Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1184

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Không cần!" Ân Duyệt Dung nói như chém đinh chặt sắt: "Tôi muốn thử nhìn một chút, Dịch Vân Mạc này, rốt cuộc có bao nhiêu bản lĩnh? Nếu như ngay cả cửa ải Tần hội phó này cũng không qua được, ngày sau để cho cô ta lên làm Hội trưởng Trọng Tài Hội, cho dù là ở chung một chỗ cùng với A Cửu, nói không chừng sẽ chọc phải nhiều tổ ong vò vẽ lớn. Đến lúc đó, có thể ngay cả Ân gia ta đều sẽ chịu liên đới."
"Phu nhân sáng suốt!" Kiều Mẫu cười nói.
...
Rời Ân gia, sau khi trở lại nơi ở, Diệp Oản Oản vẫn chưa tỉnh hồn.
Thậm chí ngay cả Diệp Oản Oản cũng không ngờ tới, thủ đoạn của Ân Duyệt Dung lại có thể nhiều như vậy, suýt nữa đã xé toạc lớp vỏ bọc của mình mất rồi! Chính mình vẫn còn quá coi thường Ân Duyệt Dung! Dù sao người này cũng là mẹ của A Cửu, làm sao sẽ có thể là một người phụ nữ bình thường?
Đối với Ân Duyệt Dung, Diệp Oản Oản vẫn còn nhiều vấn đề không nắm được, mặc dù có một ít tin tình báo thu thập được từ chỗ Đại trưởng lão, nhưng cũng không đầy đủ.
Chính mình hẳn là nên nghĩ biện pháp đi tìm hiểu về Ân Duyệt Dung một chút, nếu không có ngày mình bị Ân Duyệt Dung lừa bán cũng không hay!
Đêm đó, sau khi Diệp Oản Oản cùng ăn cơm tối với Dịch Linh Quân xong, bằng vào sự giúp đỡ của ông ta, nàng liền man thiên quá hải trở về Vân Thành một chuyến. Khôi phục thân phận của Nhiếp Vô Ưu, cố ý nghênh ngang xuất hiện ở trong Không Sợ Minh, cũng nhiều lần quay trở về Nhiếp gia, cũng thuận đường ghé thăm cha mẹ một chút.
Nếu như tai mắt của Ân Duyệt Dung, chính mắt thấy được Nhiếp Vô Ưu hiện thân, hẳn là sẽ có thể đánh tan hoàn toàn nghi ngờ về Dịch Vân Mạc tại Thiên Thủy thành.
Bất kể như thế nào, Dịch Linh Quân giúp nàng như vậy, thì mình cũng không thể nào tùy tiện ném đi tầng thân phận này, khiến cho danh vọng của Dịch Linh Quân bị ảnh hưởng xấu.
Nhất là đoạn thời gian gần đây, vị Tần hội phó kia, ngoài mặt tuy chẳng có gì, nhưng kì thực hai mắt đã sớm long sòng sọc!
Lần trở lại Vân Thành này, điều đáng tiếc duy nhất chính là, Đường Đường đã đi đến chỗ của Dịch Thủy Hàn, cũng không kịp gặp. Bởi vì thời gian nàng ở lại Vân Thành cũng tương đối gấp gáp, không tiện lưu lại lâu.
......
Mấy ngày sau, Thiên Thủy thành, Tần gia.
Ân Hành nhìn Tần Hi Viện sắc mặt âm trầm đến cực hạn ở bên cạnh, mở miệng hỏi: "Viện Viện, gần đây có tâm sự phải không?"
Nghe Ân Hành hỏi thăm, hàn quang trong mắt Tần Hi Viện lóe lên: "Anh đoán xem?"
"Để cho tôi đoán một chút, hẳn chính là vì Dịch Vân Mạc đi?" Ân Hành hỏi.
"Biết còn hỏi!" Tần Hi Viện cười lạnh một tiếng: "Dịch Vân Mạc đó, ỷ vào thân phận con gái Hội trưởng của mình, trong mắt không người, căn bản không đem tôi và cha để ở trong mắt! Nghe nói, ngay cả Quản lý Ân cũng bị cô ta khiển trách một trận trước mặt người khác."
Ân Hành lắc đầu một cái, thở dài nói: "Như vậy cũng không có cách nào, ai bảo Dịch Vân Mạc là con gái bảo bối của Hội trưởng Dịch Linh Quân, sinh ra đã được định sẵn là cao cao tại thượng? Cho dù thật là như vậy, tôi cũng sẽ đích thân kéo cô ta từ trên chín tầng mây xuống dưới vực sâu thăm thẳm, trọn đời không được siêu sinh!"
Bắt đầu từ khi Dịch Vân Mạc xuất hiện, tất cả hào quang rực rỡ của Tần Hi Viện đều bị cô gái kia đoạt đi.
Thậm chí Tư Dạ Hàn, người mà cô âm thầm mến mộ, cũng bị con tiện nhân kia ςướק được...
Ả ta dựa vào cái gì? Thứ đồ mình không chiếm được, lại có thể bị cô ta đoạt mất dễ như trở bàn tay!
Cô tuyệt đối không thể nào để cho người như vậy tồn tại!
"Viện Viện, xin cô ngàn vạn lần không nên manh động!" Ân Hành nhìn về phía Tần Hi Viện, chân mày nhíu chặt lại: "Cô phải biết, Dịch Vân Mạc là thiên kim Dịch hội trưởng, nếu như có chuyện gì xảy ra, vậy thì toàn bộ Thiên Thủy thành này đều sắp trở trời!"
"A... Trở trời? Chuyển mưa?" Tần Hi Viện cười lạnh một tiếng: "Tôi chính là muốn thiên hạ này mưa!"
Ân Hành muốn nói gì, nhưng cuối cùng lại không hề lên tiếng.
...
Đêm khuya, Tần Hi Viện đi tới thư phòng của Tần hội phó.
"Cha, chuyện con nói, rốt cuộc cha có đồng ý hay không?" Tần Hi Viện nhìn về phía Tần hội phó, mở miệng hỏi.
"Vậy nếu như cha nói là không được thì sao?" Tần hội phó hỏi.
"Nếu như không được, vậy con liền dừng tay, nhưng con cũng sẽ không bỏ qua cho cô ta!" Tần Hi Viện âm trầm nói.
"Vậy thì con cứ đi làm đi." Chỉ chốc lát sau, Tần hội phó đáp.
Nghe lời nói này, sắc mặt Tần Hi Viện nhất thời vui mừng: "Cha, cha đồng ý sao?"
Tần hội phó yên lặng một hồi, lúc này mới nhìn về phía Tần Hi Viện: "Nhớ kỹ, làm loại chuyện này, ngàn vạn lần không nên bị người ta tóm lấy được nhược điểm. Để cho ai đi làm, hẳn là con phải biết!"
"Cha, con hiểu mà!" Tần Hi Viện gật đầu một cái.
Đợi sau khi Tần Hi Viện rời đi khỏi thư phòng, sắc mặt Tần hội phó nhất thời lạnh xuống.
Dịch Vân Mạc kia, nhất định phải phải biến mất vĩnh viễn...
Cho dù là Dịch Vân Mạc ૮ɦếƭ đi, bên phía hội trưởng, chính mình sẽ phải gánh chịu hiềm nghi lớn nhất! Nhưng chỉ cần không có chứng cứ, vậy thì cũng không một ai có biện pháp gì để bắt hắn.
Đến lúc đó, các quản lý hắn mua chuộc, sẽ đem phiếu bầu Hội trưởng nhiệm kỳ kế tiếp bỏ cho hắn...
Nếu như, Dịch Vân Mạc không ૮ɦếƭ, Hội trưởng nhiệm kỳ kế, tất nhiên sẽ rơi vào trong tay của cô ta. Đến lúc đó... lỡ như Dịch Vân Mạc điều tra ra được những thủ đoạn không thể để lộ ra ngoài sáng của mình...
Sự nguy hiểm này, đáng giá để thử!
...
Sáng sớm hôm sau, Tần Hi Viện gọi Ân Hành đi vào trong phòng của mình.
"Ân Hành, có chuyện, cần anh đi làm, có được không?" Tần Hi Viện dựa hờ vào trong *** của Ân Hành, nhẹ giọng nỉ non.
Khóe môi Ân Hành nhếch lên một nụ cười, ôm lấy Tần Hi Viện: "Viện Viện, núi đao biển lửa..."
"Diệt trừ Dịch Vân Mạc!" Tần Hi Viện nói.
Theo Tần Hi Viện dứt tiếng, thân thể của Ân Hành chợt lảo đảo, sắc mặt nhất thời tái mét, hắn không nghe lầm chứ... để cho mình đi trừ khử Dịch Vân Mạc?
Trời má! Cái này so với núi đao biển lửa còn khó hơn!
"Viện Viện!" Ân Hành nhìn về phía Tần Hi Viện: "Dịch Vân Mạc là con gái của Hội trưởng. Nếu như Dịch Vân Mạc xảy ra chuyện, gặp hiềm nghi lớn nhất chính là Tần gia và Tần hội phó. Đây là tự đổ lửa lên người, không thể đùa bỡn!"
"Làm sao? Không phải là lên núi đao xuống biển lửa sao, anh sợ à?" Tần Hi Viện cười lạnh một tiếng.
"Tôi không phải là sợ, chẳng qua chỉ là cảm thấy, làm như thế, cũng không đáng giá thử..." Ân Hành lắc đầu một cái.
"Ân Hành, anh là một người thông minh, thật ra thì, không cần tôi nói, hẳn là anh cũng biết, nếu như Dịch Vân Mạc không ૮ɦếƭ, ý vị như thế nào?" Tần Hi Viện nói.
Ân Hành có chút nghi hoặc nhìn Tần Hi Viện, "Viện Viện, lời này của cô là có ý gì?"
"A, Ân Hành, xem ra là tôi đánh giá cao anh rồi, anh cũng không được thông minh như tôi dự đoán! Cũng khó trách anh vẫn luôn bị Tư Dạ Hàn giẫm ở dưới chân! Cho dù Tư Dạ Hàn rời đi nhiều năm, hắn vẫn là người mà anh không cách nào vượt qua được." Tần Hi Viện liếc Ân Hành một cái.
Nhắc đến Tư Dạ Hàn, trong mắt của Ân Hành hiện ra một luồng khói mù.
"Nếu như Dịch Vân Mạc không ૮ɦếƭ, hẳn là không lâu sau, vị trí Hội trưởng Trọng Tài Hội nhiệm kỳ kế, nhất định thuộc về cô ta. Hơn nữa, hẳn là anh cũng nghe nói, bây giờ, Dịch Vân Mạc đó đang cùng Tư Dạ Hàn qua lại với nhau. Nếu như đợi Dịch Vân Mạc lên làm Hội trưởng Trọng Tài Hội, vậy thì địa vị của Tư Dạ Hàn... Anh thử nghĩ mà xem!" Tần Hi Viện cười lạnh.
"Chuyện này..." Ân Hành nhíu chặt lông mày.
"Hơn nữa, tôi tin rằng, với thân phận của Dịch Vân Mạc như vậy, hẳn là Quản lý Ân sẽ hết sức tác hợp cho hai người. Sự tồn tại của anh, đối với bất luận kẻ nào mà nói, đều không đem lại bất kỳ chút giá trị nào." Tần Hi Viện lại mớm lời.
Thật ra thì, gã đàn ông trước mắt này, hắn quan tâm cái gì, muốn có được cái gì, trong lòng Tần Hi Viện hết sức rõ ràng. Cô đã sớm ăn chắc Ân Hành!
Đối với những gì Tần Hi Viện nói, thật ra thì Ân Hành cũng hiểu được trong lòng. Chỉ bất quá... sự nguy hiểm khi muốn *** Dịch Vân Mạc, thật sự là quá lớn, lớn đến mức không cho phép có bất kỳ mảy may sai lầm. Nếu không, sẽ vạn kiếp bất phục!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc