Chương 233: Phân chia Cảnh Thịnh?

Tác giả: Hạ Thanh Sam

Ở trong lâu đài cổ điển ngủ một đêm, ngày hôm sau, Cảnh Dật Thần liền mang theo Thượng Quan Ngưng đi thử áo cưới.
Hiện tại tuy áo cưới chưa được hoàn chỉnh, nhưng đã cực kì tinh tế hoàn mỹ, hơn nữa nghiêm khắc may dựa theo dáng người của Thượng Quan Ngưng.
Màn treo phòng thử đồ vừa được kéo ra, Cảnh Dật Thần liền thấy vợ mình mặc áo cưới trắng tinh.
Trong ánh mắt hắn hiện lên tia kinh diễm, tiến lên dắt tay Thượng Quan Ngưng, nhẹ giọng nói: “Rất đẹp, anh còn chưa thấy em mặc lễ phục lộ vai bao giờ, còn lại vài bộ lễ phục, cũng đều làm thành kiểu lộ vai đi.”
Vai Thượng Quan Ngưng trắng nõn mảnh mai, phối hợp với xương quai xanh của cô, khiến người khác cảm thấy vẻ đẹp kinh diễm.
Thượng Quan Ngưng cũng phát hiện, chính mình rất thích hợp lễ phục lộ vai, cô cười gật đầu: “Anh cùng em nghĩ giống nhau, em cũng thích loại kiểu dáng này.”
Nhà thiết kế nhìn kỹ, cũng đề nghị cô mặc lộ vai, cô cảm thấy Thượng Quan Ngưng quả thực là người mẫu tốt nhất, mặc áo cưới của cô ta tạo nên cảm giác tuyệt đẹp.
Mấy người lại bàn bạc chi tiết một chút, lại lần nữa đo kích cỡ của Thượng Quan Ngưng —— để tránh dáng người cô có biến hóa đến lúc đó mặc không vừa áo cưới.
Thử váy cưới xong, Thượng Quan Ngưng cùng Cảnh Dật Thần tay nắm tay bước chậm trên đường phố Luân Đôn.
Cảnh Dật Thần cùng Thượng Quan Ngưng hai người ở nước Pháp không đi chơi khắp nơi, bởi vì bọn họ đối với nước Pháp đều tương đối quen thuộc, mà Thượng Quan Ngưng đối với Anh quốc lại không quen thuộc, Cảnh Dật Thần đã từng ở Anh quốc một thời gian dài, liền tự nhiên làm hướng dẫn viên du lịch cho vợ.
Đi trong chốc lát, Cảnh Dật Thần liền mang theo Thượng Quan Ngưng bước lên một chiếc xe buýt hai tầng, cùng cô đi xe buýt công cộng dạo chơi toàn bộ Luân Đôn.
Quảng trường trung tâm, tháp đồng hồ Big Ben, tòa nhà quốc hội, London Eye……
Đi đến giáo đường Westminster, Cảnh Dật Thần nắm tay Thượng Quan Ngưng cùng nhau đi vào tham quan……
Đi mệt hai người liền ghé vào khách sạn The Tower uống trà chiều, hưởng thụ thời gian tốt đẹp ở bên nhau.
Tới ban đêm, hai người cùng nhau ngồi xe trở lại biệt thự vùng ngoại thành, Thượng Quan Ngưng kinh ngạc phát hiện, trong nhà lại chuẩn bị một bữa ăn tối lãng mạn dưới ánh nến!
Cô quay đầu nhìn người đàn ông bên mình: “Anh chuẩn bị?”
Cảnh Dật Thần ngước mắt, ánh mắt sâu thẳm, trong giọng nói mang theo ý cười rõ ràng: “Đương nhiên, em không phải thích cảm giác lãng mạn sao? Chúng ta lúc này không đi chơi khắp nơi liền chơi lãng mạn! Mời ngồi, phu nhân của anh!”
Thượng Quan Ngưng cười ngồi trên chiếc ghế hắn đã kéo ra, nhìn hắn thân sĩ mở R*ợ*u, rót R*ợ*u, vốn dĩ đi dạo một ngày thân thể có chút mỏi mệt, rất nhanh bị lây nhiễm không khí lãng mạn này, cả người lại trở nên rung động mà H**g phấn.
Một đêm ấm áp hạnh phúc, ngày hôm sau, hai người lại tiếp tục dạo chơi hơn phân nửa Luân Đôn, ngày thứ ba lại đi Ireland……
Ở Anh quốc một tuần, trong lúc đó còn đi thử áo cưới lại một lần, vợ chồng hai người lúc này mới dọn dẹp trở về.
Trong quá trình về nước, Thượng Quan Ngưng lại nghiện lái phi cơ. Được Cảnh Dật Thần chỉ dạy, cô tự mình lái đã không trở thành vấn đề. Đối với Thượng Quan Ngưng mà nói, cô xem như đạt được một thành tựu thật lớn.
Mọi người đều có thể lái xe, nhưng là lái phi cơ…… Nói ra đều sẽ cảm thấy rất ngầu!
Trở lại thành phố A, Thượng Quan Ngưng đem quà từ nước Pháp, Anh quốc mang về sắp xếp tốt, chuẩn bị mang cho nhóm bạn thân.
Cùng cậu ước hẹn mỗi tuần đều đến nhà ông liên hoan, kết quả bởi vì bọn họ đi Anh quốc cho nên không đi tuần này liền muốn bù lại.
Vợ chồng hai người ở nhà nghỉ ngơi một ngày, ngày hôm sau liền đi làm.
Thượng Quan Ngưng đem R*ợ*u nho cùng một phần quà nhỏ mang cho Lư Cần, sau đó lại tặng Mễ Hiểu Hiểu một phần.
Mễ Hiểu Hiểu nhìn đến quà, gấp gáp mở ra, chờ đến phát hiện bên trong là một cái áo choàng phong cách Scotland, cô lắc đầu khoa trương nói: “Tớ nói này Phó tổng Thượng Quan, cậu có thể hào phóng một chút hay không, đưa tớ một chiếc túi Hermes! Một cái áo choàng như vậy, cùng thân phận của cậu không hợp!”
Thượng Quan Ngưng một phen đem áo choàng đoạt lại, trừng cô ấy liếc mắt một cái: “Không cần thì thôi, cái áo choàng này tớ đã tốn hơn một vạn, cậu còn ghét bỏ! Tiền lương của tớ cũng mua không được một nửa cái túi Hermes, cậu muốn liền tự đi Anh quốc mà mua!”
Mễ Hiểu Hiểu chỉ nói mà thôi, cô ấy kỳ thật rất thích cái áo choàng này, hiện tại ngồi ở trong văn phòng vừa lúc có thể khoác trên vai, miễn cho nhiệt độ điều hòa làm cô ấy rét run.
Cô nhanh chóng đem áo choàng đoạt trở về, trên mặt lộ ra tươi cười nói: “Tớ muốn tớ muốn! Không được ςướק của tớ!”
Thượng Quan Ngưng trên mặt cũng lộ ra tươi cười, cùng cô nói chuyện vài câu, liền nghe Mễ Hiểu Hiểu thần thần bí bí nói nhỏ: “Tập đoàn chúng ta gần đây có động tĩnh rất lớn, tất cả mọi người đều nói Cảnh Thịnh muốn một chia thành hai, một bộ phận đi theo tổng tài, một bộ phận khác muốn đi theo Cảnh nhị thiếu tạo thành thế lực khác! Không biết thật hay giả, cậu là phu nhân Tổng tài, lại là Phó tổng, có biết tin tức nội bộ nào không, nói cho tớ một tiếng, tớ cũng chuẩn bị trước một chút! Chẳng may bộ phận PR bị chia cho Cảnh nhị thiếu, tớ liền lập tức từ chức không làm, người đó quả thực chính là yêu nghiệt, không thể trêu vào……”
Thượng Quan Ngưng bị lời nói của cô ấy làm cho kinh ngạc một hồi lâu cũng chưa lấy lại tinh thần!
Sao lại thế này?
Tại sạo lại có lời đồn đãi như vậy!
Cảnh Thịnh sao có thể một chia thành hai?!
Tuy rắng Cảnh Trung Tu nói Cảnh Dật Nhiên sẽ có được một nửa quyền thừa kế Cảnh Thịnh, nhưng trước nay đều không tính chia Cảnh Thịnh làm hai!
Sắc mặt Thượng Quan Ngưng có chút trắng bệch, cô bắt lấy tay Mễ Hiểu Hiểu, thấp giọng hỏi: “Cậu nghe ai nói? Cảnh Thịnh sao có thể chia làm hai nửa!”
Mễ Hiểu Hiểu rất kinh ngạc: “Cậu cũng chưa nghe nói sao? Hiện tại toàn bộ tập đoàn đều truyền khắp nơi, đài truyền hình cũng đã đến bộ phận PR phỏng vấn, chẳng qua bị Tổng giám đuổi trở về! Đài truyền hình tuy rằng không hỏi được nội dung cụ thể, nhưng tất cả các tin tức trên báo chí đều đang nói Cảnh Thịnh muốn chia làm hai! Ừ, những việc này đều vừa phát sinh không bao lâu, khi đó cậu hẳn còn ở Anh quốc!”
Thượng Quan Ngưng rốt cuộc ngồi không yên, cô vội vàng cùng Mễ Hiểu Hiểu nói câu “Tớ đi trước”, liền vội vội vàng vội đẩy cửa phòng trà nước đi thẳng lên tầng 76.
Văn phòng Tổng tài ở tầng 76, Cảnh Dật Thần đang nghiêm túc xem hàng mục kế hoạch gần đây của Tập đoàn, Thượng Quan Ngưng cửa cũng chưa gõ liền trực tiếp xông vào.
Dưới tình thế cấp bách, cô kể cả “Tổng tài” cũng quên gọi, trực tiếp hô “Dật Thần”, sau đó có chút nóng vội hỏi hắn: “Anh có nghe nói tin tức tập đoàn muốn chia làm hai không? Đây là có chuyện gì? Có phải lại là trò quỷ của Cảnh Dật Nhiên?”
Cảnh Dật Thần đem ánh mắt từ phương án dời đi, sau đó nhìn Thượng Quan Ngưng có chút nôn nóng, khóe môi lộ ra tươi cười tự tin: “Đồn đãi mà thôi, không liên quan, không cần lo lắng. Cảnh Thịnh tự nhiên sẽ không chia hai, nó chỉ có thể là của anh.”
Thượng Quan Ngưng nghe hắn nói như vậy, hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, lại vẫn là không yên tâm hỏi: “Tin tức này đều đã truyền khắp công ty, có thể làm lòng người thay đổi hay không?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc