Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 278

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

“Ai, đúng rồi, Diệp Bạch, cậu cũng tính cho tôi một quẻ đi, gần quan thì được ban lộc mà. Tôi biết cậu lâu như vậy lại không tìm cậu tính cho, thật sự có chút thua thiệt a!” Hàn Thiên Vũ đột nhiên nghĩ đến.
Diệp Oản Oản một mặt bất đắc dĩ nhìn về hướng Hàn Thiên Vũ, “Rõ ràng cho thấy tiền đồ cậu trải dài, cần xem gì chứ!”
“Giúp tính nhân duyên a! Ví như tôi lúc nào mới có hoa đào? ”
Diệp Oản Oản nghe vậy, không khỏi tròng mắt suy tư, “Nhân duyên của cậu…”
“Như thế nào? ” sắc mặt Hàn Thiên Vũ có chút khẩn trương.
Diệp Oản Oản sờ cằm một cái, trầm ngâm một lúc lâu mới mở miệng, “Dường như không có…
Hàn Thiên Vũ sững sốt, “Cái gì không có! Chẳng lẽ tôi phải cô độc suốt quãng đời còn lại? ”
Diệp Oản Oản gấp gáp, vội mở miệng, “Khụ, không đúng không đúng… Ý của tôi là… Xin lỗi, tôi sợ rằng không tính được cái này…”
Nếu là mấy minh tinh ấn tượng hoặc là người khá nổi trong giới giải trí thì có lẽ cô còn có thể biết một chút về quỹ đạo nhân sinh quan trọng, nhưng vấn đề là, nhân sinh đời này của Hàn Thiên Vũ đã bị cô thay đổi a!
Cho nên, Hàn Thiên Vũ ngày sau sẽ có kết quả như thế nào, cô tự nhiên là hoàn toàn không biết rõ tình hình rồi.
“Tại sao không tính ra? ” Hàn Tiện Vũ cau mày.
Diệp Oản Oản cũng không cách nào giải thích, chỉ có thể mở miệng nói, “Ai, cái này sao, rất huyền diệu á…, nói cậu cũng không hiểu, tóm lại có mấy người tương đối đặc thù, tôi không có cách nào coi ra!”
Biểu tình của Hàn Thiên Vũ cái hiểu cái không, “Đặc thù…”
Kiều Khả Hâm cũng vội vàng đi tới truy hỏi, “Vậy tôi thì sao đây? ”
“Số đào hoa của Hâm tỷ ngài vượng như vậy, thì càng không cần tôi tính rồi” Diệp Oản Oản mở miệng.
“Đây cũng là…” Kiều Khả Hâm vừa nói, một bên hướng về người còn chưa mở liền ૮ɦếƭ yểu “Hoa đào nhỏ” nhìn một cái.
Không nghĩ tới, vất vả lắm hôm này mới vừa ý một tiểu ca ca đặc biệt đúng khẩu vị, đối phương lại đã có bạn gái, cô vẫn rất tiếc nuối.
“Đúng rồi, tối nay tôi mời khách ăn mừng, tiểu Bạch, cậu qua không?” Kiều Khả Hâm hỏi.
“Hâm tỷ mời, cúng kính không bằng tuân mệnh, chẳng qua là, tôi phải chuẩn bị gọi điện thoại báo cáo cho bạn gái một chút” Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Kiều Khả Hâm nghe vậy, hơi nhíu mày, “Chẳng qua chỉ tham gia một cuộc tụ họp mà thôi, còn muốn chuẩn bị báo cáo ”
Hàn Thiên Vũ ở một bên vội vàng giải thích giúp, “Hâm tỷ, cái đó, bạn gái Tiểu Bạch, quản tương đối nghiêm…”
Kiều Khả Hâm mặt lộ kinh ngạc, tựa hồ có chút ngoài ý muốn, “Không nhìn ra, tiểu Bạch cậu lại có thể sợ bạn gái…”
Dù sao đêm hôm đó hắn chính là phong lãng cực kì, nam nữ đều chơi tuốt, nghĩ không ra lại sợ bạn gái đến vậy.
Hàn Thiên Vũ khẽ cười chế nhạo, “Thật ra thì thời điểm tôi vừa mới biết cũng rất kinh ngạc.”
Diệp Oản Oản nghĩ thầm không sai a, cô chính là sợ vợ không được sao!
Kiều Khả Hâm lầu bầu, “Tôi còn tưởng rằng cậu hẳn là thích hình tượng như chim non nép vào người đấy!”
Diệp Oản Oản cười khan một tiếng, “Không có, tôi thích hình tượng khủng long bạo chúa…”

Thời gian thoáng một cái đã qua.
Sự kiện của Kỳ Mỹ Lâm không ngừng lên men, cuối cùng Hoàng Thiên chỉ có thể bỏ con cờ này, tuyên bố đuổi ra khỏi giới giải trí.
Mà Kiều Khả Hâm nhờ bài phát biểu cảm nghĩ đoạt giải Kim Lan làm phòng bán vé 《 Tĩnh Thù Truyện 》 lần nữa tăng vọt, lại phá chừng mấy hạng ghi chép, cộng thêm mới vừa sánh với Kỳ Mỹ Lâm, Kiều Khả Hâm bị hãm hại nhiều năm như vậy, dư luận phá thiên hoang địa bắt đầu hướng chính diện phát triển.
Về phần Diệp Oản Oản, cơ hồ mỗi ngày đều tràn đầy năng lượng, trừ công tác học tập, thời gian nhiều nhất chính là mang bọn Thập Nhất đi huấn luyện, dù sao còn mấy ngày nữa là tuyển chọn đội trưởng rồi, cô không nghĩ tới làm sư phụ cũng thật không dễ dàng gì…
Tư gia, phòng họp Ám Vệ.
Lưu Ảnh một thân trang phục màu đen, mặt mũi lãnh túc mà ngồi ở vị trí chủ tịch.
Phòng họp bốn phía, ngồi hơn mười người, đều là những đội trưởng Ám Vệ được tuyển chọn của Tư gia.
“Đội trưởng Lưu Ảnh, thi đấu năm nay không còn mấy ngày liền bắt đầu, ngài nhất định phải hung hăng giáo huấn cái tên tiểu tử Thập Nhất không biết trời cao đất rộng kia!” Một người thân hình cường tráng nào đó nói với đội trưởng Ám Vệ nói.
“A…”
Lưu Ảnh điều chỉnh một tư thế thoải mái, híp mắt nói: “Lão Tam, gọi ta Lưu Ảnh là được, bây giờ tổng đội trưởng Ám Vệ là Thập Nhất.”
“Đội trưởng, sao ngài lại nói như vậy, Thập Nhất 1 cái ghế đội trưởng của phân đội nhỏ cũng không ngồi được, chỉ bằng hắn, mà cũng vọng tưởng cùng ngài tranh đoạt chức vị tổng đội trưởng” được gọi là lão Tam Ám Tam phân đội trưởng, lạnh rên một tiếng nói.
Bên cạnh có người mở miệng nói, “Tôi nghe nói, gần đây Thập Nhất liều mạng huấn luyện, rất ít lộ diện, có phải là vì chuẩn bị cho lần thi đấu tranh đoạt này.”
Một người khác nghe vậy nhất thời cười lạnh một tiếng, “Vô luận hắn có huấn luyện bao nhiêu gian khổ, ở trong mắt đội trưởng Lưu Ảnh, thủy chung là một con trùng thúi, có thể làm nên sóng gió gì? ”
“Đúng rồi… Nói cho các người biết một tin tức.” Ám Tam phân đội trưởng cười nói: “Có tin tức nói, Thập Nhất bái Diệp Oản Oản làm sư phụ, để Diệp Oản Oản dạy hắn kỹ xảo võ học, các cậu có sợ hay không a? ” (ngồi đấy mà khinh thường người ta hừ hừ -_-)
Theo lão Tam vừa dứt lời, bên trong phòng họp nhất thời vang lên một trận tiếng cười.
“Thập Nhất chính là một tên ngu xuẩn mà thôi, nếu như không phải đổi trưởng Lưu Ảnh nể mặt ông chủ, Diệp Oản Oản đã sớm bị đội trưởng một quyền đấm ૮ɦếƭ, làm gì đến phiên cô ta oai phong lẫm liệt ở phòng R*ợ*u ”
Nói tới sự kiện ở quầy R*ợ*u ngày đó, trong mắt Lưu Ảnh hiện ra một tia sương mù.
Người phụ nữ kia, bất quá chỉ là khí lực lớn mà thôi, thế tục lại bình thường, hắn không cách nào hiểu được, ông chủ luôn luôn anh minh thần vũ, như thế nào bị một bình hoa khiến cho thần trí bị mê hoặc!
Loại phụ nữ này, làm sao có thể đánh đồng với tiểu thư Tần Nhược Hi được!
“Đội trưởng Lưu Ảnh, có khi nào là Thập Nhất muốn nịnh hót Diệp Oản Oản, để cho Diệp Oản Oản thổi gió bên gối ông chủ đi… Đến lúc đó, nếu như ông chủ mềm lòng… Thật để cho Thập Nhất…” Một Ám Vệ phân đội trưởng nào đó chân mày hơi hơi nhíu lên.
Bọn họ đường đường là Ám Vệ Tư gia, há có thể để cho một người phụ nữ làm cho đảo loạn!
“A…” khóe miệng Lưu Ảnh hơi hơi dương lên, tia lạnh giá vòng quanh nụ cười, trong mắt hàn quang kinh người: “Diệp Oản Oản chẳng qua chỉ là một đồ chơi của ông chủ mà thôi, bên cạnh ông chủ có Nhược Hi tiểu thư cũng đã đủ, Diệp Oản Oản chẳng qua chỉ là ánh sáng đom đóm, há có thể cùng ánh trăng tranh nhau phát sáng.”
Hắn không tin ông chủ thật sẽ vì một người phụ nữ như vậy, quấy nhiễu tranh đoạt tổng đội trưởng Ám Vệ lần này.
“Cũng đúng, Thập Nhất kia bái Diệp Oản Oản làm sư phụ, đoán chừng là coi Diệp Oản Oản thành rơm rạ cứu mạng, còn thật sự cho rằng Diệp Oản Oản là thiên tài võ học, nghĩ từ trên người cô ta học một chút gì đó, cùng đội trưởng tranh tài.” Ám Tam phân đội trưởng cười một tiếng nói.
Lưu Ảnh cười lạnh, Thập Nhất cũng tốt, Diệp Oản Oản cũng được, hắn chưa bao giờ từng để ở trong mắt.
Ông chủ bởi vì một người phụ nữ, gần như bị mê hoặc tâm trí, Diệp Oản Oản kia, có tài đức gì có thể tiến vào cửa chính Tư gia, trở thành chủ mẫu đương thời của Tư gia.
“Người ta tương lai thì không biết sao, nhưng hiện tại cũng xem như chủ mẫu Tư gia, chúng ta a, vẫn cẩn thận thì tốt hơn.” Một đội trưởng Ám Vệ nào đó nói.
Lưu Ảnh điều chỉnh tư thế ngồi, ánh mắt quét qua mọi người ở đây: “Chủ mẫu đương thời tương lại của Tư gia, chỉ có thể là Tần Nhược Hi tiểu thư.”
“Đội trưởng Lưu Ảnh nói đúng lắm, Diệp Oản Oản kia là vật gì, sao có thể đánh đồng cùng với Tần Nhược Hi tiểu thư.”
“Nhược Hi tiểu thư, vô luận gia thế bối cảnh, hay là năng lực bản thân, tuyệt không phải loại phụ nữ như Diệp Oản Oản có thể so sánh.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc