Chọc Giận Bảo Bối - Chương 342

Tác giả: Hề Yên

Có thể là bởi vì lúc trời tối hôm qua ngủ quá muộn, khi Thẩm Chanh tỉnh lại đã là chín giờ rưỡi rồi.
Nghĩ đến hôm nay còn có phải mở cuộc họp, cô nhanh chóng rời giường sửa soan, thay quần áo, đến bữa ăn sáng cũng không lo ăn liền đi ra cửa.
Cũng may lúc này không phải giờ cao điểm, cô lái xe chưa tới 20 phút liền chạy đến công ty.
Ngày hôm qua lúc tan việc cô sai thư ký thông báo tất cả ngành, cuộc họp sáng nay nhất định mở vào mười giờ mười, lúc cô đến công ty mới chín giờ bốn mươi chín phút, cho nên còn có thời gian xử lý một chút công việc trên tay.
Trước khi cô tới công ty, thư ký đã đặt một chút hợp đồng và tư liệu cần ký tên và đóng dấu lên trên bàn làm việc của cô, hơn nữa rất tri kỷ xếp loại văn kiện cất kỹ.
Bởi như vậy, Thẩm Chanh xử lý càng dễ dàng hơn một chút.
Cô chỉ dùng thời gian năm phút đồng hồ, liền lướt xem toàn bộ hợp đồng cần ký tên một lần, sau khi xác định không sai, lại để cho thư ký xem một lần nữa, mới đóng con dấu lên trên.
Phòng họp, tất cả cấp cao các ngành đã đến từ rất sớm, kể cả Cố Liên Thành.
Phần lớn mọi người đang nói chuyện phiếm, một phần nhỏ khác đang thảo luận chuyện làm ăn, chỉ có Cố Liên Thành đang ngồi yên lặng một mình, không nói lời nào.
Bên cạnh có đồng nghiệp dùng cùi chỏ nhẹ nhàng ***ng cánh tay của cô ta một chút, cười hỏi: "Nhà thiết kế lớn Cố, sắp cho ra mẫu mới của mùa sao?"
Nhân duyên của Cố Liên Thành với người trong công ty rất tốt, không chỉ bởi vì cô ta là nhà thiết kế đứng đầu tiếng tăm lừng lẫy, càng bởi vì cô ta xinh đẹp, ôn nhu, giao tiếp thân thiện.
Người phụ nữ như vậy, đối với đàn ông mà nói là hấp dẫn, đối với phụ nữ mà nói, lại là đối tượng bắt chước theo.
Nghe được đồng nghiệp hỏi chuyện, Cố Liên Thành lạnh nhạt nâng khóe môi lên: "Đúng vậy. Đại khái tháng sau sẽ có thành phẩm."
Nụ cười của cô ta nhàn nhạt giống như nước, thấu triệt, không xen lẫn bất kỳ tạp chất nào.
"Thành phẩm vừa ra, có phải nên làm triển lãm trang sức rồi không? Mẫu chính mùa này, mời minh tinh nào đại diện vậy?" Đồng nghiệp lại hỏi.
"Có lẽ sẽ làm triển lãm trang sức, nhưng bây giờ còn chưa quyết định, xem quyết định ở phía trên đi. Về phần mời minh tinh nào đại diện, tôi không rõ lắm." Cố Liên Thành kiên nhẫn trả lời vấn đề của đối phương.
"Thật ra tôi cảm thấy công ty hẳn là suy tính để cô làm đại diện đi, nhà thiết kế tự đại diện cho tác phẩm của mình, hiệu quả khẳng định rất tốt."
Cố Liên Thành nâng mắt, vừa hay nhìn thấy Thẩm Chanh đi vào từ bên ngoài, vì vậy cười ý bảo đồng nghiệp, sau khi cuộc họp chấm dứt lại tán gẫu.
Đồng nghiệp cũng rất hiểu, không có nói thêm gì nữa, cúi đầu chỉnh sửa lại văn kiện trước mặt, chuẩn bị họp.
Sau khi Thẩm Chanh vào phòng họp, đầu tiên là lễ phép nói một câu "Mọi người buổi sáng tốt lành", vừa ngồi xuống ở trên chủ vị.
Cô mặc vẫn là kiểu giống như hôm qua, áo sơ mi trắng, áo khoác nhỏ tây trang màu đen, quần dài tây trang màu đen, cùng với đôi giày cao gót.
Giày cao gót không cao, bởi vì cô không quen mang giày cao gót.
Thay đổi duy nhất là tóc của cô, bởi vì vội vàng chưa kịp xử lý, buộc một sợi dây cốt đơn giản, hơi rối loạn, nhưng không lôi thôi, ngược lại đẹp đến nỗi có chút không chân thực.
Lúc cô ngồi xuống, hấp dẫn không ít ánh mắt phái nam cấp cao, rõ ràng là tư thái hờ hững, lại ưu nhã làm cho người khác sợ hãi than thở.
Khá khen cho mỹ nhân không màng sự đời.
Đến cả Cố Liên Thành tư sắc xuất chúng ở trước mặt cô, cũng có vẻ có chút ảm đạm thất sắc, đặc biệt khí tràng, liền kém rất lớn.
Thư ký để tư liệu cần dùng cho buổi họp tới trên bàn trước mặt Thẩm Chanh, sau đó lấy ra một cây Pu't, một sổ ghi chép, thối lui đến bên cạnh.
Sau khi cuộc họp bắt đầu, các vị cấp cao đều tự đưa ra một chút phương án vận chuyển công ty như thế nào, để công ty không ngừng mở rộng trong thời gian ngắn nhất.
Thẩm Chanh không bác bỏ, cũng không tiếp nhận, mà là chọn lựa giữ lại ý kiến.
Trong công việc, cô đều nghiêm túc hơn tất cả mọi người, không xem nhẹ bất kỳ một chi tiết nhỏ nào, không buông tha bất kỳ một lỗ thủng nhỏ nào.
Mà lời nói của cô ở trong cuộc họp, gần như mỗi một câu đều rất có kiến giải, khiến người ta không tìm được một kẽ hở vạch trần, tìm không ra chút tật xấu.
Đối với lần này, Cố Liên Thành rất bội phục.
Trước đó, cô ta từng suy nghĩ về lời nói của Diệp Cẩn vô số lần, cũng không ít lần cho rằng, Thẩm Chanh thật sự chỉ là một phụ nữ chỉ có vẻ bề ngoài chứ không có bất ký năng lực napf.
Nhưng đến hiện tại cô ta mới hiểu được, có đôi khi, năng lực che dấu bản thân cũng là một loại năng lực.
Trong thời gian họp, Cố Liên Thành có chút tinh thần không yên, đến khi Thẩm Chanh gọi tên của cô ta, cô ta mới về thu suy nghĩ về, nhanh chóng điều chỉnh xong trạng thái của mình.
Cô ta đứng dậy, dựa theo ý của Thẩm Chanh ôm laptop đi đến phòng họp báo cáo, dùng dây liên kết số liệu trong laptop đến màn ảnh trên vách tường.
Sau khi làm tốt tất cả chuẩn bị, cô ta chuyển tài liều từ trong máy vi tính, sau đó đi đến phía trước màn hình, tay lướt nhẹ qua trên màn hình, lập tức hiện ra một bản thiết kế.
Cố Liên Thành liếc mắt nhìn mọi người đang ngồi, mở miệng nói: "Những điều này là kiểu dáng trang sức do phòng thiết kế chúng tôi thiết kế ra trong tháng này, trong đó kể cả hoa tai, dây chuyền, nhẫn ...."
Nói đến đây, cô ta dừng lại liếc nhìn Thẩm Chanh, sau khi nhận được ra hiệu của Thẩm Chanh, mới tiếp tục nói: "Hy vọng các vị đồng nghiệp dùng ánh mắt của người bình thường đến xem những kiểu dáng này, hơn nữa từ đó tìm ra chỗ không thích hợp, từ đó đề xuất đề nghị để các đồng nghiệp phòng thiết kế chỉnh sửa và thay đổi lần nữa."
Ngày hôm qua trước khi tan sở, phòng thiết kế nộp lên một phần thiết kế kiểu dáng mới nhất để Thẩm Chanh xem rồi phê duyệt, Thẩm Chanh cho ra kết quả là không thông qua.
Hai năm qua, nghành nghề trang sức phát triển không ngừng, từ đó làm cho thị trường tràn lan, sức cạnh tranh lớn hơn, đối thủ càng cường đại.
Tính đến hiện giờ, thành Đô đã có mười ba công ty thiết kế đá quý lục tục đưa ra thị trường, nói cách khác, thời gian sau này, Nam Ngạn Thủ Tịch sắp có mười ba đối thủ mạnh mẻ.
Hiện tại tình huống này tổng kết thành câu nói đầu tiên chính là so nhân tài, so phẩm chất, so tiền nhiều hơn.
So tiền, có lẽ Nam Ngạn Thủ Tịch có thể đại sát tứ phương, nhưng nếu so nhân tài và phẩm chất, không thể không thừa nhận, Nam Ngạn còn thiếu một chút độ lửa.
Phòng thiết kế Nam Ngạn, ngoại trừ Cố Liên Thành, trên căn bản nhà thiết kế còn lại không lên được mặt bàn, thứ thiết kế ra càng đơn giản tục tằng.
Công ty từng rắc số tiền lớn đi thuê nhà thiết kế nổi tiếng thế giới trấn giữ Nam Ngạn, nhưng lại bị đối phương một ngụm từ chối.
Nguyên nhân đối phương cho ra là: Một núi không thể có hai hổ.
Xác thực, hôm nay Cố Liên Thành đã đạt đến cảnh giới nhất định về mặt thiết kế, không còn là nhà thiết kế nhỏ mới ra đời vào năm đó, bởi vì một viên ngôi sao sáng chói, giá trị con người của cô tăng vọt, nổi danh trong ngoài nước.
Ở giới thiết kế đá quý, chỉ cần nhắc tới Cố Liên Thành, rất nhiều nhà thiết kế có danh tiếng đều sẽ khách khí tôn xưng một tiếng: Tiền bối.
Mà cũng chính bởi vì phòng thiết kế Nam Ngạn có một tiền bối tuổi không lớn lại kinh nghiệm phong phú như vậy, nên người mới kiêng kỵ, người cũ cũng kiêng kị.
Ngoại trừ sinh viên vừa tốt nghiệp dám vào Nam Ngạn khiêm tốn thỉnh giáo Cố Liên Thành, bất kỳ nhà thiết kế nào cũng cự tuyệt khả năng tiếp xúc với Cố Liên Thành.
Cho nên hôm nay Nam Ngạn, thắng ở chỗ có Cố Liên Thành, bại cũng ở chỗ có Cố Liên Thành.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc