Chồng Trước Có Độc - Chương 11

Tác giả: Khu Khu Nhất Nhật

Một Ngày Mới
Một tháng sau vào một buổi tối nào đó, đột nhiên Bạch Ngôn Sơ trở về, đi vào phòng ngủ cứ thế đè Du Du ở trên giường
Bởi vì là lần đầu tiên, Du Du hoàn toàn không biết mình cần phải phối hợp như thế nào đối với người đàn ông đang muốn phát tiết này. Cô chỉ nhớ là rất đau. Thời điểm anh đi vào cô đau đến muốn rơi lệ, cả người phát run không dứt. Anh như đang bộc bạch tất cả mọi oán hận cùng bất mãn, điên cuồng ra vào ở trên người cô, căn bản không màng đến sống ૮ɦếƭ của cô
Đây là lần đầu tiên của cô, lại bị chồng của cô thô lỗ cưỡng đoạt.
Không có tình yêu mà chỉ chiếm đoạt, khác nào bị cường bạo? Đêm đó sau khi anh đưa lưng về phía cô ngủ, cô khóc nức nở đến lúc trời sáng.
Ngày hôm sau khi tỉnh dậy, anh vẫn là người chồng lạnh lùng cao ngạo. Du Du biết, anh chỉ là cần giải quyết nhu cầu sinh lý của mình mà thôi, anh chỉ coi cô như công cụ phát tiết. Có lẽ, anh muốn thông qua việc giày vò thân thể của cô để biểu đạt việc anh không cam lòng.
Anh là vì gia tộc của mình mới cưới cô, cho nên sự oán hận của anh làm sao có thể nuốt trôi được?
Nhưng, cô vẫn nghĩ muốn níu kéo anh cả đời. Chỉ cần mỗi ngày có thể thấy anh, cô liền thỏa mãn. Cho đến khi cô nghe nói, anh cùng mối tình đầu của anh Giang Tâm Di vẫn qua lại với nhau
Khi cô tận mắt nhìn thấy anh cùng người phụ nữ kia ở trước cửa nhà hàng Tây thì cô mới hai mắt đẫm lệ tim như bị đao cắt.
Cơn ác mộng bắt đầu ngay tại lúc đó. Về sau, quản gia Niên thúc lặng lẽ nói cho cô biết, Bạch Ngôn Sơ rất có thể đã có con cùng với người phụ nữ kia, bởi vì anh cứ một tuần lễ lại đưa cô ta đến bệnh viện khoa phụ sản hai lần để làm kiểm tra.
Du Du hận đến muốn ngất. Lần lượt tìm Bạch Ngôn Sơ chất vấn, anh đều nói là " Không liên quan đến cô." Cô mỗi lần giận đến mức muốn tìm đến cái ૮ɦếƭ, anh đều làm như không thấy, nhiều nhất là than thở một cái.
Nhưng điểm ૮ɦếƭ người nhất chính là, Giang tiện nhân kia còn chạy đến cửa uy Hi*p cô!
Đây chính là kiếp trước tràn ngập máu và nước mắt của cô. Nhớ lại, cả người Du Du phát run, thất thần đứng ở cửa.
Bạch Ngôn Sơ cắt đứt suy nghĩ của cô: "Em không phải đi làm sao? Nhanh lên một chút, tôi đưa em đi."
Du Du hoàn hồn lại, lạnh lùng nói: "Không cần."
Anh giơ tay lên để cho cô nhìn lên kim chỉ giờ trên đồng hồ: "Em xem một chút mấy giờ rồi? Ngày đầu tiên đi làm liền trễ, em thật đúng là không đáng tin cậy."
Tám giờ đúng! Du Du trừng lớn mắt.
"Nhanh đi trang điểm một chút! Quần áo anh đã gọi chị Tiên chuẩn bị cho em, trứng chiên cùng sữa tươi đã đặt ở trên bàn! Em nhanh lên một chút ăn xong tôi đưa em đi còn kịp đến lúc chín giờ!"
Du Du tức giận dậm chân: "Còn không phải là tại anh tên khốn này tối hôm qua. . . . . ." Đi xuống cô không muốn nói nữa, chỉ cảm thấy mặt đỏ tới mang tai.
Bạch Ngôn Sơ cười cười: "Được rồi. Tối hôm qua là tôi không đúng."
Thật là mặt dày vô sỉ! Du Du cười lạnh: "Không cần quan tâm, coi như tối hôm qua là bản tiểu thư chơi anh đi." Sau đó lại cố ý đưa tay nói, "Ra giá đi? Tôi đi viết chi phiếu!"
Cô sẽ xem anh giận đến tím mặt.
Bạch Ngôn Sơ sững sờ một lúc, nhưng vẫn mỉm cười: "Vậy tôi không ngại chờ tới lần sau tính luôn một thể!"
"Tên biến thái!" Du Du hận đến nỗi đạp lên bắp đùi của anh. Mày kiếm cau lại, anh nói, "Đừng làm rộn, phải đi làm rồi."
"Anh cẩn thận một chút cho tôi!" Du Du hung hăng nói, hất đầu đi xuống cầu thang.
=== ====== ====== ====== ===
May mà vẫn kịp chạy tới công ty lúc chín giờ. Đi vào Vương quản lý liền mỉm cười với cô: "Chào, Đường Du Du!" Sau đó lại phất tay với sáu nam nữ ở bên kia hô, "Mọi người! Đây chính là đồng nghiệp mới của chúng ta, Đường Du Du! Về sau mọi người chính là một đội, phải hợp tác vui vẻ biết không?"
" Đường Du Du? Tên rất quen thuộc!"
"Là con gái của Đường Hạc Lễ sao?"
"Thật sự là đại tiểu thư của Đường gia ư?"
Mấy người nam nữ trẻ tuổi ồn ào bàn tán. Du Du có chút ngượng ngùng, nhìn Vương quản lý.
Vương quản lý ho khan một cái, nói: "Các vị! Cô ấy là Đường tiểu thư không sai, nhưng bây giờ cô ấy lấy thân phận đồng nghiệp mới của chúng ta làm việc ở đây, mọi người về sau phải nhớ kỹ cô ấy là Đường Du Du, không phải là đại tiểu thư của Đường gia."
Du Du tươi cười rạng rỡ nói: "Các vị đồng nghiệp! Tôi là người mới, còn nhiều thiếu sót mong mọi người chỉ giáo! Con người của tôi thật ra thì rất dễ chung sống, có cái gì chưa được mọi người cứ nói ra, cám ơn!"
Một cô gái tóc quăn bước lên trước tự giới thiệu mình: "Chào cô! Tôi tên là Cathy, rất hân hạnh được biết cô!"
"Tôi tên là Amine! Cũng có thể gọi tôi là Hà Mễ!" Một người đàn ông đẹp trai đeo mắt kính cười nói.
"Tôi tên là A Moon! Hoan nghênh gia nhập với chúng tôi!" Một cô gái mập hài hước cũng chào hỏi.
Vương quản lý vỗ vỗ bả vai của cô nói: "Đội của chúng ta mọi người đều rất tốt. Không hiểu việc gì cứ hỏi bọn họ, cố gắng lên!" Sau đó liền xoay người đi ra ngoài.
Ngày thứ nhất công việc mặc dù bận rộn nhưng cũng rất phong phú. Lần đầu tiên Du Du được trải nghiệm qua sự vui vẻ trong công việc, mỗi phút mỗi giây đều là phong phú và phong phú, cả người tràn đầy năng lượng, không mệt mỏi. Mà mỗi người trong phòng làm việc cũng rất tốt, cũng sẽ kịp thời trợ giúp cho cô
Bận đến lúc tan tầm, vừa nhìn đã là sáu giờ rồi.
Thật không dễ dàng! Cô hoan hô ở trong đáy lòng. Ngày thứ nhất cô chính thức đi làm thì làm đến sáu giờ, hơn nữa giữa chừng cũng không có kêu mệt.
Đáng để ăn mừng. Cô nói trong lòng. Sau đó lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho cha.
"Như thế nào? Tiểu công chúa của ta? Mệt mỏi không?" Đường Hạc Lễ dịu dàng hỏi.
Du Du làm nũng nói: "Quốc vương bệ hạ, con đói rồi! Nhưng không mệt!"
"Vậy nhanh lên tới chỗ của cha ăn cơm! Cha nói bọn họ làm đồ ăn ngon cho con."
Du Du nói: "Không cần đâu, tự con đi ăn là được. Cha, cha phải chú ý thân thể!"
Cùng cha nói xong, cô lại gọi một cuộc điện thoại cho Kha Triết Nam.
Tên kia bây giờ còn đang làm việc sao?
"A lô? Cậu đang làm gì đó?" Khi bên kia bắt máy cô thấy đầu dây bên kia rất ồn ào.
Tiểu Nam ở bên kia nói: "Tớ đang chuẩn bị công việc ở hậu trường của một cuộc triển lãm! Tám giờ tối nay bắt đầu!"
Du Du nói: "Cậu lại bận rộn? Được cái, điều đó chứng minh danh tiếng của cậu càng lúc càng lớn rồi!"
"Ai, tháng sau có thể tớ lại phải đi Paris một chuyến, bên kia có một cuộc triển lãm."
"Thật sao? Tớ cũng muốn đi, nhưng tớ không đi được, bởi vì bây giờ tớ đã đi làm!"
Kha Triết Nam vội vàng hỏi: "Đúng rồi, ngày đầu tiên đi làm cảm giác như thế nào?"
"Rất tốt! Vô cùng tốt! Tiểu Nam tớ thật sự phải cám ơn cậu! Không có cậu nào có tớ hôm nay đây?" Du Du hưng phấn nói
Có thể kết bạn với người bạn thành tâm thành ý như vậy, thật đúng là tam sinh hữu hạnh của cô.
"Cám ơn tớ làm cái gì? Cậu không phải là chị của tớ sao?" Hắn ở bên kia cười cười.
"Ừ, cái người em trai này thật là tốt! Về sau ai dám khi dễ cậu, tớ sẽ đứng ra bảo vệ cậu!"
Kha Triết Nam nói: "Tớ đi làm việc, cúp máy đây. Bye bye!"
Bữa tối hôm nay, xem ra phải ăn một mình rồi. Cô hít vào một hơi, cất xong đồ đi ra ngoài. Đi tới bên ngoài phòng làm việc, cô chào tạm biệt mấy đồng nghiệp: "Bye bye! Đi trước!"
"Nghỉ ngơi sớm một chút! Bye bye!" Mấy người đồng nghiệp cười với cô nói.
Ra đến cửa công ty, mới phát hiện bụng của mình đang kêu rột rột. Cô thật sự rất muốn ăn no nê rồi mới lái xe trở về.
Lái xe chạy ra khỏi cao ốc, nhìn xung quanh một lượt, tự hỏi mình nên ăn cái gì?
Từ trước đến giờ cô toàn ăn sơn hào hải vị, nhìn các loại bảng hiệu của quán ăn vặt đầy rẫy trên đường có chút hoa mắt chóng mặt. Làm người Hương thành đã lâu như vậy, cô lại có thể chưa từng thử qua quán ăn vặt ven đường lấy một lần!
Từ nhỏ đến lớn, mọi người trong nhà đều không cho cô cùng bạn học đi ra ngoài mua đồ ăn vặt, nói là không sạch sẽ. Nhà người có tiền cũng có nhiều điều tiếc nuối mà nhà bình thường không nhận thức được, tỷ như không thể ăn những thứ kia.
Cô muốn ăn cái gì đây? Ngưu nhục phấn (một món ăn của Trung Quốc) hay curry trứng cá?
Đang lúc này, đối diện truyền tới một tiếng la: "Bánh trứng gà non đây! Bánh trứng gà non mới ra lò đây! Mười đồng một phần!"
Trong bụng lại âm thầm kêu lên. Cô nhìn thấy bên phố đối diện có một bà cụ đang bán bánh trứng gà non, đang chăm chỉ kêu người đi đường đi mua bánh.
Mùi thơm hấp dẫn Du Du, thúc giục cô đi tới, nói lớn: "Bà, con muốn một cái."
Bà cụ tầm sáu bảy mươi tuổi cười híp mắt gật đầu một cái, gắp lên cho cô một bánh trứng gà non. Du Du đưa tay vào trong túi xách lấy ví tiền ra, lấy cho bà 10 đồng.
Nói thật ra, cô rất ít khi dùng tiền. Bởi vì khi xuất ngoại đều dùng thẻ tín dụng
Bà thõa mãn nhận lấy tiền: "Cám ơn mỹ nữ!"
Bánh trứng gà non nóng hổi ở trên tay, làm cho Du Du hận không thể cắn một cái. Nhưng, điều này hình như không phù hợp với hình tượng của cô? Mẹ của cô từ nhỏ đã dạy cô: không được ăn cái gì ở trên đường, lúc ăn không được nói, lúc ăn không được phát ra âm thanh. . . . . .
Nhưng bây giờ cô không muốn quản nhiều như vậy. Há mồm cắn một miệng lớn.
Thật là thơm, hơn nữa rất mềm dẻo. Giữa hàm răng tất cả đều là hương vị ngọt ngào của trứng gà và bột mì.
Thật thỏa mãn. Du Du vui sướng trong lòng.
Đang lúc này, cô nghe được một giọng nói quen thuộc của một người phụ nữ trung niên truyền đến từ sau lưng: "Vậy tôi đi trước!"
Sau đó là giọng nói của một người đàn ông : "Bạch phu nhân, thắt lưng của bà thật sự phải chú ý! Đừng nên đến chỗ có gió nhiều, khi nào đau thì hãy gọi cho tôi!"
Chẳng lẽ là?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc