Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 305

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Giải trí Tụ Tinh.
Một chiếc màu bạc Ferrari dừng lại ở dưới cửa công ty.
Người đàn ông thân người mặc đồ theo phong cách trào lưu hiện đại, mang kính râm đắt tiền, sửa sang lại vạt áo, từ bên trong xe cất bước xuống.
Vừa bước vào cửa công ty, một đường liền có không ít nghệ sĩ cùng nhân viên làm việc ân cần tiến lên chào hỏi.
“Hà tổng thanh tra được!”
“Hà tổng thanh tra, ngài nói lần trước phải giúp tôi hóa trang, lúc nào có thời gian a, người ta đều chờ người thật lâu rồi a!”
“Hà tổng thanh tra rõ ràng trước đáp ứng tôi rồi đó, ngài không quên chứ?”
Đối với minh tinh mà nói, đoàn thể tạo hình phía sau màn có tầm quan trọng như thế nào thì ai cũng có thể tưởng tượng được, rất nhiều minh tinh đại gia phía sau màn đều có đoàn đội tạo hình đứng đầu thực lực mạnh mẽ, đủ để cho bọn họ như hổ thêm cánh.
Hà Tuấn Thành hôm nay là trong vòng giải trí trở thành thợ trang điểm có quyền thế mạnh, lần trước còn thu được giải thưởng lớn dành cho thợ trang điểm do SN thời thượng hàng năm bầu chọn, được giới thời trang cấp cho danh xưng “Tạo thần thủ”, Trầm Mộng Kỳ cũng được khen là “Thời thượng Giáo chủ”, chỉ cần là hóa trang cho Mộng Kỳ, đều sẽ trong nháy mắt trở thành bạo nổ, được mọi người nhìn mãi không chán, vừa mới xuất đạo liền nhận được không ít tài nguyên cùng đại diện nhiều mặt hàng.
Hà Tuấn Thành cầm chiếc chìa khóa xe Ferrari, hưởng thụ sự tâng bốc của mọi người, trực tiếp đi đến trong thang máy lầu cuối dành riêng cho mình.
Bên trong phòng vũ đạo tầng chót của công ty cao ốc.
Hà Tuấn Thành lặng lẽ đến gần cô gái đang ở bên trong luyện múa, từ phía sau lưng đem cô gái đó ôm lấy: “Thâи áι…”
Trầm Mộng Kỳ đầu tiên là cả kinh, ngay sau đó cười duyên sẳng giọng đáp: “Ở trong công ty đấy, chú ý một chút.”
Hà Tuấn Thành tay không kịp chờ đợi ở trên người cô ta lục lọi: “Không ở công ty liền có thể không chú ý rồi sao? Ừ? Chúng ta đều đã lâu không có…”
Trầm Mộng Kỳ thở nhẹ nói: “Đừng làm rộn, chờ cuối tuần này đi.”
Ánh mắt của Hà Tuấn Thành nhất thời sáng một cái: “Được, anh đây tại chỗ cũ chờ em.”
Hà Tuấn Thành nói xong ở trên ghế sa lon ngồi xuống, đốt điếu thuốc, sắc mặt hơi trầm xuống nói: “Đúng rồi, tiến trình cho buổi đấu giá, sợ rằng không lạc quan cho lắm.”
“Tại sao?” Trầm Mộng Kỳ lập tức hỏi.
“Anh nghe nói lần này Diệp gia cũng tham dự cạnh tranh…” Hà Tuấn Thành mở miệng nói.
“Cái gì?”
Nhắc tới Diệp gia, sắc mặt của Trầm Mộng Kỳ nhất thời liền có chút ít khó coi.
Cha là người giúp việc của Diệp gia điểm này vẫn luôn là điều mà cô ta kiêng kỵ.
Cũng may con người đều là loại động vật chỉ nhìn thấy lợi ích, hai năm gần đây giải trí Tụ Tinh phát triển càng ngày càng tốt, nên thái độ của những người đó đối với cô ta cũng bắt đầu thay đổi.
Trầm Mộng Kỳ cắn răng, ngay sau đó đáy mắt thoáng qua một vệt tinh quang: “Vậy thì thế nào? Chỉ cần biết giá của Diệp gia, hạng mục Hào Quang còn không phải là của chúng ta sao?!”
Hà Tuấn Thành nói: “Loại cơ mật này làm sao có thể tùy tiện biết được? Chẳng lẽ em trong tập đoàn Diệp thị có cài người vào hay?”
Trầm Mộng Kỳ mở miệng yếu ớt đáp lại: “Anh cũng nói là cơ mật, coi như đặt vào người, cũng không khả năng tiếp xúc được loại văn kiện cơ mật trình độ này. Bất quá, anh quên à, hiện tại ở Diệp gia có ai ở tại công ty chúng ta rồi hả?”
“Em nói là… Diệp Mộ Phàm? Cái người chỉ biết ăn nhậu chơi bời, trừ làm ra được chút tạo hình, cái gì cũng như tiểu bạch kiểm, hắn có thể làm cái gì được chứ?” Mặt Hà Tuấn Thành lộ vẻ khinh thường.
“Mặc dù một nhà Diệp Mộ Phàm đều bị đuổi ra khỏi cửa, nhưng hắn dù sao đã từng là đại thiếu gia Diệp gia, nếu để cho hắn lẻn vào đi hỏi thăm chút tin tức nội bộ, cũng không phải là chuyện không thể nào, không phải sao?” Trầm Mộng Kỳ khẽ cười một tiếng.
Sắc mặt của Hà Tuấn Thành không quá chắc chắn mà trầm ngâm nói: “Diệp Mộ Phàm sẽ đi mạo hiểm như vậy sao? Lấy trộm bí mật thương nghiệp, đây chính là phạm pháp…”
Trầm Mộng Kỳ vuốt ve móng tay được tu bổ tinh xảocủa chính mình, thần sắc ngạo nghễ nói, “Vậy thì thế nào? Chỉ cần em mở miệng, hắn dĩ nhiên sẽ đi rồi!”
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
Hà Tuấn Thành ôm hông của Trầm Mộng Kỳ, “A, em tên tiểu yêu tinh này, đem thằng ngốc Diệp Mộ Phàm kia mê đến thần hồn điên đảo, chỉ cần em nói cái gì, thì hắn làm cái đó rồi!”
Nghe thế, Trầm Mộng Kỳ khóe miệng hơi dương lên, mặt lộ vẻ đắc ý, Diệp Mộ Phàm kia đối với cô là quyết một lòng.
Trầm Mộng Kỳ tin tưởng, nếu như giờ phút này cô bảo hắn đi ૮ɦếƭ, Diệp Mộ Phàm cũng sẽ không chút do dự làm theo.
“Hắc hắc, Diệp Mộ Phàm đó, cũng không soi mặt mình vào trong nước tiểu xem, còn tưởng rằng em đối với hắn thật sự là mối tình thắm thiết!” Hà Tuấn Thành lạnh giọng cười một tiếng.
Còn không đợi Trầm Mộng Kỳ mở miệng, Hà Tuấn Thành liền hướng trước иgự¢ của cô tìm kiếm, lúc này, Trầm Mộng Kỳ phát ra một thanh âm mềm mại, sắc mặt ửng đỏ.
“Diệp Mộ Phàm kia đối với em si tình như thế, chẳng lẽ em… Cho hắn nếm được cái gì ngon ngọt rồi?” Hà Tuấn Thành nhược hữu sở chỉ mở miệng.
“Đồ… Nói nhăng gì đó…” Trầm Mộng Kỳ cáu giận: “Em sao lại thế… Làm sao có thể đồng ý chứ… Diệp Mộ Phàm là loại cóc ghẻ, ngay cả tay của em… Đều không để cho hắn chạm qua…”
“Thực sự?” Trong khi nói chuyện, bàn tay phải của Hà Tuấn Thành, xuyên thấu qua cổ áo Trầm Mộng Kỳ, тһô Ьạᴏ duỗi vào.
“Dĩ nhiên! Mỗi ngày đều phải nhìn khuôn mặt kia… Em cũng sắp ói… Em còn không phải là vì anh… Hắn tạo hình thành tựu cùng thiên phú… Thật là không tệ, bất quá, hiện tại, đều là anh rồi…” Trầm Mộng Kỳ nói xong, thân thể không tự chủ được nhích lại gần trong иgự¢ của Hà Tuấn Thành.
Hà Tuấn Thành mặt lộ khinh thường: “Diệp Mộ Phàm chính là một phế vật, có thể làm việc cho anh, đó là phúc hắn tu luyện mấy đời, vì hồi báo hắn, anh cũng chỉ đành đem người đàn bà hắn yêu mến nhất, phục vụ cho thật thoải mái dễ chịu…”
“Ghét…” Trầm Mộng Kỳ nhéo một cái ở cổ của Hà Tuấn Thành.

Đêm khuya.
Diệp Mộ Phàm rốt cuộc làm xong, đang chuẩn bị xuống lầu, thời điểm đi ngang qua khu làm việc, phát hiện phòng làm việc của Trầm Mộng Kỳ vẫn sáng đèn.
Diệp Mộ Phàm đi tới, gõ cửa một cái, “Mộng Kỳ, trễ thế này rồi sao em còn chưa về nhà?”
Mặt Trầm Mộng Kỳ đầy vẻ mệt mỏi, “Có chút việc chưa xử lý xong…”
“Đây là?” Diệp Mộ Phàm nhìn chồng tài liệu trên mặt bàn Trầm Mộng Kỳ, “Hạng mục Hào Quang?”
“Đúng vậy, anh cũng biết, hạng mục đầu tư này, đối với Trầm gia rất quan trọng, nếu lần này bỏ qua, sợ là rất khó có cơ hội tốt như vậy nữa.”
“Anh thấy thực lực mấy công ty tham gia cạnh tranh lần này, đem so sánh, việc Trầm gia lấy được hạng mục này, không có vấn đề lớn.” Diệp Mộ Phàm mở miệng nói.
Trầm Mộng Kỳ sắc mặt hơi chăm chú mà mở miệng nói, “Mấy công ty như Hoa Vũ, Hưng Đạt, Phương thị quả thật không bằng Trầm thị chúng ta, nhưng là, hiện tại đối thủ cạnh tranh lớn nhất của chúng ta, là tập đoàn Diệp thị…”
Vẻ mặt Diệp Mộ Phàm có chút ngoài ý muốn, “Cái gì? Diệp thị cũng tham dự?”
“Đúng vậy, em cũng mới biết được tin tức, hiện tại chúng ta song phương có thể đưa ra cái khác hạng mục chấm điểm cũng không sai biệt lắm, chỉ còn lại giá cả khối này, nếu là có thể suy tính ra đối phương cạnh tranh giá quy định…”
Trầm Mộng Kỳ nói lấy lắc đầu một cái, than thở mở miệng nói, “Nhưng là, đối phương giá quy định làm sao có thể dễ dàng như vậy suy tính ra, vì hạng mục này, chúng ta Trầm gia ném vào vô số tinh lực, chỉ sợ vẫn là không ᴆụng nổi Diệp gia…”
Diệp Mộ Phàm nhìn Trầm Mộng Kỳ nặng nề vành mắt đen, một trận thương tiếc, “Chớ phiền tâm rồi, ta sẽ giúp ngươi hỏi thăm một chút tình huống.”
“Mộ Phàm ca, cám ơn anh, em không sao, mặc dù lấy năng lực của em khả năng cũng không làm được cái gì, nhưng là hy vọng có thể làm hết sức đến giúp ba ba một chút bận rộn…” Trầm Mộng Kỳ nói lấy, liền muốn đứng dậy đi trên giá sách cầm tài liệu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc