Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 1139

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

Tư Dạ Hàn nghe vậy gật đầu một cái, ngay sau đó Du Thiệu liền đứng dậy, đứng ở sau lưng của anh.
Tư Hạ gắt gao chăm chú nhìn về phía Tư Dạ Hàn, vành mắt trũng xuống, hai con ngươi đỏ tươi, "Tư Dạ Hàn!!!"
Tư Dạ Hàn, vậy mà sẽ lại là Tư Dạ Hàn!
Hắn ngàn tính vạn toán, lại còn đánh giá thấp vị Cửu thúc này của mình.
Mắt thấy chuyện lớn sắp thành, lại thất bại trong gang tấc...
Diệp Oản Oản nhìn Tư Dạ Hàn một chút, lại nhìn một chút cái gã đàn ông đeo mặt nạ mới vừa hành lễ với anh, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc, cả nửa ngày trời mới hồi phục lại tinh thần, "A Cửu, anh..."
Du Thiệu mới vừa rồi, xưng hô cùng Tư Dạ Hàn là cái gì?
Quản lý đại nhân?
Tư Dạ Hàn lại là 1 trong 12 người quản lý của Trọng Tài Hội?
Diệp Oản Oản trợn to hai mắt, "Anh... Anh... anh là người quản lý của Trọng Tài Hội?"
Đây chính là...!! Thực sự là...!! “Không phải người một nhà, không vào cửa một nhà *!!” Nàng còn tưởng rằng vỏ bọc của mình đã quá nhiều, ai ngờ đâu, Bảo Bảo nhà nàng so với nàng cũng không kém chút nào.
* Ý nói người một nhà thường có những điểm tương đồng với nhau.
Khó trách... Khó trách ông ngoại mới vừa nói, Trọng Tài Hội có cao tầng bảo vệ nàng...
Khó trách trước đó, tất cả mọi người tìm lâu như vậy cũng không tìm được những vị đại lão Độc Lập Châu biến mất kia, Tư Dạ Hàn lại xác định chính xác vị trí hải đảo đó. Thì ra là có nội ứng là vị Phó hội trưởng này!
Tâm tình Diệp Oản Oản vô cùng phức tạp, "Cho nên, là anh bảo đảm cho em? Anh vào Trọng Tài Hội từ khi nào vậy..."
Tư Dạ Hàn: "Không lâu sau khi em khôi phục lại thân phận của Nhiếp Vô Ưu, anh thông qua một số mạng lưới thông tin, biết được năm đó Trọng Tài Hội đưa ra mật lệnh tuyệt sát đối với em. Sau đó, anh mới dùng chút ít thủ đoạn, ngồi lên vị trí người quản lý. Xin lỗi, không phải là có ý định lừa gạt em."
Rất nhiều chuyện, coi như là anh cũng không thể nào đoán trước, cho nên cũng không muốn nàng lo lắng. Nếu như nàng biết trước chuyện này mà nói, cũng tuyệt đối sẽ không đồng ý để anh làm như thế.
Diệp Oản Oản: "..."
Mặc dù Tư Dạ Hàn biểu hiện cũng không rõ ràng, nhưng nàng mơ hồ biết được đối với Trọng Tài Hội, Tư Dạ Hàn vẫn ôm lấy thái độ bài xích và chán ghét.
Nhưng bây giờ, anh cũng không tiếc vì muốn che chở nàng mà đảm nhiệm vị trí quản lý của tổ chức này.
Trong lúc nàng còn không biết gì, người đàn ông lại vì nàng mà làm nhiều chuyện như vậy.
Mặc dù anh nói có vẻ hời hợt như thế, nhưng để ngồi lên cái vị trí kia, làm sao sẽ có thể dễ dàng như vậy?
Lúc này, vị quản lý hơi mập cười híp mắt nhìn về phía Tư Dạ Hàn, mở miệng nói, "Lần này thật may là nhờ có Quản lý Tư bày mưu lập kế, sớm ngày đề phòng, tránh được đại họa! Nếu không, hậu quả khó mà lường được."
Tư Dạ Hàn: "Ngài khách khí, chức trách mà thôi..."
Sau khi hàn huyên, người quản lý mập phân phó thành viên Trọng Tài Hội ở bên cạnh, "Người đâu, bắt tất cả bọn chúng lại cho ta!"
Mắt thấy hết thảy đều xong rồi, Tư Hạ đứng ngơ ngác tại chỗ, giống như bị rút sạch tất cả khí lực, vẫn cứ tự mình lẩm bẩm cái gì đó trong miệng, giống như mất hồn...
Diệp Oản Oản thấy vậy, Ng'n t vô thức siết chặt. Sử dụng VK nóng, lại còn là quy mô lớn như vậy, đến cuối cùng lại còn không nghe khuyến cáo, u mê không buông bỏ... Việc xử phạt tuyệt đối sẽ không nhẹ!!
Nhưng mà, cuối cùng, Tư Dạ Hàn lại cài nội ứng, đánh tráo tất cả mọi VK đạn dược, có lẽ còn có thể giữ lại cho cậu ta một mạng.
Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng ôm lấy thiếu nữ, vỗ nhẹ sau lưng trấn an nàng.
Cuối cùng, hết thảy bụi bặm lắng xuống, Diệp Oản Oản đầy tham luyến mà vùi sâu ở trong *** Tư Dạ Hàn, đang chuẩn bị nói chuyện, cũng không biết phát hiện cái gì, sống lưng run lên. Đột nhiên, nàng giật mình một cái, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, yếu ớt nói, "Bảo Bảo, sao em có cảm giác... vị tỷ tỷ xinh đẹp ở đối diện kia, ánh mắt cô ta nhìn em có gì đó sai sai?"
"Tỷ tỷ?" Tư Dạ Hàn thuận theo tầm mắt của Diệp Oản Oản nhìn sang.
"Đúng vậy, chính là cái vị... cái vị nữ quản lý trưởng duy nhất của Trọng Tài Hội đó! Cô ta tên gì nhỉ, đúng rồi, Ân Dung Dung, anh có biết cô ấy không?!"
"Ân Duyệt Dung." Tư Dạ Hàn cải chính.
Diệp Oản Oản vội vàng gật đầu, "Ồ nha đúng, là Ân Duyệt Dung! Nghe đại danh đã lâu, vị tỷ tỷ này chính là một người rất nghiêm khắc đấy!
Nghe nói cô ta đặc biệt phụ trách mảng hình phạt. Từ sau khi cô ta nhận chức, Trọng Tài Hội khóa này là một lần nghiêm khắc nhất. 12 châu, tất cả đều nơm nớp lo sợ, cụp đuôi làm người, người người cảm thấy bất an, sợ bị Trọng Tài Hội mời đi uống trà!
Chậc chậc chậc, vị tỷ tỷ xinh đẹp như vậy, lại có thể dữ dội đến thế sao!"
Diệp Oản Oản mở miệng liền kêu một tiếng “tỷ tỷ”, thần sắc Tư Dạ Hàn hơi hơi khác thường, nhưng cuối cùng vẫn không đi cải chính với nàng.
Diệp Oản Oản tiếp tục nói, "Nghe nói cô ta tự tay *** chồng hợp pháp của mình, đem chồng tháo thành 8 khối, *** ăn thịt... Thậm chí ngay cả con ruột đều ***, luộc chín và ăn rồi! Hơn nữa cô ta đặc biệt am hiểu sử dụng độc, toàn thân đều là độc. Người khác ***ng cô ta một cái là sẽ ૮ɦếƭ! Cho nên, mặc dù dáng dấp xinh đẹp như vậy, nhưng căn bản không ai dám trêu chọc đến cô ấy!"
Bắt đầu từ lúc nãy, Diệp Oản Oản đã phát hiện ra những người khác không dám đứng cách Ân Duyệt Dung quá gần.
Tư Dạ Hàn nghe thấy lời của Diệp Oản Oản, sắc mặt có chút khó mà hình dung: "Tin tức này em từ đâu nghe được?"
Diệp Oản Oản nháy mắt một cái, "Chỉ là một vài tin đồn, hình như là Bắc Đẩu không biết từ đâu bát quái ra được."
Tư Dạ Hàn: "..."
Diệp Oản Oản quan sát Ân Duyệt Dung, nhìn một cái, vừa liếc mắt, ngay sau đó linh quang trong đầu lóe lên, đột nhiên cảm thấy là lạ ở chỗ nào.
Kỳ quái! Người phụ nữ này... làm sao càng nhìn càng quen mắt?
Diệp Oản Oản theo bản năng mà quay sang nhìn Tư Dạ Hàn, kết quả phát hiện, người phụ nữ này lại có thể có nhiều điểm tương tự với anh!
Có chuyện gì vậy?
Diệp Oản Oản lập tức vuốt vuốt gương mặt của Tư Dạ Hàn, "Bảo Bảo, anh không được ôn nhu như thế, anh nghiêm túc một chút, hung ác một chút, nhìn em đi!"
Tư Dạ Hàn cũng không biết Diệp Oản Oản lại muốn làm cái gì, nhưng vẫn làm theo, biểu cảm hơi hơi nghiêm túc một chút.
Diệp Oản Oản lắc đầu, "Không được! Không được, phải hung tợn thêm một chút nữa!"
Tư Dạ Hàn bất đắc dĩ, mím chặt vành môi.
Diệp Oản Oản than thở: "Không thể hung tợn thêm chút nữa sao?" Vẫn rất là ôn nhu à nha!
Tư Dạ Hàn: "Đây đã là cực hạn rồi."
Diệp Oản Oản: "Được rồi, được rồi..."
Tư Dạ Hàn bật cười, nhìn lấy cô gái của mình, "Thế nào?"
Diệp Oản Oản gãi đầu một cái, "Không có gì, chỉ là em có cảm giác không hiểu vì sao dung mạo cái vị Ân Duyệt Dung đó có chút tương tự với anh chứ!? Đại khái là ảo giác hay sao đó!"
Thần sắc Tư Dạ Hàn khẽ run rẩy, ngay sau đó mở miệng: "Hẳn không phải là ảo giác."
Diệp Oản Oản: "Hể?"
Diệp Oản Oản đang nói chuyện với Tư Dạ Hàn, ánh mắt ngay từ lúc đầu đã khiến Diệp Oản Oản cảm thấy cực kỳ không thoải mái kia, đột nhiên chiếu thẳng về phía nàng, không tị hiềm chút nào, cứ thế tùy ý quan sát nàng.
Sau đó, liền thấy Ân Duyệt Dung nghiêm nghị mở miệng nói: "Nhiếp tiểu thư đúng không? Nếu như tôi nhớ không lầm, tên của cô còn khắc ở trên tuyệt sát lệnh cấp 1 của Trọng Tài Hội. Mặc dù có A Cửu bảo đảm cho cô, nhưng tốt nhất là cô đừng cao hứng quá sớm! Việc bảo đảm của cậu ta chẳng qua là tạm thời, cô cũng không được hoàn toàn xóa tên khỏi danh sách tuyệt sát lệnh của Trọng Tài Hội."
Diệp Oản Oản bị ánh mắt sắc như dao của người phụ nữ kia làm cho cả người cảm thấy không thoải mái. Thì ra không phải là ảo giác của nàng, quả nhiên là đang nhằm mũi dùi về phía nàng.
Phản ứng thứ hai của Diệp Oản Oản là, xưng hô của nữ nhân này đối với Tư Dạ Hàn, "A Cửu"?
Tiếng xưng hô này... cũng quá thân mật rồi đấy!?
Một bên, Tư Dạ Hàn lạnh lùng nhìn về phía cô ta, ánh mắt không hề có một chút nhiệt độ nào: "Quản lý Ân, bảo đảm của tôi có phải là tạm thời hay không, không phải là do ngài định đoạt! Ngài vượt quyền!!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc