Chọc Tới Chủ Tịch Tổng Tài - Chương 81

Tác giả: Thác Bạt Thụy Thụy

Quan Nghị nhíu mày, cảm thấy chuyện trở nên rất phiền toái. Nên làm sao bây giờ đây? Bám theo Đại Tiểu Thư, từ khi mới bắt đầu biết cô cũng biết cô rất khó dây dưa! Ai!
"Nhân viên lễ tân? Họ nơi nào sẽ biết nhiều như vậy a! Tôi là thư ký của tổng tài! Tôi biết rõ nhất! Tấn Dương hôm nay đi ra ngoài cùng công ty khác nói chuyện hợp tác!"
Một hơi nói xong, giật mình, "nói láo" thật ra thì cũng không có quá khó khăn như tưởng tượng!
Du Ty Kỳ như cũ không tin tưởng lắm, ánh mắt hồ nghi liếc nhìn hắn, chu cái miệng mềm mại nhỏ nhắn, "Vậy sao? Nhưng sao có chuyện trùng hợp như vậy! Em vừa tới, anh ấy lại không ở đây!"
Thật là quá kỳ quái rồi ! Tại sao mỗi một lần cô muốn tìm Tần ca ca, lại không thể gặp!
"Thực sự a! Em ngay cả anh cũng không tin? Khi còn bé, lần đó anh không phải để cho em…!" Quan Nghị hết sức nghĩa khí nói, không tiếc đem chuyện nối khố kể ra.
Ai! Thượng Đế, xin tha thứ hắn!
Du Ty Kỳ cẩn thận theo dõi sắc mặt hắn, khuôn mặt trắng trẻo như trẻ con không lộ bất kỳ sơ hở nào. Nhưng là tại sao, trong lòng cô chính là có chút cảm thấy kỳ quái?
Không được! Cô nhất định phải gặp Tần ca ca! Dù có chuyện gì, cũng phải chờ gặp anh!
Thân mật ôm chầm cánh tay của hắn, lấy lòng nói, "Mặt con nít ca ca! Nếu Tần ca ca đi ra ngoài, em liền ở trong phòng làm việc chờ anh ấy!"
"Anh yên tâm, em tuyệt đối không chạy loạn cũng không lộn xộn đồ!" Vừa tăng thêm một câu, không quên bảo đảm.
Quan Nghị cảm thấy nhức đầu, làm như thế nào đem cô lừa đi đây? Hắn luôn luôn không có cách từ chối mấy người phụ nữ này, hơn nữa đối với Du gia Đại Tiểu Thư càng thêm không có cách. Từ nhỏ đến giờ, đều không có cách ah!
"Kỳ Kỳ!" Hô tên của cô, trầm giọng nói, "Em mới từ Anh quốc bay tới Đài Bắc, không mệt mỏi sao? Anh trước dẫn em đi nghỉ ngơi, sau đó chờ Tấn Dương trở lại, anh liền để cho hắn đi gặp em!"
Thật sự là bất đắc dĩ, thử dò xét tính hỏi thăm, "Như thế nào?"
"Em không mệt a!" Du Ty Kỳ ngây ngốc lắc đầu, khờ dại nói, "Mặt con nít ca ca, em một điểm cũng không mệt mỏi a! Vì gặp Tần ca ca, em một điểm cũng không cảm thấy mệt mỏi!"
Nụ cười của cô, mang theo một ít ngọt ngào.
Quan Nghị giật giật khóe miệng, bất đắc dĩ than thở một tiếng. Trong lòng thầm thì: bây giờ nên làm gì cho phải đây? Làm sao đem cô đánh lừa đi !
Nghĩ tới nghĩ lui, thật sự không nghĩ ra một lý do thỏa đáng, không thể làm gì khác hơn là nghiêm mặt, "Kỳ Kỳ! Em nên nghe lời anh nói! Chẳng lẽ em không biết Tấn Dương ghét nhất cô gái bốc đồng!"
"Vậy sao?" Du Ty Kỳ quệt mồm, biểu tình vô cùng mất mác.
Quan Nghị có chút không nhẫn tâm, an ủi, "Như vậy đi! Anh trước đưa em về nhà Vương mụ! Em trước đi về nghỉ! Sau đó thì sao! Anh sẽ nói cho Tấn Dương biết!"
". . . . . ." Du Ty Kỳ không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là thỏa hiệp, "Vậy cũng tốt!"
Quan Nghị nghe được cô nói như vậy, vội vàng thở phào nhẹ nhõm, dắt tay của cô, cùng với cô đi ra Tần thị cao ốc. Du Ty Kỳ vô cùng nghe lời, không có tranh đi cãi lại.
Hai người đi ở trong đại sảnh, tuấn nam tịnh nữ, chọc cho mấy nhân viên nhìn chăm chú.
Dạ? Trước kia vẫn chưa từng thấy qua tình nhân của đại thư ký, càng không có nghe nói thư ký cùng người phụ nữ nào truyền ra xì căng đan quan hệ. Nguyên lai là bởi vì hắn sớm đã có bạn gái!
"Mặt con nít ca ca! Anh đi đâu vậy à?" Du Ty Kỳ nghiêng đầu, tò mò hỏi nói.
Quan Nghị nhất thời dở khóc dở cười, bội phục cô quá mức ngây thơ, trầm giọng nói, "Đương nhiên là đưa em trở về biệt thự Tần gia a! Nếu không làm sao em về?"
"Anh không phải đang làm việc sao?" Du Ty Kỳ trực giác bật thốt lên.
Thư ký không phải cũng rất bận có rất nhiều việc sao? Mỗi lần cô gọi điện thoại cho Tần ca ca, Tần ca ca luôn là nói bận rộn công việc! Hơn nữa, nếu như hắn đưa cô đi biệt thự, nếu là Tần ca ca trở lại, như vậy ai tới nói cho Tần ca ca, cô tới Đài Loan đây?
Quan Nghị giãn ra chân mày, cười nói, " Kỳ Kỳ so công việc quan trọng hơn! Nếu là làm mất em, mẹ Tần và Tần ca ca của em không đuổi giết anh sao!"
Ai! Tính tính toán toán còn không dừng lại ! Còn có cha cô, lợi hại Du thị tập đoàn tổng tài Hạo Thiên!
"Không cần á!" Du Ty Kỳ chợt dừng bước lại, càng không chịu đi về phía trước, lôi cổ tay của hắn, làm nũng nói, "Mặt con nít ca ca, Siqi cũng không phải là tiểu hài tử! Không cần á!"
Quan Nghị lắc đầu, chấp nhất nói, "Không được! Anh không yên lòng!"
Xác thật là không yên lòng, cô một mình ở Đài Bắc, chưa quen cuộc sống nơi đây đấy!
"Vậy mình làm như vầy đi! Anh gọi taxi cho em, ghi nhớ tên tài xế cùng bàng số xe, sau đó nói địa chỉ, trả tiền xong, cho xe đưa em về là được! Như vậy được không?" Nói cho hết lời, Du Ty Kỳ mừng rỡ kêu lên.
Ai? Cô nghĩ biện pháp thật tốt ai! Biện pháp tốt!
Quan Nghị suy tư , nhìn bộ dáng mong đợi của cô, thật sự là không đành lòng cự tuyệt, đầu hàng nói, "Thua em! Được rồi! Như vậy cũng có thể!"
"Vạn tuế!" Du Ty Kỳ cao hứng tại nguyên chỗ nhảy loạn.
Đi ra Tần thị Cao ốc, sau đó bắt một chiếc tắc xi.
"Tốt lắm! Em lên trước đi!" Quan Nghị vừa nói vừa đưa tay mở cửa xe, đỡ cô lên taxi.
Trở tay đem cửa xe đóng, sau đó đi tới trước xe ,lấy ra danh thi*p đưa ra. Đem danh thi*p, đưa cho tài xế, "Đi đến địa chỉ!"
"Đưa cô ấy đến nơi an toàn!" Móc ra một xấp tiền mặt màu sắc rực rỡ, không chút nghĩ ngợi, kín đáo đưa cho tài xế.
Ngoài ý muốn có một khoản tiền, tài xế cười híp mắt nhận lấy tiền mặt, hướng người đàn ông tây trang thẳng thớm bảo đảm nói, "Tiên sinh yên tâm! Ta nhất định sẽ đem vị tiểu thư này đưa đến đấy an toàn!"
Quan Nghị gật đầu một cái, vừa không nhịn được, đi về phía sau xe chỗ ngồi, gõ cửa sổ xe.
Ngay sau đó, vốn là khép chặt, cửa xe chậm rải được kéo xuống.
Du Ty Kỳ một khuôn mặt nhỏ nhắn, ngồi ở trong xe dặn dò, "Mặt con nít ca ca, anh hiện tại có thể đi về! Không cần lo lắng cho em! Nếu là Tần ca ca trở lại, nhớ nói cho anh ấy đến gặp em nha!"
"Biết!" Quan Nghị trở lời một tiếng.
Ai ai ai! Mở miệng ngậm miệng đều là Tấn Dương cái tiểu tử thúi kia a! Ai! Đáng tiếc cho Đại Tiểu Thư, lần này nhất định phải thương tâm!
Quan Nghị đứng tại chỗ, nhìn tắc xi đi xa dần, hướng phía trước đi tới. Mãi cho đến khi chiếc taxi biến mất tại cua quẹo, lúc này mới hoàn toàn buông lỏng thần kinh, xoay người đi trở về Cao ốc.
Thật sâu thở dài một hơi, "Cuối cùng cũng giải quyết được! Ai! Thật là hao phí thể lực!"
Nói xong, tăng nhanh bước chân đi vào Cao ốc.
Vừa vào thang máy lên tầng cao nhất, muốn đem nhiệm vụ hoàn thành hồi báo cho đại tổng tài. Đưa tay đẩy ra phòng làm việc, dựa vào cửa lớn, lòng vẫn còn sợ hãi.
"Như thế nào? Làm xong?" Tần Tấn Dương ngẩng đầu lên, cau mày hỏi.
Quan Nghị gật đầu một cái, nhức đầu nói, "Cô ấy bây giờ đã trở về chỗ Vương mụ, chỉ là xem ra vị đại tiểu thư kia rất muốn gặp Tần ca ca của mình ! Cậu tốt nhất suy nghĩ biện pháp trước đi!"
"Tôi có biện pháp gì? Mau sớm để cho cô ta trở về Anh quốc đi!" Tần Tấn Dương cúi đầu, liếc nhìn văn kiện, cũng là vô tâm nữa bận tâm.
Quan Nghị nghiêng đầu ngắm nhìn Đồng Thiên Ái, lại quay đầu lại nhìn về Tần Tấn Dương, duy trì thái độ trung lập, "Cậu tốt nhất để nên cho cô ầy hiểu rõ tình hình, như vậy tương đối tốt hơn!"
Vẫn gạt tiểu nữ cô nhi, tựa hồ là không được tốt! Mặc dù hắn biết Tấn Dương căn bản là không thể cùng Du Ty Kỳ kết hôn, nhưng là theo trước mắt mà nói, hai người bọn họ không phải quá tốt đi!
Đồng Thiên Ái ngồi không nhất thời ngẩng đầu lên, có chút hốt hoảng nhìn về Quan Nghị.
Quan Nghị rốt cuộc đang nói cái gì? Hiểu rõ tình huống thế nào? Vị nữ hài tử kia từ Anh quốc tới, cùng Tần tấn Dương rốt cuộc là cái gì quan hệ? Thế nào như vậy khó bề phân biệt?
Tần Tấn Dương hung tợn trợn mắt nhìn Quan Nghị một cái, trách hắn lắm mồm đối với lưỡi. Ánh mắt nhìn thấy Đồng Thiên Ái nhìn chăm chú, có chút tức giận gầm nhẹ một tiếng, "Cậu có thể đi ra ngoài!"
Chỉ là chuyện này, tóm lại sẽ nói cho Gai nhỏ, chỉ là không nghĩ tới, nhanh như vậy!
Hiện tại cũng không còn biện pháp, nhất định đạt thành nhận thức chung! Như vậy mới có thể thuận lợi mà đem Du Ty Kỳ bám người kia, lừa gạt trở về Anh quốc! Nếu không, cuộc sống sau này còn không biết làm như thế nào để qua!
"Tốt. . . . . . Tôi đi. . . . . . Tôi đi là được. . . . . ." Quan Nghị gặp trắc trở, lui về phía sau một bước dài, cả người lóe ra phòng làm việc.
Có chút an tĩnh, kì thực an tĩnh quá mức khác thường.
Đồng Thiên Ái vô cùng trấn định nhìn Tần Tấn dương, chờ đợi hắn mở miệng nói, hoặc là muốn nghe đến giải thích của hắn. Hắn và vị nữ hài tử kia, rốt cuộc là quan hệ gì!
Không thể hốt hoảng a! Phải bình tỉnh!
". . . . . ." Tần Tấn Dương đứng lên, đi tới bên cạnh Đồng Thiên Ái.
Mặc dù dưới tình huống này, đem chuyện nói cho cô biết là hơi có chút vội, nhưng là cũng không có biện pháp! Đều là do cái người kia bám dính, lựa chọn đột nhiên tập kích!
Cúi đầu, giọng trầm thấp hô một tiếng, "Em yêu!"
". . . . . ." Đồng Thiên Ái ngồi ở trên ghế, trong tay nắm 乃út, cẩm thất thật căng thẳng. Chợt, nắm chặt cây viết, tức giận ngẩng đầu, "Có chuyện thì nói mau! Em ghét nhất người khác gạt em!"
Không chịu nổi! Thực sự không chịu nổi! Càng như vậy cẩn thận, sẽ để cho cô càng cảm thấy bất an!
Tần Tấn Dương nghe được trong lời nói của cô mang theo tức giận rống giận, vội vàng trấn an nói, "Em hãy nghe anh nói! Thật ra thì cũng không phải là chuyện gì! Chuyện thật ra thì là . . . . ."
"Anh đừng nói nhảm! Nói nhiều như vậy, anh không có nói đến trọng điểm a!" Đồng Thiên Ái bắt đầu kêu gào....
Không cách nào trấn định! Bởi vì trực giác nói cho cô biết, chuyện này là không ổn!
Tần Tấn Dương gấp gáp giải thích, "Hai nhà chúng ta là thế giao, sau đó ông nội anh, lão đầu tử kia đem Du Ty Kỳ coi như ứng cử viên cháu dâu tương lai! Hơn nữa, ở Anh quốc, bọn họ căn bản không hỏi ý kiến anh, tuyên bố ra ngoài Tần Du hai nhà đám hỏi!"
Hai nhà đám hỏi? . . . . . . Tuyên bố ra bên ngoài? . . . . . .
Đồng Thiên Ái buồn bực hạ xuống, suy tư ý tứ trong lời của hắn .Chợt, chợt từ trên ghế nhảy lên, có chút tức giận quát, "Tử biến thái! Ý tứ chính là trên danh nghĩa hai ngươi chính là đã hứa hôn?"
"Không phải! Em hãy nghe anh nói a!" Tần Tấn Dương cảm thấy thật gấp, không biết nên làm sao cùng cô giải thích.
Đồng Thiên ái dùng sức lắc đầu, không cách nào tỉnh táo lại. Đi một vòng lớn như vậy, khi cô đối với hắn để xuống phòng bị, hắn lại muốn nói cho cô biết, hắn đã hứa hôn?
Thật sự quá khôi hài rồi ! Khôi hài đến không cách nào tiếp nhận!
"Tôi không muốn nghe! Tần Đại tổng tài, tôi chỉ biết anh đã lừa dối tôi! Tại sao anh trước… không đúng… tôi nói, anh có vị hôn thê! Hơn nữa cô ấy là thanh mai trúc mã của anh chứ?" Thanh âm có chút tự giễu, ngay cả mình cảm giác đến trong giọng nói chua xót.
Tần Tấn Dương nghe ra trong giọng nói của cô là ghen tị, nhưng là bây giờ không kịp vui vẻ rồi. Nếu như gây nữa đi xuống, Gai nhỏ nói không chừng lại muốn cách xa hắn!
"Em yêu! Em hãy nghe anh nói! Lúc đó anh không có ở Anh quốc, anh căn bản cũng không biết! Bọn họ tuyên bố ra ngoài, về sau anh mới nhận được tin tức! Nhưng là, anh tuyệt đối không nghĩ muốn kết hôn cùng Du Ty Kỳ!"
Trời mới biết, hắn tránh còn không kịp! Thế nào còn có thể muốn cưới cô đây?
Tính đi tính lại, đều là lỗi của lão đầu tử!
Đồng Thiên Ái khắc chế tâm tình, đẩy ra cái tay của hắn đang cầm của mình. Nghiêng đầu, chống lại hắn, nâng lên khuông mặt tươi cười. Lạnh nhạt nói, "Tần Đại tổng tài! Tôi không thích làm người thứ ba! Anh có hiểu hay không?"
Đúng a! Cô coi là cái gì đây? Cô nhi! Hai bàn tay trắng! Cái gì cũng không có! Cùng hắn một chút cũng không xứng!
"Anh sẽ giải quyết tốt! Anh sẽ đem chuyện này giải quyết! Em phải tin tưởng anh a! Bà xã!" Tần Tấn Dương cảm thấy bất đắc dĩ, đưa ra cánh tay dài, muốn ôm cô.
Đồng Thiên Ái đưa tay đẩy hắn ra, chỉ vào mũi của hắn nói, "Bắt đầu từ bây giờ tôi trở về phòng nhỏ làm việc! Còn có! Không cần kêu tôi là bà xã!”
Xoay người, không chút do dự nào hướng cửa lớn đi tới.
"Em yêu!" Tần Tấn Dương ngử khí gấp gáp, nhưng cũng không dám đi cản cô.
Giọng nữ đầy tức giận truyền đến, "Tôi cảm thấy được chúng ta còn chưa là gì của nhau, đối với người đã hứa hôn tôi không có hứng thú!" Nói xong,liền ra khỏi phòng làm việc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc