Có duyên nhất định sẽ có phận - Chương 34

Tác giả: Tào Đình

Một phần tư cuộc đời

Hôm đó là lần đầu tiên tôi thấy Leo uốngsay, rõ ràng là anh ấy đã rất vui. Anh ấy và đám bạn đều uống say đến quên cảtrời đất, đổ gục xuống bàn không còn biết gì nữa.
Tôi cũng hoa mắt chóng mặt, có phầnkhông xác định nổi phương hướng, lúc đứng lên đi vệ sinh, cuối cùng cũng chẳngcòn ai đi theo để bảo vệ.
Từ nhà vệ sinh bước ra, tôi bị một ngườiđàn ông cao lớn kéo nhanh ra khỏi quán karaoke. Một tay anh ta bịt chặt miệngtôi để tôi không thể nào kêu cứu lên được.
Là Alawn. Đôi mắt cậu ấy đỏ ngầu, lôitôi ra ngoài. Bàn tay cậu ấy dùng lực rất mạnh, khiến tôi cảm thấy đau. Nhưngtôi chú ý đến đôi mắt của cậu ấy. Đôi mắt đau thương đến nỗi giống như một conchó cùng đường đang hoảng sợ.
"Cậu làm gì vậy? Lại điên rồ gì nữađây!" Sau khi bị lôi ra ngoài, vừa nhận được sự tự do, tôi đã xông thằng vào cậuấy hét toáng lên.
Đêm đông, ngày lễ ngọt ngào cũng khôngthể chống đỡ được cái lạnh thê lương của gió bắc. Tôi không mặc áo khoác, đứngtrong gió lạnh đến nỗi run lên cầm cập.
Alawn lẳng lặng *** khoác của cậu ấyra, khoác lên người tôi.
Tôi lạnh lùng cởi nó ra, ném xuống đất.
Alawn không nói câu gì, nhặt áo lên,cương quyết khoác lên người tôi.
Nỗi tức giận trong tôi lại nổi lên, tôilại cởi ra, ném xuống đất.
Cứ như vậy, lặp đi lặp lại. Hai chúngtôi đều không ai nói gì nhưng nhất quyết không ai chịu nhường ai.
Cuối cùng, Alawn đã chịu thỏa hiệp. Cậu ấykhông còn cong lưng nhặt chiếc áo khoác bị ném xuống nữa, chỉ đờ đẫn nhìn tôi.Mái tóc lòa xòa màu hung vàng, đôi lông mày khẽ cau lại, đôi mắt vốn dĩ tươi cườihớn hở giờ đây lại đang đau khổ. Trong đêm Noel, ánh mắt trống rỗng, dáng ngườicô đơn, tăng thêm sự tiêu điều hiu hắt cho ngày lễ.
"Rốt cuộc cậu muốn làm gì!" Tôi không chịunổi nữa rồi, mở lời trước.
"Cậu có biết Leo đã có bạn gái rồikhông." Cậu ấy nói, giọng nói khản đặc tới nỗi lòng tôi cảm thấy vô cùng xótxa.
"Biết."
"Quan hệ giữa cậu và Leo là gì."
"Không biết"
"Quan hệ không rõ ràng, sao cậu lại đểanh ấy hôn cậu!" Cậu ấy bỗng dưng như một con sư tử tức tối ***g lộn, gầm lênkhiến tôi đau nhức cả màng nhĩ.
"Tớ không biết liêm sỉ mà!" Tôi cố ýdùng câu nói mà cậu ấy dùng để mắng tôi để chọc tức cậu ấy, liền nhìn thấy cụcyết hầu trên cổ cậu ấy khẽ động đậy.
Sau đó Alawn hoàn toàn không khống chếđược nữa. Cậu ấy kéo mạnh người tôi. Tôi đang đứng không vững liền trượt ngãvào cậu ấy. Tôi nói cậu làm gì vậy, lời còn chưa nói xong, miệng đã bị cậu ấy bịtchặt. Từ đó về sau, tình cảm bạn bè trong sáng giữa tôi và Alawn đã hoàn toànbiến mất theo cơn gió của đêm Noel.
Cậu ấy hôn tôi như đang giận dỗi và đangmuốn trừng phạt, ngấu nghiến xoay chuyển trên môi tôi. Tôi muốn nghĩ rằng cậu ấysẽ đánh tôi một trận hoặc sẽ lớn tiếng mắng chửi tôi một hồi, giống như hồi nhỏcậu ấy vẫn thường thoải mái trút giận lên tôi vậy. Hoàn toàn không thể ngờ rằng,cậu ấy lại hôn tôi! Lẽ nào, đây là cách thức trừng phạt của cậu ấy mới đổi từsau khi trưởng thành ư? Tôi trợn tròn mắt lên, cũng quên cả việc phải phản ứng,lại để mặc cậu ấy thả sức làm càn.
Kết thúc nụ hôn, cậu ấy rời xa đôi môi củatôi. 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc