Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1166

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

"Ui, cái tay Ân Hành kia, muốn phong độ có phong độ, muốn tướng mạo có tướng mạo. Đúng là người nối nghiệp tương lai của Ân gia, lần này đúng là khó mà cạnh tranh được..."
"A, lại nhìn quản lý Tư một chút, theo đuổi Tần Hi Viện tiểu thư rất lâu, người ta lại cũng không quan tâm hắn, cuối cùng ngược lại để cho Ân Hành đắc thủ. Hắn nhìn Tần Hi Viện và Ân Hành nhảy chung, chỉ sợ là trong lòng cũng không thoải mái đi?"
"Không thấy sao, Tư Dạ Hàn tự biết ở Tần Hi Viện bên kia không có hy vọng gì, không cạnh tranh được Ân Hành, mới vừa rồi lại muốn làm quen Dịch Vân Mạc!
Ha ha, nói đùa gì vậy! Ngay cả Tần Hi Viện tiểu thư đều coi thường hắn, huống chi là người với đẳng cấp thân phận như Dịch Vân Mạc? Còn thật sự cho rằng dựa vào gương mặt kia là có thể làm cho tất cả mọi nữ nhân đều yêu hắn sao..."
Không chỉ là giữa cánh phụ nữ, ngay cả giữa đám đàn ông với nhau cũng có sự ghen tỵ.
Tư Dạ Hàn có được chức cao như vậy trong Trọng Tài Hội, trở thành người quản lý Trọng Tài Hội trẻ tuổi nhất từ trước tới nay, tướng mạo lại cơ hồ bắt giữ trái tim của tất cả mọi cô gái trong thành phố. Cộng thêm Tư Dạ Hàn luôn luôn độc lai độc vãng, không kết giao cùng bất luận kẻ nào, dĩ nhiên là sẽ có không ít người ngấm ngầm không ưa thích anh.
Vào lúc này, thấy Tần Hi Viện bị em nuôi của anh ςướק mất rồi, những người đó dĩ nhiên là cười trên nỗi đau của người khác.
"Tôi thấy là căn bản Dịch Vân Mạc không tự xem mình như một con người đi? Cái loại tính cách này, hoàn toàn tự xem mình như nữ thần, xem thường tất cả mọi người. Đến bây giờ không có một người dám mời cô ấy cùng khiêu vũ."
Đây cũng không phải nói không một ai muốn làm quen Dịch Vân Mạc, mời Dịch Vân Mạc cùng khiêu vũ một khúc. Chẳng qua là không một ai có can đảm này, khí tràng của Dịch Vân Mạc quá mức cường đại, lạnh lùng đến cực hạn.
Thứ người như vậy, ngay cả giao tiếp với người ngoài cũng đều khinh thường! Đi mời Dịch Vân Mạc cùng nhảy, đây không phải là tự tìm ngược sao?
Rất nhanh, Ân Hành và Tần Hi Viện uyển chuyển nhảy múa trên sân khấu, trai tài gái sắc, làm người ta đố kỵ, gần như thu hút ánh mắt của mọi người.
Ân Hành ung dung thản nhiên nhìn về phía Tư Dạ Hàn, trong mắt tràn đầy khiêu khích.
Tần Hi Viện ghé mắt nhìn sang Tư Dạ Hàn, trong mắt tràn đầy khinh thường, ánh mắt rõ ràng đang hỏi Tư Dạ Hàn "Hiện tại, hối hận sao, quản lý Tư"?
"Ôi giao, trai tài gái sắc chính là đây, quả thật là tuyệt phối."
"Nếu như người nhảy cùng Tần đại tiểu thư trong sàn nhảy chính là tôi, vậy thì thật tốt biết bao..."
"Thật ra thì tôi càng muốn được cùng Dịch tiểu thư khiêu vũ hơn!"
"Cậu đang nằm mơ sao!"
"Ha ha ha, tôi cũng cảm thấy là mình đang nằm mơ!"
Trong khi mọi người còn đang bàn tán với thần sắc đầy hâm mộ, có người chú ý tới, Dịch Vân Mạc đột nhiên chậm rãi đi tới bên cạnh Tư Dạ Hàn vốn đang đứng một thân một mình.
Nhìn thấy có người tới, Tư Dạ Hàn ung dung thản nhiên khẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt như có hàn băng ngập tràn chiếu về phía người thiếu nữ nọ, bất quá chỉ một cái chớp mắt liền thu hồi ánh mắt lại, dường như cũng không hề chú ý.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hẳn là Dịch Vân Mạc chẳng qua là đi ngang qua, thật ra thì đang muốn đi lại chỗ bàn bánh ngọt lấy chút đồ ăn nhẹ.
Nhưng mà, chuyện khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt là...
Thời điểm Dịch Vân Mạc đi tới trước mặt Tư Dạ Hàn, dừng bước, sau đó trực tiếp ngồi xuống trên chiếc ghế cao chân ở đối diện anh.
Thấy cô gái lại ngồi xuống bên cạnh mình, đuôi mắt Tư Dạ Hàn khẽ giãn ra, cực kỳ nhỏ không một ai có thể phát hiện được.
Giờ phút này, bên cạnh của Tư Dạ Hàn có thật nhiều chỗ trống.
Với tính tình của Dịch Vân Mạc, hoàn toàn có thể chọn những vị trí không người bên cạnh anh ta, nhưng mà, hết lần này tới lần khác, nàng lại chọn ngồi ở đối diện Tư Dạ Hàn.
Đại khái... chẳng qua chỉ là tùy tiện tìm một vị trí ngồi một chút mà thôi?
Thời điểm mọi người ở đây nghĩ như vậy, ánh mắt của thiếu nữ không che giấu chút nào nhìn về phía người đàn ông đối diện, chậm rãi mở miệng nói: "Quản lý Tư, hân hạnh gặp mặt."
Diệp Oản Oản vừa dứt tiếng, ánh mắt mọi người tại đây vốn đang nhìn về phía Ân Hành và Tần Hi Viện, cơ hồ trong nháy mắt tiêu tan, toàn bộ đều quay đầu nhìn về phía Diệp Oản Oản.
Mọi người không một ai không có thần sắc quỷ dị. Cô nàng Dịch Vân Mạc này... mới vừa rồi lại có thể đang chủ động bắt chuyện cùng Tư Dạ Hàn?
Vẻ mệt mỏi nơi đáy mắt Tư Dạ Hàn rất nhanh thoáng qua, biến mất không thấy gì nữa, ngay sau đó môi mỏng khẽ mở, trả lời một câu: "Hân hạnh."
Nói xong, Tư Dạ Hàn liền không nói gì nữa, ánh mắt đầy hoài nghi nhìn về phía cô gái ở đối diện, tựa hồ là đang muốn biết ý đồ của nàng.
Thiếu nữ vẫn giữ vẻ mặt và ngữ khí không nhiễm chút bụi trần: "Quản lý Tư biết khiêu vũ sao?"
Vẻ mặt Tư Dạ Hàn cứng lại: "Hơi biết."
Diệp Oản Oản: "Vậy thì cùng nhau nhảy một điệu chứ?"
Tư Dạ Hàn: "..."
Tất cả mọi người tại chỗ: "...???"
Nếu như mới vừa rồi mọi người còn có thể miễn cưỡng giải thích là Dịch Vân Mạc có khả năng chẳng qua chỉ thuận miệng lên tiếng chào hỏi, giờ phút này không thể nghi ngờ đã trợn mắt há mồm tập thể.
Dịch Vân Mạc trong mắt không người như thế, lại chủ động mời Tư Dạ Hàn... khiêu vũ???
Cách đó không xa, sắc mặt của Dịch Linh Quân đen như đáy nồi, "Lại không thể kiên trì thêm một hồi?"
Trong đầu Medusa hiện lên cảnh cái bàn bị Diệp Oản Oản đập nát hôm đó, ho nhẹ một tiếng nói, "Dầu gì cũng kiên trì được thêm vài phút đồng hồ, biểu cảm cũng khống chế được, đã rất không dễ dàng..."
Dịch Linh Quân: "..." Thật đúng là không dễ dàng!
Ở chỗ này, kích động nhất không ai bằng Ân Hành, vì vậy không khỏi liên tục nhảy trật mấy bước, không cẩn thận dẫm vào chân Tần Hi Viện.
Tần Hi Viện nhịn đau hướng về Ân Hành trừng mắt một cái, Ân Hành mới thất hồn lạc phách thu hồi ánh mắt. Chẳng qua là tâm tư rõ ràng đã sớm không còn ở trên khiêu vũ nữa rồi.
Hắn làm sao cũng không nghĩ ra, Dịch Vân Mạc lại sẽ có thể đi bắt chuyện với Tư Dạ Hàn, thậm chí... chủ động mời Tư Dạ Hàn khiêu vũ!
Cách đó không xa, Ân Duyệt Dung vẫn đang luôn lưu ý Dịch Vân Mạc thấy một màn như vậy, sắc mặt cũng kích động dị thường.
Đối với lời mời của cô gái, Tư Dạ Hàn tựa hồ có chút kinh ngạc, nhất thời yên lặng tại chỗ, không trả lời.
Diệp Oản Oản nói chung là cũng không gấp, cứ như vậy duy trì khuôn mặt lạnh như băng đó.
Trên mặt của hai người, tất cả đều nhìn không ra bất kỳ sơ hở hay tâm tình gì, tiếng người vốn huyên náo ồn ã chung quanh bỗng lâm vào trong một sự yên lặng đầy quỷ dị.
Một hồi lâu sau, Tư Dạ Hàn rốt cuộc mới lên tiếng: "Xin lỗi, Dịch tiểu thư, hôm nay thân thể khó chịu."
Tất cả mọi người: "...!!!"
Cự... Cự tuyệt?
Tư Dạ Hàn lại có thể cự tuyệt???
Hắn bị điên rồi sao?
"Quản lý Tư đang nghiêm túc? Lại có thể cự tuyệt Dịch Vân Mạc!"
"Nếu như ngay cả con gái của hội trưởng đều coi thường, vậy thì ánh mắt của cậu ta rốt cuộc cao bao nhiêu?"
"Có thể nhận được sự coi trọng của cậu ta, sợ rằng là tiên nữ trên trời ấy chứ!"
Sau khi thấy con trai cự tuyệt Dịch Vân Mạc, Ân Duyệt Dung thiếu chút nữa giận đến hộc máu.
Trước đó, thời điểm con trai nói với mình coi thường Tần Hi Viện, bà còn xem thường, cảm thấy là nó còn trẻ không biết gì. Vạn vạn không ngờ tới, con mình ngay cả Dịch Vân Mạc đều coi thường.
Một bên, mọi người đồng loạt thổn thức không thôi.
"Cái tính tình này của Dịch Vân Mạc, nhìn qua liền biết là một người không dễ chọc, tôi thấy là lần này sợ rằng Tư Dạ Hàn sẽ gặp phải phiền toái rồi!"
"Chờ đó xem kịch vui đi!"
Đừng nói là bọn họ, thậm chí ngay cả Lâm Khuyết và Du Thiệu giờ phút này đều đã toát mồ hôi lạnh khắp cả người.
Mặc dù có chút hoài nghi thân phận của cô gái này, nhưng mặc kệ như thế nào, thân phận của cô ấy hiện tại cũng là con gái của Dịch Linh Quân đấy! Hơn nữa còn không phải là một người hiền lành.
Du Thiệu đều đã không dám nhìn tiếp, Lâm Khuyết thì lại đấm *** dậm chân, "Cửu ca anh anh anh... lại có thể cự tuyệt ngay trước mặt mọi người như vậy. Anh cũng không thể miễn cưỡng cấp cho chút thể diện sao? Dù sao Cửu tẩu không có mặt, lại không nhìn thấy, sẽ không biết!"
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người đều đợi Dịch Vân Mạc tức giận, gây khó khăn cho Tư Dạ Hàn... thì ngược lại, Dịch Vân Mạc đối với sự cự tuyệt của Tư Dạ Hàn, dường như hoàn toàn không có chút dấu hiệu tức giận, chỉ hơi gật đầu một cái bày tỏ đã biết, tiếp đó thuận miệng nói, "Không ngại tôi ngồi ở đây chứ?"
Tư Dạ Hàn: "Đương nhiên."
Sau đó Diệp Oản Oản giơ tay lên một cái, người hầu ở một bên vội vàng tiến tới, cẩn thận từng li từng tí hỏi, "Dịch tiểu thư, cô có gì cần phân phó?"
Xong! Xong rồi! Nhất định là Dịch tiểu thư đã nổi giận rồi!
Mắt Diệp Oản Oản liếc ly R*ợ*u vang trước mặt Tư Dạ Hàn, "Đem đổ ly R*ợ*u của Quản lý Tư đi!"
Người hầu mặt đầy mộng bức không hiểu: "Híc, Dịch tiểu thư có ý tứ là..."
Đem R*ợ*u vang của Quản lý Tư đổ đi, có ý gì?
Diệp Oản Oản bộ dạng đầy bá đạo, ngữ khí lại không cho cự tuyệt: "Thay bằng bát canh an thần bổ khí!"
Người hầu: "..."
Ở dưới vẻ mặt đầy sợ hãi của người hầu, Diệp Oản Oản khẽ nhíu mày, lại bổ sung một câu: "Còn nữa, nhiệt độ điều hòa quá thấp, thân thể quản lý Tư khó chịu, lấy một cái khăn choàng qua đây!"
Người hầu: "..."
Tư Dạ Hàn: "..."
Tất cả mọi người ở đây: "..."
Một loạt thao tác đầy vẻ “tổng tài siêu bá đạo” này của Diệp Oản Oản, thành công làm cho tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm.
~ Ding ~~~ Tổng tài siêu bá đạo. Oản Tổng Online!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc