Chú À! Đừng Nên Thế! - Chương 401

Tác giả: Trần Mạc Tranh

Chương 401: Tôi là người thay đổi thất thường sao?
Ngoài Cao ốc Ngôi Sao, Bùi Dịch vừa ra khỏi xe, một chiếc Ferrari liền đỗ ngay ở cửa Cao ốc.
Trên ghế lái phụ có một bó hoa Hồng Mân Côi, thật xa liền tỏa ra cảm giác phấn hồng bào bào.
"Thi Thi, chạy nhanh như vậy làm cái gì, sợ tôi ăn cô à?" Hỗ Sĩ Minh thấy Tô Thi Thi chạy nhanh vào trong cao ốc, không nhanh không chậm hô lên.
Âm thanh của hắn không lớn nhưng có thể khiến nhóm người công nhân viên nghe được.
Tô Thi Thi thân thể cứng đờ, trong lòng đấu tranh một phen, mặt trầm xuống xoay người lại.
Khi thấy Hỗ Sĩ Minh ôm một bó hoa Hồng Mân Côi đi tới, Tô Thi Thi thật muốn lao vào đánh hắn nhừ tử.
Người này rốt cuộc muốn làm gì?
Tô Thi Thi mặt không chút thay đổi nhìn Hỗ Sĩ Minh: "Hỗ tổng, có việc gì sao?"
Hỗ Sĩ Minh đi tới trước mặt Tô Thi Thi, đem bó hoa đưa cho cô, híp mắt, cao ngạo nói: "Tô tiểu thư, tôi tới để ᴆục khoét nền tảng hôn nhân của cô, cho tôi một cơ hội nhé?"
Trong phút chốc, Tô Thi Thi chỉ cảm thấy gân xanh trên trán mình đều nổi lên giận dữ.
Cô có nghe lầm hay không?
Đục khoét nền tảng, làm còn làm như rất hợp lý hợp tình.
Có bệnh!
Tô Thi Thi quay đầu bước đi.
Giờ này là thời gian cao điểm vào làm việc, có rất nhiều nhân viên nhìn thấy Hỗ Sĩ Minh, ánh mắt đều đã si mê rồi.
Hỗ Sĩ Minh đã sớm quen với ánh mắt kinh diễm của họ, làm như không có chuyện gì xảy ra liền sải một bước dài, ngăn ở trước mặt Tô Thi Thi, đem hoa hướng cô đưa đến: "Hoặc là tôi tự mình đem hoa đến phòng làm việc của cô, hoặc là cô hiện tại nhận bó hoa này, tôi lập tức đi ngay."
"Anh!" Tô Thi Thi cắn răng, hít sâu.
Tự tìm việc đúng không?
Cô hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra một nụ cười rạng rỡ, đột nhiên vươn tay tiếp nhận bó hoa, sau đó lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai nện bó hoa vào đầu Hỗ Sĩ Minh:
"Có phần chức nghiệp đạo đức, muốn làm tiểu tam trước nghe cho rõ ràng, tôi là người thay đổi thất thường sao?"
Tô Thi Thi mắng xong, mang theo túi xách quay đầu bước đi.
Tự mình đến trước mặt cô chịu đòn, cô không đánh hắn mới có lỗi với bản thân.
"Tô Thi Thi!" Động tác Tô Thi Thi quá nhanh, Hỗ Sĩ Minh ngay từ đầu không kịp phản ứng. Hắn mặt không chút thay đổi cầm lấy bó hoa kia, trên mặt lộ ra một nụ cười quỷ dị.
Quả nhiên đầy đủ cay! Hắn đã nghĩ tới cô sẽ phản ứng, nhưng sự thật là nằm ngoài dự kiến của hắn.
Hỗ Sĩ Minh hắn lớn như vậy, đây là lần đầu tiên có người phụ nữ dám cầm hoa đánh hắn.
"Hí..." Thật là có chút đau.
Nhưng hứng thú của Hỗ Sĩ Minh đối với Tô Thi Thi càng đậm hơn. Giống như là dã thú nhìn thấy con thú nhỏ của mình nảy sinh thú tính với nó, đối với con mồi càng phản ứng mãnh liệt càng làm nó muốn chinh phục.
"Tô Thi Thi, cô cho rằng Bùi Dịch thực sự đối với bạn gái trước của mình không để tâm sao? Tôi nghe nói, hai người họ năm đó yêu nhau đến ૮ɦếƭ đi sống lại." Hỗ Sĩ Minh nhìn bóng lưng Tô Thi Thi rời đi, ánh mắt chậm rãi nheo lại.
Đục khoét nền tảng, nên tìm đúng thời cơ. Hỗ Sĩ Minh đã lạc hậu hơn so với Bùi Dịch rất nhiều, bây giờ hắn hẳn không thể nào bỏ qua cơ hội này.
Nơi xa, bên trong chiếc Lincoln màu bạc vừa rời đi rồi quay trở lại, Tần Phong không biết từ lúc nào đã vào trong, ánh mắt đang lộ rõ vẻ trêu tức nhìn Bùi Dịch bên cạnh.
"Nguy cơ mới đã xuất hiện, hắn liền đến tranh thủ rồi, Người anh em, đăng ký kết hôn vẫn chưa đảm bảo đâu"
"U"m" Bùi Dịch vậy mà không có phản bác lại Tần Phong, nghiêm túc nói: "Cho nên tôi quyết định sinh một đứa bé, Thi Thi sau này ở nhà giúp chồng dạy con, không có thời gian đi thu hút người khác nữa."
"Cậu..." Tần Phong bị Bùi Dịch làm cho nghẹn lời, "Cậu thắng rồi!"
Anh ta nghĩ muốn nhân cơ hội này dạy dỗ Bùi Dịch một phen, để cho anh tỉnh táo lại một chút, tránh phạm sai lầm làm hỏng chuyện, thật không ngờ người này cái gì cũng nói lại được.
Hiện tại xem ra là anh ta nghĩ nhiều rồi. Bùi Dịch là người hiểu rõ tình cảm của mình, biết chính mình muốn cái gì.
"Trạm Dẫn Lan đã là quá khứ, thứ tôi nợ cô ấy, tôi sẽ tự mình nghĩ cách trả lại. Tần Phong, tôi biết chính mình muốn làm cái gì." Bùi Dịch bỗng nhiên nói.
Làm anh em lâu năm, anh biết tiểu tử kia mới sớm chạy tới đây để làm gì.
"Chuyện của Trạm Dẫn Lan, tôi không nói nhiều nữa. Nhưng mà Hỗ Sĩ Minh tới cùng muốn làm gì? Cậu nói có phải hay không hắn đã thực sự để ý Thi Thi rồi hả?" Tần Phong nhìn Hỗ Sĩ Minh bên kia đang rời đi hỏi
Vừa rồi Tần Phong vì nhìn đến xe Hỗ Sĩ Minh đi tới mới quay trở lại, lúc ấy đã nghĩ muốn xuống xe đi giúp Tô Thi Thi. Không ngờ rằng Tô Thi Thi vậy mà tự mình xử lý êm đẹp.
Bùi Dịch cũng nhìn thoáng qua Hỗ Sĩ Minh, trầm mặc nửa ngày mới ngưng trọng nói: "Có khả năng."
"Vậy thì phiền quá rồi. Nếu bị Hỗ gia bọn họ quấn lấy rất khó xử lý."
Nếu Hỗ Sĩ Minh tiếp cận Tô Thi Thi vì lợi ích quan hệ, chắc chắn sẽ có biện pháp giải quyết. Nhưng nếu người này thật tâm để ý Tô Thi Thi, phỏng chừng sẽ rất phiền toái.
"Vốn cho là sau dự án đấu thầu thôn Thành Trung kia, Hỗ gia bọn họ yên tĩnh vài ngày để tích góp sức lực thể hiện một lần, đến chỗ chúng ta thương lượng một phần miếng bánh lớn kia, không nghĩ tới tên tiểu tử này lại kìm nén cái ý nghĩ xấu đó." Tần Phong nói xong lại nhớ tới cái gì, nhíu mày nói
"Tôi ngày hôm qua nhìn thấy phương án hợp tác của Hỗ gia, một điểm chiếm tiệm nghi cũng không có, cậu nói xem có phải có chút kì quái không?"
Bùi Dịch gật đầu: "Tôi chính là đang muốn thương lượng chuyện này với cậu, đến công ty tôi rồi nói."
Trong khi bọn họ nói chuyện, chú Lý đã sớm lái xe đi về công ty xây dựng Tiệp Khắc rồi. Do vậy mà chỉ mất vài phút, chiếc Lincoln màu bạc đã ở bãi đõ xe dưới lòng đất của công ty.
Thời điểm Bùi Dịch xuống xe liền gọi điện thoại cho Tô Thi Thi.
"Em vừa rồi thể hiện rất tốt. Anh sẽ cho thư ký Vương mua bình xịt phòng sói cho em, lần sau không cần khách khí."
Đầu bên kia điện thoại, Tô Thi Thi nghe được Bùi Dịch nói như thế, mặt trực tiếp đen: "Anh đến xem em bị kẻ khác đùa giỡn mà không ra tay giúp đỡ, anh có còn là chồng em không..."
"Đô đô..."
Bùi tiên sinh cực kỳ không có tiền đồ cúp điện thoại.
"Đắc ý vênh váo quá ha?" Tần Phong ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa nói.
Bùi Dịch lành lạnh lườm anh ta. Tần Phong khẽ run rẩy, trực tiếp vào thang máy chuyên dụng.
"Tôi cảm thấy chúng ta cần phải thảo luận chuyện công trình đấu thầu thôn Thành Trung thì hơn." Tần Phong theo kịp Bùi Dịch, nghiêm trang nói.
Chỉ là khi hai người vừa ra khỏi thang máy, thư ký Vương liền chạy tới đón chào.
"Bùi tổng, Trạm tiểu thư tìm ngài."
"Trạm Dẫn Lan?" Tần Phong mắt nhất thời sáng lên, quay đầu liếc mắt nhìn Bùi Dịch. "Sớm như thế đã tới tìm cậu, xem ra ngày hôm qua các người ở chung không phải cực kỳ mãn ý rồi ha?"
Bùi Dịch nhàn nhạt lườm anh ta, nói với thư ký Vương nói: "Đưa Trạm tiểu thư tới văn phòng của tôi."
Bùi Dịch nói xong liền hướng văn phòng đi đến, vừa đi vừa nói với Tần Phong: "Tôi nghĩ muốn Thi Thi cùng bạn thân của cô ấy chia sẻ đôi chút."
"Cái gì?" Tần Phong sửng sốt, lập tức nhảy dựng lên chửi bậy một tiếng, chạy theo Bùi Dịch. "Bùi Dịch, cậu đừng có dạy hư Ngọc nhà tôi, tôi rất không dễ dàng mới có thể từng bước theo đuổi cô ấy, cậu lại cho Thi Thi nhà cậu dạy hư cô ấy là hại tôi đó!"
Tần Phong cứ như vậy lải nhải, mãi đến lúc Trạm Dẫn Lan bước vào, Tần Phong còn đang năn nỉ Bùi Dịch đổi chủ ý.
"Tần Phong? Bùi Dịch, các anh..." Trạm Dẫn Lan nhìn đến tư thế của Bùi Dịch và Tần Phong khi đó, cả kinh trợn mắt há miệng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc