Chước Phù Dung - Chương 29

Tác giả: Độc Cô Cầu Yêu

Chương 29: Giao hòa
“Ừm...Hoàng thượng...” Gò má Nghê Ngạo Lam ửng hồng, lời nói của Đế vương tuấn mỹ khiến cơ thể nàng dâng lên một trận run rẩy, không thể coi thường côn th*t đang thức tỉnh dán vào khe nhở, cọ sát qua lại giữa hai chân nàng, trong tích tắc một luồng nhiệt dồn xuống bụng dưới như trực trào tuôn ra.
“Bảo bối... Gọi ta Lân ca ca...” Bàn tay to lớn của Nam Cung Lân ngao du khắp da thịt trắng mịn ẩn hiện trong làn nước của nàng, yểu điệu nho nhỏ, mỗi nơi đều là sự ưu ái mà trời cao dành cho nàng khi điêu khắc ra một tác phẩm tuyệt mỹ nhất thế gian.
So với trí tưởng tượng của hắn thì nàng càng xinh đẹp hơn, đẹp tới dụ hoặc lòng người.
Nàng sao có thể cả gan gọi Thiên tử một cách thân thiết như vậy, Lân ca ca... Lân ca ca...
Lân ca ca?!
Hồi ức năm mười tuổi lần đầu tiên tình cờ gặp được thiếu niên tuyệt diễm đã phủ một lớp bụi dày trong tiềm thức, người đó chính là Lân ca ca. Hàng năm vào lúc tuyết rơi, nàng đều sẽ ngồi bên cửa sổ, ngây ngốc nhìn từng bông hoa tuyết rơi lả tả bên ngoài mà ngây ngốc mà suy nghĩ.
Lân ca ca, huynh có khỏe không?
Lân ca ca có nhớ Hiểu Lam hay không?
Lân ca ca, có phải huynh vào những ngày mùa đông giá rét tuyết phủ khắp trời mà nhớ tới ta hay không?
Lân ca ca, ở dưới gầm trời này, ta còn có cơ hội gặp lại huynh chăng? Dù chỉ là một cái liếc mắt ta cũng vô cùng thỏa mãn.
Nghê Ngạo Lam kinh ngạc nhìn Đế vương trước mắt, tay nhỏ run run xoa lên ngũ quan tinh tế của hắn. Đôi mi thanh tú như vẽ, đôi mắt đen sáng ngời, đôi môi mỏng khẽ cong lên, gương mặt duy mỹ dụ hoặc lòng người.
Sáu năm trôi qua, mặt mũi của hắn càng thêm thuần thục hấp dẫn, thời gian cũng đã tôi luyện hắn thành một vị nam tử đỉnh thiên lập địa, quả thật là huynh ấy sao?
“Lân... ca ca... Huynh còn nhớ ta?”
“Ta luôn ghi nhớ tới bảo bối nàng.”
“Tại sao lại ghi nhớ... Hiểu Lam?”
“Bởi vì... Nàng thuần chất xinh đẹp biết bao, nàng tựa như một đóa phù dung vừa chớm nở, nàng nói muốn đem thứ quý giá nhất tặng cho ta, có điều, thứ ta muốn nhất chính là nàng.” Bàn tay to lớn của Nam Cung Lân nắm lấy hai bên иgự¢ mềm mịn, không ngừng mà liếm ʍúŧ da thịt của nàng.
Đúng là Lân ca ca rồi. Hóa ra thiên tử Đại Cảnh quốc hiện nay chính là Lân ca ca của nàng.
Con ngươi nổi lên sự chua xót, vành mắt Nghê Ngạo Lam đỏ ửng, một giọt nước mắt không hề báo động trước rơi xuống, biến mất trên mặt nước.
Con ngươi đen đảo qua gương mặt xinh đẹp của tiểu mỹ nhân, Nam Cung Lân câu môi nở nụ cười, “Bảo bối, chỉ mới như vậy mà nàng đã khóc rồi, đợi lát nữa không biết nàng sẽ khóc thành dạng gì đây, ha ha...”
Bàn tay to lớn thăm dò vào giữa hai chân Nghê Ngạo Lam, ngón tay thon dài tìm thấy miệng huyệt liền đâm vào, may mà lỗi mòn chật hẹp đã được ngâm nước nóng thả lỏng không ít, thêm vào mật dịch do trước đó động tình chảy ra, càng giúp Nam Cung Lân dễ dàng xâm nhập vào nàng.
“A ưm... Lân ca ca...” Khuôn mặt của Nghê Ngạo Lam đỏ tươi, cảm giác được ngón tay hắn đang ma sát trong mật huyệt của mình, nàng xấu hổ không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Nam Cung Lân vừa liếm ăn đôi ภђũ ђ๏ค thơm tho vừa âu yếm tiểu huyệt của nàng, Dụς ∀ọηg đã sớm lan khắp toàn thân, hắn không thể kiên trì từ tốn như lúc đầu nữa, thế là đứng lên thu tay lại, ôm nàng đặt nằm nhoài bên cạnh ao, hai bầu ✓ú mập mạp bị ép kề sát trên nền gạch lạnh lẽo, khiến nàng run rẩy mấy lần.
“Bảo bối, nếu đau thì hãy cắn tay ta.” Hắn đặt tay trái lên miệng nhỏ của nàng, tay phải nắm lấy long căn chống đỡ vào khe nhỏ, quy đầu hơi đi vào, huyệt thịt non mềm lập tức cắn nuốt lấy hắn, kích thích hắn phấn khởi mà mạnh mẽ thẳng lưng, phá tan trở ngại, xen vào tận gốc.
Còn chưa kịp nhận rõ tại sao bản thân đau xót, một giây sau lập tức cảm nhận được nửa người dưới như bị chia thành hai mảnh, khiến nàng theo bản năng há miệng cắn chặt tay hắn, “A! A...” Nàng đau đến nỗi nước mắt đổ rào rào rơi xuống, tiểu huyệt cũng căng chặt đến mức muốn đẩy vật xâm nhập trái phép kia ra khỏi người nàng.
Một dòng máu sền sệt theo thân côn th*t chảy ra ngoài, hòa vào dòng nước ấm, dần phai nhạt đi.
“Bảo bối... Nàng quá chặt... Thả lỏng nào... Ừm...” Trúng mị dược Nam Cung Lân không cách nào ngăn cản cảm giác mất hồn truyền đến từ bụng dưới, hắn muốn chờ nàng ổn định nhịp thở, nhưng tư vị nộn huyệt quá mức tốt đẹp, kích thích tất cả cảm quan của hắn, khiến hắn triệt để tan vỡ, trở thành một con mãnh thú khát máu.
Bàn tay gắt gao kiềm chặt vòng eo nhỏ nhắn của Nghê Ngạo Lam, hắn đung đưa thắt lưng tinh tráng gậy th*t vừa lui ra đến miệng huyệt lại nặng nề mà đâm vào, huyệt thịt tinh tê khít khao mà bao nuốt lấy hắn.
“Hu hu... A... Lân ca...Ca...Hức...Đau...Đau quá...” Nghê Ngạo Lam khàn giọng gào khóc, tiểu huyệt không ngừng bị mở ra, cảm giác xé rách mãnh liệt đau đớn như bị một cái bàn ủi thật nóng dán vào người.
Nàng chỉ muốn thoát khỏi sự xâm nhập cường hãn này, thế nhưng bản thân lại bị khóa chặt bên bờ ao, muốn chuyển động một chút cũng không được.
“Lân ca ca... Hu hu.. Không được! Ta đau quá.” Nàng ra sức giãy dụa, đôi chân nhỏ đá loạn lung tung, cảnh tượng trước mắt càng thêm mơ hồ.
Nam Cung Lân rút tay trái về, hai cánh tay mạnh mẽ cường tráng vững vàng cố định thân thể đang lộn xộn của nàng, để hắn càng thêm thuận lợi xâm nhập.
Hai mắt nóng rực buông xuống, nhìn một đầu tóc đen tán loạn bồng beenhg ở trên mặt nước, khuôn mặt non mịn nõn nà nghiêng sang một bên, hàng mi như cánh bướm phủ đầy hơi nước, miệng nhỏ giương lên thở dốc.
“Ngoan... Chớ lộn xộn, nàng như vậy chỉ càng đau thêm mà thôi, hãy để ta làm nàng vui sướng.” Hắn cúi người, đầu lưỡi phác họa dọc theo sống lưng hoàn mỹ của nàng, gậy th*t đâm vào nơi sâu nhất, khiến toàn thân nàng run run.
Theo động tác mạnh mẽ xỏ xuyên của thiếu niên phía sau, hai bầu ✓ú ma sát với nền gạch, Nghê Ngạo Lam càng cảm nhận rõ ràng băng lửa đang giao hòa, rõ ràng trốn không thoát, không thể làm gì khác hơn là cố gắng thích ứng gậy th*t thô to của hắn.
Sau một trận dau đớn như xé ruột xé gan, tiểu huyệt từ từ bị một trận ngứa ngáy thay thế, nàng không tự chủ nâng lên cánh ௱ôЛƓ, nghênh tiếp đón long căn cứng rắn tiến vào.
“A... Lân ca ca...” Thiếu nữ nũng nịu hô.
Cảm giác được tiểu huyệt dâm nộn của tiểu mỹ nhân càng ngày càng mềm mại, thân thể chậm rãi thả lỏng, phấn ௱ôЛƓ vểnh cao, Nam Cung Lân biết nàng đã dần thích ứng và hưởng thụ...
Thế là, hai tay nắm chặt, long căn càng thêm tàn nhẫn mà đâm vào, “Ừm... Bảo bối cảm giác được rồi phải không? Yêu thích ta đâm nàng như vậy không, hả?” hắn khẽ cười thành tiếng, giống như từng đóa từng đóa linh lan nở rộ trong ngày xuân.
“A... Quá sâu... Đừng... Ừm...” Nghê Ngạo Lam bị hắn xâm nhập sâu như vậy, da đầu đều tê dại, sau đó côn th*t dễ dàng tiến vào nơi sâu nhất, đối với nữ nhân đã từng có kinh nghiệm mà nói còn có chút không chịu nổi, huống hồ là thiếu nữ mới phá thân như nàng.
Nàng không cách nào tiếp nhận, thân thể đã ép sát vào cạnh ao, nộn huyệt chỉ có thể bị hắn không chút lưu tình mà xuyên qua xuyên lại.
‘Ừm... Bảo bối, xem nàng cắn ta chặt chưa này... Hừ... Nàng không biết nàng bao lấy có thoải mái như thế nào đâu. ừm... Lại ăn nhiều một chút nào...” Nam Cung Lân đem hai ngón tay để vào trong cái miệng nhỏ của nàng, trêu chọc phấn lưỡi mềm mại, cái ௱ôЛƓ không ngừng mà ᴆụng vào ௱ôЛƓ nàng, tạo nên từng trận bọt nước.
Có kinh nghiệm mấy lần giúp Nam Cung Lân khẩu giao, Nghê Ngạo Lam theo bản năng xem ngón tay là côn th*t mà liếm ʍúŧ, linh hoạt cuốn lấy hai ngón tay của hắn, liếm đầu ngón tay, lòng bàn tay, khoang miệng tràn ngập mùi long tiên hương.
Bên trong tiểu huyệt đã tràn đầy dâm dịch trắng mịn, theo động tác xâm nhập của gậy th*t mà có không tít nước ấm tràn vào, làm cho bụng dưới của nàng hơi phồng lên, áp lực không ngừng tăng lên, chua trướng đồng thời xuất hiện, lại mang theo thoải mái lạ kì, “Ừ...”
Không nhịn được nhục dục tà ác mê hoặc, thiếu nữ đnag cố gắng vểnh cao cặp ௱ôЛƓ, để hắn có thể hoàn toàn xen vào dâm huyệt, có một loại khát vọng vô hình đang bao phủ lấy nàng.
“A... Lân ca ca... Ta muốn... Ưm a... Ta muốn...” Nàng không rõ mình rốt cuộc muốn cái gì, nhưng tựa hồ hắn càng mạnh mẽ muốn nàng, thì cảnh giới kia càng ngày càng gần.
“A, bảo bối, ta đương nhiên sẽ cho nàng.’ Nam Cung Lân khóe môi dâng lên ý cười thật lớn, thắt lưng đong đưa ngày càng nhanh mà hung mãnh, côn th*t nhiều lần chôn sâu vào bên trong nhuyễn thịt căng mịn.
Chưa tới mấy lần, Nghê Ngạo Lam đã không chịu nổi, dâm huyệt cắn nuốt côn th*t co rụt lại, rít gào lên: “n a a a...” mật thủy tiết ra, huyệt thịt vẫn hút lấy nam căn không tha.
Nam Cung Lân cúi người, ha to miệng ngậm lấy vành tai đã đỏ bừng của thiếu nữ, mềm nhẹ nỉ non, “Hiểu Lam, mới như vậy đã không chịu nổi? Đợi lát nữa nàng làm sao chịu được đây, ha ha~”
Chương 30: Đùa bỡn
Sa mạn tơ lụa vàng nhạt tầng tầng buông xuống, cuồn cuộn nối tiếp, viên Đông Hải minh châu lộ ra ánh sáng nhu hòa, chiếu lên căn phòng hoàng gia dát vàng rực rỡ.
Trên long sàng rộng lớn, chăn mỏng màu vàng rối tung một nửa bị đạp xuống cuối giường, một nửa rơi trên mặt đất, lúc này thiếu niên đang quỳ trước một thân hình kiều diễm, tay thon dài đẹp đẽ đang nắm lấy đôi chân trắng nõn, gập chúng lại, sát sao áp lên thân hình mềm mại bên dưới, nam căn thì đang ra sức đâm vào nộn huyệt.
Thiếu nữ bấu chặt mười ngón tay vào tấm nêm giường mềm mại bên dưới khiến chúng nhăn nhúm, thân thể vô lực tùy ý mặc hắn bài bố, nộn huyệt ồ ồ chảy ra dòng chất lỏng trắng ᴆục, là d*m thủy của nàng xen lẫn long dịch của hắn.
Trước đó vài giờ, sau khi Nghê Ngạo Lam ở bên bể tắm nước nóng đạt đến cao trào, Nam Cung Lân cũng lần lượt tiết ra ở trong cơ thể nàng, một dòng chất lỏng ồ ạt rót đầy bụng dưới, làm cho nàng vừa trướng vừa chua xót.
Tiếp đó, hắn rút ra gậy th*t chỉ mới mềm đi một nửa, không ít dâm dịch theo đó ùa ra hòa vào trong nước ấm, bàn tay to lớn dò vào tiểu huyệt, giúp nàng rửa sạch dòng chất lỏng hoan ái còn sót lại, hành động này khiến nàng thoải mái mà lười biếng than nhẹ.
Một thiếu niên trẻ tuổi lại trúng phải mị dược mạnh nhất, nào chống lại sự khiêu khích kiều mị này của nàng được kia chứ.
côn th*t lập tức xung huyết thức tỉnh một lần nữa, Nam Cung Lân xoay bảo bối lại đối diện với mình, dễ dàng ôm lấy nàng, làm cho Nghê Ngạo Lam thoáng hoảng hốt mà ôm lấy hắn thật chặt, rất sợ bản thân không cẩn thận sẽ bị rơi vào trong ao nước.
“Bảo bối, hãy ôm chặt lấy ta.” Hắn nói, một tay đỡ lấy long căn nhét vào trong tiểu huyệt của nàng.
“Ưm, Lân ca ca, sao huynh còn... Lại...” Khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng hồng nhuận, chôn trong hõm vai hắn, tiểu huyệt trong chớp mắt bị nam căn lấp đầy khiến nàng không tụ chủ được cong lại sống lưng, mật đạo co rút ʍúŧ lấy cự vật.
Nam Cung Lân nâng cặp ௱ôЛƓ tròn trịa của nàng cười nhẹ, “Sao vậy? Không tin lời ta ư, ta còn chưa cho nàng ăn no, sao có thể xong được? Vừa thấy tiểu yêu tinh nàng câu dẫn ta, ta liền muốn từng trận từng trận xâm nhập vào nàng thật sâu.”
“Người ta không câu dẫn mà... Ừm...”
côn th*t đột nhiên đâᗰ ᗰạᑎᕼ, quy đầu cọ sát nơi sâu nhất trong huyệt thịt, chống đỡ ngay tại miệng țử çɥñğ.
“Không câu dẫn? Vậy tiểu huyệt hư hỏng này đã ăn ta mấy lần rồi? Hả?” Thiếu niên liếm vành tai nàng, không chờ nàng trả lời đã trực tiếp bước ra khỏi hồ tắm, đi về phía long sàng.
Nghê Ngạo Lam hoảng hốt hai tay hai chân ôm chặt lấy cơ thể cứng rắn khỏe mamhj của hắn, “Lân ca...Ca...Ưm... Để ta xuống... Ta có thể tự đi...Được...”
“Không được, ta thích vừa đi vừa cắm vào nàng như vậy.”
“Lân ca ca... Huynh xấu... A...”
Theo bước chân của hắn, nam căn thô to từng đợt từng đợt cắm thảng vào tiểu huyệt, lại bởi vì nàng căng thẳng mà tiểu huyệt càng thêm co rút, từng cái miệng nhỏ bên trong hút chặt lấy cự vật làm hắn thật thoải mái.
“Bảo bối, ta xác thực rất xấu, bởi vì rất nhiều đêm ta ảo tưởng được yêu nương nươngagf như thế.” Nam Cung Lân vững vàng ngắt lấy phấn ௱ôЛƓ của nàng, mỗi khi đi về phía trước một bước, vòng eo mạnh mẽ lại dùng lực ưỡn một cái, đẩy gậy th*t hoàn toàn lút cán vào bên trong mật huyệt.
A... Lời Lân ca ca của nàng nói thật dâm đãng, thật tà ác, nhưng mà... Nàng lại vô cùng yêu thích, nàng lúc nào cũng bị hắn trêu chọc tới mức vừa phấn khích vừa xấu hổ.
Hai bên иgự¢ trắng nõn dán lên Ⱡồ₦g иgự¢ tinh tráng của hắn cọ sát qua lại, nhũ tiêm bị trêu chọc đã dựng đứng đỏ ửng, tiểu huyệt ngậm lấy côn th*t thô to của hắn, khiêu khích cọ sát khiến bụng duới của nàng dâng lên từng trận ngứa ngáy tê dại.
“A... Thật sâu...” Nàng nghểnh khuôn mặt nhỏ nhắn lên, yêu kiều hô.
Nam Cung Lân ôm lấy nàng, lẽ ra phải trực tiếp đi tới long sàng, nhưng hắn sực nảy sinh ý xấu, ôm nàng đến trước vị trí đặt ba mặt kính lớn.
Ba tấm kính này được xếp theo hình tam giác, vốn được hắn dùng để kiểm tra tình hình luyện tập gân cốt của mình, mỗi một bắp thịt xương cốt có đúng vị trí hay không, có nảy nở hay không, tất cả nhất định phải được chú ý, bàng không tâm sức hắn bỏ ra rèn luyện sẽ thành công cốc.
Hắn nghĩ, ba tấm kính này hiện tại thật hữu dụng.
“Bảo bối nhìn xem tư thái của nàng có bao nhiêu dụ hoặc mê người nào?” Hắn cắn môi dưới căng mọng của nàng, đôi mắt đen chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt phấn hồng động tình của nàng, hàng mày bướm run rẩy, đôi mắt to trong suốt hơi hé mở mang theo xuân ý kiều mị, má phấn như phù dung nở rộ tươi mắt lại làm người thương yêu. Nghe thấy lời Nam Cung Lân nói, con ngươi liếc nhìn chung quanh, liền trông thấy thân hình nhỏ xinh kiều nộn của mình đang gắt gao bám vào cơ thể cừng tráng của hắn, đôi chân dài trắng như tuyết đang vòng chặt lấy eo hắn, một côn th*t khổng lồ tím hồng đang nông sâu cắm vào nàng, hai cánh hoa ma sát thân gậy th*t, theo động tác tiến vào của gạy thịt cũng bị cuốn vào, lúc rút ra liền bị lôi kéo ra, hình ảnh kia dâm loạn không thể tả.
“A... Ta...Ta không nên nhìn...” Nghê Ngạo Lam xấu hổ chôn mặt vào trong lòng hăn, thật cảm thấy mình không còn mặt mũi nào nữa rồi, hắn sao có thể bắt nạt nàng như vậy, nghĩ nghĩ, nàng há miệng tàn nhẫn cắn xuống cơ иgự¢ rắn chắc của hắn.
Hành động này đối với Nam Cung Lân mà nói căn bản không tính là cái gì, thậm chí còn có phần kích thích hắn, thặt lưng càng tăng nhanh tần suất dao động, xỏ xuyên qua khiến nàng hừ hừ nỉ non.
“Nha... nàng không xem, ta xem, xem xem tiểu huyệt của bảo bối ăn nam căn của ta như thế nào, a... Thật dâm đãng.” Hắn ôm thiếu nữ, đi đến gần một chiếc gương, bày ra tư thế ɠเασ ɦợρ giữa hai người càng thêm rõ ràng.
Nghê Ngạo Lam đương nhiên cũng thu được cảnh tượng dâm mỹ này vào đay mắt, nàng mắc cỡ khẽ gọi, “Không được! Không được! Lân ca ca... Ta muốn tới trên giường.”
Khóe môi khẽ nhếch, đáy mắt Nam Cung Lân tất cả đều là xấu ý.
Bảo bối của hắn thật đơn thuần, lên giường, nàng nhất định ứng phó không nổi với tinh lực của hắn, hiện tại như vậy, chít ít còn tiêu hao một phần thể lực của hắn, trên giường nhất định hắn sẽ làm nàng tới không khép hai chân lại được.
“Được.” Giọng nam nhợt nhạt vang lên.
Không nghĩ tới hắn lại sảng khoái đáp ứng như vậy, Nghê Ngạo Lam đang muốn mở miệng, lại nghe thấy hắn nói: “Lên giường rồi, bảo bối không thể lại nói không muốn đó.”
“Ừm...” Nàng nhắm mắt trả lời, như vậy còn tốt hơn ở chỗ này nhìn thấy bộ dáng phóng đãng động tình của bản thân.
Vừa lên long sáng, Nam Cung Lân lập tức áp lên nàng, bàn tay to lớn nắm lấy mắt cá chân tinh tế, đem đôi chân ngọc mở rộng thật lớn, côn th*t tàn nhẫn đâm vào, mạnh mẽ đến mức Nghê Ngạo Lam không thở nổi bắt đầu khóc thút thít: “A a... Lân... Ca... Ca... A không... Không...”
“Hửm... Bảo bối, nàng đã đồng ý sẽ không nói không muốn nha.” Hắn không để ý đến cơ thể mảnh mai của nàng, lúc này, thiếu nữ gào khóc, càng kích thích thú tính của nam nhân bộc phát.
Cự vật đâm vào rút ra, hưởng thụ nhuyễn huyệt chật khít, con ngươi đen buông xuống, hắn nhìn nam vật đang liên tục đi vào trong cơ thể nàng, cảm thụ khoái cảm bao trùm, hắn nghiêng mặt sang một bên, há miệng ngậm lấy ngón chân nho nhỏ xinh xắn mềm mại của nàng.
“A a... Lân...” Thiếu nữ muốn gọi hắn chậm một chút, nhưng thốt ra miengj đều là những tiếng ՐêՈ Րỉ động tình, nàng chỉ có thể bất lực gọi tên hắn.
Tiểu huyệt cảm thụ khoái cảm mãnh liệt, dòng nhiệt nóng rực không ngớt, nương nươngagf cũng không biết nên làm sao để đón nhận luồng khoái cảm to lớn này, thân thể không ngừng run rẩy.
“Gọi thật là dễ nghe, bảo bối.” Nam Cung Lân cong môi vui vẻ cười, một đôi mắt đen lấp lánh như ánh sao đọng lại mà câu hồn người, mái tóc dài ẩm ướt kề sát da thịt trắng nõn như bạch ngọc, càng tăng thêm vẻ động tình đầy duy mỹ.
Nàng híp đôi mắt ngấn nước, nhìn thiếu niên quốc sắc thiên hương trước mắt, tâm, không tự chủ được mê muội chìm đắm trong bể tình.
Con ngươi đảo quanh, nhìn ấn ký màu hồng trên lưng bàn chân phải của nàng, nó tựa như một đóa hoa mai, ông trời ban cho nương nươngagf ấn ký cũng xinh đẹp đáng yêu như nàng, đầu lưỡi vươn ra liếm chỗ đó, thân thể mềm mại từ trên xuống dưới hắn đều hôn qua một lần.
“A... Thật to... A...” Nghê Ngạo Lam không chịu được ՐêՈ Րỉ, thát lưng cong lên, để côn th*t thô to của hắn càng bị dâm huyệt hút sâu vào.
Thắt lưng càng động càng nhanh, Nam Cung Lân thở gấp nói “Không to...Sao làm khiến tiểu bảo bối thoải mái được, hửm...” Túi ngọc đánh vào hai bên ௱ôЛƓ phấn của nàng, phát ra tiếng vang ‘bành bạch bành bạch’, “A... Xoắn chặt như vậy, Lân ca ca xuyên qua nàng thoải mái không?”
“Thoải mái..A a... Ô... Chậm a...”
“Ha ha... Chắc chắn chứ?”
“Ừ... Chậm...”
Đáy mắt Nam Cung Lân đầy ác ý, vòng chân của nàng quấn quanh hông mình, đột nhiên dùng tốc độ cực kì chậm mà ra vào, côn th*t mềm nhẹ cọ sát tiểu huyệt.
Không còn những đợt xông tới tàn nhẫn. Loại động tác chậm rãi từ tốn này khiến tiểu huyệt lập tức dâng lên khát cầu, mong muốn thân thể nhanh được hắn chơi đùa, thiếu nữ khát vọng mà yêu cầu: “Lân ca ca... Đừng đùa ta... Nhanh lên một chút nhanh lên một chút...”
“Không phải nói muốn chậm sao? Ta sợ tiểu bảo bối không chịu nổi.” Hắn tiếp tục chậm rãi từ tốn rút ra đâm vào, tà tứ cười nhạt.
“Không biết... Cầu huynh... Lân ca ca... Cầu huynh chơi ta...” Nàng không nhịn được nữa, những lời mất mặt đều nói thẳng ra, nàng chỉ muốn hắn mạnh mẽ tiến vào nàng.
Sau một khắc, Nam Cung Lân điên cuồng đâm vào nàng, bàn tay chia ra xoa nắn hai bên ✓ú, dùng sức nhào nặn, bên bầu иgự¢ trắng nõn xuất hiện từng vết cào nhẹ, côn th*t xem vào chống đỡ miệng țử çɥñğ mài đâm không tha.
Điên cuồng ςướק đoạt, hắn đẩy nàng ép sát vào tấm nệm phía dưới, trước sau cuồng mãnh động thắt lưng, đánh xuyên dâm huyệt, khiến long sàng kiên cố phát ra tiếng vang cọt kẹt.
Không bao lâu sau hai chân Nghê Ngạo Lam gắt gao kẹp chặt eo hắn, dâm huyệt phun ra âm mật, “A a... Không được rồi... Ưm a... Lân ca ca...” Tay nhỏ đã vò nát nệm giường.
Trong giây phút nàng đạt tới cao trào, Nam Cung Lân cũng bị tiểu huyệt ʍúŧ chặt thật sảng khoái,, “Ưm... Thật chặt...” Cơ thể buông lỏng, cuối cùng đâm sâu vào trong nàng, bạch dịch toàn bộ phun rót vào țử çɥñğ của nàng.
Hắn ngã nằm sấp xuống thân thể nàng, khuôn mặt chôn vào tóc nàng, thô ráp thở gấp, mà nàng cũng thở hổn hển, tiết tấu hô hấp của hai người tựa hồ hòa vào nhau, hít khí, thở ra, thật phù hợp đến thần kì.
Ngay lúc Nghê Ngạo Lam bở vì mệt mỏi mà sắp ngủ thi*p đi, nàng liền cảm giác được côn th*t vẫn còn chôn trong mật huyệt bỗng nhiên lại thức tỉnh, nàng giật mình muốn đẩy hắn ra, lại bị hắn vững vàng ngăn chặn.
Ngẩng đầu đối diện với đôi mắt đen ẩn chứa hai đốm lửa nhỏ của hắn, nàng suy yếu mà nũng nịu hô, “Không... Lân ca ca... Ta mệt...”
Không chờ nàng nói xong, hắn đã trực tiếp động thủ ép sát cơ thể nàng vào tấm nệm phía dưới, gậy th*t lần thứ hai đâm vào mật huyệt vẫn còn lưu lại dâm dịch, hắn còn thoáng khiêu lhichs bên ngoài tiểu huyệt, cắn bờ vai của nàng nói, “tiểu bảo bối, nàng chỉ cần nằm để ta làm là được rồi, ha ha~”
“A... Lân ca ca... Ô... Đừng a ân... Ô...”
Tiếng cười khẽ của thiếu niên cùng tiếng thiếu nữ yêu kiều nũng nịu vang khắp dtd, thật lâu không ngừng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc