Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 207

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Hơn nữa…
Nếu như cô nhớ không lầm, nguyên nhân tạo thành bi kịch của Hứa Dịch là do chuyện Tư Dạ Hàn bị ςướק Gi*t lần này mà ra.
Kiếp trước Tư Dạ Hàn bị ςướק Gi*t, là chuyện lớn như vậy, Tư gia đương nhiên muốn điều tra kỹ thủ phạm.
Tra một cái, cuối cùng tra được một chuyện, công ty có nội gián.
Mà trong lúc này nội gián… Chính là Hứa Dịch phụ tá đắc lực được tín nhiệm nhất của Tư Dạ Hàn.
Bởi vì địa vị và sức ảnh hưởng của Hứa Dịch khi đó làm toàn bộ Tư gia bị kinh động.
Khi đó Tư Dạ Hàn đang ở trạng thái hôn mê, người xử lý sự việc này chính là lão phu nhân, quản lý cấp cao của công ty cùng với nguyên lão trong gia tộc.
Nhiều nhân viên nội bộ cấp cao kết hợp xem xét, cuối cùng quyết định chứng cớ đó là xác thật.
Thiết bị bị ςướק, ngay cả đội hộ vệ cùng Ám Vệ đều tổn thất nặng nề, vô số người bị thương, Tư Dạ Hàn vẫn hôn mê bất tỉnh, tội danh vô cùng lớn đủ để cho Tư gia sử dụng hình phạt tàn khốc đối với người phản bội Hứa Dịch này.
Lúc đó Hứa Dịch liều ૮ɦếƭ giải thích, cầu người khắp nơi, phủ nhận hết mọi chuyện, nhưng dưới những loại chứng cứ như vậy, không có bất kỳ người nào tin tưởng hắn, đứng về phía hắn cả.
Cuối cùng, Hứa Dịch tứ cố vô thân, cả Hứa gia đều bị tiêu diệt toàn bộ, chỉ có Hứa Dịch may mắn chạy thoát.
Nhưng đối với Hứa Dịch mà nói chuyện một mình mình còn sống so với ૮ɦếƭ còn thống khổ hơn.
Hắn mãi mãi mang tội danh phản bội rửa không sạch, chịu đau đớn từ chuyện người thân bị tiêu diệt toàn bộ, cuộc đời còn lại đều ở trong thống khổ cực cùng…
Diệp Oản Oản nhớ đến lúc Tư Dạ Hàn tìm tới hắn, Hứa Dịch bên đùi phải bị tàn tật, một thân lam lũ mà nằm ở dưới chân cầu, cả người cũng đã điên điên khùng khùng, tinh thần không rõ.
Mặc dù sau khi Tư Dạ Hàn tỉnh lại đã tra ra thủ phạm thật sự phía sau màn kịch đó, nhưng tất cả những thứ này đối với Hứa Dịch mà nói đã không còn bất cứ ý nghĩa gì nữa.
Sau đó, Tư Dạ Hàn nhận Hứa Dịch trở về, phái người trông nom chữa trị, nhưng cũng không lâu sau đó, vào một ngày bầu trời đen kịt một cơn mưa to như thác đổ Hứa Dịch biến mất, từ đó cũng không còn xuất hiện nữa, không biết sống ૮ɦếƭ ra sao…
Từ đó về sau, bên cạnh Tư Dạ Hàn không còn người nào thân cận như thế nữa, tên của Hứa Dịch trở thành cấm kỵ mà tất cả mọi người không ai dám nhắc tới.
Cho nên nói, kết quả kiếp trước của Hứa Dịch thật sự là rất thảm… Không phải loại bi thảm bình thường mà người khác có thể chịu được…
Thời điểm ở kiếp trước, hết thảy công việc của cô tất cả đều do Hứa Dịch phụ trách, khi đó cô cơ hồ mỗi ngày đều không ngừng gây chuyện bới móc, người dọn dẹp cục diện rối rắm đó mãi mãi cũng chỉ có Hứa Dịch mà thôi.
Mặc dù Hứa Dịch đối với cô cũng có chút thái độ phòng bị, nhưng từ đầu đến cuối vẫn tận chức trách, còn giúp cô lừa gạt dấu giếm không ít chuyện, ngoài ra còn hết sức cố gắng muốn hóa giải hiểu lầm cùng mâu thuẫn giữa cô và Tư Dạ Hàn, từ sau khi Hứa Dịch rời đi, thời gian cô ở tại Tư gia ngày càng khó chịu, khổ sở hơn.
Mà đời này, Hứa Dịch cũng giúp cô rất nhiều…
Nếu như có thể cô cũng không hy vọng kết quả của Hứa Dịch sẽ thê thảm như vậy…
“Tiểu thư Oản Oản…tiểu thư Oản Oản…”
Bên tai đột nhiên truyền tới âm thanh của Hứa Dịch, làm cho Diệp Oản Oản đang đắm chìm trong ký ức thoáng cái chợt tỉnh, phục hồi lại tinh thần: “Có chuyện gì sao?”
“Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh vết thương đều đã xử lý xong, chúng ta đã có thể lên đường.” Hứa Dịch mở miệng nói.
“Ồ, vậy thì tốt rồi.” Diệp Oản Oản gật đầu một cái, sau đó theo bản năng hơi hơi nhíu mày.
Mặc dù kiếp trước kết quả của Hứa Dịch thực sự rất thảm, nhưng đời này quỹ đạo lịch sử đã bị cô thay đổi nhiều như vậy, căn cứ hiệu ứng nguyên lý hồ điệp, vận mệnh của Hứa Dịch có khả năng rất lớn sẽ thay đổi theo.
Có lẽ đời này, sự tình cũng sẽ không phát triển như vậy nữa.
Chỉ mong là cô buồn lo vô cớ rồi…
Bằng không, dưới tình hình Tư Dạ Hàn hôn mê, hoàn cảnh của Hứa Dịch thực sự sẽ rất không ổn…
Tư gia.
Lão phu nhân đang cùng Tần Nhược Hi, quản lý của công ty cùng một đám nguyên lão gia tộc chờ đợi khẩn trương bàn bạc việc muốn cứu người, thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến một hồi tiếng bước chân dồn dập.
Sau đó, cửa thư phòng bị người đẩy ra, người giúp việc mặt mày kích động, thở hồng hộc mở miệng nói: “Lão… Lão phu nhân… Trở lại… Cửu thiếu gia bọn họ đã trở lại!”
Lão phu nhân liền sửng sốt, ngay sau đó mặt đầy vẻ mừng rỡ nói: “Cô nói cái gì, tiểu Cửu đã trở lại rồi sao?”
Tần Nhược Hi vừa nghe cũng kích động đứng lên: “Bọn họ đang ở nơi nào rồi?”
“Đã đến cửa rồi ạ!”
Lão phu nhân gấp gáp vội vàng muốn đứng dậy nói: “Nhanh! Nhanh tới dìu ta!”
Quản gia lập tức đỡ lão phu nhân dậy, bước chân vội vã đi về phía cửa.
Lão phu nhân vừa rồi nghe được tin dữ đứng cũng đứng không vững, vào lúc này bước đi lại như bay, hận không thể lập tức nhìn thấy cháu trai mình.
Quả nhiên, chỉ thấy ngoài cửa đậu mấy chiếc xe, đám người Hứa Dịch cùng Lưu Ảnh lần lượt xuống xe.
Sau đó Tư Dạ Hàn được người khác cẩn thận từng li từng tí từ trên xe mang xuống, Diệp Oản Oản đi theo một bên.
Nhìn thấy Tư Dạ Hàn được nhấc xuống xe, vẻ kích động nhất thời của lão phu nhân hóa thành kinh hoảng: “Tiểu Cửu bị thương sao?”
Hứa Dịch vội vàng trấn an: “Cửu gia không có bị thương, lão phu nhân xin ngài yên tâm, chẳng qua là Cửu gia trước đây bởi vì mệt nhọc quá độ nên hôn mê, xin lão phu nhân lập tức mời bác sĩ Tôn đến đây khám cho Cửu gia đi ạ!”
Lão phu nhân trong lòng có vô số thắc mắc, nhưng giờ phút này tất cả sự chú ý đều đã đặt ở trên người cháu mình, vì vậy lập tức để cho lão quản gia phái người đi mời Tôn Bách Thảo, sau đó tranh thủ thời gian để cho mọi người đem Tư Dạ Hàn đưa vào phòng ngủ.
Trong lúc nhất thời, Tư Dạ Hàn liền bị lão phu nhân, Tần Nhược Hi cùng một đám nguyên lão và người hầu bao vây.
Diệp Oản Oản rất nhanh liền bị đám người kia chen lấn xô đẩy ra bên ngoài, cô cũng không thể làm gì khác hơn là đứng ở phía sau từ xa xa nhìn vào.
Bên trong phòng ngủ.
Sau nhiều lần xác định cháu của mình chỉ là mệt nhọc quá độ mà hôn mê cũng không có bị thương, trái tim của lão phu nhân cuối cùng cũng thoáng đè xuống, nhưng vừa nhìn thấy sắc mặt cháu mình tái nhợt yếu ớt, mệt đến hôn mê, nhất thời đỏ cả vành mắt, run rẩy nắm chặt ngón tay của cháu trai.
Thoáng bình tĩnh tâm tình lại, lão phu nhân lập tức chỉnh lại sắc mặt, chuyển hướng nhìn đám người Hứa Dịch hỏi chuyện: “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Các ngươi làm sao thoát được?”
Hứa Dịch hơi cân nhắc một chút rồi đáp, ngay sau đó đem toàn bộ chuyện đã xảy ra nói mạch lạc rõ ràng một lần cho lão phu nhân cùng mọi người đang có mặt ở đây nghe.
“Ngày thứ ba trên đường đi tới nước B, đang chuẩn bị tiếp tục xuất phát, thân thể Cửu gia không chịu được nữa, đột nhiên té xỉu, cũng không lâu sau đó, ám vệ lại nhận được tin tức, nước B bị một thế lực khống chế, cuối cùng sau khi điều tra chứng thật thì biết được thế lực kia lại là Thí Huyết Minh.
Lúc đó liên lạc ra bên ngoài của chúng tôi hoàn toàn bị cắt đứt, cơ hồ là mặc cho người khác chém Gi*t mình, lão phu nhân ngài hẳn là cũng rất rõ ràng Thí Huyết Minh là tổ chức có năng lực thế nào, chúng tôi dù có mang theo nhiều người gấp mấy lần họ đi chăng nữa thì cũng không phải là đối thủ của những người kia.
Dưới tình huống này, tôi chỉ có thể phân ra một đội nhỏ, để cho bọn họ âm thầm bảo vệ Oản Oản tiểu thư rời đi, mục đích của đối phương rõ ràng cho thấy chính là nhắm vào Tư gia, sẽ không để ý đến một người không quan trọng biến mất như vậy…”
Lo lắng lão phu nhân sẽ trách cứ Hứa Dịch, một bên Thập Nhất lại bổ sung một câu: “Dưới tình huống lúc đó, coi như chúng tôi lưu lại cũng không có cách nào thay đổi được cục diện, cho nên trợ lý Hứa mới để cho chúng tôi bảo vệ tiểu thư Oản Oản rời đi.”
Đối với cách làm của Hứa Dịch lão phu nhân không thể nào nói hắn không đúng.
“Hứa Dịch hiểu rõ tiểu Cửu nhất, nếu như khi đó tiểu Cửu tỉnh, khẳng định cũng sẽ làm như vậy.” Lão phu nhân mặc dù nói như vậy, bất quá lông mày rốt cuộc vẫn là hơi nhíu lại, thể hiện có mấy phần thất vọng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc