Chưa Đặt Tên - Chương 30

Tác giả: Nguyen Thi Thuy

"Là vì cô chủ nhân căn nhà đó? Cô gái ấy có quan hệ gì với anh sao"
"Là...người phụ nữ của tôi"
"Phụ...phụ nữ của anh? Theo tôi biết thì cô gái ấy đã có chồng"
Lý Hiển bất ngờ, đến mức miệng ấp úng, anh ta khá ngạc nhiên về gia đình này, chống ngang tàn mang phụ nữ khác về nhà, ngoại tình trước mặt vợ, còn cô gái xinh đó lại được một chàng trai giàu có lịch lãm để ý? Thú vị thật.
Tư Kiệt lạnh lùng quay mặt sang.
"Thế thì đã sao? Cậu có ý kiến gì"
Lý Hiển cười cười, khua tay khẽ giọng, xem khuôn mặt điển trai trước mắt, điệu bộ cũng không phải dạng vừa, dễ ᴆụng vào? Không khéo bỏ mạng như chơi.
"Không, không, tôi nào có ý kiến chứ? Tôi chỉ muốn nói là cô gái ấy rất xinh đẹp"
Tư Kiệt nghe xong chẳng nói gì, thở sâu, bản thân cũng chả phản ứng với câu lẻo mép khen ngợi vừa rồi từ Lý Hiển, bởi anh biết rõ, Hân Hân xinh đẹp là điều hiển nhiên.
Trợ lý của Tư Kiệt, Khai Sâm, quay đầu lại nhìn đưa xuống chiếc chìa khóa, lịch sự nói.
"Đây là nhà chúng tôi đã thuê cho anh, tạm thời anh hãy ở đây, cho đến khi có hộ chiếu, qua nước ngoài"
Lý Hiển gật đầu, nhận lấy, anh ta biết một khi ᴆụng vào Uyên Khanh, cô ta sẽ không dễ dàng bỏ qua, Uyên Khanh sẵn sàng Gi*t người, xử lý hết những kẻ ngáng đường cô ta bất cứ khi nào?
Đặc biệt thế lực ngầm đằng sau cô ta không phải loại dễ chơi đùa, một người què quặt như Lý Hiển sao có thể đấu lại? Vẫn là nên để những người có tiền có quyền như vị tiên sinh này ra mặt
"Anh cũng yên tâm, chúng tôi sẽ gọi người bảo vệ anh trong quãng thời gian này"
"Những gì chúng tôi hứa trước, nhất định sẽ không nuốt lời"
Nghe đến đây Lý Hiển chầm chậm thở phào nhẹ nhõm, đúng vậy, cái anh ta muốn nghe là câu nói chắc nịch, khẳng định này.
"Lát nữa, sẽ có xe và vệ sĩ đến đón, anh về chung cư nghỉ ngơi, chúng tôi sẽ liên hệ sau"
"Được"
(...)
Đi được tầm hơn 15 phút, phía trước con đường có một chiếc xe hơi màu đen đứng chờ, trợ lý Tư Kiệt khẽ giọng nhắc nhở đàn em lái xe chậm lại.
Chiếc xe chầm chậm dừng ở lề đường, cậu trợ lý Khai Sâm quay mặt.
"Đã có người đến đón anh"
Lý Hiển đưa mắt liếc nhìn ra bên ngoài bầu trời tối thui, quan sát, im lặng gật gật mở cửa, Khai Sâm cũng đẩy cửa bước xuống, dẫn Lý Hiển đi về phía trước, chiếc xe kia, ngay lập tức, người trong xe vội vàng lao ra hấp tấp cúi chào.
Hoắc Khai Sâm căn dặn kỹ càng xong xuôi liền quay người rời khỏi, trở lại, chiếc xe Tư Kiệt nhanh chóng nổ máy chạy đi.
"Anh Kiệt, mọi thứ đã xong"
Tư Kiệt nhắm mắt khoanh tay nhẹ giọng hừ, trợ lý Hoắc bẽn lẽn nhìn anh lo lắng hỏi nhỏ.
"Anh Kiệt, em nghĩ đã đến lúc cho chị Hân biết về danh phận thật sự của anh"
"Không phải lúc, đến thời điểm thích hợp tôi sẽ tự mình nói"
Hoắc Khai Sâm lặng thinh, rầu rĩ thay Tư Kiệt, đợi đến thời điểm thích hợp là khi nào? Đã hi sinh đợi nhiều năm như vậy còn chưa đủ sao?
Hay Lộ Tổng muốn chị Hân tha thứ cho Hà Chí Khiêm mới chịu nói? Hoắc Khai Sâm không tin sau khi biết những việc làm tốt của Lộ Tư Kiệt mà Mộc Hân Hân không động lòng?
Khai Sâm đang còn ௱ôЛƓ lung suy nghĩ vẫn vơ thì giọng nói lành lạnh sống lưng của Tư Kiệt vang lên
"Khoảng bao lâu mới có thông tin người đứng sau chống đỡ cho Uyên Khanh"
"Chuyện này em có thăm dò Lý Hiển, nhưng anh ta cũng không rõ người đứng sau Uyên Khanh là ai? chỉ biết những người này làm việc rất kính đáo, giao dịch qua điện thoại, và rất khi gặp mặt"
"Hiện tại thám tử vẫn đang điều tra"
"Nhanh một chút"
"Dạ rõ thưa anh"
Khai Sâm cúi đầu, xong ngậm miệng quay người ngồi ngay ngắn, không muốn làm phiền Lộ Tổng nghỉ ngơi
Vài ngày trước Tư Kiệt biết phía Hân Hân đang âm thầm cho người tìm kiếm thông tin về người đứng sau Uyên Khanh, Tư Kiệt muốn đi trước một bước để dễ dàng giúp đỡ Hân Hân
Mộc Hân Hân, sau khi kết thúc chuyện này, Lộ Tư Kiệt anh hi vọng có thể, đường đường chính chính, quang minh đứng trước mặt em, cầu hôn em, làm người đàn ông của em đến cuối đời.
(...)
Tại biệt thự
Sau khi đuổi cổ Uyên Khanh ra khỏi nhà, Chí Khiêm cho người ném hết đồ đạc, vật dụng của cô ta đi.
Hân Hân chầm chậm bước xuống lầu, nhìn những chiếc thùng đang được người làm đóng gói, chuẩn bị mang đi vứt mà Hân Hân nhếch mép cười.
Hân Hân mang theo tờ giấy, thong thả tiến về hướng thư phòng làm việc của Chí Khiêm. Cô đưa tay đẩy cửa đi vào.
Nhìn thấy Chí Khiêm xơ xác ngồi vật vờ ở một góc mà lòng cô cảm thấy hả hê.
Ban đầu định để một thời gian nữa mới cho anh ta hay, nhưng Hân Hân cảm thấy không cần thiết, cô cũng chẳng muốn sống trong căn nhà này nữa, nên quyết định lật bài.
Nghe có tiếng bước chân, Chí Khiêm không màng quan sát ném đồ quát tháo, lầm tưởng là người hầu trong nhà.
"Ra ngoài, tôi muốn yên tĩnh"
"Là tôi"
Chí Khiêm ngước mặt nhìn, ngay lập tức hạ giọng
"Có chuyện gì sao"
Hân Hân bước đến, đặt tờ giấy xuống bàn, đẩy về phía Chí Khiêm, lạnh nhạt.
"Ký đi"
"Đây là gì"
"Đơn ly hôn"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay