Chưa Đặt Tên - Chương 20

Tác giả: Nguyen Thi Thuy

"Chị Hân Hân đã khóc, tất cả cổ đông đều áp bức tấn công chị ấy, họ ép chị Hân từ chức thưa anh"
"Là kẻ nào? Tóm hết về đây"
"Vâng, em sẽ đi ngay"
Trợ lý Tư Kiệt cúi đầu, nhanh chóng rời khỏi phòng làm việc, Tư Kiệt ngồi trên ghế, gương mặt điển trai lạnh ngắt, tay đang xoay xoay cây Pu't, ngẫm ngợi.
Khoảng 20 phút sau, 10 vị cổ đông công ty Hân Hân đã có mặt tại phòng riêng của Tư Kiệt. Họ có chút hoang mang nhìn Tư Kiệt cất giọng.
"Cậu là..."
"Xin mời ngồi, tôi có một số việc muốn trao đổi với các vị"
Tư Kiệt đứng dậy, chậm rãi tiến lại ghế sofa, lịch thiệp nhã nhặn đưa tay mời.
"Tôi nghe nói các vị đồng loạt muốn bãi bỏ chức Đổng Sự Trưởng của Mộc Hân Hân"
"Theo tôi thấy chỉ vì một tin đồn chưa rõ mà các vị đã gấp gáp như vậy thì có hơi..."
Tư Kiệt bắt chéo chân, khóe môi mỏng nhếch nhẹ cất giọng, các vị cổ đông nghe xong liền quay đầu nhìn nhau, bộ dạng nét mặt lưỡng lự, ngập ngừng.
"Chúng tôi muốn biết cậu là ai? Cậu và Mộc Tổng liệu có mối quan hệ..."
"Tôi là bạn của cô ấy, thấy Hân Hân gặp chuyện thị phi không đúng, tôi muốn giúp"
"Oh, dạo dần đây có tin đồn chuyện hôn nhân của Mộc Tổng không được suôn sẻ? Vậy hóa ra là thật rồi"
"Nhưng cậu yên tâm, những gì chúng tôi làm, đều đã được nằm trong kế hoạch của Mộc Tổng"
"Sao chứ"
Tư Kiệt hơi bất ngờ, anh nhìn chằm chằm những vị đang ngồi ở trước mặt, nghi hoặc, bỗng một tiếng cười vang lên đánh tan bầu không khí căng thẳng, ông thở sâu tiếp lời.
"Mộc Tổng thông minh hơn cậu nghĩ nhiều, khi sáng tin tức còn chưa lan rộng, Mộc Tổng gửi mail cho tất cả chúng tôi, bảo chúng tôi phối hợp diễn xuất theo"
"Mộc Tổng đang muốn lợi dụng chuyện này tìm ra nội gián cũng như kẻ luôn đứng phía sau giật dây"
"Nội gián? Công ty Hân Hân có nội gián sao"
"Phải"
"Chuyện chúng tôi tạo áp lực cho Mộc Tổng muốn rút vốn đầu tư chắc có thể đã đến tai họ, sớm muộn gì cũng lộ diện"
Hóa ra Hân Hân đã tự biết sắp xếp, Tư Kiệt quá lo xa về năng lực của cô, Tư Kiệt thở dài an tâm phần nào.
(...)
Tại công ty Hân Hân, cô ngồi trong phòng họp tay không ngừng lau nước mắt.
"Mộc Tổng? Khăn giấy đây ạ"
"Mộc...Mộc Tổng, công ty sẽ không phá sản đúng không chị? Vừa rồi các cổ đông có vẻ rất gay gắt"
"Cay hết cả mắt"
Hân Hân phồng má thở phào, vứt lên bàn lọ thuốc nhỏ xíu, nữ trợ lý trố mắt nhìn, gãi đầu khẽ giọng hỏi
"Đây là gì vậy Mộc Tổng"
"Thuốc làm cay mắt, công nhận rất có hiệu quả"
"Thuốc...Thuốc cay mắt, vậy chị khóc..."
"Là giả"
"Sao ạ, vậy những chuyện này"
"Tất cả là màn kịch của tôi tạo dựng, cô làm việc với tôi nhiều năm còn không phân biệt ra thật giả, chứng tỏ tôi diễn đạt"
Hân Hân thong thả, bình thản rút khăn giấy lau lau, trợ lý đứng bên mím môi lặng thinh. Đúng vậy, lúc sáng chạy vào thông báo, thấy Mộc Tổng lo lắng, sợ sệt, bất an, còn nghĩ công ty sẽ gặp nguy.
Khi họp, Mộc Tổng còn khóc, hóa ra cũng là giả.
(...)
"Chị Hân"
Jason thám tử riêng của Hân Hân, bên ngoài đẩy cửa chậm rãi bước vào.
"Thế nào rồi"
"Đúng như dự đoán, công ty chúng ta có nội gián là người của Khiêm Tổng"
Jason nói xong liền đặt bộ hồ sơ xuống bàn, Hân Hân nhíu mày cầm lên mở ra xem, không ngờ rằng anh ta lại cài nội gián vào công ty cô thăm dò suốt thời gian qua?
"Nhưng về tin đồn của chị và sự lan rộng của nó, lại liên quan đến người khác"
"Người khác"
"Dạ, người này hiện tại chưa rõ danh tính, bọn họ làm việc cũng rất cẩn thận, hầu như đều qua trung gian"
"Thế con người tung tin"
"Người tung tin có tên là Uyên Khanh, không biết chị quen người này không"
Hân Hân nghe vậy, sượng mặt, ném hồ sơ xuống bàn. Bây giờ Hân Hân khẳng định, lai lịch của Uyên Khanh không đơn giản, trước đây Chí Khiêm đưa cô ta về, Hân Hân không bận tâm, không phòng bị.
Giờ thì Hân Hân phải xem lại?
"Điều tra Uyên Khanh cho chị, gia cảnh, xuất thân, mọi thông tin"
"Vâng"
"Còn một việc, anh Khiêm hình như đang lợi dụng chuyện này, ý định thu mua công ty ta"
Hân Hân gật gù, điềm tĩnh đứng dậy khỏi ghế.
"Chồng chị, cứ để chị giải quyết"
(...)
Ở bệnh viện.
"Uyên Khanh, cô rất giỏi"
"Ông quá khen, cũng nhờ có ông đẩy mạnh tin tức mới khiến Mộc Hân Hân thê thảm như vậy"
"Chí Khiêm sẽ thu mua công ty cô gái đó như lời cô nói chứ"
"Tôi chắc chắn, Chí Khiêm cứ tưởng đứa bé mất là do vợ làm, nhất định anh ta không tha cho Mộc Hân Hân"
"Lúc đó ông được một mà lời tới hai"
"Thâm độc, tôi rất thích, không uổng công tôi thu nhận, đào tạo cô"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc