Cô dâu không nên là em - Chương 3

Tác giả: Phong Cảnh

Cô rốt cục thừa nhận chính mình không có tí gì tế bào nghệ thuật -có lẽ là bị áp lực công việc làm cho tế bào nghệ thuật ૮ɦếƭ hết, bình thường thời gian là để đi làm, cô căn bản không có khả năng đi thăm triển lãm kiểu như này, bây giờ cô -một người đầy bụng hờn dỗi lại tới cái chỗ triển lãm không có người nói chuyện thì thật khó chịu, biết làm sao bây giờ ?
-” Cô cũng đến đây?”
Sau lưng truyền đến một giọng nam có chút quen tai, làm Hàn Thấm kinh ngạc xoay người, phát hiện quả nhiên là người đàn ông ngày ấy tại bờ biển bất ngờ gặp gỡ, lại ở chỗ này gặp lại.
“Lại gặp được anh !”. Cô nội tâm không khỏi có chút vui sướng, nháy mắt áp đảo tâm trạng uể oải vừa rồi.“Như thế nào, ngày ấy uống xong『 hắc mạch bia 』, không có bị rượu thủ tiêu sao?”
“Nếu tôi bị thủ tiêu, cô là kẻ xúi giục”. Hắn cười, trong mắt cũng liếc thấy được vui mừng của cô.“Cô cũng đến thăm triển lãm của Vương đại sư?”
“Vương đại sư?”. Cô cũng nhàn hạ thoải mái thở ra. “Cám ơn trời đất anh chưa nói cái này là do anh vẽ . Cái này họa ý rất cao, loại phàm phu tục tử như chúng ta thật sự không thể lý giải.”
“Ha ha ha…”. Hắn đè thấp thanh âm cười, lặng lẽ tiến sát cô. “Kỳ thật tôi cũng không biết nhiều, bất quá Vương đại sư hướng chúng ta đi lại đây, chúng ta cũng nên giả vờ một chút đi ?”
“Davy! Anh cũng đến xem triển lãm tranh của tôi? Có cái gì chỉ giáo sao?” Chưa đến 50 tuổi -Vương đại sư cười hớ hớ hướng nam tử đến gần, rào trước đón sau , ánh mắt không khỏi bị vẻ tao nhã xinh đẹp của Hàn Thấm hấp dẫn.“Còn có vị tiểu thư mỹ lệ này, không thay tôi giới thiệu một chút?”
“Chỉ giáo thì không dám, ngài quá khách khí !” Nam tử bị gọi là Davy một tay hướng Hàn Thấm, lại đột nhiên ấp úng.“Cô là…… Ách, cô là……”
“Tôi là Hàn Thấm.” Cô không chút nhăn nhó tự giới thiệu, cũng cùng Vương đại sư lễ phép bắt tay, âm thầm buồn cười liếc Davy liếc mắt một cái.
“Davy, ngay cả tên mỹ nữ cũng không biết, anh thực đáng đánh!” Vương đại sư trêu chọc hai người, đột nhiên chỉ vào Hàn Thấm mới vừa rồi vẫn dừng chân xem xét tranh vẽ,“Hàn tiểu thư, tôi thấy cô ở trong này nhìn thật lâu, đối với bức tranh này có cảm giác gì đặc biệt sao?”
“A?” Bị hỏi như vậy, cô lập tức ngây người,ánh mắt vụng trộm cầu cứu nhìn Davy ở phía sau đại sư. Nhưng đại sư tha thiết chờ đợi cô đáp lại, Davy bất đắc dĩ nhún vai, tình thế cấp bách nên cô đành phải loạn bài,“Ách…… Này bức họa thực đặc biệt, phía trên vòng tròn thoạt nhìn thực bóng loáng, đường cong có chút phức tạp cảm giác, còn có chỗ này đột nhiên kéo cao, tựa hồ dùng không ít khí lực……” Nói xong lời cuối cùng, chỉ có thể ngây ngô cười.
“Kỳ thật cô rất có thiên phú!” Vương đại sư hô nhỏ, thực ngoài ý muốn của nàng.“Rất nhiều người đều nhìn không ra ý trừu tượng của bức tranh, nhưng cô cảm giác thực chính xác, thật sự là quá giỏi.”
Hàn Thấm chỉ cảm thấy vẻ mặt hắc tuyến, không thể tưởng được thuận miệng nói bừa như vậy cũng xem như khen ngợi , xem ra nàng không thay đổi đi vẽ vời thật sự là đáng tiếc nha.
-“Nếu cô thực sự biết thưởng thức như vậy , nhìn thử xem,bức tranh này ta vẽ là vẽ cái gì?” Vương đại sư như là tìm được tri âm,vui mừng hỏi thẳng.
Cái này cô thật sự là gặp nạn, ánh mắt lại di chuyển đến trên người Davy, còn thừa dịp lúc đại sư không chú ý, liên tiếp hướng hắn nháy mắt, ám chỉ hắn trêu chọc đến người mà hắn phải giải quyết.
Luôn luôn đứng ở giữa cười cợt- Davy, đột nhiên hướng cô nhíu mày, đôi mắt nhấp nháy, giống như muốn ám chỉ điều gì đó với cô.
Này ai nhìn xem hiểu được! Hàn Thấm ở trong lòng thầm mắng, nhưng đối mặt với ánh mắt chờ đợi của Vương đại sư, cũng chỉ có thể đoán bừa động tác cứng nhắc của Davy, “Tôi cảm thấy, chỗ đó vòng tròn, có một loại cảm giác toát ra…”
Vương đại sư ánh mắt càng sáng, mà mồ hôi lạnh của cô cũng mau tuôn ra, cố gắng nhìn động tác mới của Davy, đối với cô cố phồng má, ánh mắt mở thật to, coi như liều mình thở ra hít vào. Kiểu này so với tranh trừu tượng càng có ẩn ý a , làm Hàn Thấm có loại suy nghĩ xúc động muốn té xỉu.
“Sau đó, còn có chỗ đó quỹ tích đường cong, tựa hồ như là tần suất hô hấp bình thường….” .Tiếp tục kiên trì loạn giảng, Vương đại sư biểu tình lại càng ngày càng hưng phấn, làm cho cô chột dạ hơn.
Davy cuối cùng sét đánh không kịp bưng tai ói ra hạ lưỡi, tay thả xuống, cuối cùng hướng nàng gật gật đầu, tựa hồ muốn nói cho nàng, hắn nên chấm dứt.
-“Cho nên tôi cảm thấy…..”. Hàn Thấm chỉ có thể âm thầm mắng to Davy, đối với Vương đại sư làm ra ngay cả chính nàng đều cảm thấy vớ vẩn kết luận,“ bức họa này của Đại sư, muốn biểu đạt hẳn là…… Ếch ?”
Không khí ngưng lại ba giây, lâm vào một loại trầm mặc xấu hổ, cô đang suy nghĩ phải giải thích như thế nào, Vương đại sư đột nhiên cười to vỗ tay,bộ dáng rất cao hứng.
“Đúng vậy đúng vậy, tôi nghĩ biểu đạt chính là ếch! Khó được cô như vậy tuổi trẻ liền có sức tưởng tượng, thật sự là ngoài ý liệu của tôi.”
“Đâu có đâu có!”. Hàn Thấm cười gượng, cảm thấy lưng đều lạnh.
“Người như cô có khí chất cùng ánh mắt, hẳn là thường thường đi thăm triển lãm tranh nghệ thuật ?” Đại sư suy đoán nói ra ý nghĩ của chính mình.“Kỳ thật nghệ thuật thực dễ dàng làm người ta trầm mê, tôi xem cô liền thập phần chuyên chú ở bức tranh này, nói vậy tương đương có tâm đắc, giống cô đối với bức tranh Ếch này liền phân tích vô cùng chuẩn xác….”
Nói thêm vài câu, đại sư rốt cục cảm thấy mỹ mãn rời đi, người đang há hốc mồm -Hàn Thấm cùng người có biểu cảm không khác -Davy hai mặt nhìn nhau. Hai người mắt trừng nhau, nhịn không được muốn cười rộ lên , lại ngại vì còn đang ở hội trường, chỉ có thể cười thầm đến đau bụng.
“Thật sự là con ếch a ! Anh mệt người để diễn tả con ếch .” Bàn tay năm ngón xinh đẹp ôm bụng mình, Hàn Thấm cảm thấy tuy rằng không nói chuyện được với Bảo Bá tiên sinh, nhưng tâm tình lại tốt hơn nhiều.
“Cô thật cũng có tuệ căn** nha.” Davy vỗ vỗ иgự¢ ,“May mắn hắn vẽ không phải cái gì hải sâm hoặc con sên linh tinh gì đó, nếu không tôi còn thật không biết nên như thế nào diễn cho ngươi xem.”
Lời nói này , lại làm cho cô cười to không ngừng.
“Đại sư nếu biết tôi căn bản không có tế bào nghệ thuật gì, nhất định khổ sở cực kỳ. Tôi ngẩn người, căn bản không phải đang nhìn tranh, cái này hình ảnh con ếch chính là vừa vặn ở trước mắt tôi mà thôi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc