Chọc Giận Bảo Bối - Chương 614

Tác giả: Hề Yên

Một hồi lâu sau vẫn không thấy Thi Khả Nhi trả lời, Tiểu Thiên Tước không nhịn được hỏi, "Cô út, cô vẫn đang nghe sao?"
"Đang nghe, cháu tiếp tục." Thi Khả Nhi ngược lại muốn xem một chút tên quỷ nhỏ này đang đùa cái gì.
"À à ~" Tiểu Thiên Tước đáp lại một tiếng, sau đó quay về đến chủ đề chính, "Bác hai giống như ba đều không thích ăn sầu riêng, cho nên lần tới nếu bác hai còn muốn làm cô, cô trước hết ăn một chút sầu riêng, lại dùng phép khích tướng đến kích bác hai, cho bác ấy đến làm cô, đến làm cô, sau đó vểnh miệng lên cao một chút tiến đến trước mặt bác hai, vậy bác hai nhất định sẽ không kiềm chế được làm cô."
"Cho nên? Làm và sầu riêng có quan hệ gì ...." Nói nửa ngày còn chưa nói đến trọng điểm, vì vậy Thi Khả Nhi rất phối hợp hỏi một câu.
Tiểu Thiên Tước nói: "Làm chính là cắn miệng của cô mà, cô đã ăn sầu riêng, bác hai cháu cắn miệng của cô, vậy không phải là bác cũng ăn sầu riêng ư. Cho nên nói, quan hệ giữa làm và sầu riêng chính là, bác hai cháu làm cô một lần, lần sau cũng sẽ không lại làm cô nữa..."
Thi Khả Nhi nhíu mày, thì ra tên nhóc kia hiểu ý của "Làm" thành "Cắn", khó trách sẽ tốt bụng đến hiến kế như vậy.
Nhưng đây cũng vẫn có thể xem là một biện pháp tốt, lần sau nếu anh của cô lại uy hiếp cô, cô nhất định phải thử chiêu này xem.
Sầu riêng, thứ tốt nha.
"Bảo bối ngoan, ngày mai cô út tới đón cháu và anh tan học, sau đó mang bọn cháu đi ăn kem."
Được dạy ở trên chuyện này, Thi Khả Nhi đương nhiên sẽ không quên khao bọn chúng.
"Nhưng cháu và anh bị cảm, mẹ không cho bọn cháu ***ng vào đồ lạnh, còn hạ lệnh cấm, không cho chúng cháu ăn kem trong vòng một tháng." Tiểu Thiên Tước bĩu môi, không vui nói.
"Như vậy à." Thi Khả Nhi cố ý kéo dài âm cuối, nén cười nói: "Vậy vẫn là không nên ăn nữa."
Tiểu Thiên Tước tố cáo: "Hừ hừ, cô út khi dễ người."
Ngay sau đó lại truyền tới giọng nói của Tiểu Ngạo Tước, "Cô út, cô chẳng đáng yêu chút nào ~ "
"Cô vốn không đáng yêu." Thi Khả Nhi nói: "Xưa nay cô luôn là theo xu hướng gợi cảm trưởng thành, hoàn toàn không dính những thứ đáng têu khéo léo kia."
"Cô không gợi cảm ~!"
"Cô không trưởng thành ~!"
Hai tên nhóc kia lại kiêu ngạo lên.
"À, thật sao?" Thi Khả Nhi cong khóe môi lên, cười khẽ một tiếng, "Vậy nếu như cô mang bọn cháu đi ăn lẩu kem thì sao?"
"Cô út đáng yêu nhất!"
"Cô út khéo léo nhất!"
"Cô út tình cảm nhất!"
"Cô út trưởng thành nhất!"
"Cô út hiểu chuyện nhất!"
"Cô út xinh đẹp nhất!"
"Cô út đẹp nhất, đẹp đến không thôi không thôi! ! !"
Nghe được hai tên nhóc kia anh một lời em một câu, nụ cười nơi khóe môi Thi Khả Nhi càng ngày càng sâu.
Nghe người mình yêu thương nói lời thích nghe nhất, vậy đại khái chính là hạnh phúc đi.
Đôi mắt cô mang ý cười, dường như chứa đựng tất cả ngôi sao, tản ra ánh sáng chói mắt, trong lúc nhất thời, toàn thân trên dưới cô đều được phủ lên một lớp sáng bóng, rất quyến rũ.
Kết thúc trò chuyện, đầu tiên Thi Khả Nhi lên mạng tìm một nhà hàng, đặt tốt vị trí.
Ngày hôm sau cô vốn muốn đi gặp hai người trong cuộc, nhưng bởi vì đồng ý muốn dẫn hai tên nhóc kia đi ăn cái gì đó, không thể không đẩy lùi một người trong đó.
Sau khi hết bận công việc trong tay, liền lái xe chạy tới vườn trẻ.
Lúc đến, vừa đúng thời gian tan học, không ít phụ huynh đều chờ ở ngoài trường, có chút ùn tắc.
Lo lắng xe chạy qua sẽ tạo thành hỗn loạn, Thi Khả Nhi liền dừng xe ở nơi khá xa, sau khi khóa kỹ xe liền đi về phía cổng trường.
Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN
"Có phải người phụ nữ kia hay không, người mặc trang phục nghề nghiệp màu đen."
"Chính là cô, chính xác không sai!"
Chỗ tối, mấy người đàn ông đang chỉ trỏ về phía Thi Khả Nhi, bởi vì vị trí bọn họ ẩn nấp rất bí mật, cho nên sẽ hoàn toàn không có người phát hiện được bọn họ.
"Hiện tại quá nhiều người không tiện hạ thủ, chúng ta dứt khoát trước âm thầm đi theo cô ta, đợi buổi tối mới hạ thủ." Một người trong đó nói.
"Vậy cũng tốt, tránh cho đến lúc đó có sai sót gì. Chúng ta đã nhận tiền của anh Hạo, dù thế nào cũng phải làm tốt chuyện này cho anh ấy."
"Vậy chúng ta chia nhau làm việc."
Mấy người đó vội vàng đi ra từ góc tối, dung nhập vào trong đám đông, phân tán ở bốn phía, giám thị nhất cử nhất động của Thi Khả Nhi.
Sai khi đón được Tiểu Thiên Tước và Tiểu Ngạo Tước, Thi Khả Nhi ăn đậu hũ của bọn họ trước, ở hung ác hôn một cái ở trên hai khuôn mặt phiếu điêu ngọc mài.
"A." Tiểu Thiên Tước dùng bàn tay nhỏ bé lau sơ son môi trên mặt, chu miệng: "Cô út, cô hôn cháu có thể, nhưng tại sao cô muốn hôn cháu ở trước mặt nhiều người như vậy chứ?"
Thi Khả Nhi đưa tay vuốt vuốt đầu của bé, cười hỏi bé: "Sao, sợ bị bạn gái của cháu nhìn thấy?"
"Đúng vậy." Tiểu Thiên Tước trả lời cũng rất dứt khoát.
"Bạn gái của cháu mấy tuổi, dáng dấp có xinh đẹp hay không, đối với cháu tốt không, sẽ cho cháu ăn kẹo không?" Thi Khả Nhi nhịn xúc động muốn cười ra tiếng, vừa hỏi bé liên tiếp mấy vấn đề không đứng đắn.
"Tuổi của phụ nữ là không thể tùy tiện nói." Mặt mày Tiểu Thiên Tước cong cong, "Có điều, những chuyện khác cháu có thể đều nói cho cô biết. Cô ấy nha, lớn lên rất đẹp mắt, đối với cháu rất tốt, sẽ cho cháu ăn rất nhiều kẹo ngon."
"Phụ nữ gì, là bé gái." Thi Khả Nhi uốn nắn bé.
"Không có nói yêu đương mới gọi bé gái, nói chuyện yêu đương gọi là phụ nữ." Tiểu Thiên Tước nghiêm trang trả lời.
Hôm nay bé mặc một áo khoác nhỏ tây trang màu đen, bên trong là một kiện áo sơ mi màu trắng nhỏ, phần dưới cơ thể là quần tây giày da.
Mặc dù tuổi còn nhỏ, nhưng mỗi một chỗ trên toàn thân bé đều tản ra sự cao quý, vừa nhìn đã biết thân phận của bé bất phàm
"Được, cháu nói cái gì thì chính là cái đó." Thi Khả Nhi đưa tay nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, nhếch nhếch môi nói: "Đàn ông, về sau nếu cô không gả ra được, cháu có thể nuôi cô không?"
"Nuôi, nhất định nuôi." Đứa bé nào đó khoanh hai tay, giả vờ ra một bộ dáng đàn ông trưởng thành.
"Em gái cháu có bạn gái phải nuôi, nếu còn nuôi thêm cô út thì làm sao nuôi nổi." Tiểu Ngạo Tước vừa dùng giấy khăn lau vết son môi trên mặt, vừa lặng lẽ bồi thêm một câu.
Tiểu Thiên Tước: "Cháu có thể nuôi cùng nhau nha."
Tiểu Ngạo Tước: "Không nên không nên, đàn ông phải chuyên nhất, không thể nhất tâm nhị dụng, không thể đồng thời đối tốt với hai người phụ nữ."
Tiểu Thiên Tước: "Vậy hôm nay em đối tốt với cô út, ngày mai đối tốt với bạn gái em được không!"
Tiểu Ngạo Tước: "Không nên không nên, như vậy quá hoa tâm ~ mẹ nói, đàn ông hoa tâm sẽ không có phụ nữ thích ~ nếu em hoa tâm, sẽ thất tình đó."
Tiểu Thiên Tước: "À ~ vậy anh đến nuôi cô út là được." Thành công đẩy mạnh tiêu thụ Thi Khả Nhi ra ngoài.
Tiểu Ngạo Tước: "Miễn cưỡng có thể suy tính." Bản chất phúc hắc lộ rõ.
Thi Khả Nhi: "...."
Hai tiểu yêu nghiệt này, chỉ số thông minh cao, EQ cao, giá trị nhan sắc cao, hoàn toàn *** mỹ nữ tam cao như cô trong nháy mắt.
Sau khi cô mở cửa xe ra, nhét hai tên nhóc vào, sau đó buộc dây an toàn cho bọn chúng, nói: "Ai ngồi xe không ngoan, người đó không có kem ăn."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc