Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 215

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

“Chú Hứa không nên khách khí, tôi chẳng qua chỉ là nói sự thật mà thôi.” Diệp Oản Oản nói.
“Ha ha…” Tư Minh Lễ cười lạnh, chợt nãy lên chuyện muốn làm khó dễ: “Trách lầm Hứa Dịch là không sai, nhưng, cô nhất định cũng có chút vấn đề.”
“Ai biết cô có phải là nội gián mà Thí Huyết Minh phái đến nằm vùng tại Tư gia chúng tôi hay không, lần này là cô cố ý cứu gia chủ, là vì muốn lấy được sự tín nhiệm của Tư gia cùng gia chủ, muốn đạt được mục đích lớn nhất của mình, dĩ nhiên sẽ có những thứ yêu cầu có liên quan đến quyết định của Chấp Pháp đường, mà cô tôi nghĩ trước hết cô nên đi điều tra cặn kẽ Chấp Pháp đường đã, đến lúc đó chân tướng rốt cuộc như thế nào, sẽ tự nhiên biết được thôi!”
Chấp Pháp đường.
Nếu cô tiến vào Chấp Pháp đường còn có thể toàn mạng đi ra không?
Tư Minh Lễ bước nhanh đi tới trước mặt lão phu nhân cùng Tư Minh Vinh: “Anh hai, chị dâu cả, cô gái này rất mưu mô, em thấy không bằng thừa dịp ngày hôm nay, tra rõ ràng đi! Chuyện này, quan hệ đến toàn bộ Tư gia, chủ mẫu tương lai nếu như là nội gián phe địch thì…”
Tư Minh Vinh luôn luôn cố chấp với nguyên tắc thà giết lầm nhiều người cũng không bỏ qua cho một người, thái độ của ông dĩ nhiên là nghiêng về phía Tư Minh Lễ bên kia rồi.
Tư Minh Vinh nói: “Vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn, điều tra rõ chuyện này không phải là không cần thiết.”
Sự việc quan trọng, lão phu nhân cau mày, nhất thời không mở miệng.
Tư Minh Lễ thấy vậy, không đợi lão phu nhân mở miệng, liền hướng về phía cánh cửa hô to: “Người đâu! Đem cô ta giam lại cho tôi!”
Mấy người hộ vệ được huấn luyện nghiêm chỉnh gật đầu, đi tới chổ Diệp Oản Oản.
“Người… Các người!” Hứa Dịch lòng như lửa đốt, vốn là muốn nói gì đó, nhưng nghĩ tới tình cảnh trước mắt của mình, chỉ có thể ngậm miệng lại, nếu không lộng khéo thành vụng, kết quả càng thêm tệ hại.
Diệp Oản Oản cũng là đồng ý với ý của Hứa Dịch, lúc này nhìn Hứa Dịch lắc đầu một cái, để cho hắn chớ có lên tiếng.
Cô chỉ có thể đợi sau hội nghị gia tộc này lại tiếp tục nghĩ biện pháp thôi! Diệp Oản Oản hai con ngươi híp lại, chẳng lẽ hôm nay cô vẫn phải ૮ɦếƭ ở chỗ này sao? Mặc dù cô nắm chắc có thể rửa sạch được tội danh của Hứa Dịch, nhưng lại quên mất chuyện cô cùng với Tư Minh Lễ địa vị cấp bậc kém nhau quá nhiều…
Ở trước mặt thế lực cường đại tuyệt đối như vậy, hết thảy mưu kế đều không có một chút tác dụng nào.
Cô bây giờ vẫn còn quá yếu rồi…
Vẻ mặt lạnh lẻo hung hãn của hộ vệ hướng về Diệp Oản Oản đi tới, bàn tay dùng sức bắt cô đi…
“Khụ…”
Ngay vào lúc này, bên trong cảnh đang ầm ĩ, đột nhiên vang lên một âm thanh nhẹ vô cùng.
Âm thanh kia tuy nhẹ nhưng lại giống như một trận gió lạnh đến từ nơi bắc cực, trong nháy mắt đem tất cả mọi người có mặt đều đóng thành băng.
Ngay lập tức âm thanh huyên náo nhất thời đều biến mất hết, tất cả mọi người đều yên lặng, cổ họng giống như bị lưỡi dao sắc bén để ở trên đó, không dám phát ra phân nửa âm thanh.
Mọi người nhất thời máy móc mà nhìn theo hướng phát ra âm thanh…
Sau đó, liền nhìn thấy, Tư Dạ Hàn không biết từ lúc nào đã tỉnh rồi!
Người đàn ông mặc đồ ngủ rộng thùng thình đơn bạc, đỡ khung cửa đứng ở nơi đó, do bị bện*** nên trên mặt tái nhợt hoàn toàn không có chút huyết sắc, bước chân cũng rất nhẹ nhàng, trong con ngươi sâu không lường được là một mảnh u ám.
“Ông chú, tôi ngược lại không biết, Tư gia lúc nào trở thành nơi do ông tùy ý làm chủ vậy?”
Thanh âm khàn khàn của Tư Dạ Hàn vang lên bên tai của mọi người.
Rõ ràng chỉ là một người đàn ông đang mang bệnh, yếu đến mức lúc nào cũng có thể sẽ té xỉu, thế nhưng âm thanh phát ra lại làm cho người ta giống như thấy được Địa Ngục La Sát, hồn phi phách tán, tâm thần câu liệt.
Nhất là Tư Minh Lễ, mới vừa rồi còn kiêu căng phách lối cũng nhất thời biến mất không chút dư thừa, mặt đầy vẻ hoảng sợ, trên trán nhanh chóng rịn ra tầng mồ hôi, há miệng dường như muốn nói, nhưng càng gắng gượng lại càng bị kinh sợ ngay cả lời đều không nói được…
“Gia… Gia chủ…”
“Cửu gia tỉnh rồi!”
Mọi người rốt cuộc cũng lần lượt thay nhau phản ứng lại.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn lãnh đạm không ngừng dừng lại trên người của những người đó, xuyên thấu tất cả mọi người, đến khi rơi vào trên người của Diệp Oản Oản mới nói: “Em qua đây.”
Tư Dạ Hàn tóc đen như mực, hai con ngươi lạnh như băng, bờ môi cùng gương mặt trắng bệt, quần áo ngủ đơn bạc lúc này xộc xệt, lộ ra xương quai xanh tái nhợt, quanh thân đều quanh quẩn một cổ cảm giác chán chường u buồn.
Bộ dạng bị bện*** này không chỉ không có ảnh hưởng chút nào đến khí thế của anh, ngược lại còn để cho người nhìn cảm thấy nguy hiểm và mị hoặc đến cực hạn…
Diệp Oản Oản nhất thời ngốc ngay tại chỗ.
Kiếp trước Tư Dạ Hàn hôn mê suốt ba tháng… Thế mà vào lúc này đã tỉnh rồi…
Trước mắt cô người đàn ông hung ác âm lãnh này đã từng là cơn ác mộng lớn nhất trong cuộc đời cô.
Cô thậm chí vô số lần nguyền rủa anh đi ૮ɦếƭ đi.
Nhưng khi nhìn lấy anh rõ ràng suy yếu vô lực nhưng lại vẫn phảng phất như núi cao đứng ở trước người của cô, nhìn thấy anh rốt cuộc cũng đã tỉnh lại, hốc mắt lại không nhịn được cay cay…
Giờ phút này, trên gương mặt hoàn mỹ không một tì vết kia vẫn trước sau như một không có bất kỳ biểu lộ gì, lúc Oản Oản đi tới trước mặt mình, đáy mắt đen nhánh không ánh sáng mới xẹt qua một tia sáng không dễ dàng phát giác.
“Dìu anh đi.”
“Ồ…” Diệp Oản Oản phục hồi tinh thần, bận rộn đem Tư Dạ Hàn đỡ đến trên ghế sa lon đối diện ngồi xuống.
Thấy cháu mình tỉnh lại, lão phu nhân kích động không thôi: “Tiểu Cửu, cháu đã tỉnh rồi, cháu còn đang mang bệnh đấy, làm sao lại xuống giường, nhanh đi về nằm nghỉ đi!”
“Bà nội, cháu không sao.” Tư Dạ Hàn trả lời, ánh mắt không nhanh không chậm nhìn mất trưởng lão đứng ở trong đó còn có Tư Minh Lễ.
Tất cả mọi người đều cúi thấp đầu, không dám thở mạnh một tiếng, Tư Minh Lễ là chủ mưu phía sau này, vốn đã chột dạ, giờ phút này tự nhiên càng thêm hoảng hốt.
Một bên lão phu nhân vẻ mặt có chút lúng túng, rất sợ cháu mình phiền lòng, vội vàng giải thích: “Tiểu Cửu, thật ra thì không có chuyện gì lớn, trước đó có chút hiểu lầm, nhưng hiện tại đã biết rõ, chẳng qua là toàn bộ sự việc còn có một điểm khả nghi, vì để an toàn, ông chú của con muốn mời Oản Oản qua phối hợp điều tra một chút…”
“Phối hợp điều tra?” Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng, nhưng âm thanh kia lại lạnh đến mức làm cho người nghe khắp người đều phát rét.
“Ừ… Đúng là như vậy…”
Vì vậy, Tư Minh Lễ chỉ có thể kiên trì đến cùng đem chuyện đã xảy ra từ đầu tới cuối đều nói tường tận một lần, sau đó vẻ mặt chân thành mở miệng nói: “Gia chủ, tôi mới vừa rồi là dưới tình thế cấp bách mới có thể nhất thời lỡ lời, hạ lệnh vượt qua cả lão phu nhân, nhưng là do tôi cẩn thận hành sự như vậy cũng là vì an nguy của Tư gia!”
Vốn là kế hoạch của Tư Minh Lễ hoàn mỹ vô cùng, ai ngờ lại có thể nửa đường bị nha đầu ૮ɦếƭ tiệt này hoàn toàn phá hủy.
Hứa Dịch bây giờ không động được, nhưng nha đầu không biết trời cao đất rộng này, ông tuyệt đối sẽ không bỏ qua, nếu không làm sao có thể trừ khử đi mối hận trong lòng ông được.
Cô ta nếu cậy mạnh muốn cứu Hứa Dịch vậy con dê thế tội kia liền do cô ta chịu rồi!
Tư Minh Lễ ý tưởng kế hoạch đều rất tốt, nhưng duy nhất không ngờ tới chính là… Tư Dạ Hàn cư nhiên vào lúc này tỉnh lại! Còn tỉnh lại kịp thời đúng lúc như thế! Chỉ cần Tư Dạ Hàn tỉnh lại chậm thêm một giây nữa thôi thì cô gái này cũng đừng nghĩ thoát thân!
Hiện tại Tư Dạ Hàn vừa tỉnh, sự tình lập tức trở nên khó giải quyết…
Tư Dạ Hàn nghe vậy, gật đầu một chút rồi nói: “Ông chú khổ cực rồi, dựa theo gia quy, người tự tiện chủ trương vốn nên bị phạt một trăm côn, nể tình ông chú tuổi tác đã cao, một trăm côn này liền do con trai trưởng của ông thay mặt bị trừng phạt vậy.”
“Cái…Cái gì?” Tư Minh Lễ nghe xong sắc mặt nhất thời đại biến.
Thi hình cũng không phải là người giúp việc thông thường, tất cả đều là cao thủ của Chấp Pháp đường, một trăm gậy này đánh xuống còn không phải là đem con ông đánh cho thân tàn ma dại, mất nữa cái mạng hay sao?!
Cái gì mà gia quy cơ chứ, còn không phải là vì một câu nói của hắn sao, nhưng Tư Dạ Hàn lại thật sự muốn theo như gia quy mà chấp hành!
Tư Dạ Hàn một tay nghiêng đỡ lấy trán, con ngươi thâm thúy hơi hơi đưa lên một chút: “Ông chú có ý kiến gì sao?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc