Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1186

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Lâm Khuyết tiếp tục kể, "Về phần cha Cửu ca, Tư Hoài Chương, cô cũng biết, dựa theo quy định, Độc Lập Châu có rất nhiều người tư chất không đạt tiêu chuẩn đều bị khu trục ra khỏi Độc Lập Châu. Những người này rất nhiều người đều đến Hoa quốc thành lập gia tộc hay thế lực. Bọn họ cố hết sức bồi dưỡng con cháu, hy vọng một ngày kia có thể trở lại Độc Lập Châu.
Tư Hoài Chương chính là một vị “đời sau” có tư chất đạt chuẩn, sau đó ông ấy được nhận về lại Độc Lập Châu, về lại Tư thị Cổ tộc, hơn nữa cũng rất được coi trọng.
Ông ta và dì Dung quen biết nhau trong một lần làm nhiệm vụ. Dì Dung đối với ông ấy vừa thấy đã yêu, không quan tâm tới tất cả những đối tượng theo đuổi ưu tú còn lại, một lòng chỉ chú tâm vào mỗi mình Tư Hoài Chương.
Đáng tiếc, thiếu nữ hữu tình, tình lang vô tình! Cha Cửu ca, thích một cô gái Hoa quốc nọ, thậm chí vì cô gái kia không tiếc buông bỏ cơ hội hiếm hoi trở lại Độc Lập Châu, ruồng bỏ gia tộc chạy trốn tới Hoa quốc, bỏ trốn theo thiếu nữ Hoa quốc đó..."
Diệp Oản Oản nghe vậy có chút kinh ngạc, những loại chuyện xưa bí ẩn này, cộng thêm bởi vì uy áp của Ân Duyệt Dung, lại cũng không có một ai dám nhắc tới. Ngay cả đám người Đại trưởng lão cũng không thể điều tra ra. Nếu không phải là Lâm Khuyết nói với nàng, thật sự là nàng không cách nào biết được những thứ này.
Diệp Oản Oản: "Sau đó thì sao?"
Lâm Khuyết than thở: "Sau đó... Cô cũng biết, luật pháp Độc Lập Châu nghiêm khắc đến dường nào. Tư thị Cổ tộc làm sao có thể dung tha cho loại chuyện này? Vì không để gia tộc bị liên lụy, vẫn luôn một mực truy sát Tư Hoài Chương. Cuối cùng, là dì Dung cứu Tư Hoài Chương, thậm chí còn vì ông ta mà rời bỏ Độc Lập Châu."
Lâm Khuyết dừng một chút, tiếp tục nói, "Sau đó, thiếu nữ Hoa quốc nọ không muốn tiếp tục trải qua những tháng ngày sống trong nơm nớp lo sợ, rời khỏi Tư Hoài Chương, lập gia đình...
Tư Hoài Chương xúc phạm quy tắc Độc Lập Châu, phải bị xử phạt cực kỳ nghiêm khắc, thậm chí ngay cả cha mẹ và gia tộc đều phải chịu liên lụy.
Cuối cùng, bởi vì mẹ Tư Hoài Chương đau khổ cầu khẩn và khuyên nhủ, Tư Hoài Chương chỉ có thể cưới dì Dung. Sư phụ dì Dung khi đó rất có uy vọng tại Độc Lập Châu, giúp cầu tình, rốt cục mới có thể đem chuyện này ép xuống. Chỉ có điều, từ nay Tư Hoài Chương và dì Dung đều không thể về lại Độc Lập Châu..."
Khó trách lúc ở Hoa quốc, bà nội vẫn luôn nói hối hận vì ban đầu để cho cha mẹ của A Cửu ở chung một chỗ, thì ra là vì vậy.
Diệp Oản Oản nghe xong, quả thực không biết nên nói cái gì, "Chuyện này... sự hy sinh của Ân Duyệt Dung cũng quá lớn rồi đó?"
Vì một người đàn ông không yêu mình, chẳng khác gì là buông bỏ hết thảy chính bản thân mình.
"Một người phụ nữ vì chính mình mà làm tới mức này, chẳng lẽ Tư Hoài Chương còn có thể không hề cảm động chút nào?" Diệp Oản Oản có chút nghĩ mãi không thông, tại sao sau đó Tư Hoài Chương còn có thể lêu lổng cùng nhiều người đàn bà như vậy, còn sinh ra nhiều đứa con như vậy?
Lâm Khuyết xua xua tay nói, "Thật ra thì nghe nói lúc ban đầu sau khi hai người bọn họ kết hôn, quan hệ cũng còn khá ổn, kinh doanh tại gia tộc Tư thị Hoa quốc cũng không tệ. Nhưng mà sau đó, chuyện cẩu huyết đã xảy ra... Mối tình đầu nọ của Tư Hoài Chương, đại khái là sau khi kết hôn trải nghiệm cảm thấy không ra làm sao, lại chạy đi tìm Tư Hoài Chương chung chạ... Tư Hoài Chương không kiềm chế được... Hai người lại quấn lấy nhau cùng một chỗ..."
Khóe miệng Diệp Oản Oản co giật, "Tôi nhổ vào... Cặn bã như vậy?"
Về điểm này, may mắn là A Cửu không bị di truyền cha của anh...
Diệp Oản Oản cảm thán: "Vậy thì há chẳng phải Ân Duyệt Dung sẽ tức điên rồi sao?"
Lâm Khuyết lập tức nói: "Có thể không tức sao! Coi như là Dì Dung có yêu thích Tư Hoài Chương đi nữa, có nói gì nghe nấy, cũng nhịn không được loại chuyện này! Dù sao người bà ấy để ý nhất chính là mối tình đầu Tư Hoài Chương... Cho nên sau đó, trong cơn tức giận, dì Dung đã triệt để đánh sập công ty do cô gái nọ và chồng cô ta mở ra!"
Diệp Oản Oản nghe đến đó, biểu cảm có chút khó mà hình dung, "Chuyện này... Chỉ số nhạy cảm của Ân Duyệt Dung... có phải là có chút vấn đề hay không? Bà ấy làm như thế, không phải là đang đẩy Tư Hoài Chương vào trong *** của người phụ nữ kia sao?"
Lâm Khuyết nhất thời khen, "Cửu tẩu, cô thật là quá sáng suốt rồi! Còn không phải sao! Cô gái kia sau khi phá sản liền ly hôn với chồng ngay. Tư Hoài Chương thương xót không thôi, trực tiếp bao nuôi cô gái kia ở bên ngoài!"
Diệp Oản Oản: "..." Nàng biết ngay mà!
Lâm Khuyết tiếp tục nói, "Chuyện sau đó càng máu chó hơn... Cô gái kia bị tai nạn xe ૮ɦếƭ!"
Diệp Oản Oản: "Ặc... ૮ɦếƭ rồi hả? Vậy thì Ân Duyệt Dung khẳng định là thảm... Mặc kệ cô gái kia có bị tai nạn xe cộ ૮ɦếƭ là vì ngoài ý muốn, Tư Hoài Chương đều sẽ đem cái bô này ụp lên trên đầu của Ân Duyệt Dung!"
Lâm Khuyết vỗ bắp đùi cái bộp, "Cửu tẩu lại sáng suốt rồi! Tư Hoài Chương tranh cãi với Ân Duyệt Dung đến long trời lở đất, từ đó không bao giờ về nhà nữa, ngày ngày ở bên ngoài làm loạn. Tính tình Ân Duyệt Dung cũng càng ngày càng nóng nảy..."
Diệp Oản Oản thổn thức không thôi, thật sự không nghĩ tới sẽ nghe được một câu chuyện máu chó đến như vậy, "Đúng là cẩu huyết mà..."
Lâm Khuyết than thở, "Tôi phải nói, Ân Duyệt Dung cũng thật là đủ cố chấp, ngay cả như vậy còn không buông tha, vẫn còn ôm lòng hy vọng đối với Tư Hoài Chương. Không chỉ không ly hôn, thậm chí còn nghĩ biện pháp có bầu Cửu ca, cố gắng dùng đứa con để vãn hồi Tư Hoài Chương... Kết quả cuối cùng, cô cũng có thể dự đoán được đại khái...
Sau đó đại khái là Ân Duyệt Dung tâm ý nguội lạnh, mới đem tất cả hy vọng đều đặt ở trên người Cửu ca. Nếu như tư chất Cửu ca đạt tiêu chuẩn, thì bà liền có thể trở lại Độc Lập Châu...
Nghe đến đó, Diệp Oản Oản đã hoàn toàn hiểu được vì sao Tư Dạ Hàn và mẹ anh lại tạo thành một loại quan hệ như vậy.
Đối với Ân Duyệt Dung mà nói, Tư Dạ Hàn là biểu trưng cho tình yêu thất bại của bà ta, đại biểu cho sự thất vọng và phản bội. Phỏng chừng đối với Tư Dạ Hàn, căn bản bà ta không hề có dù chỉ là một chút tình cảm. Không chỉ như thế, thậm chí còn có chút oán trách, vì anh đã không thể giúp bà vãn hồi Tư Hoài Chương.
Bà ta chẳng qua chỉ hoàn toàn coi A Cửu như một công cụ để quay trở lại Độc Lập Châu và tranh quyền đoạt thế. Sau khi phát hiện ra bắt đầu mất khống chế đối với anh, liền lập tức đi tìm một kẻ thế thân là Ân Hành...
Vốn ban đầu Diệp Oản Oản còn định tìm biện pháp để vãn hồi mối quan hệ của mẹ con hai người, nhưng bây giờ nhìn lại, có lửa mới có khói! Coi như là Thiên vương lão tử có tới đi nữa, thì cũng không có khả năng giúp hai người này giải hòa, càng không thể nào khiến Ân Duyệt Dung thay đổi.
Bình tĩnh mà xem xét, nếu như là nàng, gặp phải chuyện như vậy, cũng tuyệt đối không có khả năng tha thứ, cũng sẽ không quên được.
Nhưng mà, dù có thế nào, cũng không nên đem tất cả sự đau khổ của mình phát tiết ở trên người một đứa bé chứ?
Bất quá thì sao... Dĩ nhiên rồi, nàng không thể nào là Ân Duyệt Dung!
Diệp Oản Oản không nhịn được, ói hỏng bét, "Anh bảo tôi nói cái gì cho phải? Chỉ bằng dáng vẻ đó, tướng mạo đó của Ân Duyệt Dung, lúc còn trẻ khẳng định càng phong hoa tuyệt đại hơn chứ?"
Lâm Khuyết: "Chuyện đó mà còn phải hỏi sao, ngay cả cha tôi năm đó đều thầm mến dì Dung đấy! Hơn nữa nữ nhân Hoa quốc kia tôi từng thấy qua ảnh chụp, còn không được đẹp bằng 1% của dì Dung!"
Diệp Oản Oản lập tức nói, "Cho nên, Ân Duyệt Dung dáng dấp đẹp lại có hậu đài, với điều kiện trời ban tốt như vậy, rốt cuộc bà ấy làm kiểu gì mà lại đem bài tốt đánh đến hỏng bét như vậy?
Nếu đổi lại là tôi, tuyệt đối sẽ tại lần đầu tiên gặp mặt, ăn sạch Tư Hoài Chương không còn một miếng, sau này còn có thể phát sinh chuyện gì với cô gái Hoa quốc kia chứ?"
Lâm Khuyết: "Cửu tẩu, trọng điểm chú ý của cô..." Làm sao lệch như vậy?
Diệp Oản Oản: "Chẳng lẽ tôi nói không đúng sao?"
Lâm Khuyết: "..." Thật giống như cũng không có chỗ nào không đúng...
Hai người đang nói chuyện, lúc này, chuông điện thoại di động của Diệp Oản Oản đột nhiên vang lên, là Đường Đường bảo bối gọi tới.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc