Cô dâu không nên là em - Chương 26

Tác giả: Phong Cảnh

Nhưng mà hắn không muốn đối mặt với thức tế, nhìn vẻ mặt hòa nhã của cô, hắn căn bản phân không rõ là thật tâm hay là giả ý. Nhưng khi nàng mỗi lần tiếp cận hắn, hắn chỉ có thể lại lần nữa dùng ngôn từ không tốt để ngụy trang chính mình.“Đủ! Đầu tiên là tiền tài, hiện tại là chỗ đi, cô liền nghĩ như vậy muốn khống chế tôi sao?”
Lại một lần nữa , Hàn Thấm lại lần nữa bị hắn đâm bị thương. Hắn có thể không tín nhiệm cô, nhưng không cần lại nhiều hơn làm tổn thương cô.
Nhắm mắt lại, cô thật sâu thở dài .“Anh nhất định phải bén nhọn như vậy sao? Nếu không muốn , nói thẳng ra là tốt rồi, tôi sẽ không bức anh, không cần nói lời cay nghiệt làm tổn thương người khác như vậy.”
Nhìn thấy vẻ mặt bi thương của cô, Lăng Dục Vĩ biết chính mình quá mức xúc động, không cẩn thận biến cô thành vật hy sinh cho tính bốc đồng của mình.
Nhưng lời giải thích hắn khônng làm sao nói ra được, bởi vì hắn không nghĩ yếu thế trước cô, vì thế hắn không hề nhiều lời, đem tay cô cẩn thận băng bó thật tốt, sau đó dời đi lực chú ý .“Băng bó tốt rồi. Cô vừa rồi đến tột cùng đang nhìn thứ gì, sợ bị tôi phát hiện sao?”
-“Không…… Không có gì a!” Đột nhiên nhảy đến đề tài này , cô có chút không được tự nhiên.
-“Phải không?” Hắn đột nhiên sét đánh không kịp bưng tai, lướt qua cô mở ra ngăn kéo bàn trang điểm, đem tờ giấy thấy trên cùng mở ra.
Hàn Thấm dưới tình thế cấp bách đi lên muốn giành lại, hai người tranh giành không cẩn thận té ngã lên giường.
-“Đừng nhìn!” Cô với tay muốn ςướק lại, nhưng sức lực yếu kém tranh không lại hắn. Cuối cùng, cô thấy hắn mở ra bức vẽ, chỉ có thể xuất ra đại truyệt chiêu, xoay người đè lên hắn, nhanh chóng hôn môi hắn.
Nụ hôn này như sét đánh chấn động mặt đất, mơ hồ nhanh chóng dấy lên kích thích tình nguyện từ hai người. Lăng Dục Vĩ đảo khách thành chủ hôn môi cô, bàn tay to ngăn chận cái gáy của cô , như là đòi lại những ngày ngày thiếu hụt vừa qua, trong lòng càng sợ thế giới ngọt ngào này sẽ biến mất.
Hàn Thấm không dự đoán được hắn phản ứng kịch liệt như vậy , không tự chủ được chìm đắm nụ hôn nóng cháy của hắn. Loại này thân mật lại ấm áp cảm giác, làm cho cô đã quên địch ý cùng sự châm biếm cảu hắn, hai tay dần để lên lưng hắn, bản năng đáp lại hắn.
Cả hai đều nhất thời quên vì sao lại thành thế này, không biết qua bao lâu, nụ hôn chấm dứt, Hàn Thấm sâu kín nhìn thẳng hắn, thình lình chuyển mình, nghĩ muốn đoạt lại tờ giấy trong tay hắn.
Nhưng mà Lăng Dục Vĩ sớm đã có phòng bị, lập tức kéo tay cô ra sau.
Xoạc –
Bức vẽ nhanh chóng bị xé thành hai mảnh, chính là một người cầm một đầu, một người ngừng giành lại.
Hàn Thấm tựa như bị điểm huyệt, rốt cuộc không thể chuyển động, tâm cơ hồ bị xé rách theo tờ giếy. Bản phác họa này là sự an ủi duy nhất cho cô để duy trì tình yêu cùng lòng dũng cảm, hắn vì sao muốn vạch trần, lại vì sao muốn phá hư !
Nước mắt một giọt lại một giọt rơi trên mặt Lăng Dục Vĩ , hắn mới giật mình thấy cô khóc. Từ trước tới nay, cho dù hắn dùng lời nói chanh chua công kích cô, cô cũng không bao giờ khóc, nhưng mà chính là chỉ xé một tờ giấy, lại làm cho cô đau lòng phát khóc, hắn thật sự không biết tờ giấy này đối với cô trọng yếu như vậy.
Phản ứng kiệt liệt của cô làm cho hắn hốt hoảng, hắn hối hận cũng dần dần tăng lên. Chỉ thấy Hàn Thấm trừng mắt nhìn hắn sau một lúc lâu, từ trên tay hắn đem một nửa tờ giấy còn lại lấy đi, từ trên giường đứng dậy, ngoan tuyệt đem hai mảnh giấy vò lại, ném vào thùng rác.
Cô cầm lấy cặp tài liệu, rời đi phòng, không thèm liếc nhìn hắn một cái, mà Lăng Dục Vĩ cho đến khi cô bỏ đi xa rồi, mới tiến tới thùng rác nhặt ra cục giấy vo tròn, thật cẩn thận mở ra.
Sau khi thấy rõ mảnh giấy, hắn không biết phải nói gì. Tình yêu của cô, đã muốn biểu lộ ra, nhưng mà hắn lại dùng sự lỗ mãng cùng tự cho là đúng của chính mình , đem nó phá hư hầu như không còn.
-“A Nghĩa, tôi thật muốn biết bản thân mình thật ra đang làm cái gì !”
Lăng Dục Vĩ phiền chán vò tóc, kiểu tóc luôn kiểu cách bây giờ bị hắn vò thành hỗn độn, nhưng hắn tựa hồ không phát hiện, chỉ một lòng phiền não tìm người kể khổ.
-“Tôi nghĩ hận cô ấy, lại không có biện pháp hận ; Tôi nghĩ rời xa cô ấy, nhưng cứ ***ng tới cô là lại không thể kiềm chế được……” Bi thảm là, đến bây giờ hắn vẫn nghĩ tới cảm giác tốt đẹp khi cùng cô hôn môi .“Hiện tại bất quá là xé bức họa của cô, tôi nhưng lại cảm thấy chính mình là thiên đại đắc tội nhân…… Rõ ràng, rõ ràng đó là do tôi vẽ nha!”
-“Vậy cậu chỉ cần vẽ lại bức khác cho cô ấy không phải là được sao.” A Nghĩa xem bộ dáng này của hắn, chỉ cảm thấy hắn thật sự là gieo gió gặt bảo.“Cậu chính là không hạ xuống được mặt mũi’’ (Nee: ý bảo Hàn ca sĩ diện , tự cao quá đó mà =.=!). Ai, như vậy quả thực là lừa mình dối người, cậu vì sao không thuận theo tâm ý của chính mình cùng cô ấy ở chung? Dù sao hai người đều đã kết hôn, thử cố gắng ở chung không được sao?”
-“Cho dù biết của cô ấy nhất cử nhất động đều là mang theo tâm cơ cùng tính kế?” Nghĩ đến từng bị lừa gạt, máu nóng trong người hắn dần hồi phục .“Hơn nữa động cơ của cô ấy tiếp cận tôi , lại là vì lợi ích quyền thế. A Nghĩa, tôi thật sự thực mâu thuẫn, nghĩ muốn tiếp nhận cô ấy, nhưng lại đề phòng cô ấy, vì sao tình yêu lại vất vả như vậy ?”
-“ Hai người nên nói chuyện cùng nhau.” A Nghĩa nhất châm kiến huyết (một câu nói đúng trọng tâm) chỉ ra trọng điểm, hết thảy đều là vì Lăng Dục Vĩ trốn tránh, mới làm cho khúc mắc hai người càng lúc càng lớn.“Ít nhất hiện tại, trừ bỏ cô ấy từng giấu diếm với ngươi chuyện kia , tôi còn là nhìn chưa ra cô ấy đã làm chuyện gì quá đáng . Một người phụ nữ bình thường luôn hy vọng chồng mình làm quan to chức lớn kiếm ra đồng tiền, nhưng cô ấy tựa hồ chưa từng có bức bách hoặc yêu cầu cậu tiếp nhận xí nghiệp gia tộc khổng lồ , nếu không cậu làm sao còn có thể như vậy tiêu dao làm nghệ thuật cậu thích cùng sự nghiệp từ thiện ?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc