Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 217

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Hứa Dịch trong lòng rất rõ ràng, tên nội gián đó tuyệt đối đã ૮ɦếƭ rồi, ngay cả thi thể hắn đều đã thấy qua, căn bản không có người nào có thể chứng minh được sự trong sạch của hắn.
Là Diệp Oản Oản vì muốn bảo vệ hắn, mới cố ý nói như vậy.
Cho nên, Diệp Oản Oản thật ra thì cũng không biết hắn rốt cuộc có phải là bị oan uổng hay không, nhưng vẫn lựa chọn tin tưởng hắn.
Lúc đó nếu như không phải là Diệp Oản Oản kịp thời đứng ra thì hai cái chân của hắn đã bị phế đi rồi, chưa kể đến toàn bộ Hứa gia cũng đều sẽ bị hắn liên lụy.
Hứa Dịch thẳng tắp đứng ở nơi đó, ánh mắt nhìn chăm chú Oản Oản, từng chút từng chút một trở nên kiên định, đáy mắt mơ hồ mang theo vẻ kính sợ, từng chữ từng chữ mà mở miệng trả lời: “Oản Oản tiểu thư, người là chủ mẫu đương thời của Tư gia trong tương lai, những thứ này đều là trách nhiệm mà thuộc hạ nên làm!”
Nghe được câu trả lời của Hứa Dịch, Diệp Oản Oản lộ ra mấy phần ngoài ý muốn.
Lời này của Hứa Dịch… Cuối cùng cũng đã thừa nhận thân phận của cô rồi…
Không nghĩ tới việc hồi nãy đánh bậy đánh bạ mà thái độ của Hứa Dịch đối với cô ngược lại đã thay đổi hoàn toàn.
Bây giờ cô ở Tư gia một thân một mình, nếu có người như Hứa Dịch có thể thật lòng ủng hộ cô, đối với cô mà nói dĩ nhiên là chuyện tốt.
Huống chi Hứa Dịch không chỉ là người thân cận nhất bên cạnh Tư Dạ Hàn, mà sau lưng hắn còn có toàn bộ thế lực Hứa gia.
Phải biết, cha của Hứa Dịch – Hứa Thường Khôn ở bên người lão gia tử đã 30 năm, lập vô số công lớn, ở trong gia tộc uy vọng của ông thậm chí so với cac truong lão có huyết mạch còn cao hơn…
Sau khi các tộc lão rời đi, bác sĩ Tôn rốt cuộc cũng vội vã chạy tới.
Lão phu nhân tranh thủ thời gian cho người mời hắn tới nói: “Bác sĩ Tôn, ông nhanh giúp tiểu Cửu nhìn một chút, trước đó cháu tôi đột nhiên hôn mê bất tỉnh, vừa mới tỉnh lại!”
Trên giường lớn màu xám, Tư Dạ Hàn nghe được tiếng đẩy cửa, chân mày khẽ nhíu, nhìn người vừa tới, lại khôi phục vẻ lạnh giá trước sau như một.
Đáy mắt băng lãnh của anh dường như có mấy phần không kiên nhẫn nói: “Oản Oản đâu?”
Lão phu nhân có chút bất đắc dĩ nhìn cháu trai mình, cái này…haizzzz đã đến lúc nào rồi còn quan tâm tới người khác mà không chú ý đến thân thể của mình, chuyện đầu tiên sau khi tỉnh lại chính là muốn gọi Oản Oản, người ta không phải là mới rời khỏi đây có mấy phút thôi sao?
Lúc này, một trận “Bạch bạch bạch” tiếng bước chân vang lên, Diệp Oản Oản đưa đám người Hứa Thường Khôn về xong, vội vàng lên lầu.
Nhìn thấy Diệp Oản Oản, lão phu nhân thở phào nhẹ nhõm: “Ừ, đây không phải đã tới rồi sao! Bây giờ có thể để cho bác sĩ Tôn khám cho cháu rồi chứ?”
Tư Dạ Hàn: “Qua đây.”
Lời này rõ ràng là hướng về phía Diệp Oản Oản mà nói.
Diệp Oản Oản ngoan ngoãn đi tới bên giường.
Diệp Oản Oản sau khi đi đến, cả người Tư Dạ Hàn giống như có khí tràng vô hình nào đó trong nháy mắt thu lại thanh tĩnh, trực tiếp nhắm hai mắt lại, mặc cho Tôn Bách Thảo cùng hộ tá của ông ở trên người hắn làm đủ loại kiểm tra.
Sau một hồi lâu…
“Thế nào rồi bác sĩ Tôn?” lão phu nhân thấy sắc mặt của Bách Thảo không tốt lắm, nhất thời có chút phát hoảng.
Một bên Diệp Oản Oản cũng cau mày hướng về phía Tôn Bách Thảo.
Kiếp trước Tư Dạ Hàn là bởi vì trọng thương mới có thể nghiêm trọng như vậy, kiếp này có thể khá hơn một chút hay không?
Tôn Bách Thảo lắc đầu, dài thở dài đáp: “Cửu thiếu gia thân thể… Đã bắt đầu thay đổi… Sợ rằng… Không lạc quan cho lắm…”
“Biến đổi xấu? Chuyện này… Cái này là có ý gì?” Phật châu trên tay lão phu nhân dưới sự kích động trực tiếp bị bà kéo đứt, lăn đầy xuống đất.
Tôn Bách Thảo vẻ mặt nghiêm túc trả lời: “Ngay từ lúc đầu tôi đã nói, thân thể của ngài ầy đã tổn thương nặng lắm rồi, bề ngoài nhìn qua không có bất cứ vấn đề gì, nhưng bên trong thật sự là đã hư hao rất nhiều, không chỉ không có cách nào điều dưỡng chữa trị, mà ngày một suy giảm, chờ tới thời điểm phát bệnh, thì chứng bệnh tiềm ẩn này, tự nhiên sẽ bạo phát ra ngoài, hiện tại tình trạng của ngài ấy chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian sớm hay muộn mà thôi…”
Tôn Bách Thảo lắc đầu, thở dài thật sâu: “Ngũ tạng hao tổn, khí huyết không tốt, hiện tại khả năng ngài ấy bây giờ là thỉnh thoảng sẽ té xỉu, sau này, hệ thống miễn dịch càng ngày sẽ càng kém, thân thể càng ngày càng suy yếu, khí quan cũng sẽ dần dần bắt đầu suy kiệt…”
“Sao… Tại sao có thể như vậy?…” Lão phu nhân càng nghe sắc mặt càng trắng, vội la lên: “Bác sĩ Tôn, ông không phải nói tiểu Cửu chỉ cần điều dưỡng thật tốt rồi cũng sẽ tốt lên sao?”
Tôn Bách Thảo bất đắc dĩ nói: “Không sai, tôi có nói qua, tác dụng thuốc đối với bệnh của Cửu thiếu gia có hạn, chỉ có thể dựa vào việc khôi phục từ từ. Nhưng là, với hai chữ điều dưỡng, đối với người khác thì dễ dàng nhưng đối với Cửu thiếu gia mà nói khó như lên trời.
Thân thể của ngài ấy vốn đã có bệnh, chứng mất ngủ không chỉ để cho ngài ấy không cách nào nghỉ ngơi, lại liên tiếp gặp tai nạn, lần này, ngài ấy lại không nghe lời khuyến cáo của tôi tiêu hao thân thể, tạo thành tổn thương lần thứ hai, đã ép bệnh cũ phát tác ra ngoài!
Thật ra thì ngài ấy sống đến bây giờ mới ngã xuống, so với trong dự đoán của tôi thì đã tốt hơn rất nhiều, ban đầu theo dự đoán của tôi, mấy tháng trước ngài ấy đã phát bệnh…”
Lão phu nhân mạnh mẽ tự trấn định lại, tay run run chỉ mở miệng nói: “Bác sĩ Tôn, ông hãy cho tôi một lời khẳng định, bệnh bây giờ của tiểu Cửu còn có thể cứu được không? Bệnh của cháu tôi rốt cuộc đã nghiêm trọng đến mức nào rồi?
“Chuyện này…” Tôn Bách Thảo có chút kiêng kỵ mà hướng về phía Tư Dạ Hàn nhìn một cái.
Dù sao ông cũng coi như là bác sĩ, có mấy lời không tiện nói trước mặt của bệnh nhân.
Tư Dạ Hàn từ đầu tới cuối đều không có vẻ mặt gì, lạnh lùng đến mức giống như chuyện bọn họ đang nói không liên quan đến thân thể của anh, hay chuyện sinh tử đối với anh mà nói đều không quan trọng.
Nghe vậy, Tư Dạ Hàn lãnh đạm mở miệng nói: “Không sao, bác sĩ Tôn xin cứ nói thẳng.”
Tôn Bách Thảo cũng biết tính cách vị gia chủ này, vì vậy không thể làm gì khác hơn là trực tiếp trả lời: “Theo tôi suy tính, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì Cửu thiếu gia nhiều nhất… Chỉ sống được nửa năm.”
Cái gì… Nửa năm!
Nghe được lời nói của Tôn Bách Thảo, lão phu nhân nhất thời mắt tối sầm lại, thiếu chút nữa hôn mê bất tỉnh.
Ngay cả Diệp Oản Oản ở một bên cũng hoàn toàn thay đổi sắc mặt.
Không sống qua nửa năm? Làm sao có thể a!
Kiếp trước, Tư Dạ Hàn rõ ràng cho đến khi bọn họ ly dị cũng còn chưa ૮ɦếƭ, huống chi đời này hắn không có bị thương nặng, tình huống hẳn là so với kiếp trước tốt hơn mới đúng, làm sao lại nghiêm trọng đến mức độ này?
Rốt cuộc là sai sót chỗ nào?
Diệp Oản Oản liều mạng nhớ lại hết thảy chi tiết ở kiếp trước, sau một hồi lâu, rốt cuộc dần dần hiều ra tại sao…
Kiếp trước, Tư Dạ Hàn quả thật kéo dài cuộc sống rất lâu nhưng cũng chưa ૮ɦếƭ, nhưng vì trong mấy năm đó, hắn khí quan suy kiệt, liên tục làm phẫu thuật nhiều lần.
Tư Dạ Hàn là gia chủ Tư gia, người đáng tin cậy của toàn bộ gia tộc Tư thị, Tư gia vì muốn bảo vệ anh, dĩ nhiên là không tiếc bất cứ giá nào, cho dù phải lắp đặt bao nhiêu loại máy móc trong cơ thể anh cũng không tiếc vì anh mà kéo dài tánh mạng.
Kiếp trước, cô đối với tình huống của Tư Dạ Hàn không hề quan tâm, chỉ biết Tư Dạ Hàn thường xuyên làm giải phẫu, nhưng khi đó ba chữ “Làm giải phẫu” đối với cô mà nói cũng chỉ là ba chữ thông thường thôi, cũng không có cái khái niệm gì, huống chi Tư Dạ Hàn ở trước mặt cô cũng cực kì ít lộ ra bộ dạng suy yếu thống khổ, so với người thường không khác là bao.
Nhưng mà, trên thực tế khi đó thân thể của anh sợ rằng đã ốm đau triền miên, trong vòng mấy năm ngắn ngủi mà liên tục tiến hành nhiều cuộc phẩu thuật lớn gây tổn thương thân thể trầm trọng.
Bởi vì thân thể quá mức suy yếu, anh nhanh chóng suy kiệt, dù mới phẩu thuật thành công, lại may mắn không phản ứng bài xích, nhưng khả năng chỉ trong vòng một hai năm sau cơ quan mới đổi lại bắt đầu suy kiệt yêu cầu thay mới, lại lần nữa giải phẫu…
Thống khổ như thế, cô chỉ mới tưởng tượng một chút thôi đã không chịu nổi rồi.
Thế mà anh lại có thể từ bên trong những cuộc giải phẫu không hạn lặp đi lặp lại sự thống khổ và ốm đau ђàภђ ђạ nhưng lại còn có thể sống sót, chi bằng ૮ɦếƭ đi cho rồi.
Như vậy cuộc sống kiếp trước của Tư Dạ Hàn từ ban đầu được chuẩn đoán thời gian tuổi thọ chưa tới nửa năm lại cố gắng gượng kéo dài lâu như thế…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc