Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 206

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Bởi vì thương thế của Lưu Ảnh cùng Tống Tĩnh rất nặng nên việc đầu tiên khi về nước chính là tìm một nơi gần đó chữa trị cho bọn họ.
Chờ thu xếp ổn thỏa, bọn họ sớm đã tò mò không chịu được, lúc này mọi người rốt cuộc có thể nghe được lời giải thích đầu đuôi sự việc từ Thập Nhất.
Thập Nhất nhìn từng người một đang nhìn chăm chú vào mình, bắt đầu nói: “Khi đó, chúng tôi quả thật đã đem tiểu thư Oản Oản đưa đến nơi an toàn, nhưng sau khi đến nơi đó, tiểu thư Oản Oản lại đột nhiên cự tuyệt không muốn rời đi!”
“Cự tuyệt rời đi sao?” Hứa Dịch lẩm bẩm.
“Vâng, khi đó chúng tôi đều rất tức giận, lúc ở khách sạn, dưới tình huống nguy hiểm phải chạy trối ૮ɦếƭ như thế mà cô ấy còn muốn mang theo cái rương đựng quần áo cùng đồ trang điểm của mình, chúng tôi còn tưởng rằng lần này cô lại muốn giở chứng, thật không nghĩ đến là…”
Nhớ lại lúc đó, giọng nói của Thập Nhất vẫn như cũ có chút kích động: “Cô ấy cố ý muốn chúng tôi mang theo cái rương kia cùng đi, tất cả đều là đồ dùng để ngụy trang thành Death Rose…”
Lưu Ảnh, Hứa Dịch cùng đội hộ vệ tất cả mọi người nghe vậy đều trố mắt nhìn nhau.
Cái rương đen to lớn mà Diệp Oản Oản nhất mực xem là bảo bối thế nhưng bên trong lại chính là mấy đồ hóa trang này sao?.
Lưu Ảnh lập tức hỏi: “Vậy νũ кнí vòng Kim Ti của Hắc Quả Phụ thì sao?”
Thập Nhất sờ mũi một cái đáp: “Uhm, theo lời của tiểu thư Oản Oản nói thì đều là đồ trên mạng tốn cũng không ít tiền mới mua được … Những thứ quần áo kia tất cả cũng đều là mua trên mạng… Nhưng bởi vì mua quá nhiều… nên người ta bán giá sỉ… Một cái không tới một trăm tệ …”
Biểu tình của tất cả mọi người lúc này: “…”
Diệp Oản Oản thế nhưng lại lên mạng mua được một nhóm đạo cụ giá rẻ hơn nữa lại có thể dọa được Thí Huyết Minh – tổ chức mà người khác vừa nghe tên thôi đã sợ mất mật.
Nếu không phải là bọn họ mới vừa chứng kiến qua hết thảy mọi chuyện… Thì quả thật là giống như đang nghe truyện hài…
“Nhưng vấn đề là, cô ấy làm sao laị biết thông tin của Death Rose rõ ràng như thế, ngay cả thân phận thật của K cũng biết được, thậm chí còn chuẩn bị xong kế hoạch này nữa chứ?” có người mở miệng hỏi.
Đây đại khái cũng là nghi vấn của tất cả mọi người.
Thập Nhất giang tay ra: “Cái này sao… Tôi cũng không biết…”
Lúc này, Tống Tĩnh bên cạnh thân thể để trần, toàn thân trên dưới đều là băng gạc, ho nhẹ một tiếng lẩm bẩm nói: “Khụ… cái đó, chẳng lẽ cô ấy lại biết trước được sự việc sẽ xảy ra?”
Nhấc tới điều này, vẻ mặt của tất cả mọi người đều có chút không thể tin được.
Ngày đầu tiên tới nơi này, Diệp Oản Oản cũng đã nói Lưu Ảnh sẽ có họa sát thân, tới ngày thứ ba, Diệp Oản Oản còn nói Tống Tĩnh có kiếp đào hoa, thậm chí, trước khi tới nơi này, cô đã từng nói qua không biết bao nhiêu lần ông chủ đi xa lần này sẽ có nguy hiểm…
Mỗi một sự việc cô ấy đoán, mỗi một cái tất cả đều linh nghiệm.
“Lợi hại! Tôi đột nhiên phát hiện, những điều mà tiểu thư Oản Oản nói đến nay dường như tất cả đều thành sự thật…”
“Cái này cũng quá thần kì đi.”
“666! Không hổ là người phụ nữ mà ông chủ chúng ta coi trọng! Quả nhiên không tầm thường!”
Mọi người rối rít cảm thán không thôi, nhưng đương nhiên cũng có người trong lòng vẫn tồn tại nghi ngờ, nào có người nào thực sự có thể biết trước số mạng của người khác như vậy được?
Oản Oản chỉ là một cô gái bình thường yếu đuối, từ đâu mà cô biết được những thứ tin tức cực kỳ bí mật này chứ?
Nghe xong lời giải thích của Thập Nhất, thấy vẻ mặt nghi ngờ của mọi người, Hứa Dịch quét mắt về phía mọi người mở miệng nói: “Bất luận tiểu thư Oản Oản làm sao biết được hết thảy những chuyện này, nhưng chúng ta có thể khẳng định là cô ấy muốn giúp chúng ta, cứu mạng của tất cả mọi người, chắc chắn sẽ không có ác ý.”
Quả thật như thế, nếu như không phải là cô ấy đến đúng lúc, bọn họ cũng đã sớm mất mạng từ lâu…
Nghe được câu nói này của Hứa Dịch, một tia nghi ngờ trong lòng mọi người cũng đã không còn nữa.
Nhất là tiểu đội ám vệ đi theo Diệp Oản Oản, cùng nhau trải qua sinh tử vừa rồi, lại còn phối hợp ăn ý với nhau cứu mọi người khỏi hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc, càng không có bất kì lý do hoài nghi nào.
Diệp Oản Oản rõ ràng có thể lựa chọn bỏ lại bọn họ, nhưng lại lựa chọn trở lại cứu người.
Chỉ bằng một điểm này thôi đã đáng được bọn họ kính nể.
Càng để cho bọn họ thán phục hơn chính là Oản Oản chỉ là một cô gái thế mà ở dưới tình huống một sống một còn này so với bọn hắn những ám vệ được nghiêm chỉnh huấn luyện còn bình tĩnh hơn rất nhiều, toàn bộ hành trình đều chỉ huy bọn họ rất tốt, tự mình khống chế toàn cục giúp bọn họ thoát khỏi nguy hiểm…
Đối với lời nói của Hứa Dịch, Lưu Ảnh không cách nào phản bác được.
Hắn cũng coi như là đội trưởng nhưng lại không thể bảo vệ được ông chủ của mình, thậm chí ngay cả thuộc hạ của mình cũng không bảo hộ được.
Nếu như không phải là Oản Oản kịp thời xuất hiện, thì lúc này Tống Tĩnh đã là một cỗ thi thể rồi, lúc đó cả đời này hắn cũng sẽ không thể nào tha thứ được cho chính mình.
Diệp Oản Oản đã cứu tất cả tính mạng bọn họ, về điểm này, hắn không còn lời nào để phản bác.
Bên trong phòng ngủ.
Diệp Oản Oản vừa mới cho Tư Dạ Hàn uống thuốc xong, đang thay quần áo cho anh.
Tư Dạ Hàn vào lúc ngủ say, trông thật yên tĩnh không có loại hơi thở thường ngày làm người ta sợ hãi, bộ dáng này khiến cho người đàn ông mạnh mẽ như vậy mà giờ đây nhìn lại làm cho người ta có một loại cảm giác vô hại mà nhẹ nhàng.
Đã trôi qua cả một ngày rồi nhưng Tư Dạ Hàn hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại.
Cô nhớ đến chuyện kiếp trước Tư Dạ Hàn hôn mê suốt ba tháng trời, thiếu chút nữa thì đã không chịu đựng nổi, lần này may là không có bị thương nặng, nhưng từ sâu trong thân thể của Tư Dạ Hàn đã có bệnh tiềm ẩn rồi nên trận ốm này đối với thân thể của anh vẫn mang lại tổn thương rất lớn, cũng là tai họa cực lớn.
Cũng không biết lần này anh hôn mê bao lâu mới có thể tỉnh…
Diệp Oản Oản đang thất thần, “Cốc cốc cốc” tiếng gõ cửa vang lên, một người hộ vệ bưng thức ăn đi vào.
“Tiểu thư Oản Oản, ăn một chút gì đi.” Người hộ vệ đối đãi với cô rõ ràng so trước kia có chỗ không giống nhau.
Ngày trước những thuộc hạ này của Lưu Ảnh ngoài mặt đương nhiên sẽ không thể hiện ra điều gì với cô, nhưng trong ánh mắt thể hiện đầy vẻ lạnh lùng và giễu cợt không cách nào che giấu.
“Được, cảm ơn, để ở đó đi!”
Người hộ vệ đem thức ăn bày ra, nhưng lại không rời đi ngay, mà đứng tại chỗ, như muốn nói rồi lại thôi.
“Thế nào còn có việc gì sao” Diệp Oản Oản thấy vậy, mở miệng hỏi.
Người hộ vệ hơi đỏ mặt, dường như có chút ngượng ngùng, do dự gãi đầu một hồi, lúc này mới lên tiếng nói: “Không có việc gì không có việc gì, là cái đó… Cái đó… tiểu thư Oản Oản… Cô có thể giúp tôi xem một quẻ không?”
Diệp Oản Oản sững sờ: “Hả?”
Giúp hắn làm gì?
Người hộ vệ vội vàng nói: “Tiểu thư cứ đưa ra giá, tôi sẽ trả đủ! Không cần phải hạ giá cho tôi đâu”
Diệp Oản Oản: “…”
Cô lúc nào thì đã hành nghề bói toán rồi vậy?
“Có thể… Có thể không?” người hộ vệ một mặt mong đợi hỏi.
Diệp Oản Oản nhất thời không biết nói gì, xem ra là mấy lần trước cô ngụy trang bức người quá thành công cho nên những người này mới có thể tin tưởng cô, nghĩ cô có thể coi được số mạng của người khác.
Những việc cô nói, những việc cô làm, so với xem bói thì chuẩn xác hơn nhiều, nhưng vấn đề là không phải tương lai của ai cô cũng biết a!
Ví dụ như người trước mắt này.
Nhìn khuôn mặt trước mắt cực kỳ lạ, trong trí nhớ của cô không có bất kỳ tin tức nào liên quan đến người này, Diệp Oản Oản chỉ có thể thuận miệng qua loa lấy lệ nói: “Uhm, tôi có quy củ, tôi chỉ có thể xem cho người hữu duyên với mình mà thôi.”
Về phần rốt cuộc như thế nào mới tính là hữu duyên, đây còn không phải là do định mệnh sao.
Người hộ vệ nghe vậy không thể làm gì khác hơn là mặt đầy thất vọng đi ra ngoài.
Lúc này, cánh cửa truyền tới một tiếng cười khẽ: “Tiểu thư Oản Oản, vậy có thể coi cho tôi một quẻ không”
Hứa Dịch cũng không biết đến đây lúc nào, đi từ cửa vào.
Nhìn người tới, Diệp Oản Oản nhíu mày, Hứa Dịch?
Diệp Oản Oản cười nói: “Trợ lý Hứa lại giễu cợt tôi rồi, chẳng qua tôi chỉ là trêu chọc bọn họ thôi, sao tôi có thể thật sự coi được số mạng người khác như vậy a! Nếu tôi có thể coi được số mạng, còn có thể lăn lộn đến thảm như vậy sao?”
Trên thực tế, Hứa Dịch được coi như là một trong những trợ thủ đắc lực cùng người thân cận nhất của Tư Dạ Hàn, vận mệnh của Hứa Dịch, cô vô cùng rõ ràng…
Lúc này, không biết nhớ lại cái gì, vẻ mặt của Diệp Oản Oản đột nhiên trở nên cứng lại.
Gần đây cô đang một mực rầu rỉ chuyện của Tư Dạ Hàn, cũng không có chú ý đến cái khác, bây giờ được Hứa Dịch nhắc tới như vậy cô mới nhớ, kết quả kiếp trước của Hứa Dịch… Dường như rất bi thảm…
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc