Chọc Giận Bảo Bối - Chương 186

Tác giả: Hề Yên

Nghe được tiếng nói của y tá, Thẩm Chanh khẽ gật đầu, đứng dậy đi ra khỏi phòng bệnh.
Trong phòng siêu âm.
Cô nằm ở trên giường kiểm tra, vén áo lên.
Bác sĩ chuẩn bị thỏa đáng, lúc muốn đặt dụng cụ kiểm tra lên bụng cô, thân thiết nhắc nhở: "Thẩm tiểu thư, có thể hơi lạnh."
Thẩm Chanh chỉ ừ một tiếng, không nói gì.
Lúc này bác sĩ mới cẩn thận dò xét dụng cụ kiểm tra lên bụng của cô, chuyển động qua lại, động tác nhẹ nhàng chậm chạp.
Bác sĩ nhìn hình ảnh dụng cụ hiển thị, hỏi, "Thẩm tiểu thư đây là lần siêu âm thứ mấy?"
Thẩm Chanh nhắm mắt lại, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng hơi động, "Lần đầu."
Trước đó, là kiểm tra máu xác định mang thai.
Bác sĩ cười cười: "Thai nhi phát triển không tệ, đã thành hình, hơn nữa tất cả phương diện đều đạt chỉ tiêu."
Thẩm Chanh vẫn chỉ ừ một tiếng, không nói lời dư thừa.
Bác sĩ quay đầu nhìn cô một cái, "Qua một tháng nữa, có thể đánh giá chính xác gới tình của thai nhi, nếu như Thẩm tiểu thư muốn biết là con trai hay con gái, có thể tới tìm tôi."
Thu hồi dụng cụ, bác sĩ cầm mấy tờ khăn giấy lau chất lỏng thuốc ૮ɦếƭ bụng Thẩm Chanh, sau đó đỡ cô ngồi dậy từ trên giường.
Thẩm Chanh xuống giường, chỉnh sửa áo xong, mới nói một câu: "Đều như nhau."
Bác sĩ cười cười, không nói thêm gì nữa.
Cô đóng dấu kết quả tốt trên chữ ký, sau đó đưa cho Thẩm Chanh: "Thẩm tiểu thư yên tâm, tất cả đều bình thường."
"Cảm ơn."
Nhận tờ kết quả kiểm tra trên tay cô ta, Thẩm Chanh xoay người đi ra ngoài.
Cô vừa rời khỏi phòng kiểm tra, bác sĩ khác bên cạnh liền đỡ mắt kính lên, nói: "Người khác tới làm kiểm tra, ai cũng ước gì chúng ta nói cho họ biết giới tính thai nhi, nhưng cô ta thật oách, lại có thể chẳng hề có chút cảm giác hứng thú."
"Đó là đương nhiên, người ta chính là thiếu phu nhân nhà họ Thi, dù nằm trong nhà cũng có bác sĩ đích thân đi làm kiểm tra cho cô ta, giới tính thai nhi là cái gì, còn cần hỏi sao?"
"Vậy mới vừa rồi cô còn bảo cô ta đi đến tìm cô."
"Lời khách sáo mà cô nghe cũng không hiểu ư? Hơn nữa, tâm tình cô ta tốt, chúng ta mới có thể thêm tiền lương."
"Điều này cũng đúng .... Ai bảo người đàn ông của cô ta lợi hại như vậy chứ! Tất cả bệnh viện tư nhân ở thành Giang, không phải đều là của anh ta sao?"
Sau khi siêu âm xong, Thẩm Chanh cầm tờ kết quả đi ra khỏi khoa phụ sản.
Không ngờ, lúc đang đợi thang máy lại gặp được Mạc Khuynh Tâm.
Cửa thang máy mở ra, cô dẫn đầu đi vào, Mạc Khuynh Tâm ở phía sau cô cũng vào thang máy.
Sau đó, một số người cũng đi vào.
Thẩm Chanh và Mạc Khuynh Tâm đứng ở tuốt vị trí phía sau, giữa hai người cách nhau chưa tới nửa mét.
Thẩm Chanh rất rõ ràng, đó cũng không phải là tình cờ gặp nhau.
Nếu như cô đoán không sai, có người đang giám thị nhất cử nhất động của cô, sau đó nói hành tung của cô cho Mạc Khuynh Tâm.
Cho nên, cô ta mới sẽ xuất hiện ở nơi này.
"Thẩm tiểu thư, không ngờ chúng ta lại gặp mặt rồi." Mạc Khuynh Tâm vừa mới mở miệng, Thẩm Chanh liền chặt đứt lời của cô ta: "Nói đi, mục đích của cô là gì?"
Cô nhìn Mạc Khuynh Tâm, con ngươi lành lạnh, không có một chút nhiệt độ.
Trên mặt Mạc Khuynh Tâm mang ý cười, cô ta ra vẻ không rõ thâm ý hỏi, "Không biết Thẩm tiểu thư hỏi như vậy là có ý gì?"
Thẩm Chanh cười khẽ một tiếng, chỉ là nụ cười cũng không đạt đến đáy mắt: "Cô cho là mình che dấu rất khá sao?"
Mặt Mạc Khuynh Tâm vẫn không đổi sắc, cười hỏi: "Che dấu? Cô ám chỉ cái gì?"
Thẩm Chanh câu môi, cười như không cười, "Tôi ám chỉ cái gì, cô tự hiểu lấy."
Lần này, Mạc Khuynh Tâm không nói thêm lời nào, cô ta dời ánh mắt nhìn về phía nơi khác, trên mặt xinh đẹp vẫn luôn duy trì nụ cười nhạt nhẽo như nước.
Thang máy dừng lại, lúc Thẩm Chanh đi ra, quay đầu lại liếc nhìn Mạc Khuynh Tâm.
Cô ta đứng trong thang máy, trong mắt mỉm cười, giữa lông mày đều là quyến rũ xinh đẹp.
Thẩm Chanh bất giác cong khóe môi lên, tầm mắt dừng lại trên người cô ta một giây, xoay người rời đi.
Lúc tối, Thẩm Chanh bật máy vi tính lên.
Mở baidu ra, nhập vào ba chữ \'Mạc Khuynh Tâm\' ở trong cột tìm kiếm.
Tư liệu tìm thấy được, chỉ có mấy cái, khác biệt rất lớn với tưởng tượng của Thẩm Chanh.
Trượt con chuột tùy tiện mở một trang ra, phía trên là giới thiệu về Mạc Khuynh Tâm.
Tên: Mạc Khuynh Tâm.
Tuổi: 26.
Nơi sinh: Không rõ.
Thân phận và bối cảnh: Con gái nuôi của tổng thống.
Thẩm Chanh tắt trang này đi, tiếp tục tra xem websites phía dưới.
Phát hiện thời gian Mạc Khuynh Tâm xuất hiện trong tầm mắt công chúng, đại khái ở trong vòng nửa năm nay.
Đầu tiên là vận dụng hậu đài cứng rắn của mình kết giao nhân vật lớn trong giới chính trị và trên thương trường, rối mới bắt đầu kinh doanh, sau đó vào ở 19 thành hoàng đế.
"Bà xã."
Không biết Thi Vực vào từ khi nào, anh cúi người ôm lấy cô từ phía sau, gác cằm lên trên vai của cô.
Lúc Thẩm Chanh quay đầu nhìn anh, anh thuận tiện duỗi cánh tay dài ra, đóng máy vi tính.
Thẩm Chanh có vẻ hơi bất mãn với hành động của anh, "Vừa bật lên, vẫn chưa tới ba phút!"
Thi Vực dán ở bên tai cô, bá đạo nói nhỏ: "Một phút cũng không được."
Vừa mang thai, ngay cả tự do cũng không còn rồi.
Thẩm Chanh cau mày, mặt lộ vẻ không vui, "Về sau em không thể dùng thứ gì, anh cũng không thể dùng."
"Ừ, không dùng."
"Em không thể ăn thứ gì thì cũng không cho phép anh ăn."
"Ừ, không ăn."
"Đồ em không thể chơi, anh cũng không thể chơi."
"Ừ, không chơi."
"Em không thích thứ gì, anh cũng không thể thích."
"Ừ, không thích."
Thẩm Chanh đột nhiên ngẩng đầu lên, hai tay nắm ở cổ của anh, ngửa đầu ra lệnh: "Hôn em."
Ánh mắt Thi Vực, ở trong nháy mắt này trở nên sâu thẳm tối tăm.
Người phụ nữ này ....
Biết rõ cô là cố ý, nhưng anh vẫn giành quyền chủ đạo.
Hai tay mở ra, một tay kéo cô lên, giam cấm eo thon của cô, nhích người lên phía trước, môi mỏng Khêu g** chậm rãi ép xuống.
Vừa hôn, Thẩm Chanh dựa phía sau, nhưng không có chạm đến vách tường lạnh buốt đằng sau, thì ra tay kia của anh cố ý lót ở phía sau cô.
Trong lòng cảm động săn sóc không để lại dấu vết của anh, thân thể cũng bắt đầu động tình.
Hai người hôn đến có chút thở hổn hển, lúc bắt đầu hơi thở dốc, Thi Vực liền rời khỏi môi Thẩm Chanh trước, một phát bồng cô lên.
Lúc được nhẹ nhàng thả đến trên giường, trên mặt Thẩm Chanh còn hiện ra chút đỏ ửng chưa rút.
Thi Vực cúi người, lại yêu cầu một nụ hôn sâu triền miêng giữa môi răng cô.
Thẩm Chanh không có từ chối, mơ hồ cảm giác được trong cơ thể có phần hơi nóng tỏa ra bốn phía.
Không ngờ vừa mới bắt đầu là cô câu dẫn anh, càng về sau lại thật giống như là mình trúng cái bẫy của anh.
Sau khi đầu lưỡi Thi Vực chuyển từ khóe môi Thẩm Chanh đến tai của cô, nhẹ nhàng gặm cắn.
Thẩm Chanh không thể ức chế thở dốc một tiếng.
Cô vịn lưng anh, cảm giác được đường cong duyên dáng trong áo sơ mi mỏng.
Một tiếng thở khẽ này, khiến lửa của Thi Vực đốt đến càng vượng hơn.
Giai nhân đang mang thai, cô còn không biết sống ૮ɦếƭ phát ra yêu cầu, sao anh nhịn được?
Thẩm Chanh biết anh nhịn rất vất vả.
Đưa tay ra muốn cởi nút áo trước *** anh, không ngờ anh lại không cho, nắm lấy tay của cô.
Ngay sau đó, cả người anh phủ lên, lại cẩn thận chống đỡ thể trọng của mình, tránh đè lên cô.
Vào lúc Thẩm Chanh cho là anh sẽ có động tác kế tiếp, nhưng anh chỉ nhẹ nhàng dán hai gò má lên trên cổ cô, hít sâu một hơi, sau đó không lộn xộn nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc