Chưa Đặt Tên - Chương 12

Tác giả: Nguyen Thi Thuy

"Không, ý tôi hỏi phòng của Mộc Hân Hân, tôi hơi lạ chỗ nên sẽ ở cùng cô ấy"
"À, anh Khiêm không phiền chứ"
Tư Kiệt mỉm cười quay đầu hỏi, câu nói tuy hết sức bình thường, lịch thiệp, nhưng bên trong lại chứa đựng sự thách thức, chọc tức Chí Khiêm.
Chí Khiêm lặng thinh nhìn chăm chăm Tư Kiệt, anh hiểu rõ cậu ta đang có ý đồ gì? Uyên Khanh ngước lên nhìn Chí Khiêm lay lay tay áo, khi thấy anh không có động thái.
Chí Khiêm giả vờ phất lờ, ôm chặt eo Uyên Khanh bước đi về phòng, giọng lạnh nhạt vang lên.
"Cứ tự nhiên"
Tư Kiệt nghe xong cong môi cười cười rồi mang đồ đạc lên lầu, Hân Hân cũng chẳng để tâm, liền dẫn anh về phòng mình, cô biết Tư Kiệt sẽ không động tay động chân làm gì quá đà với mình nên vô cùng yên tâm cho Tư Kiệt ở chung.
"Hân Hân, em không lo anh sẽ kiềm chế không nổi mà làm gì em sao"
"Sao có thể chứ, em tin anh"
"Anh là đàn ông, em đừng nên tin tưởng anh quá, lỡ nhở anh..."
Tư Kiệt giả vờ úp mở quơ tay múa chân diễn tả chầm chậm bước lại phía cô, khuôn mặt nghiêm nghị làm Hân Hân hơi lưỡng lự thụt lùi, cô thẫn người lặng im, đôi mắt to tròn chằm chằm nhìn anh, mặt mũi cũng có đôi chút hơi căng thẳng, Tư Kiệt bất ngờ xoa đầu Hân Hân bật cười.
"Anh đùa đấy, xem em đáng yêu chưa kìa"
"Vậy hóa ra công chúa của anh cũng biết sợ"
Hân Hân cắn môi, đánh nhẹ lên người Tư Kiệt vài cái, đáng ghét, suýt nữa Hân Hân còn nghĩ những thứ linh tinh không hay về anh, Tư Kiệt ôm cô xoa xoa an ủi dỗ dành
"Anh...anh xin lỗi, đáng lẽ không nên chọc em"
Đúng lúc Chí Khiêm bước ra lấy nước cho Uyên Khanh thì vô tình trông thấy, Tư Kiệt biết nên càng ôm Hân Hân chặt hơn, giọng lớn nói
"Vào phòng thôi nào"
Chí Khiêm đứng dưới lầu đột nhiên lòng dạ cay cú, khóe miệng giật giật. Mẹ kiếp muốn chọc tức người khác ư? Anh nghiến răng thầm nghĩ, rồi ngoảnh mặt lạnh ngắt, đút tay vào túi quần đi vào trong bếp.
(...)
"Anh sẽ ngủ ở chỗ này, nên em cứ yên tâm"
Tư Kiệt chỉ tay sang phía chiếc sofa khá lớn khuôn mặt rất chi là vui vẻ, Mộc Hân Hân nghe xong mỉm cười lắc đầu đến chịu thua, cô vỗ vai anh khẽ nói
"Được...được, anh ngủ chỗ nào cũng không thành vấn đề"
"Anh ngồi nghỉ một chút đi, em vào trong mở nước ấm cho anh tắm"
Dứt lời, Hân Hân đi về hướng phòng tắm, chuẩn bị nước, Tư Kiệt gật đầu.
(...)
10h tối
Hân Hân xử lý xong công việc thì xương cốt cũng cứng đơ ê ẩm nhức mỏi, cô vặn vẹo cơ thể, thở dài, Tư Kiệt đang ngồi đọc sách liền liếc mắt quan sát.
Nhìn thấy Hân Hân mệt mỏi, Tư Kiệt vội gấp quyển sách, đứng dậy bước tới.
"Thế nào, có muốn anh giúp em thư giãn không"
Hân Hân ngước nhìn, cặp mắt hoài nghi, một hồi lâu cũng chịu gật đầu đồng ý, Tư Kiệt kéo tay cô lại giường.
"Nằm xuống đi, thả thỏng cơ thể"
Hân Hân mím môi ngoan ngoãn làm theo, Tư Kiệt thuần thục đôi tay bắt đầu.
...
"Aaaaa, đúng rồi là chỗ đó"
"Nhột, anh đừng chọc em...Tư Kiệt"
"Mạnh hơn một chút, mạnh...mạnh một chút nữa"
Liên tiếp những âm thanh mờ ám, đỏ mặt vang lên, bên ngoài người hầu che miệng xì xào tủm tỉm cười tụ tập đứng dưới lầu dòm ngó
Họ không thấy phiền ngược lại còn thích thú, cuối cùng sau 2 năm phu nhân cũng tìm được niềm vui về đêm?
Chí Khiêm từ thư phòng đi ra nghe tiếng la của cô liền bực bội không vui, anh quát tháo.
"Đêm khuya không ngủ đứng đó làm gì"
Đám người hầu giật mình sợ hãi, vội vàng cúi đầu chào rồi chạy thục mạng xuống nhà dưới.
Uyên Khanh chầm chậm bước ra, được thời cơ liền thêm dầu vào lửa.
"Ây da, chị ấy...rõ ràng là không muốn cho anh và em nghỉ ngơi"
"Thứ đàn bà đó lúc nào cũng diễn kịch thuần khiết, bây giờ thì hay ho rồi"
Uyên Khanh nhếch môi cười ma mị, khi thấy Chí Khiêm càng lúc càng căm ghét Hân Hân, tình hình mà tốt như vậy, khéo căn nhà này và vị trí phu nhân sẽ thuộc về Uyên Khanh cô ta
"Chí Khiêm, anh đừng giận, cũng có thể tại chị ấy cảm thấy cô đơn nên mới làm vậy"
"Cũng tại em đã ςướק anh từ chị ấy"
"Loạn đàn bà rắn độc đó không đáng để chúng ta đối xử tốt, em đó, đừng nói giúp cho cô ta"
"Về phòng thôi, anh mát xa chân cho em"
Chí Khiêm hầm hầm đi về phòng cùng Uyên Khanh.
(...)
1 tiếng sau, Tư Kiệt xoa P0'p cho Hân Hân xong xuôi thì xuống lầu vào bếp pha cho cô cốc sữa nóng uống cho ẩm bụng dễ ngủ vô tình chạm mặt Chí Khiêm, anh đang có vẻ rầu rĩ ngồi nhâm nhi ly R*ợ*u
Tư Kiệt thản nhiên đi vào, Chí Khiêm ngứa mắt liền thẳng chân đá chiếc ghế ngáng đường
"Nói đi? Cậu vào nhà tôi là có ý đồ gì"
"Đơn giản tôi có ý đồ với vợ của anh"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc