Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 40

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Bởi vì Tư Hạ tạm thời có chuyện nên buổi tập diễn kịch không có cách nào sắp xếp được, vì vậy mọi người liền trực tiếp giải tán.
"Xem Tư Hạ sợ kìa, trực tiếp bắt đầu chạy trốn!"
"Lại nói... Tư Hạ sẽ không thật muốn đem nhường vai hoàng tử cho Lăng Đông diễn chứ?"
"Mình cảm thấy điều rất có thể nha, có người muốn làm công tử Bạc Liêu, chủ động thay thế hắn, làm gì có đạo lý không đổi!"
"Không nhìn ra Diệp Oản Oản cái ma lem đó lại còn có loại thủ đoạn này, hắn rốt cuộc cho Lăng Đông uống cái ** canh gì?"
Trong hội trường nhỏ, các nữ sinh vốn đang đang len lén nghị luận, Lăng Đông hung thần ác sát một đường đi ngang qua, nhất thời tất cả đều sợ đến hoa dung thất sắc, vội vàng thu dọn đồ đạc chạy.
Lăng Đông trừng xong những người đó rồi đi tới trước mặt Diệp Oản Oản, biểu tình hung ác trong nháy mắt trở nên cứng ngắc cùng luống cuống, "Cậu không muốn cùng tớ cùng nhau ăn cơm cũng được, tớ... Tớ đưa cậu về nhà trọ..."
Diệp Oản Oản nặn nặn mi tâm, "Lăng Đông, tớ lúc trước đã nói qua..."
Lăng Đông lập tức cắt ngang lời cô, "Tớ biết nhan sắc tớ không như cậu mong muốn, nhưng tớ sẽ đối xử với cậu rất tốt! Cậu cũng không thể chỉ nhìn mặt mà đánh giá người khác a!"
Nghe nói như vậy, Diệp Oản Oản khóe miệng nhỏ nhất thời co rút, dường như hắn mới là người không tư cách nhất nói lời này chứ?
"Cậu đột nhiên yêu thích tớ, là bởi vì tối hôm qua chứng kiến bộ dáng tớ không hóa trang?" Diệp Oản Oản trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.
Lăng Đông ngược lại không phủ nhận, gật gật đầu nói, "Ừm."
Diệp Oản Oản nhíu mày, "Cho nên nói, cậu yêu thích chẳng qua là khuôn mặt tớ mà thôi?"
Lăng Đông mấp máy môi, "Tớ thừa nhận tớ rất thích khuôn mặt của cậu, cậu... Cậu thật rất đẹp mắt... Có câu yểu điệu thục nữ quân tử hảo cầu, tớ cũng không cảm thấy bởi vì cậu đẹp mắt mà thích cậu thì có lỗi gì!"
Đối với Lăng Đông có lý chẳng sợ, Diệp Oản Oản có chút dở khóc dở cười, chỉ có thể mở miệng nói, "Thật ra thì, tớ đã có bạn trai rồi."
"Cậu nói cái gì?" Nghe nói như vậy, Lăng Đông nhất thời đổi sắc mặt, một hồi lâu sau lại bình tĩnh lại nói, "Cậu không cần dùng loại phương pháp này tới cự tuyệt tớ."
Diệp Oản Oản thần sắc bất đắc dĩ nói, "Tớ thực sự người giống như người độc thân không có người yêu ư?"
Lăng Đông cau mày, "Tớ không phải là cái ý này, chẳng qua là..."
Không thể trách hắn không tin, dù sao Diệp Oản Oản luôn luôn đều là lấy diện mạo dọa người kia gặp người, làm sao có thể có bạn trai?
"Bạn trai cậu phù hợp tiêu chuẩn của cậu sao?" Lăng Đông ngược lại hỏi.
Diệp Oản Oản quả quyết gật đầu, "Phù hợp."
Mà Diệp Oản Oản vừa nói như thế, Lăng Đông trong nháy mắt sắc mặt tối sầm lại, càng tin chắc cô là đang gạt mình, "Diệp Oản Oản, cậu không cần lại tìm mượn cớ gạt tớ, cậu có quyền cự tuyệt của cậu, tớ cũng có quyền theo đuổi của tớ, tớ sẽ không buông tha!"
Diệp Oản Oản thở dài, "Vậy cậu muốn như thế nào mới tin tưởng là tớ nói thật?"
Tại sao một lần hai lần nghe được cô có bạn trai tất cả đều không tin? Thực sự là lấy tướng mạo của mình làm tiêu chuẩn nhìn người của khác đi! Thế giới phát triên, thế giới rộng lớn, nhân khẩu vô số sẽ không tìm được người thích bộ dạng này của cô sao?
Lăng Đông liếc nhìn Diệp Oản Oản một cái, suy nghĩ một chút mở miệng nói, "Trừ phi chính mắt tớ thấy được hắn."
Chính mắt thấy được? Mang Tư Dạ Hàn đi gặp một nam sinh thích cô, đang đuổi theo cô, trừ phi là cô chán sống rồi muốn tìm cái ૮ɦếƭ? [VoVo /lau]
Ách... Không đúng... Mang bạn trai đi gặp Lăng Đông, dường như cũng không phải không thể a...
Diệp Oản Oản rất là nghiêm túc trầm ngâm thật lâu, rốt cuộc thử thăm dò nhìn về phía Lăng Đông nói, "Cậu chắc chắn gặp được hắn liền từ bỏ ý định sao?"
Lăng Đông không rơi vào bẫy của cô, cẩn thận mở miệng nói, "Dĩ nhiên, nếu như hắn thật giống như cậu nói ưu tú như vậy, so với Tư Hạ còn phải đẹp trai hơn 1800 lần."
Được rồi, xem ra muốn kéo theo một người bất kì làm là chắn ngăn cản cũng là không thể nào, cô đi đâu tìm một còn đẹp trai hơn Tư Hạ 1800 lần nam nhân đi...
"Được rồi, cậu để cho tớ suy nghĩ một chút, cái đó, bạn trai tớ hắn rất bận rộn, nếu như tớ hẹn thời gian xong sẽ cho cậu câu trả lời." Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Lăng Đông chỉ coi như cô còn đang giả bộ, hoàn toàn không để ở trong lòng: " Được."
Lăng Đông kiên quyết muốn đích thân hộ tống Diệp Oản Oản trở về nhà trọ, dọc theo đường đi tình cảnh kia có thể tưởng tượng được.
Mọi người vây xem chỉ thấy nam sinh cao lớn anh tuấn, người mặc đồ bóng rổ, rập khuôn từng bước đi theo bên cạnh nữ sinh, một bộ dạng sứ giả hộ hoa, làm cho tâm thiếu nữ tràn lan.
Nhưng là, hắn lại hộ tống nữ sinh họa phong đột biến, kiểu tóc đáng sợ, trang điểm đậm, miệng đỏ tươi như chậu máu, thật là vô cùng thê thảm.
"Trời ơi! Diệp Oản Oản cái ma lem này lại cũng có người theo đuổi!"
"Trọng điểm là, theo đuổi cô ta vẫn là lão đại của Thanh Hòa chúng ta!"
"Tớ còn tưởng rằng là loạn truyền đây! Đây cũng quá dọa người!"
Vây xem trong đám người, Thẩm Mộng Kỳ nhìn xa xa hai người, nhìn nhân vật quan trọng của Thanh Hòa đối với Diệp Oản Oản bộ dáng ân cần tiểu ý, sắc mặt rõ ràng trong nháy mắt liền cứng lại.
Cô còn tưởng rằng hôm nay có thể thấy bộ dạng Diệp Oản Oản khóc ròng ròng, ai biết cô ta không chỉ có đang yên đang lành chẳng có chuyện gì, còn được thời đắc ý, làm náo động lớn.
Cửa nhà trọ nữ sinh.
Lăng Đông sau khi rời đi, Thẩm Mộng Kỳ lập tức hướng phía Diệp Oản Oản chạy đến, nhìn hướng Lăng Đông rời đi, bày ra một vẻ mặt quan tâm, thử thăm dò dò hỏi, "Oản Oản, cậu cùng Lăng Đông là xảy ra chuyện gì à?"
Giờ phút này sau lưng Thẩm Mộng Kỳ còn đi theo hai nữ sinh, nữ sinh bên trái mặc cả người váy EL thục nữ màu trắng, vẻ mặt kiêu ngạo mà đứng ở nơi đó, nhìn từ trên cao xuống mà liếc Diệp Oản Oản một cái nói, "Một bên có chủ ý với Tư Hạ, một bên lại cấu kết Lăng Đông, Diệp Oản Oản, cô thật đúng là càng ngày càng không biết xấu hổ!"
Nghe lời nói của Giang Yên Nhiên, trong lòng Thẩm Mộng Kỳ nhất thời một trận sảng khoái, ngay sau đó che giấu vẻ mặt thống khoái, thân mật kéo Giang Yên Nhiên khuyên nhủ, "Yên Nhiên, cậu đừng nói Oản Oản như vậy, Oản Oản không phải loại người đó, khả năng chẳng qua là bạn bình thường đi!"
Giang Yên Nhiên nghe vậy, trên khuôn mặt tinh xảo nhỏ nhắn tràn đầy khinh bỉ và khinh thường, "Bạn bình thường cái gì, trước mặt mọi người cũng tỏ tình, còn ba ba đi theo phía sau cô ta làm sứ giả hộ hoa, đây là bạn bình thường?"
Nữ sinh bên phải Thẩm Mộng Kỳ tướng mạo bình thường ăn mặc đồng phục học sinh âm dương quái khí nói, "Cũng không biết cái ma lem đó dáng dấp xấu như vậy cũng có thể câu đến nam nhân, rốt cuộc là bằng cách gì?"
Thẩm Mộng Kỳ các cô bên này động tĩnh hấp dẫn không ít nữ sinh vây ở gần đây chỉ chỉ trỏ trỏ.
Mọi người vây xem nghe một chút Phương Cầm nhộn nhịp trố mắt nhìn nhau, hiểu ý thần dẫn, "Sách, sẽ không phải là công phu trên giường đi..."
Thẩm Mộng Kỳ vẻ mặt bộ dáng lo lắng để bảo toàn, "Chuyện này nhất định là có hiểu lầm gì đó!"
Giang Yên Nhiên hai tay ôm ***, thấy Thẩm Mộng Kỳ một mực ở đây nói giúp Diệp Oản Oản, cau mày nói, "Mộng Kỳ, cậu thế nào đến bây giờ còn đang cùng thứ người như vậy dính dấp không rõ! Cũng không ngại bẩn!"
Thẩm Mộng Kỳ đáy mắt tràn đầy cười trên nổi đau của người khác, nhưng là trên mặt bày ra một bộ mặt bị kẹp ở giữa Diệp Oản Oản và Giang Yên Nhiên rất khó khăn, "Giang Yên Nhiên, cậu đừng nói như vậy, thật ra thì Oản Oản cũng thật đáng thương, trong nhà biến thành như vậy, tớ cuối cùng không thể ở lúc cậu ấy khó khăn nhất lại rời đi."
Giang Yên Nhiên cười lạnh một tiếng, "Mộng Kỳ cậu chính là quá hiền lành quá mềm lòng, có câu nói người đáng thương nhất định có chỗ đáng hận, nhà cô ta biến thành như vậy cũng không phải bởi vì ba cô ta thất đức, còn có bị chính cô ta bôi xấu đức hạnh, cuộc sống riêng hỗn loạn! Thứ người như vậy có cái gì tốt đáng giá để cậu đồng tình? Người ta bản lãnh lớn đây, ăn gian ngồi vào bên cạnh Tư Hạ, còn chen chúc làm rớt vị trí diễn của Trình Tuyết, ngay cả lão đại của Thanh Hòa chúng ta đều có thể cảo thượng tay!"
Những nữ sinh khác vây xem nghe vậy nhộn nhịp gật đầu phụ họa, rất tán thành.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc