Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 214

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Mấy người trưởng lão của Tư gia mặc dù đối với Diệp Oản Oản nói như vậy có hơi bất mãn nhưng điều cô nói là sự thật, bây giờ Tư gia còn chưa đủ thực lực để cùng đối đầu với Death Rose.
Cách đó không xa Tư Minh Lễ, âm thầm cắn răng, cô gái này…
“Cho nên tôi muốn nói, ông chú Tư đến tột cùng là không phục chỗ nào… Hay là có dụng ý khác muốn để cho Tư gia lâm vào chỗ vạn kiếp bất phục ”
“Cô nói tôi không phục… Quả thật là quá càn rỡ!” Tư Minh Lễ ánh mắt tức tối nói.
“Ông chú Tư đã có suy nghĩ đó thì cũng chỉ là có ý muốn hãm hại Tư gia ~” Diệp Oản Oản sắc mặt không thay đổi.
“Cô…!” Tư Minh Lễ cắn răng nói: “Tôi không muốn cùng cô tranh cãi hơn thua ở đây, nếu cô nói Hứa Dịch là vô tội, thì nhất định phải có chứng cớ, nếu không, coi như là gia chủ, cũng không cách nào ân xá cho hắn được!”
“Chứng cớ, đương nhiên là có.” Diệp Oản Oản quét mắt qua tất cả mọi người có mặt ở đây, sau đó mở miệng: “Ngay từ lúc A Cửu lên đường tôi đã biết Thí Huyết Minh sẽ ra tay đối với Tư gia.”
Trong nháy mắt Diệp Oản Oản vừa nói ra, hiện trường nhất thời một mảnh xôn xao!
Cô ấy biết? Cô ấy làm sao biết được? Nếu như không phải là người của đối phương, làm sao có thể biết được kế hoạch của bọn chúng? Chẳng lẽ cô ấy chính là nội gián của Thị Huyết Minh?
“Cô làm sao biết được?” Tư Minh Lễ hỏi.
A, ông ngược lại cũng muốn nhìn một chút, nha đầu này rốt cuộc là muốn giở trò gì?! Lại dám phá hoại chuyện của ông, hôm nay ông sẽ đem kẻ không biết trời cao đất rộng này loại trừ khỏi Tư gia.
Trước tất cả ánh mắt của mọi người, Diệp Oản Oản vẻ mặt đương nhiên mở miệng: “Đương nhiên là có người nói cho tôi biết.”
Có người nói cho cô ấy biết???
Mọi người đang hoài nghi, liền nghe được Diệp Oản Oản tiếp tục mở miệng nói, “Một tuần lễ trước, đột nhiên có người tìm tôi, nói với tôi, không lâu sau khi A Cửu đi nước B trên đường đi sẽ bị người của Thí Huyết Minh ςướק giết, muốn tôi nhất định phải ngăn cản lần công tác này của A Cửu, còn nói nếu như quả thực không cách nào ngăn cản, thì hãy cải trang thành cái gì liên quan tới hoa hồng gì gì đó, một tổ chức Thí Huyết Minh kiêng kỵ nhất.
Hết thảy tin tức tôi biết có liên quan đến Thí Huyết Minh cùng với Death Rose đều là do người kia nói cho tôi biết.”
Diệp Oản Oản dừng lại một chút, nhìn về phía Hứa Dịch, sau đó mở miệng: “Vốn là từ trước đến nay tôi cũng không biết người kia rốt cuộc là ai, cho đến khi các ngươi đưa ra cái gọi là chứng cớ chứng minh trợ lý Hứa cấu kết cùng với Thí Huyết Minh, tôi rốt cuộc mới biết được, hôm đó người tới tìm tôi báo tin là ai, nhất định chính là người nội gián mà trợ lý Hứa nhắc đến, người nội gián đó không những không sợ ૮ɦếƭ, còn biết được kế hoạch của Thí Huyết Minh, cho nên mới vội vàng tới báo tin!”
Nghe xong mấy câu Diệp Oản Oản nói, mấy trưởng lão toàn bộ đều ngẩn ra.
Quả thật là tình thế xoay chuyển… Chân tướng sự việc thì ra lại là như vậy. Ngay cả Hứa Dịch cũng ngẩn ngơ. Chỉ bất quá, Hứa Dịch trong lòng hết sức rõ ràng, cái người nội gián đó căn bản đã sớm bị giết…
Diệp Oản Oản đây chính là cố ý muốn bảo vệ mình…
Hoàn toàn yên tĩnh, Tư Minh Lễ đột nhiên giận dữ mà lên tiếng: “Quả thật là ăn nói linh tinh mà!”
Vẻ mặt Diệp Oản Oản an tĩnh mở miệng: “Không biết lời nói nào của tôi có vấn đề, xin ông chú nói rõ giùm.”
Tư Minh Lễ cả giận nói: “Nực cười! Nội gián coi như là muốn đến thông báo tin tức, vậy tại sao không tìm Hứa Dịch, không tìm Lưu Ảnh, tại sao hết lần này tới lần khác phải đi tìm cô! Cô cho rằng là cô là ai?”
Diệp Oản Oản thản nhiên mà nhìn Tư Minh Lễ một cái, ánh mắt kia không khỏi có loại ý khinh miệt: “Trong lúc này nội gián đột nhiên giả ૮ɦếƭ biến mất, tất nhiên là do người Thí Huyết Minh bên kia đã phát hiện ra cái gì đó rồi, hơn nữa phải chịu sự theo dõi nghiêm mật, hắn làm sao có thể đi tìm Hứa Dịch cùng Lưu Ảnh được? Chỉ có tôi là người ở bên cạnh Cửu gia, sẽ không có người đề phòng, hắn đương nhiên sẽ tìm tới tôi rồi.”
Tư Minh Lễ cười lạnh, lại hỏi: “Được, coi như giải thích này của cô chấp nhận được đi! Vậy cô mới vừa nói cái tên nội gián kia một tuần lễ trước đi tìm cô, còn nói người Thí Huyết Minh muốn ςướק giết gia chủ, cái kia là chuyện lớn như vậy, tại sao cô không trực tiếp báo lại, cho tới bây giờ mới nói ra?”
Diệp Oản Oản thở dài, sắc mặt có chút thất vọng: “Ông chú, coi như là đứa trẻ ba tuổi cũng biết chuyện này không thể tùy tiện tin tưởng người lạ mà đi nói ra, đáng tiếc, ông chú cũng không biết sao?.”
Không đợi Tư Minh Lễ mở miệng, Diệp Oản Oản lại nói: “Khi đó người kia đột nhiên xuất hiện, nói xong những lời đó liền bặt vô âm tín, tôi làm sao biết hắn rốt cuộc là địch hay bạn? Làm sao biết hắn không phải là vì muốn phá hư lần đàm phán này mà cố ý lợi dụng tôi tới ngăn cản A Cửu?
Lúc đó chuyện tôi có thể làm, cũng chỉ là không ngừng nhắc đến chuyện A Cửu lần này đi nước B có thể sẽ có nguy hiểm, để cho anh ấy tăng cường đề phòng mà thôi.
Nhưng vô luận người kia nói rốt cuộc có phải là thực sự hay không, lo trước khỏi cho tai hoạ xảy ra chung quy vẫn tốt hơn, cho nên để phòng ngừa vạn nhất, tôi vẫn nên dựa theo lời nói của người kia mà chuẩn bị một chút đồ ngụy trang, không ngờ lại thực sự có đất dụng võ!
Trải qua nguy hiểm này, tôi mới có thể xác định, người kia hẳn là bạn không phải địch, chỉ là không biết rốt cuộc là ai.
Vốn là tôi tính đợi A Cửu tỉnh lại sau đó cùng anh ấy nói chuyện này, không nghĩ tới liền xảy ra tình cảnh như vừa rồi, lúc này tôi mới hiểu được, người lộ ra tin tức cho tôi nhất định là người trợ lý Hứa phái đi làm nội gián, không lầm được đâu!”
Diệp Oản Oản chỉ có nói mấy câu nhưng câu nào cũng hợp tình hợp lý, giải thích hết thảy điểm khả nghi. Các trưởng lão cũng rối rít trầm ngâm, lộ ra vwe mặt suy tư, nhìn phản ứng này, rõ ràng cho thấy bọn họ cảm thấy lời nói của Diệp Oản Oản có độ tin cậy rất cao.
Nếu không, bất luận như thế nào cũng không có khả năng giải thích được chuyện cô chỉ là một cô gái nhỏ làm sao có thể sẽ có bản lĩnh lớn như vậy được.
Thẳng đến lúc này, Tư Minh Lễ rốt cục mới đổi sắc mặt.
Ông không thể nghĩ tới, cái tiểu nha đầu này chỉ vài ba câu liền hóa giải cái bẫy mà ông thiết kế ra, còn đem cục diện mà ông dày công bày ra đánh bại!
Cái tên nội gián đó rõ ràng đã ૮ɦếƭ rồi, làm sao có thể chạy đến cô ta lộ ra tin tức được? Cô gái này quả thật là đang ăn nói lung tung!
Một bên lão phu nhân cũng càng nghĩ càng cảm thấy lời của Diệp Oản Oản nói có phần chính xác có thể tin tưởng được, rồi nói: “Cuối cùng là như vậy sao? … Khó trách cháu trước đó một mực nháo đòi không cho tiểu Cửu đi, còn nhất định phải đi theo!”
Diệp Oản Oản gật đầu một cái: “Đúng vậy bà nội, lần này A Cửu có thể được cứu, thực sự là nhờ có người nội gián nằm vùng mà trợ lý Hứa bố trí tại Thí Huyết Minh kịp thời lộ ra tin tức, nếu không kết quả sau đó quả thật là không thể tưởng tượng nỗi!”
Lão phu nhân nhìn Hứa Dịch mặt đầy máu me cùng nước mắt, vẫn như cũ quỳ một chân trên đất, sau một lúc lâu, rốt cuộc mở miệng nói: “Hứa Dịch… Cậu đứng lên đi…”
Hứa Dịch sững sờ chừng mấy giây mới phản ứng được, máy móc mà đứng lên: “Vâng…”
Bên cạnh, Hứa Thường Khôn vốn là đã tuyệt vọng lúc này mặt mày kích động.
Tư Minh Lễ vẫn là một mặt âm trầm, khóe mắt kịch liệt co rúc, nhưng giờ phút này ngay cả lão phu nhân đều đã tin tưởng lời Diệp Oản Oản nói như vậy rồi, Hứa Dịch cùng Hứa gia chỉ sợ trong thời gian ngắn ông cũng không có cớ nào động vào được…
“Ha ha… trợ lý Hứa, thì ra sự thực lại là như thế, chuyện này cũng quả thực là đến đúng lúc nha, lần sau nhất định phải cẩn thận nhiều hơn, đừng biến khéo thành vụng sẽ tốt hơn nhiều.” Tư Minh Lễ khóe miệng co quắp nói.
Hứa Dịch liếc Tư Minh Lễ một cái, cũng không thèm phản ứng lại lời nói của ông.
Tần Nhược Hi chân mày hơi cau lại, cô ta vạn lần cũng không nghĩ tới, một trận tử kiếp, lại bị Diệp Oản Oản khéo léo hóa giải…
“Cảm ơn… Cảm ơn Diệp tiểu thư, đã trả lại sự trong sạch cho con tôi, còn có cả sự trong sạch của Hứa gia nữa!!” Vốn mặt đang xám như tro của Hứa Thường Khôn, nay vẻ mặt rốt cuộc cũng khôi phục lại như bình thường, tràn đầy vẻ kích động, hướng về phía Diệp Oản Oản nói cám ơn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc