Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 228

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Đợi Hàn Thiên Vũ rời đi, Diệp Oản Oản dở khóc dở cười nhớ lại những đoạn ghi âm mà Cung Húc gửi kia.
Miệng của anh ta cũng quá độc đi, xem ra anh ta có mở một tiệm xem bói cũng được phết, tùy tiện nói bậy nói bạ mà có thể nói đúng nhiều ý như vậy, anh ta có thể đoạt mối làm ăn của cô rồi đó!
Trong hai ngày sau đó, Diệp Oản Oản vừa lưu ý động tĩnh bên Chu Văn Bân vừa gấp rút giúp Lạc Thần hiểu rõ kịch bản.
Chu Văn Bân bên kia dường như không có bất cứ động tĩnh gì, cũng không biết rốt cuộc là có chủ ý gì?.
Về phần tên Cung Húc kia luôn luôn lên giọng muốn đi tìm người làm cho cả thiên hạ bây giờ ai ai cũng đều biết đến sự tồn tại của cô gái kia, không chỉ phát động Fan của mình, mà còn phát động cho tất cả mọi người, hiện tại toàn bộ người trong khu vực này cũng đều biết hết.
Cũng còn may là cô bình thường chưa bao giờ lấy hình dạng mặc đồ nữ xuất hiện ra vào tại khu nhà trọ này, thỉnh thoảng cũng có một hai lần ra vào nhưng những thời điểm đó cũng đều đeo khẩu trang, coi như ngày đó trong tiệm có người từng nhìn thấy cô nhưng độ khả thi để tìm tới cô cũng không lớn lắm.
Loại chuyện này nhiều nhất chỉ nóng trong vòng một tuần lễ mà thôi, nếu hắn ta không tìm được người cũng tự nhiên liền yên tĩnh trở lại cho nên Diệp Oản Oản cũng không để trong lòng làm gì
, chuyên tâm chuẩn bị cho việc thử máy quay của Lạc Thần.
Đảo mắt đã đến ngày thử máy.
《 Kinh Long 2》 khởi động, huyên náo nhốn nháo khắp nơi, không ít diễn viên, vì muốn có một chén canh nhỏ trong này, đều đã dốc hết khí lực của mình.
Lúc quay thử ngày hôm đó, mấy diễn viên đã sớm đi tới hiện trường quay thử, bởi vì mấy người bên phía Tống Kim Lân còn chưa tới cho nên mấy người diễn viên này liền tụ chung một chỗ bắt đầu trò chuyện.
“Nghe nói Lăng Thiếu Triết diễn vai nam một đã được quyết định xong cả rồi.”
“Dĩ nhiên là đã định xong rồi, hắn không chỉ là nhân vật gốc trong đội ngũ 《 Kinh Long 》 năm đó, bây giờ còn là tiểu sinh đương thời của giải trí Hoàng Thiên, nổi tiếng rồi, bây giờ chịu dành ra thời gian của minhg diễn phần tiếp theo này, nhóm biên kịch dĩ nhiên là cầu còn không được đó.” Một tiểu minh tinh mở miệng nói.
“Lần này 《 Kinh Long 2》 được khởi quay, nghe nói phần lớn đều là chọn lại đội ngũ nguyên bản đời đầu.”
Thời điểm mấy người đang nghị luận, Diệp Oản Oản mang theo Lạc Thần, đi vào.
Mới vừa rồi mấy người còn đang nghị luận, giương mắt nhìn thấy hai người đi vào, ánh mắt không khỏi trở nên có chút cổ quái.
“Đội ngũ y cũ a… Bây giờ không phải lại tới một người trong đội ngũ nguyên bản đó sao?” một tiểu minh tinh trên dưới quan sát Diệp Oản Oản đang đứng ở bên cạnh Lạc Thần một phen, đáy mắt không khỏi mang theo mấy phần ý tứ chế giễu.
“Ban đầu Kinh Long được phát ra ngoài, Lạc Thần cũng nổi lên được một đoạn thời gian, nhưng là bây giờ…”
Người kia nói phân nửa cũng còn chưa nói hết, nhưng ý tứ đoạn chưa nói xong kia mấy người tại chỗ trong lòng mình đều tự biết rõ.
Lạc Thần ở trong Kinh Long biểu hiện không tệ, năm đó cũng phát hỏa một cái, nhưng cũng chỉ là năm đó mà thôi, sau đó trong khoảng thời gian này, Lạc Thần căn bản là một chút tin tức cũng không có, mà người cùng hắn đồng thời xuất đạo, lại cùng diễn xuất Kinh Long – Lăng Thiếu Triết lại trở thành một nhân vật đươc nhiều người biết đến, cho đến hôm nay, địa vị đã không phải là một diễn viên tầm thường, ít người có thể so sánh được.
Hai người từ một bộ phim truyền hình đi ra ngoài, trải qua mấy năm nhưng khác biệt một trời một vực.
“Kinh Long 2 bảo là muốn chọn đầu đội ngũ nguyên bản, có thể cũng không phải tuyệt đối… Lạc Thần yên lặng nhiều năm như vậy, giờ muốn trở lại tranh đoạt nhân vật này, nào có dễ dàng như vậy, tôi nghe nói… nhân vật nam hai này đã sớm được dự tính cho Từ Minh rồi.”
“Từ Minh hắn không phải là một người con nuôi nào đó của người đầu tư Kinh Long 2 sao? Tôi đây nhìn thấy… Lạc Thần lần này tám chín phần là không lấy được vai diễn này rồi.”
“Còn hi vọng nào nữa, hắn còn tưởng rằng giờ là mấy năm trước sao? Chỉ dựa vào một Weibo phát hỏa một lần thôi có thể có được tư cách đến thử máy cũng đã không tệ rồi!”
Mấy tiểu minh tinh tụ chung một chỗ âm thầm châm biếm một phen, không có chút cảm giác nào là Lạc Thần có khả năng tranh đoạt được vai nam hai này.
Mấy người bọn họ tiếng nghị luận mặc dù không lớn, nhưng ít hay nhiều đều đã truyền vào trong tai Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản.
Nghe tới tên của Từ Minh, sắc mặt của Lạc Thần hơi có chút cứng ngắc.
“Diệp ca…” Lạc Thần muốn nói lại thôi nhìn về phía Diệp Oản Oản, đáy mắt rõ ràng thiếu vài phần tự tin.
Diệp Oản Oản nhìn lấy Lạc Thần bộ dáng này, hơi hơi nhíu mày nói: “Làm sao? Sợ sao?”
Lạc Thần lúc này lắc đầu một cái đáp: “Không phải vậy, tôi…”
“Không cần nghĩ nhiều, cậu cần nhớ kỹ, bắt đầu một khắc thử máy kia, cậu chính là Lâm Lạc Trần.” Diệp Oản Oản nhìn lấy cặp mắt bất an của Lạc Thần, trong đôi mắt lộ ra một vệt nhuệ khí nói.
Lạc Thần nhìn lấy ánh mắt của Diệp Oản Oản trong lòng hơi chấn động một chút.
Hắn rũ con ngươi xuống, nhớ tới khoảng thời gian này, Diệp Bạch vì hắn làm hết thảy mọi thứ, hắn liền âm thầm nắm chặt bàn tay
Đây là Diệp ca, người đã phí tâm vì hắn bày mưu tính kế, dù chỉ có 0,1% cơ hội, hắn cũng không thể phụ lần khổ tâm này của Diệp ca được!
Lạc Thần lần nữa ngước mắt nhìn lên, đáy mắt bất an kia đã lặng lẽ biến mất.
Diệp Oản Oản nhìn thấy Lạc Thần đáy mắt đầy vẻ kiên định, khóe miệng sâu kín gợi lên một nụ cười.
Vào thời khắc này, Từ Minh cùng người đại diện của hắn đi vào bên trong phòng quay phim.
Mấy người nghệ sĩ kia còn đang nghị luận ầm ỉ nhưng khi nhìn thấy Từ Minh đi vào, ngay lập tức những âm thanh đó liền biến mất.
Từ Minh bề ngoài rất ưu tú, dung mạo vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của công chúng hiện tại, cao 1m80, khí chất cũng không có chỗ nào có thể xoi mói được, lại cộng thêm kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ nên mấy năm gần đây trong vòng giải trí này thế lực cùng nhân khí càng liên tục tăng lên.
Từ Minh nhanh chân đi vào bên trong phòng quay phim, lộ ra vẻ khoe khoang trên mặt, cặp ánh mắt ngạo khí kia quét một vòng về bốn phía, sau đó người đại diện ở sau lưng cùng với hắn ý cười đầy mặt nói: “A minh, Tống đạo diễn bọn họ còn chưa tới, cậu ở đây chờ chốc lát đi.”
Từ Minh nhàn nhạt gật đầu, ánh mắt lướt qua mấy người Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản phía xa xa kia, đỉnh lông mày không khỏi khẽ nhíu một cái.
Người đại diện cũng phát giác ra tầm mắt của Từ Minh, thuận theo nhìn sang, thấp giọng nói: “A minh, Lạc Thần bọn họ hôm nay cũng tới rồi, đoán chừng cũng là đến thử máy cho vai diễn nam hai này nha.”
“Tôi biết rồi.” Từ Minh tùy ý nói.
Dứt lời, Từ Minh chợt hướng về vị trí của Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản đi tới.
Lạc Thần đang điều chỉnh tâm tính, chuẩn bị đợt thử máy kế tiếp, chợt nhìn thấy Từ Minh mang theo người đại diện đi tới, đáy mắt hơi lóe lên, theo bản năng nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Diệp Oản Oản vẫn hết sức bình tĩnh đưa cho Lạc Thần một ánh mắt chớ nóng vội, ngay sau đó nhìn về phía Từ Minh đang từng bước đi tới phía của mình.
Chỉ cần dựa vào dáng vẻ bề ngoài mà nói, Từ Minh có thể nói là tương đối xuất sắc, kiếp trước trong 《 Kinh Long 2》 Lâm Lạc Trần là do hắn đảm nhiệm việc diễn xuất, Từ Minh tuy là mượn ưu thế từ phía nhà đầu tư, nhưng kỹ thuật diễn xuất của hắn coi như không tệ, kiếp trước sau khi vào 《 Kinh Long 2》 liền tiến lên một tầng cao mới.
Chỉ bất quá…
Nếu chỉ dựa vào kỹ thuật diễn xuất mà nói thì Từ Minh so với Lạc Thần còn kém không ít.
Đây cũng là một trong những nguyên nhân Diệp Oản Oản dám để cho Lạc Thần đi tranh đoạt vai diễn của nhân vật Lâm Lạc Trần lần này.
“Lạc Thần” Từ Minh đi tới trước mặt Lạc Thần cùng Diệp Oản Oản, đỉnh lông mày hơi nhíu, trong ánh mắt lộ ra một cổ cao ngạo.
“Anh Từ.” Lạc Thần so với Từ Minh nhỏ hơn một tuổi, mặc dù trước kia chưa từng tiếp xúc nhưng khách khí một phần cũng là điều nên làm.
Từ Minh khẽ mỉm cười nói: “Lạc Thần năm đó cậu tham gia diễn xuất trong 《 Kinh Long 》 tôi có xem qua, rất là kinh diễm, Lâm Lạc Trần – tôi cũng rất thích nhân vật đó.”
Lạc Thần đáy mắt khá hơi kinh ngạc, Từ Minh lại có thể tán dương chính mình sao, tuy hoài nghi nhưng Lạc Thần chỉ có thể khách khí chuẩn bị đáp lời.
Nhưng còn chưa chờ Lạc Thần nói gì, Từ Minh chợt chuyển đề tài nói: “Bất quá đã nhiều năm như vậy, cậu đều không có tái diễn qua bất kì vai diễn nào, bây giờ lại muốn lần nữa tham diễn 《 Kinh Long 2》, không biết phương diện kỹ thuật diễn xuất như thế nào rồi a…”
Nói xong, Từ Minh liền từ trên xuống dưới quan sát Lạc Thần một phen, cười một tiếng rồi nói: “Đều là diễn viên, tôi rất rõ ràng, mấy năm không diễn xuất, kỹ thuật diễn xuất tất nhiên sẽ xuống dốc đáng kể, bất quá cậu yên tâm đi, mặc dù vai diễn Lâm Lạc Trần này cậu sợ là không chống đỡ nổi, nhưng trong 《 Kinh Long 2》 tìm một vai quần chúng cá biệt cũng không phải là không thể.”
Từ Minh nói lời này tựa như rất là khách khí nhưng trong đó vẫn mang theo chút ít châm chọc.
Bên cạnh mấy nghệ sĩ đang đứng xem kịch vui tất nhiên nghe được ý tứ trong giọng nói đầy châm chọc của Từ Minh, đây không phải là rõ ràng giễu cợt Lạc Thần đã không còn kỹ thuật diễn xuất như trước nữa cho nên việc tới tham gia náo nhiệt trong 《 Kinh Long 2》 là không cần thiết nữa sao.
“Từ Minh nói không có sai a, Lạc Thần đều đã biến mất bao lâu rồi, hắn không phải là lấy cớ đã diễn qua Kinh Long trong quá khứ để tới đây cạnh tranh vai diễn với Từ Minh sao?”
“Nếu nói đúng như vậy thì hắn cũng không tự biết sức mình rồi, hắn thật sự cho là mình có danh tiếng của đội ngũ ban đầu thì liền có thể chắc chắn thắng được cuộc cạnh tranh ngày hôm nay sao? Hắn ta cũng không nhìn một chút… Hắn hiện tại, bất luận là kỹ thuật diễn xuất, nhân khí hay là bối cảnh, có cái nào có thể so với Từ Minh được chứ!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc