Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 434

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Diệp Oản Oản: “…”
Được rồi…
“Cho nên, ý của anh là, anh ấy đã khôi phục lại trạng thái bình thường?”
Mặc Huyền mở tay ra: “Nhìn trước mắt đúng là thế.”
Mặc Huyền nói xong dừng một chút, sắc mặt hơi ngưng tụ nói, “Dĩ nhiên, điều kiện tiên quyết là có cô ở bên cạnh điều tiết tình huống. Đối với Tư Dạ Hàn mà nói, cô chính là điểm cân bằng trong thế giới của anh ấy, một khi cô bên này xảy ra vấn đề, thăng bằng bị phá vỡ, ai cũng không dám bảo đảm sẽ phát sinh chuyện gì.
Lúc trước cô ghét, bài xích anh ấy, cả người anh ấy là hình dáng gì…cô cũng là người rõ nhất… Tư Dạ Hàn sẽ không giống người thường, sẽ mất lý trí, năng lực phán đoán và khả năng điều khiển tình cảm, chính là một dã thú hoàn toàn mất đi khống chế.
Nói thật, anh ấy lại có thể có thể trở nên giống người bình thường, lúc trước tôi đều không cách nào tưởng tượng ra…”
Diệp Oản Oản hơi có chút im lặng lẩm bẩm, “Cái gì gọi là giống người, anh ấy vốn chính là người!”
Mặc Huyền khẽ cười nhìn cô, “Cô có biết đám người Hứa Dịch, Thập Nhất, còn có tất cả người giúp việc ở nhà cũ, đều tự tạo một tấm bùa hộ mạng mang theo bên người hay không?”
“À? Bùa hộ mạng gì?” Diệp Oản Oản không hiểu.
Mặc Huyền nói: “Trên bùa hộ mạng viết: Chúc Oản Oản tiểu thư và Cửu gia ngọt ngào hạnh phúc hòa thuận vui vẻ thuận lợi trôi chảy!”
Diệp Oản Oản: “Ách…”
Mặc Huyền: “Hai người bình yên, thì là trời đẹp với chúng tôi! Cho nên, Oản Oản tiểu thư, mạng nhỏ của mấy người chúng tôi đều trong tay cô!”
Diệp Oản Oản: “…”
Có đáng sợ như vậy không…
Mặc Huyền than thở một tiếng: “Diệp tiểu thư, tôi cũng không phải là khoa trương, bắt đầu từ lúc Cửu gia mời tôi giúp anh ấy làm thôi miên, tôi vẫn tận mắt quan sát tình huống của anh ấy, mặc dù, tôi không biết Tư Dạ Hàn tại sao đối với cô cố chấp như vậy, nhưng tôi nghĩ, một người quan tâm một người khác đã đến mức độ bệnh hoạn, thì khẳng định anh ấy vô cùng vô cùng yêu người kia…”
“Diệp tiểu thư, cô có phải đã từng quên chuyện gì hay không…?”
Cái vấn đề này, thật ra thì Mặc Huyền đã muốn hỏi từ lâu.
Nếu như trước kia Diệp Oản Oản và Tư Dạ Hàn chưa bao giờ xuất hiện cùng nhau, thì thái độ của Tư Dạ Hàn đối với Diệp Oản Oản thật sự là có chút không hợp với lẽ thường.
Diệp Oản Oản nghe vậy trầm ngâm, “Quên cái gì? Hẳn là không… Người như Tư Dạ Hàn nếu như trước kia tôi và anh ấy có từng gặp nhau, không có khả năng tôi không có ấn tượng…”
“Cũng đúng…” Mặc Huyền lâm vào suy tư, không biết nghĩ đến cái gì, lại không có mở miệng.
________
Gian nan nhất là giai đoạn mới bắt đầu gây dựng sự nghiệp, sau khi kết thúc, Diệp Oản Oản cuối cùng được thanh nhàn.
Hiện tại công việc hàng ngày có Diệp Mộ Phàm xử lý, Phí Dương đảm nhiệm chức tổng giám nghệ sĩ, tất cả đều bước vào quỹ đạo, sinh hoạt thực tế phong phú, là chuyện mà đời trước cô nghĩ cũng không dám nghĩ…
………………………………….
Cẩm Viên, trong phòng nghị sự.
Hội nghị gia tộc mỗi tháng một lần, một đám nguyên lão Tư gia tất cả đều ở đây, Tư Dạ Hàn ngồi ở chính giữa ghế sa lon, Diệp Oản Oản ngồi ở bên tay trái anh, vị trí thuộc về chủ mẫu tương lai.
Toàn bộ quá trình Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình đều nghiêm mặt, thế nhưng bởi vì lần trước bị Diệp Oản Oản cho một bài học, khoảng thời gian này đều yên tĩnh không ít, không dám tìm cô làm phiền nữa.
Huống chi còn có Tư Dạ Hàn ở bên này, bọn họ cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt nhìn địa vị Diệp Oản Oản ngày càng vững chắc, chỉ sợ lúc không có ai đã hận cô đến thấu xương.
Ánh mắt lão phu nhân hiền hòa nhìn về phía Diệp Oản Oản, mở miệng nói, “Oản Oản à, tháng sau tiếp đãi Mục tiên sinh, đến lúc đó, con cùng đi với A Cửu chứ!”
Diệp Oản Oản nhu thuận mở miệng: “Vâng, bà nội!”
Tư Minh Lễ biến sắc, rốt cuộc không nhịn được, “Vị khách quan trọng như vậy, làm sao có thể để cho cô ta theo đón tiếp cùng gia chủ được? Cô ta cũng chỉ là một tiểu nha đầu, cái gì cũng không biết, lỡ như làm mất mặt Tư gia!”
Phùng Nghĩa Bình cũng vội vàng phụ họa nói, “Lão phu nhân, Mục gia là đối tác quan trọng của tập đoàn Tư Thị, quả thật nên để gia chủ sắp xếp một người bạn gái có nhiều kinh nghiệm đi cùng mới phải!”
Phùng Nghĩa Bình mặc dù không có nói rõ, nhưng ý trên mặt chữ, dĩ nhiên là chỉ Tần Nhược Hi rồi.
Lão phu nhân nhìn hai người, “Năm trước một mình A Cửu cũng không có chuyện gì.”
Lúc trước không có coi như xong, nhưng bây giờ đã có, làm sao có thể giống nhau được?
Trong trường hợp này, cô gái Tư Dạ Hàn mang theo, so với trước đây hoàn toàn khác nhau.
Tư Minh Lễ vội nói: “Chị dâu, lúc trước một mình gia chủ đi dĩ nhiên là không có vấn đề, tôi đây không phải là sợ có người không hiểu phép tắc, đường đột khách quý! Lại nói Diệp tiểu thư mặc dù đang cùng gia chủ quen nhau, nhưng cũng chỉ là bạn gái mà thôi, sợ là chưa có tư cách cùng gia chủ tiếp đãi vị khách quan trọng như thế…”
Lão phu nhân làm sao có thể không biết Phùng Nghĩa Bình và Tư Minh Lễ đang suy nghĩ cái gì, nhưng trong thời gian gần đây, bà chính mắt nhìn Diệp Oản Oản tận tâm tận lực chăm sóc A Cửu, lại tham học có chí tiến thủ, làm việc ngày càng ổn thỏa, bà cũng có ý giúp một tay.
Lão phu nhân nhìn về phía cháu trai đang ngồi trên ghế sa lon, “A Cửu, con cảm thấy thế nào?”
Tư Dạ Hàn đang nhắm mắt nghỉ ngơi nghe vậy mở mắt, không trả lời, mà nhìn về phía Diệp Oản Oản bên cạnh, “Muốn đi sao?”
Diệp Oản Oản: “Ây…”
Giọng điệu giống như đang hỏi cô có muốn đi chơi không, nếu cô muốn đi thì đi, không muốn đi thì không cần đi…
Quả nhiên, Tư Minh Lễ và Phùng Nghĩa Bình nhìn thái độ này của Tư Dạ Hàn giận đến khuôn mặt già nua đều vặn vẹo.
Lão phu nhân chỉ biết lắc đầu nhìn cháu trai mình, sau đó, trực tiếp nhìn đám người Tư Minh Lễ mở miệng nói, “Được rồi được rồi, hiện tại thời gian còn sớm, về lễ nghi Oản Oản có chỗ nào không hiểu thì đại khái có thể đi học, cũng không phải là chuyện ghê gớm gì, chuyện này cứ quyết định như vậy đi!”
“Lão phu nhân…”
Tư Minh Lễ còn muốn nói tiếp, bất đắc dĩ thái độ lão phu nhân và Tư Dạ Hàn đã quyết, căn bản không cho ông ta có đường nói chuyện.
Tư Minh Lễ sắc mặt âm trầm ngồi tại chổ, chổ da trên gương mặt khô gầy co rúm từng hồi.
Đáng ૮ɦếƭ! Đều đã lâu như vậy rồi! Tên nhóc đáng ghét này tại sao còn không ૮ɦếƭ! Không phải nói anh ta tuyệt đối sống không qua nửa năm sao?
Mắt thấy nửa năm này đều đã sắp qua rồi! Từ khi có được tin tức Tư Dạ Hàn sắp ૮ɦếƭ, ông ta cố kềm chế, mỗi ngày đều chờ đợi, chờ Tư Dạ Hàn chết đi, ai ngờ Tư Dạ Hàn không hề có dáng vẻ của người bệnh thời kỳ cuối, chỉ thấy tình trạng thân thể còn ngày càng tốt lên…
Chỉ cần một ngày tên nhóc này còn tồn tại, cuộc sống của ông ta ở Tư gia giống như một con chó ăn nói khép nép! Còn có tiện nhân Diệp Oản Oản đáng ૮ɦếƭ này, mối thù phế một chân của con trai ông ta còn chưa báo, ông ta lại chỉ có thể nhẫn nhịn, đến một sợi tóc của cô ta cũng không nhúc nhích được…
Lão phu nhân nói với Tư Dạ Hàn, “A Cửu, về phần Oản Oản ta sẽ sắp xếp cho con bé một giáo viên dạy lễ nghi, dạy cho con bé?”
Tư Dạ Hàn: “Không cần.”
Sắc mặt Lão phu nhân nghiêm túc nói, “Việc này vẫn cần thiết, học thêm một chút đối với Oản Oản mới có lợi, sau này nó cũng sẽ dùng được.”
Tư Dạ Hàn mở miệng: “Không cần mời giáo viên, con tự mình dạy.”
Diệp Oản Oản: “…”
Đến lão phu nhân cũng muốn nhét thức ăn cho chó, anh đủ rồi đấy!
“Con đứa nhỏ này…” Lão phu nhân chỉ biết bật cười, nhìn hai đứa trẻ hiện tại chung sống được tốt như vậy, trong lòng cũng được yên tâm.
Nếu như thân thể của A Cửu có thể tốt lên…
“Tan họp đi.”
Sau khi chuyện được trao đổi xong, Tư Dạ Hàn liếc nhìn thời gian trên đồng hồ đeo tay, tuyên bố tan họp.
Tư Dạ Hàn vừa nghe lão phu nhân nói chuyện, vừa định đứng lên, lúc đang từ trên ghế salon đứng dậy, ngay lập tức, sắc mặt trắng nhợt, thân thể cũng đột nhiên cứng đờ.
“A Cửu, sao vậy?” Phát hiện Tư Dạ Hàn có chút khác thường, lão phu nhân và Diệp Oản Oản đều nhìn anh.
Tư Dạ Hàn nhấc tay, dường như muốn nói không có việc gì, vừa mở miệng chợt phun ra một ngụm máu tươi, trên mặt trắng nhợt không còn chút máu, sau đó, “Oanh” một tiếng ngã về phía sau..
“A Cửu ——”
“Gia chủ!!!”
Con ngươi của Diệp Oản Oản chợt co rút nhanh, lão phu nhân và các nguyên lão tất cả mọi người đều kinh hãi đến biến sắc, trở thành một mảnh hỗn loạn
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc