Chồng À Anh Thật Quái Gở! - Chương 18

Tác giả: Nara Ngư

Lời Nhắc Nhở Của Giáo Sư Tiếu
Tiếu Đồng lạnh lùng nhìn Phạm Thành, nhìn đến Phạm Thành cả người đều không được tự nhiên, nhưng hắn vẫn ngậm miệng một chữ cũng đều không muốn nói.
Hắn là đang trả thù Phạm Thành dám tự mình đi tìm Văn Mân, tên này khẳng định là đã nhìn ra tâm tư của hắn đối với nhóc con rồi, biết hắn cự tuyệt ai cũng không thể cự tuyệt nhóc con, cho nên mới tính kế ở sau lưng hắn.
Văn Mân liếc mắt bên trái nhìn người đàn ông vẫn cố chấp ngậm chặt miệng không chịu nói, lại ngoảnh đầu nhìn vẻ mặt chờ đợi của Phạm Thành, cuối cùng bất đắc dĩ ở trong lòng thở dài một hơi.
“Đội trưởng Phạm, người bị hại từ 18 – 24 tuổi, cao 155cm, sơ với bạn cùng lứa tuổi nhỏ hơn nhiều, là nữ, xác bị thiêu cháy, đầu từng bị va chạm mạnh, đây cũng là nguyên nhân chí mạng gây tử vong.”
Văn Mân cúi đầu cận thận nhớ lại những lời lúc trước Tiếu Đồng khoe khoang ở trước mặt cô. “Ừhm ~~ bắp chân của người bị hại từng phát sinh va chạm mãnh liệt với mặt đất, có thể là khi còn sống từ trên cao té xuống mà thành.”
Tiếu Đồng thấy Văn Mân cư nhiên đem những chuyện lúc trước mình nói cho cô biết đều nói hết với Phạm Thành, không khỏi có chút nhỏ mọn, quay lưng lại không nhìn Văn Mân, còn cố ý lấy đi chén trà trước mặt cô, không để cho cô uống.
“Từ trên cao té xuống!” Phạm Thành nhẹ giọng lặp lại những lời này, trong đầu cũng tự động hiện lên tình trạng địa hình ở khu vực công trường, ông nhớ rõ khu vực đó không có chỗ cao như vậy, điều này chứng tỏ người ૮ɦếƭ là té xuống ở một nơi khác, đầu bị thương, chẳng lẽ là lúc ngã xuống chạm đất đầu tiên?
Tiếu Đồng thấy Phạm Thành từ lúc nghe được thông tin tình báo, cau chặt mày im lặng hồi lâu không thấy nói gì, cảm thấy không thể kiên nhẫn.
“Thật là ngốc, ở công trường không tìm thấy, chứng tỏ đó không phải là địa điểm gây án, hung thủ nhất định là đem giết nạn nhân từ trước, sau đó mới di chuyển xác ૮ɦếƭ đem chôn ở nơi này. Nạn nhân dù nhỏ gầy cũng đến 155cm, tôi cũng không tin có mang theo một cái túi lớn như vậy mà trên đường cũng không bị người chú ý.”
Bị Tiếu Đồng châm chọc như vậy, Phạm Thành nhất thời có cảm giác bị dội một gáo nước lạnh, ông như thế nào không sớm chú ý điểm này đây? Nhưng nghĩ lại, ông lại cảm thấy có chỗ không đúng.
“Không đúng a, giáo sư Tiếu, vạn nhất hung thủ đem xác người bị hại đặt ở cốp sau xe hơi chở tới đây, như vậy không phải là sẽ không làm người khác chú ý sao.”
“Nói ông ngốc, ông còn không chịu thừa nhận, xem thời gian từ lúc tử vong đến khi các ông phát hiện xác ૮ɦếƭ, mấy ngày đó thời tiết đều rất tốt, một giọt mưa cũng không có, hơn nữa gió cũng không lớn, công trường bên kia nơi nơi đều là bùn đất, nếu có xe đi qua, lúc thăm dò hiện trường sao các ông lại không phát hiện vết xe.”
“Dù ông có nói lúc ấy công trường đang có nghi thức đặt móng, xe ra vào rất nhiều, không có cách nào xác định dấu xe nào là của hung thủ để lại, nhưng là hung thủ đi giấu xác, hắn có thể chọn con đường bình thường để ra vào sao.”
“Chắc chắn là càng bí mật càng tốt, điều tra hiện trường của nhân viên pháp y sẽ không bỏ lỡ mấy điểm đáng nghi này, xung quanh hiện trường hẳn đã tìm kiếm hết, nếu không có phát hiện, vậy chứng minh hung thủ không phải dùng xe để vận chuyển xác ૮ɦếƭ.”
Nghe đến đây, một cảnh sát có kinh nghiệm lâu năm như Phạm Thành sao lại không rõ, không dùng xe, chỉ mang theo một cái xác ૮ɦếƭ, vậy cũng chỉ có thể có khả năng, chính là hung thủ là người sống ở gần đó, nếu không hắn làm sao đủ sức đem thi thể vận chuyển đến nơi này.
Còn có, không dùng xe mà có thể đem thi thể vác đến nơi này, chứng minh hung thủ có sức lực tương đối lớn, như vậy có thể đưa ra kết luận rằng hung thủ là nam giới.
Như vậy, bọn họ có thể trực tiếp khoanh vùng phạm vi điều tra các đối tượng như mô tả ở khu vực mấy thôn làng và thị trấn phụ cận rồi.
Cái Gì Cũng Nghe Theo Anh
Phạm Thành chân trước vừa mới đi, Tiếu Đồng cũng lập tức đứng dậy lôi kéo tay Văn Mân, chân sau rời khỏi đại đội cảnh sát, hơn nữa lần này, hắn không để cho Văn Mân lái xe, mà mình trực tiếp ngồi vào ghế lái.
Văn Mân một bên thắt dây an toàn, một bên nghiêng đầu nhìn vẻ mặt đầy H**g phấn của Tiếu Đồng.
“Anh muốn đi chỗ nào a? Chúng ta hôm nay trừ việc tới gặp đội trưởng Phạm, thật không có công việc khác đi?”
“Hắc hắc, em không muốn đi nhìn xem hung thủ là cái dạng gì sao?”
Văn Mân nghe xong lời này, nắm tay cầm dây an toàn trở nên căng thẳng, sau đó xoay người vội vàng nắm lấy cánh tay Tiếu Đồng cự tuyệt: “Không cần, không muốn, tôi không muốn xem hung thủ là cái dạng gì, anh độc miệng nhưu vậy, lỡ như K**h th**h tới hung thủ, hắn muốn giết chúng ta thì phải làm sao bây giờ? Anh chỉ là một thư sinh yếu ớt, làm sao có thể là đối thủ của hắn.”
“Tôi không phải đối thủ của hắn? Em dám khinh thường tôi! Không được, em phải đi cùng, không muốn cũng phải đi, tôi dù sao cũng phải chứng mình cho em thấy thân thủ của tôi không tệ.”
Lúc đầu Tiếu Đồng thấy Văn Mân nhất định cự tuyệt như vậy, còn do dự hay là không đi đến hiện trường nữa, dù sao việc nhìn thấy hung thủ đối với Văn Mân cũng quá sức chịu đựng, nhưng vừa nghe xong lời này, trong nháy mắt liền bỏ qua ý định quay về nhà, đàn ông cái gì cũng có thể không cần, chính là hình tượng cao lớn trước mặt phụ nữ là không thể vứt đi, hắn phải để cho Văn Mân biết hắn là một đại nam nhân cường tráng có đủ sức bảo vệ cô.
“Tiếu Đồng ~~ bất quá tôi nhìn nhận anh rồi không được sao? Chúng ta về nhà, tôi sẽ làm nhiều món ngon cho anh, hôm qua không phải anh nói muốn ăn bánh ngọt pho mát sao? Tôi sẽ cho anh thêm rất nhiều pho mát được không?”
“…Không được.” Tiếu Đồng nuốt một ngụm nước bọt, chỉ do dự một lát rỗi vẫn quyết định cự tuyệt.
“Tiếu Đồng ~~ anh ở trong lòng tôi là giỏi nhất, chúng ta không đi xem náo nhiệt, quay về xem tin tức cũng giống vậy thôi, chỉ cần bây giờ anh quay về nhà, tôi cái gì cũng nghe theo anh, được không?”
“…..Cái gì cũng nghe theo tôi?” Lần này thời gian do dự rõ ràng dài hơn so với lần trước không ít.
“Phải, cái gì cũng nghe theo anh, chúng ta về nhà đi có được không, Tiếu Đồng.”
Văn Mân thật sự sợ nhìn thấy hùng thủ *** hùng ác này, cô đối với hình dáng của hung thủ một chút hiếu kỳ cũng không có, quan trọng nhất là, cô sợ Tiếu Đồng thích thể hiện, không phải dùng lời nói K**h th**h đến hung thủ để chứng minh thân thủ của mình tốt, mà còn tự tiện xông lên thay cảnh sát đi bắt hung thủ, vạn nhất xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cuối cùng người đau lòng còn không phải là cô.
“Thật sự cái gì cũng nghe theo tôi? Bất cứ chuyện gì?”
Văn Mân thấy ánh mắt thâm sâu khó lường của Tiếu Đồng nhìn về phía mình thì trong mắt cô tràn đầy hoang mang, trực giác nói cho cô biết trong lòng hắn nhất định có quỷ, nhưng cô một khi gật đầu tuyệt đối không nuốt lời.
“Ách…Anh có thể nói cho tôi biết muốn tôi đáp ứng anh cái gì không?”
“Chính em nói là cái gì cũng nghe theo tôi, hiện tại lại hỏi tôi em phải đáp ứng cái gì, rõ ràng không dủ thành ý, quên đi, tôi vẫn là đưa em đi xem hung thủ *** vậy.”
“Đừng, đừng, đừng, tôi đáp ứng anh còn không được sao? Tôi cái gì cũng đáp ứng anh, chúng ta mau về nhà đi.”
Lời vừa nói ra, Tiếu Đồng vốn gương mặt còn rất nghiêm túc liền lộ ra nụ cười sáng lạn.
“Em sớm đáp ứng là tốt rồi, em xem, đi một đoạn đường xa như vậy đều phí công rồi, thật lãng phí xăng dầu nha, tiết kiệm năng lượng chính bảo vệ trái đất, nhóc, em phải nhớ, tương lai trái đất mà bị phá hủy, em cũng có lỗi đó…”
Khách Không Mời Mà Tới
Dọc theo đường về, Văn Mân đều nghe Tiếu Đồng lải nhải đủ thứ, cho đến khi vào tới bãi đỗ xe, cái miệng Tra t** Văn Mân muốn nổi điên rốt cuộc cũng chịu ngừng lại.
Văn Mân đau đầu nhìn kỹ lại người đàn ông bên cạnh, lúc này vẻ mặt của hắn thật giống như anh bạn nhỏ sắp được đi du xuân, cực kỳ phấn khích.
Kiếp trước sao cô lại không phát hiện, hắn hoạt bát như vậy thật ra là một đức hạnh đây? Dùng hình ảnh thỏ nhảy đi để hình dung hắn, như vậy là vũ nhục cái vui vẻ, nhiệt tình của con thỏ rồi.
Nhưng nghĩ lại, Văn Mân cảm thấy kỳ thực ở kiếp trước cô cũng từng thấy qua một mặt này của Tiếu Đồng, đó là khi hai người bọn họ vừa mới kết hôn, gia đình hai bên kêu bọn họ hai người cùng đi dạo phố, lúc ấy hắn cũng là một bộ dáng đầy H**g phấn như vậy đi dạo bên cạnh cô.
Khi đến một ngã rẽ, chứng kiến gã đàn ông bỉ ổi Tề Tuyền đang cùng một người phụ nữ xinh đẹp có gương mặt trang điểm khá đậm thân mật to nhỏ, cũng không biết là xuất phát từ tâm trạng gì, cô liền kéo hắn qua bên cạnh hôn lên, kết thúc nụ hôn, vẻ mặt Tiếu Đồng trở nên ngây ngốc nhưng ngay sau đó liền mừng rỡ như điên.
Chẳng qua là lúc đó cô lại tập trung tình thần trên người kẻ tiện nam kia, nên chỉ thản nhiên nhìn thoáng qua vẻ mặt của Tiếu Đồng sau đó thân mật kéo tay hắn cố ý đi ngang qua Tề Tuyền.
Vừa rời khỏi phạm vi tầm mắt của Tề Tuyền, cô liền dứt khoát buông tay hắn, chui vào một chiếc taxi bên cạnh rồi kêu tài xế chạy thẳng về nhà, hoàn toàn không quan tâm đến người chồng đã bị cô vô duyên vô cớ bỏ lại đó có tâm trạng gì.
Bởi vì mải rơi vào hồi ức, cho đến khí Tiếu Đồng đưa tay giữ lại tay mình, Văn Mân mới phát hiện bọn họ thế nhưng đã vào đến thang máy.
Cô ngẩng đầu nhìn vẻ mặt của Tiếu Đồng, cũng không biết trong lòng hắn đang có mưu ma chước quỷ gì, trên gương mặt vốn tràn đầy nét cười rạng rỡ đã có chút cười ngây ngốc.
Cả đoạn đường đi, hắn còn không cúi đầu liếc nhìn cô một cái, hắn nghĩ rằng vì hắn cao hơn nên dù có nhìn trộm cũng sẽ không bị cô phát hiện.
Chỉ là Tiếu Đồng hoàn toàn không chú ý tới bọn họ đi vào thang máy này bốn mặt đều là inox sáng bóng, lúc này bóng dáng của bọn họ hiện lên rất rõ ràng trên cửa thang máy.
Cho nên mỗi một hành động mờ ám của Tiếu Đồng đều không lọt khỏi tầm mắt của Văn Mân.
Văn Mân cố nén cười, chính là muốn chờ xem một chút hắn còn có thể làm ra động tác mờ ám nào khác.
Nhưng lúc cửa thang máy vừa mở ra, tâm trạng vui vẻ vì được xem kịch của Văn Mân lập tức biến mất không còn dấu vết.
“Tề Tuyền! Anh tới đây làm gì? Nơi này không chào đón anh.”
Tề Tuyền nghe thấy xoay người nhìn xem hướng thang máy, lúc nhìn thấy Văn Mân, trên mặt hắn hiện lên một tia mừng rỡ, nhưng khi nhìn thấy Tiếu Đồng đang đứng bên cạnh thì nét mặt còn chưa kịp nở nụ cười lập tức biến mất.
Hắn cho rằng lần này tới đây cuối cùng cũng có thể gặp riêng một mình Văn Mân rồi, không nghĩ tới cái người quái gở kia cũng ở đây.
Nhìn thấy Tề Tuyền, trên mặt Tiếu Đồng cũng thu lại nét cười, hắn nhíu chặt mày, bình tĩnh nhìn thẳng vị khách không được hoan nghênh trước mặt này lại không mời mà tới.
Ánh mắt lạnh lùng dừng lại ở trên người Tề Tuyền khiến cả người hắn không được tự nhiên, hắn có cảm giác giống như là đang có người cầm dao phẫu thuật, dùng lưỡi dao sắc bén dọc theo làn gia của hắn mà hành xử.
Quấy Rối

“Tiểu Mân, em nghe anh giải thích, anh thật sự không làm chuyện gì có lỗi với em, lần trước anh sỡ dĩ rời đi, chính là hy vọng có thể cho em đủ thời gian lấy lại bình tĩnh, anh nghĩ bằng tình cảm của chúng ta lâu như vậy, em nhất định sẽ tin tưởng anh.”
Văn Mân nhìn thấy người đàn ông trước mặt hèn mọn khẩn cầu cô tha thứ, trong lòng không nhịn được cảm giác chán ghét.
“Tề Tuyền, tôi và anh không có gì để nói, anh có hay không ở sau lưng tôi có quan hệ với người phụ nữ khác, trong lòng anh tự biết, làm phiền anh sau này không cần đến quấy rầy tôi, nếu lần sau còn tới nữa, tôi sẽ trực tiếp gọi cảnh sát xử lý, nếu anh còn thức thời, hiện tại liền cút.”
“Em…Tiểu Mân, em bây giờ còn đang giận dỗi, anh sẽ không so đo với em, anh chỉ hy vọng em nhớ lại tình cảm của chúng ta lúc trước, giúp anh một lần nữa, anh bị người ta hãm hại vô duyên vô cớ bảo lãnh cho người khác vay nặng lãi, thật sự là thiếu chút nữa bị hủy dung rồi, chỉ cần em giúp anh, anh đáp ứng em, sau này sẽ không bao giờ…đến đây gây rắc rối cho em nữa, anh có tiền sẽ trả lại em ngay, được không?”
Nhận thấy cầu hòa không được, Tề Tuyền chỉ có thể đem toàn bộ tình hình thực tế nói ra, hy vọng Văn Mân có thể nể tình quan hệ trước đây của bọn họ mà giúp hắn việc này.
Bề ngoài của Tề Tuyền rất đẹp mắt, lúc này mắt ứa lệ, vẻ mặt thê thảm, tin tưởng ai nhìn thấy cũng sẽ mềm lòng.
Nhưng Văn Mân không phải là những người đó, cô nhìn bộ dạng của tề Tuyền lúc này, lại liên tưởng đến chính mình, cũng từng như vậy cầu xin hắn đừng ở bên ngoài ăn chơi đàng điếm, cầu xin hắn chung thủy với mình, nhưng hắn đã nói thế nào.
Ngay lúc đó, hắn nâng ly R*ợ*u đang cầm trên tay hắt thẳng lên người cô, dùng giọng điệu khinh thường nói: “Chung thủy? Cô ở sau lưng chồng mình cùng người đàn ông khác yêu đương vụng trộm, còn dám nói hai chữ này, cô lại không thể sinh con, nếu tôi giữ cô, chẳng lẽ để cho Tề gia đoạn tử tuyệt tôn sao.”
Nhớ tới chuyện cũ, Văn Mân chỉ cảm thấy trong lòng rét lạnh, năm đó bởi vì cô làm sai trước đó, quả thật không có cách nào phản bác, nhưng đời này, cô không làm gì sai, cũng sẽ không cho phép mình phạm phải sai lầm lần nữa. Đối với Tề Tuyền này, cô một chút cũng không muốn lại cùng hắn có liên quan.
“Tề Tuyền…”
“Tề tiên sinh, cậu có tư cách gì nói hai chữ so đo, cậu với nhóc đã sớm chia tay rồi, hiện tại cô ấy là bạn gái của tôi, chuyện của cô ấy sẽ do tôi làm chủ, cậu muốn cầu xin, hẳn là nên cầu xin tôi mới phải?”
Lúc Văn Mân nói chuyện, Tiếu Đồng vốn vẫn đứng một bên không lên tiếng lúc này đột nhiên mở miệng, trên mặt còn mang theo nụ cười thoáng hiện ý tứ hàm xúc khó hiểu.
“Anh…” Nghe Tiếu Đồng mở miệng nói chuyện, Tề Tuyền chợt phản ứng kịp, đây không phải có sẵn cái cớ để hắn đòi tiền sao? Vì thế biểu cảm trên mặt liền thay đổi, vẻ mặt hèn mọn vừa rồi thoáng cái đã chuyển biến 360 độ.
“Chia tay!? Chúng tôi khi nào thì chia tay? Anh mới là kẻ thứ ba, ςướק đoạt bạn gái của tôi, chẳng lẽ không nên đền bù một chút tổn thất tinh thần sao? Tôi nhớ rõ trên mạng đã thấy qua tin tức của anh, nếu anh không đáp ứng, tôi sẽ lên mạng tố cáo anh, nói anh giành bạn gái của tôi?”
Quả thật, Tề Tuyền đã cận thận tra qua tư liệu của Tiếu Đồng. Hắn ngày đó nghe Văn Mân gọi tên Tiếu Đồng, sau lại bị Tiếu Đồng nhục nhã một phen như vậy, trở về càng nghĩ càng thấy không cam lòng, vì thế lên mạng tra xét một chút, thật là không tra không biết, không nghĩ tới Tiếu Đồng thế mà lại có lai lịch lớn như vây.
Người nổi tiếng đều sợ xì căng đan, hắn cũng không tin hắn đã nói đến như vậy mà bọn họ còn không đưa tiền cho hắn.
Thật Có Bản Lĩnh
Nhìn người đàn ông trước mặt giống như một thằng hề, chân mày Văn Mân nhíu càng chặt, kiếp trước tề Tuyền chưa từng vì vấn đề tiền bạc mà cầu xin mình, cho nên căn bản cô cũng không thấy được bộ dáng hắn làm trò xấu xa như vậy. Kiếp này, làm lại tất cả, cô thế nhưng còn có thể biết được một bộ mặt vô sỉ không chịu nổi của gã đàn ông này.
“Nhóc, em vừa rồi lo lắng tôi cùng hung thủ tranh chấp sẽ chịu thua thiệt, tôi abay giờ cho em thấy tôi có thể hay không chịu thua thiệt.”
Tiếu Đồng bỗng nhiên cúi đầu nói nhỏ bên tai Văn Mân, khiến cô trong nháy mắt mê man, hắn sao tự nhiên lại nhắc đến chuyện này rồi?”
Nhưng lập tức, Văn Mân liền hiểu được Tiếu Đồng nói như vậy là có ý gì.
Chỉ thấy hắn tiến lên từng bước, đứng trước mặt Tề Tuyền, đầu tiên là khóe miệng lộ ra một nụ cười nguy hiểm, ngay sau đó lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai đưa một tay vỗ thẳng lên vai của Tề Tuyền, bởi vì động tác quá nhanh, Văn Mân căn bản là không nhìn thấy động tác sau đó của Tiếu Đồng, lúc nhìn thấy rõ, Tiếu Đồng đã đứng ở sau lưng Tề Tuyền, mà Tề Tuyền mặt đầy mô hôi lạnh từ từ khuỵu xuống.
Qua vài giây, Tề Tuyền lúc này mới chậm rãi ý thức được chuyện gì xảy ra, ba một tiếng cả người té nhào trên mặt đất, lắp bắp kêu đau, đoán chừng là rất đau đớn, đến ngay cả tiếng kêu đau cơ hồ cũng nhỏ đến mức nghe không rõ.
“Cậu muốn lên mạng tố cáo? Được a, tôi đang lo không tìm thấy cơ hội công bố mối quan hệ của tôi và nhóc cho bên ngoài biết, cậu có thể thử xem xem cuối cùng mọi người sẽ phản ứng như thế nào.”
Tiếu Đồng khinh thường liếc mắt nhìn Tề Tuyền đang nằm bò trên mặt đất, sau đó vẻ mặt lạnh nhạt lại đạp thêm một cái lên lưng hắn, lúc này mới bước trở về bên cạnh Văn Mân.
“Nhóc, chúng ta vào nhà, chuyện em đã đáp ứng tôi còn chưa có làm đâu đấy.”
Văn Mân ngốc trệ bị Tiếu Đồng mang vào nhà, cho đến khi bị hắn kéo vào phòng ngủ mới từ nỗi khiếp sợ vừa rồi từ từ hồi phục lại tinh thần.
Cô bật dậy từ trên giường, giơ tay hướng *** Tiếu Đồng trực tiếp đánh một cái.
“Anh có bản lãnh, sao lại không nói sớm? Sớm biết anh lợi hại như vậy, lần trước nên đánh cho cái tên tiện nam kia dậy không nổi, xem hắn còn dám tới đây tìm tôi nữa không, nhưng anh lại cố tình không giúp một tay, còn nói nhiều như vậy, nếu hắn không làm anh chán ghét, căn bản là sẽ không bị anh giáo huấn rồi.”
“Còn không phải vì lo lắng em tình cũ khó quên sao, cho nên tôi mới để lại cho hắn chút mặt mũi, ai biết người phụ nữ như em lại tuyệt tình như vậy. Ai~~~ tôi bắt đầu lo lắng cho cuộc sống về sau của mình rồi, vạn nhất làm chuyện gì có lỗi với em, chẳng phải cũng chịu thê thảm giống cái người đàn ông kia sao.”
Văn Mân bị Tiếu Đồng phản bác lại như vậy, cảm thấy vừa tức vừa buồn cười, tức giận vì hắn lại có thể đem mình đánh đồng với cái tiện nam kia, như vậy thật không tự trọng, nhưng khi nhìn cái bộ dáng nháy mắt ra hiệu của hắn lại thấy thật tức cười.
“Biết là tốt rồi, anh nhớ cho kỹ đấy, em rất tuyệt tình, lại thêm lòng dạ rắn rết, anh ngàn vạn lần đừng làm ra chuyện gì có lỗi với tôi, bằng không tôi thiến anh.” (chị đừng thiến thật nhé, hạnh phúc về sau chị phải làm thế nào cười nham nhở)
Văn Mân sớm đã buông tha toàn bộ phần tình cảm trước đây đối với Tề Tuyền, cũng bởi vì kiếp trước đã nhìn vô cùng thấu đáo rồi, cho nên kiếp này cô mới có thể vân đạm phong khinh* nói ra những lời như vậy, chỉ là trong lời nói ấy cô cũng tha thiết hi vọng, kiếp này cô tuyệt đối sẽ không phản bội Tiếu Đồng, cũng hi vọng Tiếu Đồng sẽ không làm vậy, hai người có thể vui vẻ dắt tay nhau đến hết cuộc đời.”
*Vân đạm phong khinh: Nhàn nhạt như mây trôi, nhẹ nhàng như gió thổi. Ý nói thái độ lạnh nhạt, không quan tâm đến chuyện gì.
“Nhóc, em nói, chỉ cần tôi không đưa em đi tìm hung thủ, lúc về nhà, em cái gì cũng sẽ nghe theo tôi, chúng ta có thể tiếp tục bàn bạc chuyện này không?”
Tiếu Đồng cực kỳ nhạy bén, sau lời phát biểu vừa rồi của Văn Mân rất nhanh xẹt qua những chuyện vừa phát sinh, cảm thấy căn bản cũng chỉ là một đoạn nhạc đệm không đáng nhắc đến, vì vậy hiện tại có thể đem chuyện quay trở về với vấn đề chính rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc