Cô Bé Du Côn Của Tôi - Chương 08

Tác giả: Zumy

- để tôi nói cho cô biết ,tôi là. . . . . . . . . . . . . . .- nó nhấn mạnh .
Mọi người trong phòng ai cũng mong đợi câu trả lời cuả nó .
-cô ấy là người yêu cuả tôi – một chàng trai nói chen vào .
Mọi người đồng loạt há hốc vì bất ngờ và tò mò.
- Trần tiểu thư tôi cảnh báo cô nếu cô giám động vào 1 sợi tóc cuả cô ấy tôi sẽ không tha cho cô đâu – chàng trai cảnh báo .
- ngài…ngài…sao…ngài lại ở đây ,ngài….không phải ngài đang ở Anh sao….sao….- Lam lắp bắp .
- nếu tôi không ở đây chắc cô sẽ làm mưa làm gió chứ gì – chàng trai cười khinh bỉ .
- Mair anh về hồi nào vậy? Sao không báo em – nó bất ngờ .
ĐOÀN ANH LONG ( MAIR) là thái tử cuả hoàng gia Anh nắm giữ nền kinh tế hàng đầu thế giới .
- anh muốn tạo bất ngờ cho em mà – Mair cười hiền với nó ,khác hẳn lúc nẫy.
3 cô bạn cuả nó thì há hốc ,đơ toàn tập . Thực sự đây là một chàng hoàng tử tuyệt vời đối với mọi cô gái . Một vẻ đẹp quyến rũ ,có sức hút mạnh mẽ . Nếu thêm đôi cánh nữa thì lũ chuột nó cũng chết mê chết mệt ( Mair : t/g kia chuột nó mê tôi để nó đuổi tôi à , còn gì là thái tử nữa , chẳng lẽ làm thái tử vương quốc chuột à )
Lam giờ đây vừa lo lắng vừa tức .
” đáng nhẽ ra Mair là cuả tôi ,cô thật là đáng ghét giám cướp tất cả cuả tôi , nhất định tôi sẽ không để yên cho cô đâu ” cô ta thầm nghĩ .
Mair đột nhiên ôm chầm lấy nó .
- em biết anh nhớ em lắm không , pama cũng rất nhớ em nhắc em suốt à , tại em không sang nên anh phải đi tìm em thôi , bắt đền em đó – Mair dở giọng hờn dỗi .
- trẻ con thế này thì dễ ế vợ lắm ,không cưới được vợ đâu – nó trêu trọc.
- anh có trẻ con đâu , anh đáng yêu chứ bộ – Mair tiếp tục tỏ vẻ hờn dỗi .
Nó chỉ biết cười rồi nhéo má Mair .
- cô đợi đấy – Lam lườm nó rồi dữ dằn bỏ đi .
- ông John dọn đồ ăn mới lên đi – nó nói .
- dạ – ông John bước ra ngoài .
- pama khoẻ không anh , mấy lần em định sang nhưng anhThiên Nam không cho đi đâu hết với lại em cũng phải thi học kỳ I nữa – nó ỉu xìu .
- pa khoẻ nhưng mama thì đổ bệnh rồi mama nhớ em lắm đó ,mà em học song hết cũng lấy được mấy cái bằng rồi thì đi học làm gì nửa – Mair thắc mắc .
-em đi học cho vui , với lại cũng có một số việc – nó giải thích.
Phục vụ thay hết tất cả thức ăn .
Giờ đây 3 cô gái kia mới bừng tỉnh .
- Linh, ai vậy? Khai mau – cả 3 cô cùng đe dọa .
- đây. . . .đây. . .là. . . . .là . . . . .- nó ấp úng không biết nói gì .
- tôi là Mair người yêu cuả Ammy – Mair giải vây cho nó .
- hả , người yêu – 3 cô cùng trợn tròn mắt ngạc nhiên .
- phải. . . .phải – nó hơi bối rối .
- Cậu quen anh ta bao giờ ,ở đâu – Phương tra hỏi .
- mình gặp anh ấy ở Mỹ ,năm mình 10 tuổi – nó giải thích .
Đột nhiên điện thoại cuả Mair kêu . Mair ra ngoài nghe điện thoại , nó ngồi thì bị tra khảo .
Sau khi nghe xong Mair bước vào.
- Ammy anh có việc bận rồi , gặp lại em sau – Mair hôn nhẹ lên chán nó rồi đi ra ngoài .
tại căn nhà hoang địa bàn cuả bang Away :
- mày biết hậu quả cuả việc phản bội tao chứ – nó lạnh lùng lên tiếng .
-chị cả ,em xin chị tha cho em lần này, em chót dại – thằng con trai qùy gối van xin .
- luật không tha thứ cho người phản bội – Lê hằn giọng .
- theo luận mà sử phạt thôi -Phương phán.
- mong các chị tha cho em – tên đó vẫn khụy lụy .
- Minh – nó gọi Minh .
- dạ, chị cả có gì căn dặn ạ – Minh lễ phép.
- cắt mạch máu ,thả ngâm nước muối , cho vào phòng sâu – nó lạnh lùng .
-dạ – Minh nhận lệnh .
Tên kia nghe hình phạt mà khiếp vía ,la hét van xin nhưng tất cả đã quá muộn .
- oa .hôm nay chị cả nhà ta nhân từ quá ha , mọi lần dùng hình phạt nặng nhất cho kẻ phản bội mà – Lê tiến lại gần nó .
-hôm nay không có tâm trạng, giảm nhẹ cho hắn hình phạt coi như tích đức . Thôi đi bax chơi đi ,chán quá – nó bỏ đi rồi leo lên chiếc xe mui trần màu đen quen thuộc .
Lê và Phương cũng nhanh chóng đi theo .
Tại ba Kjiy:
3 cô gái bước vào bax .
Tìm 1 chiếc bàn khuất cả 3 người cùng ngồi xuống gọi 1 trai XO .
Ngồi nhâm nhi li rược nó quan sát 1 vòng .
Và nó nhận ra người ngồi ngay bàn bên cạnh nó là Khánh .
Nó cố né tránh để Khánh không nhận ra nó .
Nhưng ông trời nào có theo ý người . Có mấy tên danh con thấy có 3 cô gái xinh đẹp ngồi cô đơn nên đến cua .
- chào em , anh ngồi đây được chứ – thằng tóc đỏ hoe ngồi xuống cạnh nó .
- biến – nó lạnh lùng nói phát ra 1 tiếng . Từ từ đưa ly rượu lên nhâm nhi không thèm để ý .
Pương và Lê thì đang nhìn nhau như đang trao đổi thông tin .
Thằng đó cũng chưa chịu bỏ cuộc .
- đừng nóng ngồi đây thôi mà – hắn ta cười nham nhở .
- Lê chị đoán trong bao lâu , em cá 5 giây nữa – Phương cười nói rồi cũng đưa ly rượu lên uống .
- hi nhỡ lần này lập kỉ lục thì sao -
Lê vừa nói dứt lời thì . . . . . . . . . . .
. . . .rầm. . . .
Tên kia bị đá văng ra .
- Hi lần này thì lập kỉ lục rồi 3 giây -Lê cười chiến thắng .
- bái phục – Phương làm vẻ khiêm nhường .
- thôi đi ,lần nào cũng ngồi đoán mò ,cá cược – nó hằn giọng định đứng dậy bỏ đi.
Nhưng . . . . . .
- con ranh kia ,đánh tao xong định bỏ đi à, không dễ đâu – thằng đấy dẫn theo trục thằng .
- mày không muốn chết thì nên tránh ra – Lê lạnh lùng lên tiếng .
Thằng đó cũng không thèm để ý đến lời cảnh cáo cuả Lê mà sai mấy thằng ranh con xông vào và. . . . . . . .
- dừng lại – Tiếng nói lạnh lùng phát ra khiến mọi người ở đây cũng hơi rợn người .
Khánh tiến lại gần.
- đại ca đến giúp em ạ , con nhỏ này láo xược lắm – thằng kia vui vẻ .
Chát. . . . 1 cái tát ban tặng cho tên đó .
Hắn vô cùng bất ngờ .
- xin lỗi ,thằng này mới vào bang nên không biết em, em có sao không? – Khánh vẻ mặt sót xa hỏi nó .
- anh nên về day đàn em đi , đừng để chúng nó cắn càn – Nó bỏ đi .
Lê cùng Phương cũng chẳng muốn nán lại nữa .
Khánh nhìn theo vẻ mặt đau khổ .
Khánh ra lệnh cho đàn em xử thằng vừa rồi.
Thằng đó bị xử mà không biết mô tê gì .
Khánh lại lao vào uống rượu cho quên tất cả .
buổi đi chơi đáng nhớ.
Sau khi thi học kỳ xong hôm nay đã có kết quả .
Đúng như dự đoán cuả nó khiến ai cũng phải bất ngờ .
Năm lớp 10 Vương Anh là người đều đứng đầu trong các kỳ thi nhưng năm nay lại thay đổi hoàn toàn .
Năm nay nó là người đứng đầu với số điểm trọn vẹn 100 điểm cuả 10 môn .
Hắn cũng được 99 điểm .chỉ thua nó có 1 điểm .
Nhân dịp đã thi xong mọi người rủ nhau đi chơi xả xtreest . Tất cả rủ nhau đi cắm trại gồm có 14 thành viên đi .
Gồm 10 người trong hội học sinh và 4 đứa tụi nó .
Buổi cắm trại kéo dài 3 ngày .
Chiếc xe đang chạy bon bon trên đường tiến về nơi sẽ cắm trại.
- oa , đẹp quá , không khí thật trong lành , tôi yêu nơi này – Lê chạy xuống xe tận hưởng hương sắc cuả muà xuân .
- đúng là đồ con gái ,chỉ toàn mơ mộng – Quốc đá đểu .
- tôi thì sao, còn hơi cái loại chuột chũi đào đất -Lê cũng không vừa .
- chuột chũi đào đất gì, cô bệnh à – Quốc ngây ngô.
- hihi thì con chuột chũi nó đào đất , mà cuốc thì để làm gì? Chả để cuốc đất à – Lê nói xong lè lưỡi bỏ đi .
- cô. . .cô. . . Tức chết mất – Quốc xì khói .
Ở chỗ khác :
- đàn ông đàn ang gì thấy con gái xách đồ nặng mà không thèm giúp – Phương lẩm bẩm .
-đồ cuả ai người đó dùng thì tất nhiên phải tự xách rồi – Tuấn lên tiếng .
- hơ, tai thính nhỉ ,tốt hơn tai Zim nhà tôi rồi, về phải đưa nó đi khám rồi – Phương cười đểu.
- Zim là gì ? – Tuấn anh ngây ngô,tò mò .
- Zim là con cún cuả tôi đó , tai nó thính như anh đó – Phương nở nụ cười chiến thắng .
-cô . .cô ví tôi với con cún nhà cô sao? . . . Cô. .cô thích chết à -Tuấn Anh lắp bắp .
- ừ ,phải – nói xong Phương vọt lẹ .
Chỗ bạn Trang thì :
- để anh xách cho khỏi mệt, em vào chỗ kia nghỉ đi – Huy đỡ đồ cho Trang .
- dạ, cảm ơn anh – Trang e thẹn .
Hai người nhìn nhau ánh mắt chứa chan tình cảm khiến người kia bối dối .
Mọi người bắt tay vào dựng trại .
Chia làm 3 nhóm để dựng 3 cái trại .
1 trại nữ và 2 trại nam .
mọi người tích cực tập chung vào dựng trại .
Sau bao công sức vất vả ,cuối cùng 3 cái trại cũng đã được hoàn thành ,trời cũng vừa tối .
Mọi người lại đứng trước vấn đề ” tối nay sẽ ăn gì ” .
- hôm nay ai sẽ nấu ăn đây – Huy than thở .
- tất nhiên việc nấu cơm sẽ là cuả con gái rồi – Quốc thản nhiên đưa ý kiến mà không biết 4 ngọn núi lửa đang phun trào.
- nấu thì tôi có thể nấu nhưng không biết mọi người có giám ăn không thôi – Lê cười đễu .
- anh đầu hàng ,anh vẫn muốn lấy vợ , đời anh còn dài chưa muốn chết vì ngộ độc đâu – Thiên Nam đầu hàng trước cái ý kiến “tốt đẹp” cuả Quốc .
- sao đâu , con gái phải biết nấu cơm chứ – Quốc mắt chơm chớp mồm đơm đớp khó hiểu .
-hix , mày thử bị tào tháo đuổi từ sáng đến trưa ,ốm mất 2 ngày thì mày chắc không nghĩ vậy nữa đâu – Nam mặt méo mó kể lại chiến tích của cô em gái yêu quái .
Đưa mắt sang chỗ nó , thấy ánh mắt như muốn giết người ” anh mà nói nữa em xử anh đó ” Nam im bật .
- thế bây giờ tính sao , hay nhịn đói cả – hắn lên tiếng .
- điên à , đường đường là hoàng tử mà phải nhịn đói sao , tao không chịu đâu- Tuấn Anh phụng phịu .
- hoàng tử . . . . . .xấu như thế mà đòi ,còn không bằng cả con Zim nhà tôi không biết xí hổ – Phương vênh mặt lên chửi .
- cô. . .cô . À chắc là cô không đẹp bằng tôi nên tị , không sao đâu tuy không đẹp cho lắm nhưng bổi thiếu gia cũng cố mà nhìn vậy – Tuấn Anh tỏ vẻ an ủi .
- cậu . . .cậu chết chắc rồi đó – Phương xông vào cắn xé Tuấn Anh may sao có mọi người ngăn lại .
- im hết coi – nó quát .
Mọi ánh mắt nhìn vào nó .
- đợi , tí có – nó lạnh lùng .
Mọi người đưa ánh mắt đần đần ” con nai vàng ngơ ngác ” ra nhìn nó.
- tí biết – nó vẫn thản nhiên.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay