng không phải là hiếm gặp.
Trường quay được thuê theo ngày, trễ một ngày, tổn thất không chỉ là tiền thuê phim trường! Nếu dây dưa làm lỡ việc quay phim, bỏ lỡ khoảng thời gian công chiếu tốt nhất, như vậy tổn thất không chỉ là con số nhỏ.
Công ty lớn không ai dám đắc tội, nhưng những công ty mới như bọn họ, khó tránh khỏi sẽ gặp phải tình huống như thế này.
Diệp Mộ Phàm cất bước đi qua, "Trương ca, hôm nay làm sao lại có thời gian rảnh rỗi, tới thăm loại địa phương nhỏ bé như công ty của tôi vậy? Nếu có hiểu lầm gì, chi bằng chúng ta tìm một quán nào đó, ngồi cùng nhau lai rai vài lon rồi từ từ giải quyết?"
Nếu như có thể, dùng tiền giải quyết, dĩ nhiên là biện pháp tốt nhất…
Trương lão tam lại chỉ cười lạnh một tiếng, trực tiếp mở miệng nói, "Không có gì để nói! Tụi bay, đập cho tao!"
"Ngươi...!!!" Sắc mặt Diệp Mộ Phàm đột nhiên biến đổi.
Trương lão tam nói xong liền đặt ௱ôЛƓ ngồi xuống ghế salon, "Gọi thằng oắt con Cung Húc ra đây gặp tao!"
Diệp Mộ Phàm nhìn chằm chằm hắn ta, đồng thời nói với trợ lý Đông Tử của Cung Húc ở bên cạnh, "Đi, trông chừng Cung Húc, đừng để cho cậu ấy ra đây!"
Lỡ chẳng may vai chính bị thương, bộ phim này càng không có cách nào tiếp tục quay…
Diệp Mộ Phàm còn đang muốn thương lượng với Trương lão tam, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên, là Diệp Oản Oản gọi tới.
"Alô, Oản Oản..." Diệp Mộ Phàm đi sang một bên nghe máy.
"Alô, ca ca, hôm nay em..." Diệp Oản Oản đang muốn mở miệng, ở đầu dây của Diệp Mộ Phàm đột nhiên vang lên những tiếng động ầm ầm, vì vậy vội vàng hỏi thăm, "Bên anh có chuyện gì vậy? Tại sao lại ồn như thế?"
"Không có gì." Diệp Mộ Phàm nhìn thấy máy móc thiết bị bị lũ côn đồ kia đập phá, vội vàng đi ra xa một chút, đánh trống lảng, "Em vừa muốn nói gì với anh?"
"Có phải là có người đến gây phiền toái hay không?" Diệp Oản Oản trầm giọng hỏi.
Ngày hôm qua nàng còn đang nghĩ đến chuyện này, ai ngờ hôm nay thực sự có người ngay lập tức đến làm loạn.
"Ca, anh đừng vội, bảo tất cả nghệ sĩ đều rời đi, nhất là Cung Húc. Cậu ta tính tình nóng nảy, anh cố gắng kìm chế, đừng để cậu ấy xúc động, em sẽ tìm người tới trợ giúp nhanh thôi." Diệp Oản Oản vội vã mở miệng.
"Tìm người, em muốn tìm ai?" Diệp Mộ Phàm cau mày.
"Em tình cờ có quen được mấy vị cao thủ, anh cố gắng ổn định tình hình trước, em sẽ bảo bọn họ qua ngay."
Diệp Mộ Phàm: "Cao thủ? Oản Oản, em không biết đâu, nhóm người Trương lão tam phần lớn là thành viên đội tuyển Tán Thủ cấp tỉnh đã giải nghệ, người bình thường căn bản không dễ dàng đánh lại bọn họ! Huống chi bọn Trương lão tam còn có nhiều năm làm bảo kê trong ngành giải trí..."
"Anh à, em tự có chừng mực, tóm lại anh cứ ổn định mọi người trước đã, đừng hành động thiếu suy nghĩ!"
Diệp Oản Oản sau khi dặn dò cùng Diệp Mộ Phàm, ngay lập tức cúp điện thoại.
Hồng Hoa Tiểu Lâu, Diệp Oản Oản nói chuyện điện thoại xong, liền gọi nhóm 5 người tất cả đều tập hợp.
Diệp Oản Oản: "Có chuyện này cần các người đi xử lý một chút."
Năm người thần sắc nghiêm túc: "Ông chủ, có chuyện gì, xin cứ phân phó?!"
"Bên đoàn phim có người đến gây rối, cần phải có người sang trấn áp." Diệp Oản Oản mở miệng.
Nàng còn đang suy nghĩ xem, phái ai đi mới tốt…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc