Cô Ấy Xinh Đẹp Như Vậy - Chương 42

Tác giả: Lan Chức

Chương 42: Tương lai
Thời gian trôi cực nhanh, đảo mắt đã qua khai giảng một tháng.
Phòng học lớp bảy đổi tới tầng cao nhất của khu dạy học, trở thành lớp bảy năm ba.
Qua lần đầu tiên thành tích thi tháng được công bố, mười, hai mươi danh đầu tiên của lớp học đều có biến hóa rất lớn.
Một vài đứa trẻ trước đây chưa từng nỗ lực đột nhiên xoay chuyển tính tình, nỗ lực học tập, vượt lên đằng trước.
Học sinh chơi đùa vui chơi cũng ít đi, mọi người đều vùi đầu làm bài tập, đề tài thảo luận cũng từ những chuyện bát quái biến thành định thi đại học nào, tương lai muốn làm nghề nghiệp gì.
Chỉ qua một lần nghỉ hè mà thôi, mọi người như đã trưởng thành hơn không ít, đều bắt đầu suy xét về tiền đồ của mình.
Tiết tự học sáng sớm môn tiếng anh.
Lúc trước cãi nhau về lần chép bài tập, Hứa Anh đã đồng ý với Cố Tinh Trầm học tập thật tốt, từ sớm đã tới trường học, bắt đầu ngồi ở dãy bàn cuối đọc sách, nhưng hai mí mắt muốn dính vào nhau.
Qua được hơn một nửa tiết tự học, Trần Tinh Phàm đi vào phòng học ngồi xuống bên cạnh, cánh tay chạm chạm Hứa Anh: “ Này, không phải chứ, mới sáng sớm đã mệt như vậy.”
Hứa Anh lười nhác nhìn một cái, không nói chuyện, đem sách lật một tờ.
Trần Tinh Phàm liếc mắt tới cổ áo sơ mi đồng phục dựng lên của Hứa Anh, ý vị thâm trường.
“ Ồ, buổi tối rất kịch liệt nha.”
“ ……. Nói hươu nói vượn gì vậy!” Hứa Anh nói, “ Lấy sách ra mà đọc đi bạn học Trần, cả ngày chỉ có nhìn chằm chằm tớ làm cái gì.”
Trần Tinh Phàm cầm quả táo cắn ở miệng, nhìn Hứa Anh cười như không cười trong chốc lát: “ Tiểu Anh, cậu hiện tại biết cậu giống cái gì của Cố Tinh Trầm không?”
Hứa Anh nghiêng đầu nhìn: “ Cái gì.”
Trần Tinh Phàm nói nhỏ bên tai: “ Giống như đồ vật nhỏ được cậu ta nuôi dưỡng! Chuyên gia để phát tiết…..”
Hứa Anh trắng mắt liếc: “ Biết ngay không thể nào nói ra lời hay….. Tớ còn là xử nữ được không?”
“ Thật sao?” Trần Tinh Phàm sát mặt vào một chút, “ Cậu nhìn xem cậu hiện tại, làm gì cũng phải để cậu ta đồng ý, đã bao lâu rồi cậu không cùng tớ ra ngoài vui chơi. Cậu vẫn là Hứa Anh sao?”
Hứa Anh hơi há mồm, muốn phản bác nhưng lại không tìm ra lý do. Hiện thực đúng là vậy.
Cô bĩu môi, mạnh miệng nói: “ Cậu ấy nói đều đúng, vì sao tớ lại không nghe? Cậu ấy cũng vì tốt cho tớ.”
“ Mấu chốt là cậu thích sao? Loại ngày tháng không có tự do này. Chỉ vì một tên đàn ông mà phải trải qua sinh hoạt chính mình không thích?”
“ …….” Hứa Anh chớp chớp mắt, bỏ qua chột dạ: “ Vì đàn ông thì làm sao, lại còn là học bá, đệ nhất của khối, lớn lên còn đẹp trai. Như thế không phải đáng giá sao.”
“ Được, cậu đổi tính rồi, cậu chính là thiên sứ gẫy cánh vì tình yêu!” Trần Tinh Phàm trắng mắt lắc đầu: “ Aizz, ai bảo cậu ngược thảo vô số, hiện tại báo ứng tới rồi…….”
Hứa Anh nhìn sách trong chốc lát, thật sự đọc không vào, cơ sở kém, xem không hiểu, đơn giản móc di động ra xem Weibo.
Bởi vì hai quảng cáo trong đợt nghỉ hè có hiệu quả không tồi, hơn nữa lần đó hát ở quán bar << Thích cậu>> lại lên hot search Weibo, hiện tại fans trên Weibo của cô đã hơn hai trăm vạn. Còn có rất nhiều fans cuồng.
Khí chất của cô có chút tiêu sái khốc so với nữ sinh bình thường, có rất nhiều fans thích. Click mở bình luận có rất nhiều người kêu “ Tiểu anh túc” “ Túc túc lão công” “ Túc túc của tôi”. Rất nhiều con gái.
Tiết tự học sắp sửa kết thúc, Kim Vũ mới tới. Hứa Anh cùng cậu ta nhìn thoáng qua lẫn nhau, cũng không ai để ý tới ai.
Sắp sửa kết thúc tiết học, cuối cùng biệt đội xấu xa cũng tới đủ.
Tống Tiểu Chi: “ Kim Vũ, cuối tuần cậu chính thức debut giới giải trí, sẽ không tiếp tục tới trường học sao?”
“ Không phải không tới, nhưng số lần khẳng định rất ít.”
Giang Hoàn: “ Ha! Cùng với thiên vương tương lại kết huynh đệ, có phải tớ quá vinh hạnh hay không? Đầu tiên tớ muốn mười tám bản chữ ký có cho hay không?”
Một đám người trêu đùa, Hứa Anh rất muốn thò vào một chân, nhưng nhớ tới vẫn đang dỗi nhau với Kim Vũ nên thôi.
Tống Tiểu Chi: “ Phàm lão đại, học xong cấp ba cậu sẽ xuất ngọai đúng không.”
“ A.”
“ Ra nước ngoài sống liệu có quen không.”
“ Cũng chẳng biết làm thế nào, không phải là bố mẹ tớ bắt hay sao? Ngày hôm qua còn mời cả gia sư tiếng anh. Aizz, đau đầu ૮ɦếƭ mất.”
Giang Hoàn quay đầu nhìn cô trong chốc lát: “ Cậu….. Cậu vào trường học nào?”
“ Quên rồi, tên khá dài. Chẳng qua chắc chắn tớ không thể thi nổi, có tốt nghiệp được hay không còn chưa biết……”
Trần Tinh Phàm nâng má trắng nõn phát sầu, sau đó hàng mi dài vừa động, nghiêng đầu nhìn cậu: “ Hôm nay bị sao vậy? Hỏi cái này làm gì.”
Giang Hoàn nhìn hai mắt cô, buồn rầu suy nghĩ một lát liền nói chắc chắn: “ Vậy tớ cũng sẽ xuất ngoại! Cậu học gia sư nào vậy, chúng ta cùng nhau chia sẻ, cùng nhau học còn có, tiếp tục trở thành bạn học của nhau.”
Trần Tinh Phàm lập tức liền mắng một câu mẹ nó, “ Tên nhóc Giang Hoàn này cậu là kẹo mạch nha sao? Từ nhỏ đã quấn lấy bà đây, xuất ngoại còn không ném nổi, cậu có phải muốn thuê phi thuyền cùng tớ ra vũ trụ luôn không!”
Hai người lại ầm ĩ lên.
Cuối cùng Hứa Anh vẫn nhịn không được thò lại gần: “ Các cậu đã tính kế hoạch tương lai sớm như vậy rồi?”
Trần Tinh Phàm quay đầu lại: “ Cũng không còn sớm, chỉ có chín tháng nữa là thi đại học. Nghe nói chính là đường ranh giới của sự sống đấy.”
Hứa Anh nhìn bọn họ trong chốc lát, ngược lại đối với Tổng Tiểu Chi vẫn chưa nói gì: “ Cậu thì sao.”
Tống Tiểu Chi bôi kem dưỡng da trên tay, không giương mắt: “ Tớ à, tiếp tục sống không lý tưởng thôi! Thi đậu đại học thì học một chuyên khoa bình thường, học ba năm rồi tốt nghiệp, sau đó cùng bạn trai tớ kết hôn rồi sinh con.”
Hứa Anh nhíu mày: “ Cho nên cậu tính toán muốn đem thanh xuân cùng toàn bộ thời gian đi theo đàn ông sinh con?”
“ Không thì sao?” Phụ nữ vốn nên như vậy không phải sao.”
Hứa Anh ngẫm lại hiện thực những người bên cạnh, xác thực cũng không sai lắm, chính là kết hôn sinh con.
Tống Tiểu Chi nói: “ Cậu thì sao tiểu Anh, cậu muốn làm gì?”
Trần Tinh Phàm, Giang Hoàn ngừng đùa giỡn, nhìn về phía Hứa Anh.
Kim Vũ tháo xuống tai nghe, ngẩng đầu nhìn cô, cậu cũng muốn biết, Hứa Anh muốn làm cái gì.
Nhưng mà, Hứa Anh lại sửng sốt
Trong đầu, trống không.
Trước mặt có những học sinh bắt đầu gia nhập vào đội ngũ thảo luận của Trần Tinh Phàm, có người nói muốn làm bác sĩ, muốn là luật sư, muốn trở thành phát thanh viên, muốn trở thành người nổi tiếng, đủ thể loại, mọi người tới phấn chấn cao hứng hẳn lên.
Chỉ có Hứa Anh, càng nghe, mày càng nhăn sâu.
- --
Phòng ốc kiểu cũ cách âm không tốt, cách vách có tiếng hí khúc phát từ radio của người già nghe, ê ê a a hát lên, hỗn loạn vài tiếng chó sủa xa xa.
Sách bài tập hắt lên ánh đèn bàn, sáng trắng một mảnh.
Cố Tinh Trầm giúp Hứa Anh học một khóa bổ túc nâng cao cơ bản, nói được một nửa, phát hiện Hứa Anh đang thất thần.
Bộ dạng rầu rĩ, không mấy vui vẻ.
“ Làm sao vậy? Không vui sao.”
Hứa Anh mới hoàn hồn.
Con mèo dán lấy Cố Tinh Trầm, Hứa Anh ghét bỏ mà đẩy nó ra, làm con mèo tránh ra xa một chút, để tự mình xán lại gần cậu.
“ Bé ngoan, tớ cảm thấy………”
Cô dừng một chút.
“ Tớ giống như, không đúng tý nào.”
Ánh mắt cậu từ quyển sách chuyển tới mặt cô: “ Vì sao lại nói mình như vậy.”
Vóc dáng Cố Tinh Trầm cao, chân cùng cánh tay đều dài, cậu kéo tay áo sơ mi đồng phục, lộ ra một đoạn cánh tay thon dài.
Hứa Anh gối lên cánh tay Cố Tinh Trầm, chớp mắt xem thời điểm lông mi đảo qua *** thiếu niên.
Một ít ý tưởng luôn tiềm tàng trong nội tâm đã lâu dài, ở ngã rẽ của nhân sinh toàn bộ toát ra.
Hứa Anh cảm thấy mình cần phải phát tiết.
“ Thành tích kém như vậy, khẳng định là thi không được đại học tốt.”
“ Liền coi như thi đậu đại học đối với cơ sở của tớ khẳng định không thể trở thành tinh anh chuyên nghiệp, tiếp tục trở thành người đếm ngược từ dưới lên….”
“ Hơn nữa, tớ không muốn trở thành bác sĩ, cũng không muốn trở thành luật sư…..”
“ Tớ giống như cái gì cũng không thích…..”
Nữ sinh sức sống bắn ra bốn phía khó có một lần u buồn, giống như chỉ là một con mèo oán giận chuyện thương tâm.
Cố Tinh Trầm buông Pu't, kiên nhẫn nghe cô nói những lời nói đó nhìn cậu ngây ngốc, ngây thơ hồn nhiên kể.
“ Bố mẹ tớ nói tớ không biết làm gì. Tớ tuy rằng không thích nghe nhưng hình như bọn họ cũng không oan uổng tớ.”
“ Tớ cái gì cũng không am hiểu…….”
“ Nhưng tớ lại không cam lòng!”
“ Tớ nghĩ tớ về sau nhất định sẽ làm ra việc gì đó phi thường, là loại việc rất lợi hại, chứng minh giá trị của mình……”
“ Làm tất cả mọi người lau mắt mà nhìn tớ.”
“ Nói cho bọn họ, Hứa Anh cũng có thể rất ưu tú……..”
“ Chỉ là, tớ thật sự không nghĩ ra tớ trừ bỏ xinh đẹp thì có thiên phú gì…….”
“ Aizz, thật là buồn.”
Cố Tinh Trầm nhìn môi đỏ đóng mở, nghe có chút không nghiêm túc, ánh mắt lại hơi đen.
Làn da Hứa Anh so với nữ sinh bình thường đều trắng nõn hơn, tóc dài đen nhánh, đôi môi bỏ bừng.
Một loại xinh đẹp lóa mắt.
Từ nhỏ cô đã xinh đẹp như vậy.
Có đôi khi Cố Tinh Trầm sẽ có một chút hoảng hốt, không thể tin được người con gái tốt đẹp xuất chúng như vậy, cư nhiên lại là của cậu.
Cậu đã may mắn cỡ nào vậy, mới có thể trở thành bạn trai cô.
Hứa Anh còn đang muốn thuật lại những thương tâm thuộc về học tra, đôi mắt Cố Tinh Trầm lại dần đen đi, trong đầu, là có một lần, bọn họ suýt nữa vượt qua giới hạn. Bộ dạng Hứa Anh rối tung nằm Dưới *** cậu. Đôi mắt thủy linh mê ly, môi đỏ ngậm đến rách nát. Thân thể cô rất thơm, tư vị khi chạm vào có thể hồi sinh, cũng có thể vì thế mà ૮ɦếƭ... Cậu thiếu chút nữa liền....
Ánh mắt Cố Tinh Trầm dần tối xuống, du ngoạn trên đôi môi mấp máy, đã thật lâu bọn họ... Không nồng nhiệt triền miên ôm hôn nhau.
Hứa Anh đột nhiên ngồi thẳng dậy, nhíu mày khinh thường: “ Cố Tinh Trầm, cậu nhìn chằm chằm tớ như vậy là đang suy nghĩ những chuyện hạ lưu phải không!”
Cố Tinh Trầm lập tức hoàn hồn rũ mắt: “ Không có.”
“ Đừng có điêu, nói…….”
“ ……..” Cậu không trả lời cô, bắt đầu viết chữ.
“ Cố Tinh Trầm, thời điểm cậu che dấu tớ chuyện gì không bao giờ dám nhìn vào mắt tớ.”
“ Tớ nói không có….”
“ Vậy cậu nói chính là lời nói dối.”
Hứa Anh bỡn cợt: “ Kỳ thật cậu thích tớ chỉ là coi trọng bộ dạng xinh đẹp của tớ phải không. Nếu tớ lớn lên xấu xí, dáng người không tốt, cậu khẳng định sẽ không đồng ý quay lại!”
“ Nói cho cùng, cậu cũng không phải thật tình thích tớ.” Hứa Anh đột nhiên có chút ủy khuất, cảm thấy bản thân quá kém, có chút tự ti: “ Trừ bỏ khuôn mặt cùng dáng người, tớ giống như chẳng có chỗ nào đáng giá để cậu thích……. Lấy điều kiện của cậu, hoàn toàn có thể tìm được người vừa xinh đẹp thành tích còn tốt.”
Cố Tinh Trầm nghiêng mặt: “ Cậu không kém như vậy, Hứa Anh.”
Cậu nghiêm túc: “ Cậu rất tốt.”
Tốt đến mức làm tớ ngày đêm tơ tưởng.
Trong lòng ngọt ngào, khóe miệng Hứa Anh nhịn cười: “ Tuy biết rằng cậu đang nói dối, nhưng cũng khá dễ nghe đấy.”
Sau đó tâm tình Hứa Anh tốt lên rất nhiều, nói nhiều như vậy có chút khát nước, thấy dưới đèn có một chén nước, liền lấy tới uống.
“ Đừng!”
Cố Tinh Trầm ngay lập tức ngăn lại, nhưng đã chậm.
Hứa Anh uống một ngụm, nháy mắt mặt nhăn nhúm lại: “ Ôi trời ơi! Cố Tinh Trầm cậu pha gì vậy, đắng quá ~~ Đắng ~~ Đắng ૮ɦếƭ mất ~~”
Cố Tinh Trầm lập tức đem cái ly trong tay Hứa Anh lấy đi, có chút nóng nảy giấu dưới sự bình tĩnh: “ Cậu chờ chút, tớ lấy đồ ngọt cho cậu.”
“ Ừm ừm ừm, cậu nhanh lên đi!”
Bọt nước tràn khỏi ly, giống như bia tràn. Cố Tinh Trầm chống tay trong bồn rửa bát phòng bếp đứng trong chốc lát, mệt mỏi trào lên, cậu xoa xoa ấn đường.
Gần đây quá bận rộn, việc của hội học sinh quá nhiều, đầu óc hồ đồ, thế mà lại quên uống thuốc.
Nguy hiểm thật.
May mắn Hứa Anh lại không có tâm cơ gì, dễ lừa gạt.
“ Cố Tinh Trầm! Cậu nhanh lên đi ~~”
Hứa Anh đang thúc giục, Cố Tinh Trầm bình phục xua đi những mệt mỏi, lên tiếng.
Kéo ra cửa tủ lạnh, bên trong đều là các loại đồ ăn vặt.
Hứa Anh thường tới chỗ cậu, cô thích đồ ăn vặt, cho nên các loại đồ ăn vặt trong tủ lạnh đều là vì cô chuẩn bị.
Chọn lựa nhặt một chút, Cố Tinh Trầm cầm một túi khoai lát vị cà chua, một túi mứt táo, trở về phòng.
Cố Tinh Trầm mở gói ra đưa qua, Hứa Anh kẽo kẹt kẽo kẹt ăn vài miếng khoai lát, mới hoãn hoãn lại, sau đó cô liền không muốn đọc sách nữa.
Không bị học tập Tra t** Hứa Anh lại hoạt bát lên, một bên ăn đồ ăn vặt một bên nghịch con mèo.
Cố Tinh Tràm vừa nhìn qua, ánh mắt cọ qua đôi môi đỏ ăn khoai lát của thiếu nữ, liền rời không được.
Nơi đó thoạt nhìn……. Rất mềm.
Sau đó thời điểm thiếu nữ nghiêng đầu, ngọn tóc ở mu bàn tay cậu đảo qua.
Một cỗ tê dại xuyên tim.
Ngứa.
Hứa Anh cảm thấy ánh mắt nhìn mình, rồm rộp ăn khoai lát đánh giá Cố Tinh Trầm.
Cố Tinh Trầm thấy cô cảnh giác, nhanh chóng cúi đầu làm bài tập.
Hứa Anh chớp chớp mắt, một bên ăn, một bên nghĩ: Cậu ấy làm sao vậy? Thật quái lạ.
Qua vài phút sau, ngón tay khiết tịnh của thiếu niên nắm ngòi Pu't, sàn sạt du ngoại trên giấy viết ra phương trình phản ứng hóa học, viết được một nửa, liền dừng lại.
Ánh mắt cậu lần nữa khóa trên người thiếu nữ, cô đang rũ đầu, lộ ra một đoạn cổ trắng nõn.
“ Hứa Anh.” Cậu kêu tên cô.
“ Ừm?” Hứa Anh cắn khoai lát ánh mắt vừa nhấc lên, liền chạm phải một đôi mắt đen nhánh, mê ly.
Đèn bàn từ bên cạnh chiếu tới, ánh sáng hắt vào ngũ quan xinh đẹp anh tuấn của Cố Tinh Trầm, một nửa sáng, một nửa trong bóng tối.
Không khí vi diệu.
Hứa Anh thả chậm tốc độ nuốt:” Sao, sao vậy……”
Cố Tinh Trầm theo cô cúi người, đầu lưỡi dò la, ***. Lau đi khoai lát dính trên miệng cô.
Tiếng nói thanh lãnh, có chút tắc.
“ Làm sao bây giờ, hiện tại tớ không muốn làm bài tập……”
*** bên gáy bị đối phương xoa tới hoảng hốt, Hứa Anh hít thở có chút loạn.
“ Vậy, cậu muốn làm gì.”
Đôi mắt thiếu niên có chút cười, sạch sẽ văn nhã. “ Cậu.”
Đôi mắt Hứa Anh mở to một chút, sau đó chậm rãi đỏ, cắn cắn môi: “ Nếu cậu không sợ bị bố tớ đánh……”
Cố Tinh Trầm cười, cắn môi cô, một bên hôn một bên nói: “ Sợ chứ. Cho nên, tớ chỉ có thể kiên nhẫn mà chờ cậu………..”
- --
Đêm nay Hứa Anh không về nhà, báo cho bố mẹ rằng đang ở nhà Cố Tinh Trầm.
Bố cô liền gọi điện thoại cho Cố Tinh Trầm, nói rằng có chuyện muốn nói, Hứa Anh cũng chẳng sao, không quan tâm bọn họ nói cái gì.
Từ nhỏ cha mẹ đã thích Cố Tinh Trầm, cô chẳng có gì phải lo lắng.
Ban đêm, bọn họ ngủ trên cùng một cái giường, ôm nhau mà ngủ. Cảm tình của thiếu niên, luôn là chân thành tha thiết nhiệt tình không hề giữ lại, tới ôm cũng hận không thể thân mật khăng khít hơn.
Vừa mới tắm xong, Hứa Anh với tóc dài rối tung, nằm trong khuỷu tay của Cố Tinh Trầm, trên người cô chỉ mặc một bộ váy buộc dây màu đen, tóc đen da trắng, đẹp tới trướng mắt.
Cố Tinh Trầm nhắm mắt ngủ, Hứa Anh nghĩ tới bạn bè bên cạnh đã bắt đầu đường ai nấy đi có chút ngủ không được.
“ Tinh Trầm, chúng ta sẽ ở bên nhau cả đời sao?”
“ Ừm.”
“ Chúng ta thật kì quái. Tuy rằng vẫn chưa lớn, nhưng chúng ta đã ở bên nhau nhiều năm như vậy. Mọi người xung quanh hình như không ai giống như chúng ta……”
“ Chúng ta thật khác biệt.”
“ Chúng ta yêu đương bắt đầu từ thật sớm nhỉ. Kỳ thật lúc ấy tớ căn bản cũng không hiểu tình yêu là gì, tớ phải tới cấp ba, mới hiểu được……” Hứa Anh phun ra lời nói từ đầu lưỡi.
Cố Tinh Trầm nhìn cô một cái, có chút bất đắc dĩ. Đại khái nội tâm cậu mẫn cảm, trưởng thành sớm. Cho nên, trước kia, cậu thích cô như vậy, hóa ra đều là cho chó gặm.
“ Tinh Trầm, chúng ta đã hôn môi bao nhiêu lần, cậu nhớ rõ không?”
“ ……. Nhớ không được, không thể đếm.”
“ Tớ cũng nhớ không được.”
Yên tĩnh trong chốc lát, Hứa Anh ngẩng đầu nhìn thiếu niên, Cố Tinh Trầm mười tám tuổi đã có chút khí chất thành thục.
Mơ hồ, cô còn nhớ rõ năm đó nam sinh nhỏ mặt mày non nớt trên nền tuyết, đảo mắt nhiều năm, phân phân hợp hơp, bọn họ vẫn ở bên nhau.
Sinh hoạt cô từ nhỏ đã linh tinh rối loạn, đánh nhau trốn học các loại không nghe lời hoang đường, hiện tại nhớ lại, Cố Tinh Trầm hình như là chút sạch sẽ thuần khiết khó có được trong cuộc sống của cô.
Cô sa đọa, cậu trước sau vẫn luôn bên cạnh.
Nghĩ vậy, trong lòng Hứa Anh mềm mại.
Trước kia đối với Cố Tinh Trầm cũng không có nhiều thích, cô sẽ ghen ghét cậu, cảm thấy cậu thật phiền. Chỉ là càng lớn, cô càng cảm nhận được, nam sinh này thật đáng giá để thích.
Áp lực chính mình một chút, chỉ áp lực một chút, làm cho cậu vui vẻ liền được rồi?
“ Tinh Trầm, tớ nghĩ một chút sự tình về tương lai, tuy rằng…….. Tớ cũng chưa nghĩ ra sẽ làm gì, nhưng khẳng định sẽ làm được gì đó.”
Cố Tinh Trầm mở mắt ra, ngón tay thon dài nâng lên Hứa Anh, ở trên đôi môi cô hôn một chút.
“ Chỉ cần không phải cùng tớ chia tay, tất cả mọi việc khác tớ đều không cản cậu.”
Sủng nịch của cậu, bộc lộ ra ngoài.
Đôi mắt Hứa Anh hơi cong, ôm lấy cổ cậu cười trong chốc lát, nhanh chóng ở bên tai cậu nói gì đó.
Sau đó Cố Tinh Trầm giống như bị sấm sét đánh trúng, đình chỉ mọi hoạt động, đôi mắt thanh lãnh nổi lên sóng gió, cậu nhìn Hứa Anh, hô hấp hoàn toàn lộn xộn. Lo sợ không yên.
“ Cậu…… Cậu vừa mới nói cái gì? Lại, lại nói lại một lần.”
Thiếu nữ nhiệt tình tươi cười sáng lạn, ôm gương mặt của cậu tiến lại gần, chạm vào chóp mũi mình híp mắt cười.
“ Tớ nói, chỉ cần cậu kiên nhẫn chờ tớ lớn lên, khi đó, tớ sẽ sinh cục cưng cho cậu……”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc