Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 237

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Bây giờ thấy ông ta bị Cung Húc một cước đá văng, mọi người chỉ cảm thấy đáng đời, nhìn bộ dáng đang làm bộ làm tịch của ông ta, tất cả mọi người đều lộ vẻ mặt khinh bỉ, bàn luận xôn xao với nhau.
”Mặc dù không hiểu nổi tại sao Cung Húc lại muốn náo loạn chuyện này, nhưng Chu Văn Bân cũng thật là tâm địa ác độc, công lao khổ lao móc tim móc phổi, hắn làm sao có thể nói ra được?”
“Đúng vậy! Từ khi ký hợp đồng với Cung Húc, hắn liền ỷ vào bắp đù* vàng này tại công ty hoành hành ngang ngược, lấn áp nhân viên, *** thu tiền huê hồng rất nhiều, tạo ra biết bao âm mưu bao nhiêu tư lợi, gài bẫy bao nhiêu nghệ sĩ.”
“Quả đúng là báo ứng mà, hắn cũng có ngày bị Cung Húc một cước đá văng! Lão hổ không còn răng, tôi muốn nhìn hắn làm sao còn phách lối được nữa!”
Cung Húc liếc nhìn Chu Văn Bân khóc lóc kể công lao khổ lao trung thành như thế nào, khuôn mặt xáng lạn chói chang như thái dương của Cung Húc trong con ngươi xẹt qua vẻ lạnh lùng, khẽ xì một tiếng nói: “Chu Văn Bân, đừng có ở nơi này giả bộ ngoan ngoãn thảm thiết, ông đã theo tôi thu được bao nhiêu lợi, trong lòng vẫn là rõ nhất… Ông thật sự xem tôi là một thằng ngốc sao?”
Nghe nói như vậy, mồ hôi lạnh trên trán của Chu Văn Bân trong nháy mắt rơi xuống, lần đầu tiên nhận ra, vị tiểu thiếu gia này mặc dù ngang ngược càn rỡ, không học vấn không nghề nghiệp, thì ra cũng không phải là loại ngu si có thể tùly tiện lừa gạt được.
Vào lúc này Chu Văn Bân rốt cục mới bắt đầu luống cuống: “Cung Húc… Cung Húc cậu không thể đối với tôi như vậy… Không thể…”
Mấy năm này bởi vì thời gian trải qua quá trót lọt, ông ta càng ngày càng không thu liễm, đắc tội với không ít người. Chu Hồng Quang cũng đang nhìn chằm chằm mong muốn đuổi ông ta ra khỏi công ty, một khi đã mất đi núi dựa Cung Húc, ông ta không khó có thể tưởng tượng ra kết cục của mình…
Cung Húc vốn cũng không phải là người có tính nhẫn nại, lãng phí nhiều thời gian như vậy đã đến cực hạn, vì vậy, trực tiếp gọi một cú điện thoại tới bộ phận nhân sự.
Chuyện bên này huyên náo lớn như vậy, bộ nhân nhân sự tự nhiên đã sớm đã nghe nói, biết được tin tức Chu Văn Bân thất sủng, cũng ngay lập tức xin chỉ thị của Chu Hồng Quang.
Thái độ của Chu Hồng Quang bên kia, cũng không quá khó có thể hình dung được.
Vì vậy, điện thoại của Cung Húc mới vừa gọi tới, bộ phận nhân sự vô cùng thuận tiện dùng hiệu suất siêu cao làm xong hết thảy thủ tục thay đổi người đại diện cho Cung Húc.
Trưởng bộ phận nhân sự tự mình cầm lấy hợp đồng với người đại diện mới, nhanh chóng chạy tới.
Thấy hiệu suất làm việc của bộ phận nhân sự cao như vậy, sắc mặt của Cung đại thiếu gia cuối cùng cũng hòa hoãn mấy phần, một tay đem hợp đồng nhân sự trong tay trưởng phòng nhân sự đưa tới, cũng không thèm nhìn mà lật tới một trang cuối cùng quét quét quét qua ký xuống tên của mình, sau đó hí ha hí hửng mà đi tới trước mặt Diệp Oản Oản nói: “Diệp ca, anh mau nhìn xem, nếu là không có vấn đề gì liền ký tên đi!”
Cặp mắt đào hoa của Cung Húc vụt sáng vụt sáng, trong lòng tràn đầy ảo tưởng màu hồng, tốt đẹp vô cùng.
A! Tiểu mứt quả của mình! Lập tức liền có cơ hội lợi dụng công việc, có thể tùy tiện lấy việc công làm việc riêng, thừa cơ hỏi thăm một chút tin tức của tiểu mứt quả, cũng xin luôn số điện thoại a…
Diệp Oản Oản bị cái ánh mắt nóng bỏng kia nhìn chăm chú có chút không biết nói gì, nhận lấy hợp đồng, ký xuống tên của mình.
Một bên Chu Văn Bân trơ mắt nhìn Diệp Oản Oản ký tên của mình xuống, cả người giống như mất hồn, sắc mặt đờ đẫn đứng ở một chỗ.
Cung Húc cầm lấy hợp đồng mới tựa như bảo bối, nhìn bộ dáng kia quả thật là hận không thể biến thành bươm bướm bay mấy vòng trong phòng nha!
“Diệp ca, bắt đầu từ hôm nay, tôi liền là người của anh rồi nha!”
Bên trong phòng hóa trang, đám người vây xem đã tan ra.
Cung Húc theo sát Diệp Oản Oản xoa xoa tay mở miệng nói: “Diệp ca, anh xem, quan hệ chúng ta hiện tại cũng đã thân mật như vậy rồi, liệu có thể hay không…”
Diệp Oản Oản hướng về Cung Húc liếc một cái, chậm rãi từ trên ghế đứng lên: “Nhìn biểu hiện của anh trước đa.”
Cung Húc mặc dù có chút thất vọng, bất quá, rất nhanh lại lên tinh thần, anh vợ muốn khảo sát, đây là có hi vọng a!
Nghĩ tới đây, Cung Húc nhất thời phục hồi sinh lực: “Diệp ca yên tâm, tôi nhất định sẽ biểu hiện thật tốt!”
Nhìn vị đại thiếu gia bị bức thành bộ dạng một thanh niên tốt, Diệp Oản Oản không nhịn được mặt dãn ra, bật cười: “Rất chờ mong biểu hiện của anh.”
Khóe miệng Diệp Bạch khẽ nhếch, nụ cười rung động ở trên khóe miệng lan tràn, thật khiến cho lòng của người ta rạo rực… Cái mỉm cười này ở trong mắt Cung Húc, thật giống như nụ cười của cô gái hôm đó đưa mứt quả cho anh…
Cung Húc đứng ngơ ngác tại chỗ, sắc mặt không khỏi hoảng hốt, lỗ tai có chút nóng lên.
Nguyên nhân bởi vì là anh em sao? Mới vừa rồi trong nháy mắt đó, hai người quả thật cực kỳ giống nhau.
Chu Văn Bân không biết mình làm sao có thể trở lại phòng làm việc.
Vừa về tới cái văn phòng xa hoa vừa mới trang trí không bao lâu, còn chưa có tỉnh táo lại, điện thoại của hắn đột nhiên vang lên. Thấy điện thoại là Chử Hồng Quang gọi tới, Chu Văn Bân trong lòng nhất thời dâng lên một cổ dự cảm bất ổn: “Alô, Chử tổng…”
Điện thoại di động đầu kia, Chử Hồng Quang thở dài nói: “Văn Bân a, ông dù sao cũng là một lão nhân trong công ty rồi, làm sao ngay cả một người cũng không giữ được là sao?”
Chu Văn Bân vội vàng nói: “Chử tổng, tôi cùng Cung Húc căn bản không có bất kỳ hiềm khích nào, nhất định là tên tiểu tử Diệp Bạch kia nhân lúc không có ai dở thủ đoạn gì đó…”
“Được rồi được rồi, Cung Húc đã đổi qua Diệp Bạch, chuyện này cũng đã giải quyết xong, tôi hiện tại muốn nói với ông, là chuyện khác!” Nói xong câu cuối cùng, giọng nói của Chử Hồng Quang đột nhiên trở nên lạnh lùng.
”Chuyện khác?” Chu Văn Bân chần chờ hỏi.
Chử Hồng Quang trầm giọng nói: “Tôi mới vừa gửi ít thứ qua cho ông, ông tự mình nhìn đi!”
Chu Văn Bân vội vàng mở máy tính ra, mở ra tin nhắn Chử Hồng Quang mới gửi tới.
Khi thấy rõ những thông tin kia, trên mặt Chu Văn Bân một tia huyết sắc sau cùng cũng hết rồi…
“Chử… Chử tổng, ngài nghe tôi giải thích! Tôi…….”
Chử Hồng Quang lúc này hừ một tiếng nghiêm ngặt nói: “Giải thích mấy người nghệ sĩ dưới tay ông liên tiếp tố cáo ông thu tiền huê hồng kếch xù bỏ riêng, xâm phạm lợi ích công ty! Chứng cớ xác thật! Ông còn muốn giải thích thế nào?”
“Không phải như vậy, Chử tổng ngài cũng biết, nếu muốn nâng đỡ một nghệ sĩ từ đầu cần phải hao phí bao nhiêu tài nguyên cùng tiền bạc, tôi thu như vậy không phải là vì…”
“Không cần cãi chày cãi cối, tôi chỉ cần biết, ông tự thu là sự thật, nể tình ông cũng là nhân viên của công ty lâu năm, chỉ cần ông trả lại số tiền huê hồng mà ông nuốt riêng, công ty có thể không truy cứu pháp luật đối với ông!”
“Chử tổng! Chử tổng…”
Không đợi Chu Văn Bân nói chuyện xong, Chử Hồng Quang đã cúp điện thoại.
Chu Văn Bân nhìn thấy điện thoại bị cắt đứt, mặt trắng bệch, thân hình nghiêng một cái, đặt ௱ô** ngã ngồi ở trên ghế sau lưng. Xong rồi…Lần này, hắn hoàn toàn xong rồi..
Bên trong phòng làm việc của Diệp Oản Oản.
Sau khi Diệp Oản Oản đột nhiên rời đi, Lạc Thần liền một mực ngồi yên ở trên ghế sa lon, không nhúc nhích. Không biết qua bao lâu, nương theo một trận tiếng bước chân vội vã, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra.
Trợ lý Tiểu Tình đứng ở cửa, kinh ngạc nhìn về phía Lạc Thần ở trong phòng: “Lạc Thần, anh làm sao còn ở chỗ này?”
Lạc Thần cúi thấp đầu, giống như cả người đều đã mất đi tất cả ánh sáng, giọng khàn khàn nói: “Tiểu Tình… Tôi muốn trở về chỗ Chu Văn Bân…”
“Hắc….anh nói cái gì?” Tiểu Tình trợn to hai mắt.
Đầu Ng'n t Lạc Thần P0'p trắng bệch, trong con ngươi hơi phiếm hồng đều là giãy giụa, sau đó kiên định: “Tôi không muốn lại liên lụy Diệp ca!”
Tiểu Tình sững sờ, sau đó vội vàng nói: “Lạc Thần, anh còn chưa biết chuyện gì sao?! Chuyện của Chu Văn Bân a! Chu Văn Bân đã bị công ty đuổi rồi!”
Lạc Thần tựa hồ là không biết gì, nghe Tiểu Tình nói chuyện, kinh ngạc mở miệng hỏi lại: “Anh nói cái gì cơ? Chu Văn Bân bị đuổi…Cái này… Cái này làm sao có thể!”
Tiểu Tình lúc này đem mọi chuyện vừa mới phát sinh ở bên trong phòng hóa trang trên lầu tất cả đều đầu đuôi nói với qua một lần cho Lạc Thần.
Lạc Thần nghe xong, cả người hoàn toàn đứng hình ngay tại chỗ, đáy mắt đang vô cùng ảm đạm giờ hiện lên vẻ đầy khó tin…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc