Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương - Chương 106

Tác giả: Quẫn Quẫn Hữu Yêu

“Ta phi a, nữ thần của ta thật là lợi hại, cô ấy lại là thím của Tư Hạ! Cái bối phận này! Tuyệt!”
“Cuối cùng ta cũng biết tại sao Tư Hạ đối với Diệp Oản Oản chiếu cố như vậy rồi!”
“Mới vừa rồi Trầm Mộng Kỳ nói cái gì? Lại còn nói Tư Hạ không có ai dạy dỗ ở nhà? Phốc! Đây không phải là đem chú của Tư Hạ ở cùng một chỗ cùng chửi rồi sao?”
Nói tới chỗ này, người chung quanh nhất thời hướng Trầm Mộng Kỳ ném qua ánh mắt khác thường.
“Trầm Mộng Kỳ này cũng là rất hài hước, người ta chính chủ còn chưa có nói gì cả, cô ta lại chạy lên giải thích một trận, nếu có người biết hai người bọn họ có tình cảm chị em gái tình thâm thì sẽ nghĩ là cô ta đang thay Diệp Oản Oản lo lắng, người không biết còn tưởng rằng cô ta cố ý trước mặt bạn trai Diệp Oản Oản bôi đen Diệp Oản Oản đấy!”
” Xem ra khả năng sau rất lớn đi! Trầm Mộng Kỳ có tiền sử trước đó rồi mà, cô ta không phải là thích nhất ςướק bạn trai của khuê mật mình sao?”
“Ngươi vừa nói như vậy thật đúng là nha, cô ta ngay cả Tống Tử Hàng đều không buông tha, đừng nói là đàn ông ưu tú chất lượng như vậy! Mới vừa rồi tám phần mười chính là cố ý khiêu khích rồi!”
“Ông trời của ta, thật là ghê tởm a! Những ngày qua cô ta còn một mực giải thích nói rằng Tống Tử Hàng cưỡng bách cô ta, còn nói cái gì mà Tống Tử Hàng uy Hi*p nếu như cô ta không theo liền nói là cô ta chủ động câu dẫn mình, rồi còn gì mà hết thảy tất cả mọi chuyện này đều là Tống Tử Hàng thẹn quá thành giận tát nước dơ cho cô ta nữa chứ… Ta thiếu chút nữa thật sự tin tưởng đấy, có chút đồng cảm với cô ta nữa! Kết quả cô ta hãm hại Giang Yên Nhiên xong lại chạy đi tiếp tục muốn hãm hại Diệp Oản Oản chậc chậc chậc…”
“Nhân phẩm này, quả thật là quá rồi! Hơn nữa đến bây giờ còn giữ anh trai của Diệp Oản Oản không thả nữa chứ!”

Lúc Trầm Mộng Kỳ nghe được Tư Hạ kêu Tư Dạ Hàn một tiếng Cửu thúc cũng đã sợ đến mức choáng váng.
Vào lúc này nghe chung quanh những người đó chỉ chỉ trỏ trỏ sắc mặt càng tái mét.
Sao… Tại sao có thể như vậy…
Tư Hạ cùng Tư Dạ Hàn lại là quan hệ chú cháu!
Cô ta mới vừa rồi lại ngay trước mặt Tư Dạ Hàn nói lời “Không có ai quản giáo tại nhà ” như vậy.Còn nữa, Tư Dạ Hàn há chẳng phải là sẽ cho là cô ta mới vừa rồi nói những lời đó là khích bác mối quan hệ chú cháu của bọn họ sao?
Cô ta nghe qua Tư Dạ Hàn kiêng kỵ nhất chính là điều này!
Trình Tuyết ở một bên thấy vậy cười lạnh một tiếng, lộ ra vẻ mặt trong dự liệu cô ta cũng biết chuyện như vậy có thể xảy ra mà.
Hôm nay may mắn có Trầm Mộng Kỳ dời đi chủ ý của Tư Dạ Hàn nếu không cô ta sợ rằng…
Nhưng là, vạn nhất Diệp Oản Oản sau khi trở về tố cáo với Tư Dạ Hàn thì…
So với sự lo âu của Trình Tuyết, Trầm Mộng Kỳ vào lúc này cũng đã quá hoảng sợ choáng váng, lắp bắp nhìn Tư Dạ Hàn giải thích “Tư tiên sinh, tôi… Tôi không biết… Tôi không biết Tư Hạ lại là cháu trai của ngài… Thật xin lỗi… Là tôi hiểu lầm… Tôi chỉ là… Chẳng qua là quá lo lắng cho Oản Oản mới có thể như vậy… Xin ngài ngàn vạn lần chớ để ý…”
Tư Dạ Hàn không nói gì, thậm chí nhìn đều không có liếc nhìn cô ta một cái mà là hướng Diệp Oản Oản nhìn qua.
Tư Dạ Hàn hờ hững để cho trái tim của Trầm Mộng Kỳ như rơi vào hầm băng, chỉ có thể như một cọng rơm rạ hướng Diệp Oản Oản cầu xin cứu mạng giúp đỡ nói “Oản Oản, tớ thật sự là không phải cố ý! Cậu là người rõ ràng nhất nha tất cả đều là bởi vì tớ lo lắng cậu a!”
Diệp Oản Oản nghe Trầm Mộng Kỳ nói cô tự nghĩ trong lòng đến bây giờ mà cô ta còn muốn đầu độc cô nữa sao, ánh mắt hơi hơi buồn rầu nhìn qua một chút nói “Có thật không? Nhưng bọn họ đều nói cậu cố ý khiêu khích quan hệ giữa tớ cùng bạn trai tớ a!”
“Làm sao có thể, Oản Oản cậu nhất định phải tin tưởng tớ! ” Trầm Mộng Kỳ nóng nảy.
Diệp Oản Oản đứa ngu ngốc này làm sao lại tin lới người khác nói vậy!
Diệp Oản Oản vẻ mặt vẻ mặt bất đắc dĩ mở miệng xin lỗi nói “Thật xin lỗi Mộng Kỳ, trước đây cậu đã ςướק bạn trai của Yên Nhiên một lần, tớ thực sự rất khó tin tưởng cậu, tớ nghĩ, chúng ta từ nây về sau cũng không cần liên lạc với nhau nữa đi! Nếu không, vạn nhất… Vạn nhất cậu cũng muốn ςướק bạn trai của tớ thì làm sao bây giờ? Bạn trai của tớ lại đẹp trai như vậy…”
Diệp Oản Oản ở một bên lầu bầu, một bên khẩn trương không dứt mà áp vào bên người của Tư Dạ Hàn, bộ dạng muốn chiếm làm của riêng mười phần ôm lấy cánh tay anh mặt đầy phòng bị.
Tư Dạ Hàn nhìn Diệp Oản Oản đột nhiên ôm lấy cánh tay của anh đáy mắt bình tĩnh không lay động của anh hiếm thấy xẹt qua vẻ kinh ngạc.
Về phần Hứa Dịch đang đứng ở một bên, quả thật là mừng rỡ như điên, CMN, nữ nhân này có thể coi là khai chiến trực tiếp nha, quả thật là ngàn năm mới xuất hiện một lần!
Trầm Mộng Kỳ bị nói trúng tâm tư trên mặt nhất thời thoáng qua một tia chột dạ, bất quá rất nhanh liền đổi lại một bộ dạng bởi vì bị hiểu lầm mà thương tâm muốn ૮ɦếƭ “Làm sao tớ có thể làm điều đó được chứ! Oản Oản, cậu là bằng hữu tốt nhất của tớ, tớ làm sao sẽ ςướק bạn trai của cậu được!”
Trầm Mộng Kỳ nói xong hai con ngươi phiếm hồng quần áo đơn bạc che lại thân thể của cô ta ở trong gió nhẹ nhàng run rẩy, mặt đầy vẻ ủy khuất hướng Tư Dạ Hàn ném ánh mắt cầu xin giúp đỡ ” Tư tiên sinh, tôi đối với ngài chỉ có kính ngưỡng cùng sùng bái tuyệt đối không có ý gì khác tôi…. “
Trầm Mộng Kỳ vừa nói vừa bước ra nửa bước kết quả kiền bị Hứa Dịch làm mặt lạnh chắn phía trước cô ta ” Thẩm tiểu thư, xin tự trọng!”
“Phốc —— “
Thấy Trầm Mộng Kỳ bị thuộc hạ của người ta đánh vào mặt ngay tại chỗ mọi người nhất thời phun cười ra tiếng.
“Kính ngưỡng cùng sùng bái sao? Một nữ nhân kính ngưỡng sùng bái một người đàn ông khác là có ý gì chứ điều này còn cần dùng nhiều lời để nói sao? Điều này là muốn ra mặt tỏ tình chứ còn ý gì khác nữa đâu?”
“Chó không sửa đổi thói quen ăn ‘Cứt! Cô ta ngay cả bạn trai của Giang Yên Nhiên cũng đều không buông tha huống chi là người ở trước mắt này, bạn trai của Diệp Oản Oản nhìn qua có thể thấy so với Tống Tử Hàng lai lịch còn lớn hơn!”
“Mới vừa rồi Diệp Mộ Phàm tới rõ ràng đưa quần áo cho cô ta, giờ cô ta lại mặc như vậy ngay tại trước mặt bạn trai của người ta run lẩy bẩy còn làm bộ dang thảm lại khóc kể lễ tâm ý, cô ta nghĩ những người khác đều là người mù sao!”
“Ta nhớ là có người nói Diệp Oản Oản ở bên ngoài trường được một lão đầu tử nào đó bao nuôi, chuyện này chắc cũng là do cô ta truyền đi rồi đúng không?”
Trầm Mộng Kỳ nhất thời đổi sắc mặt “Tớ, tớ không có …không phải tớ làm như vậy đâu, tớ làm sao sẽ truyền thứ tin đồn nhảm này được chứ.”
Đáng ૮ɦếƭ, gần đây Giang Yên Nhiên cùng Diệp Oản Oản gần gũi với nhau như vậy sẽ không phải là nói cái gì đối với cô ta đấy chứ? Khó trách thái độ của Diệp Oản Oản đối với chính mình thay đổi đột nhiên lớn như vậy.
Diệp Oản Oản đứng ở một bên mắt lạnh nhìn Trầm Mộng Kỳ ở trong đám người trăm miệng một lời cũng không thể bào chữa cho mình.
Cô đã từng bởi vì Trầm Mộng Kỳ âm thầm thiết kế bêu xấu liền bị tất cả mọi người gạt bỏ giễu cợt, mà bây giờ hết thảy các thứ này toàn bộ cô đều từng cái trả lại cho cô ta.
Đương nhiên, cái này vẫn còn có đủ đâu.
Keng keng keng ——
Cho đến dự bị tiếng chuông vang lên Trầm Mộng Kỳ đang bị vây lại công kích mới thoát thân được.
“Oản Oản, vô luận cậu có hiểu lầm tớ như thế nào thì tớ thật sự không có làm chuyện gì có lỗi với cậu cả, lần sau tớ lại tới tìm cậu nhé.” Trầm Mộng Kỳ che giấu vẻ âm trầm trong con mắt của mình cắn môi hướng Tư Dạ Hàn ném vẻ ai oán một cái lúc này mới vội vã rời đi.
Diệp Oản Oản không để ý tới Trầm Mộng Kỳ đứng dậy đưa Tư Dạ Hàn đến trên hành lang. Nhìn nam nhân ở đối diện mình, Diệp Oản Oản trầm mặc nhất thời không nói gì.
“Đi học đi. ” Tư Dạ Hàn thấy cô không lên tiếng chỉ coi là cô đang sợ hãi không muốn nói chuyện cùng mình, vì vậy anh không nhiều lời nữa nói cô vào đi học.
Nhưng mà ngay khi Tư Dạ Hàn muốn cất bước đi ra trong nháy mắt cổ tay lại bị giữ lại. Một cái tay nhỏ bé nhẹ nhàng níu lấy ống tay áo của anh.
Tư Dạ Hàn dừng chân lại ánh mắt hướng ống tay áo của mình nhìn xuống.
Diệp Oản Oản cũng không biết mình tại sao lại muốn kéo tay anh lại, sau khi kịp phản ứng vội vàng rút tay trở về không nói không rằng mà đùa bỡn vòng lông trắng trên cổ áo của mình.
Tư Dạ Hàn cũng không thúc giục liền lẳng lặng đứng ở nơi đó nhìn cô.
Một lúc sau Diệp Oản Oản cất lên tiếng nói “Anh sẽ thích Trầm Mộng Kỳ sao?”
Tư Dạ Hàn thật sâu nhìn cô một cái sau đó mặt không đổi sắcmở miệng: “Không biết, ánh mắt của anh rất cao.”
“! ” Diệp Oản Oản sững sốt, một hồi lâu sau mới kinh ngạc ngẩng đầu lên, ánh mắt chớp chớp lại chớp chớp.
Ách, cô mới vừa rồi có phải là được tán dương hay không vậy?
Đây không phải là chê cô mà là đang khen nàng sao?
Dưới tình huống này mà anh còn có thể có vẻ mặt nghiêm túc để nói ra những lời này sao.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc