Chọc Giận Bảo Bối - Chương 170

Tác giả: Hề Yên

Đối với phản ứng của mọi người, Thi Vực coi như không thấy, tiếp tục nhìn màn hình điện thoại di động.
Nhìn bộ dáng người trong video, xoay người, ngáp, nằm ngủ, nằm sấp, nụ cười bên môi lan tràn đến càng sâu.
Anh lười nhác tựa ở ghế sofa bằng da thật, tư thái ưu nhã, đồng thời cũng gợi cảm đến cực điểm.
Một tay cầm điện thoại, một đầu ngón tay kẹp ***, nhìn kiểu gì cũng mang theo một loại hơi thở vương giả mê hoặc lòng người.
Người nữ phục vụ đứng ở bên cạnh phụ trách bưng trà dâng nước, chỉ liếc anh một cái, đã cảm thấy xuân tâm nhộn nhạo, không khống chế nổi nghĩ muốn liếc nhìn anh thêm một cái.
Nhưng bởi vì thân phận cách xa, các cô lại không dám quá lộ liễu, nhìn anh vài lần, liền vội vàng cuống quýt dời tầm mắt, giống như là phạm sai, rối rít cúi đầu.
"Thi thiếu, anh cảm thấy đề nghị tôi nói như thế nào?"
Cuối cùng, có khách hàng không nhịn được đứng dậy, tính tình nhẫn nại lặp lại vấn đề vừa hỏi ra.
Nghe được giọng nói của anh ta, cuối cùng Thi Vực cũng dời tầm mắt từ trên màn hình điện thoại di động.
Anh lạnh nhạt lướt mắt nhìn anh, môi mỏng nhẹ nhàng hơi động: "Ừ."
Ý tứ của ừ, chính là tiếp nhận đề nghị của anh ta rồi hả?
Khách hàng này được ưu ái mà thất kinh hồn vía, nhịn không được bật cười: "Ha ha! Thi thiếu, theo người của tôi suy tính, hạng mục này, ít nhất có thể lợi nhuận hai trăm triệu!"
Thi Vực không hề hứng thú với hai trăm triệu này, dửng dưng ừ một tiếng, thu hồi ánh mắt tiếp tục xem màn hình điện thoại di động.
Đám khách hàng: "...."
Trong lúc im lặng, bọn họ lại không thể không bắt lấy cơ hội này.
"Đối với hạng mục này, tôi cho rằng rất có tiền đồ, hơn nữa quốc gia đều đang dốc sức ủng hộ, cho nên xin Thi thiếu anh cũng suy xét cân nhắc, dù sao đây cũng là một hạng mục rất đáng tiền, nếu như không làm thì có thể nói là một tổn thất!"
"Ừ, tôi đầu tư mười tỷ."
Lúc Thi Vực nói ra câu nói hào phóng này, thậm chí cũng không ngẩng đầu lên.
Đám khách hàng: "...."
Quả nhiên, kẻ có tiền chính là khí phách như vậy, đầu tư mười tỷ cũng không cần suy tính.
Lập tức lại có người đứng lên: "Gần đây tôi đẫ cố ý điều tra một chút hai năm qua lượng tiêu thụ Durex đã áp đảo quá nhiều ngành sản xuất. Người tuổi trẻ bây giờ, wechat rung một cái liền có thể quay lên giường. Chẳng trách sao hàng BCS đã trở thành vật cần thiết. Cho nên tôi nghĩ, chúng ta có cần khai ra một nhãn hiệu mới sau Durex không. Một khi niêm yết, hoàn toàn có thể một lần hành động nắm bắt cả thị trường. Thi thiếu, ngài cho rằng như thế nào?"
"Ừ, mười tỷ."
Đám khách hàng: "...."
Mười tỷ thêm mười tỷ tương đương với .... Hai trăm triệu!
Mọi người đang ngồi đã là người thành công trong giới kinh doanh, giá trị con người quá trăm triệu cũng không ít, nhưng lại không một ai dám lấy toàn bộ giá trị con người mình ra làm đầu tư, dù sao cũng sẽ gánh chịu một chút nguy hiểm.
Rất nhanh, lại có một người khác đứng dậy đề nghị: "Gần đây giới giải trí tuôn ra một nhóm lớn người mới có triển vọng, theo tôi dự đoán, ký kết với bọn họ một tháng thì ít nhất có thể lợi nhuận được một triệu, cho nên tôi cảm thấy, Thi thiếu có thể phát triển về phía giới điện ảnh và truyền hình này."
"Ừ, mười tỷ."
Nữ phục vụ bên cạnh vụng trộm lau mồ hôi lạnh một chút.
Nếu như không phải năng lực chịu đựng tâm lý của bọn họ mạnh mẽ, sợ rằng đã ૮ɦếƭ bất ngờ rồi.
Mấy ngày hôm trước bọn họ cũng đã nghe nói qua, hôm nay sẽ có mấy nhân vật lớn tới nơi này nói chuyện hợp tác, lúc ấy bọn họ vốn không nghĩ đến, sẽ có một người mạnh tay như vậy!
Tùy tùy tiện tiện đầu tư một cái liền mấy chục tỷ!
Khó trách trước cuộc họp tổng giám đốc Hà dặn dò bọn họ, bảo bọn họ thông minh một chút, tốt nhất đừng nên gây ra một chút sự cố.
Bây giờ suy nghĩ một chút liền cảm thấy nghĩ mà sợ, nhiều tiền như vậy, rốt cuộc là kiếm như thế nào?
Nhân viên làm việc tay chân vội vàng lóng ngóng rửa sạch keo cường lực trên camera giám sát, sợ động tác hơi chậm một chút sẽ bị mất công việc.
Hà Duệ điều một nhóm người đến, đứng ở tất cả đường đi cửa ra vào, căn dặn bọn họ hễ phát hiện người khả nghi liền bắt lại.
Khi tất cả mọi người đều tập trung làm việc, người đàn ông lén la lén lút lúc trước đã thay một bộ đồng phục làm việc, đồng thời lấy mũ lưỡi trai trên đầu xuống.
Bộ dáng của anh cũng không xuất chúng, hơn nữa nhân viên làm việc ở Thủy Đô quá nhiều, cho nên cũng không có đi chú ý hắn ta.
Lầu chín tổng cộng có ba gian phòng tổng thống, phòng của Thẩm Chanh ở cuối cùng của hàng lang, ít nhất khoảng 300 mét vuông.
Cửa phòng chọn dùng cửa chống đạn phòng cháy để thiết kế, khóa cửa đã trải qua xử lý đặc biệt.
Hai phòng còn lại thì không giống như vậy, nhất định phải thông qua vân tay và mật mã mới có thể tiến vào, cho nên tương đối an toàn hơn rất nhiều.
Mà phòng ở của Mạc Khuynh Tâm thì kém hơn một chút, tuy khóa cửa giống nhau, nhưng vị trí phía dưới cùng của cửa phòng có một khe hở cao tám centimet.
Thật ra khe hở này cũng không phải chỗ hở, bởi vì dưới cửa phòng bình thường đều sẽ chọn dùng khái niệm thiết kế như vậy.
Vì không kinh nhiễu tầng lầu khách quý này, nhân viên làm việc không dám trắng trợn phô trương, lúc không thể hoàn toàn xử lý xong keo cường lực trên camera giám sát, chỉ có thể rời đi.
Sau khi trưng cầu sự đồng ý của Hà Duệ, quyết định buổi tối lại đến xử lý.
Cũng đúng lúc này, người đàn ông mặc quần áo lao động, không chút hoang mang đi tới cửa cầu thang.
Hắn cẩn thận quan sát hoàn cảnh bốn phía một chút, biểu hiện vô cùng trấn định.
Cầm trong tay một cái túi công cụ, không nhanh không chậm đi đến gian phòng của Mạc Khuynh Tâm.
Lúc đi đến bên ngoài căn phòng, người đàn ông quay đầu lại liếc mắt nhìn đầu hành lang và cửa thang máy, lần nữa xác định không có người, mới nhanh chóng ngồi xổm xuống.
Mở túi công cụ trên tay ra, dùng tay mang bao tay cầm rắn phun lưỡi ra, thả rắn vào thông qua khe hở ở dưới cửa phòng ....
Đợi ở ngoài cửa khoảng nửa phút, hắn không có tiếp tục lưu lại, xoay người bước nhanh chợt tiến trong hành lang.
Sau khi xuống lầu, hắn tìm một vị trí bí mật, bấm một chiếc điện thoại.
Đầu kia vừa tiếp nghe, hắn liền không thể chờ đợi được mở miệng: "Này, chị An, chuyện thành công, chị có muốn lên xem một chút không?"
"Nhanh như vậy liền thành công rồi?" Hạ An An có chút không tin, "Thật sự bỏ món đồ kia vào rồi? Anh thấy tiến vào trong chưa?"
Người đàn ông cười nói: "Đó là đương nhiên! Chị An, tốt xấu gì tôi cũng theo anh Duệ bao nhiêu năm qua, nếu ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng làm không xong, còn mặt mũi nào tiếp tục lăn lộn với anh Duệ?"
"Tuy là nói như vậy, nhưng tôi vẫn có chút không yên lòng ...." Hạ An An do dự một lát, hỏi: "Anh có nhận rõ người không? Cũng đừng thả nhầm phòng đó."
"Nhất định không sai được, tôi nhìn tận mắt người phụ nữ kia đi tới. Hôm nay cô ta mặc quần áo giống như trên hình chị cho, lại nói, thật đúng là có chút xinh đẹp."
"Cô ta xinh đẹp?" Hạ An An không nhịn được cười lạnh một tiếng: "Anh chỉ có chút tiền đồ ấy! Loại mặt hàng phụ nữ đó cũng để ý sao!"
"Chị An, chị đừng nóng giận, người phụ nữ đó xinh đẹp hơn nữa cũng kém hơn chị, không phải sao. Hơn nữa chị không biết đâu, anh Duệ thường hay khen chị ở trước mặt bạn bè anh ấy, nói mang theo chị đi ra ngoài có mặt mũi."
"Anh Duệ thật đã nói như vậy? Anh cũng đừng dùng chuyện này để lừa gạt tôi." Tuy rằng giọng điệu Hạ An An vẫn có chút không vui, nhưng vẫn tốt hơn tức giận lúc vừa rồi một chút.
"Chị An, tôi lừa chị làm gì, anh Duệ thật sự đã nói như vậy."
"Tin rằng anh cũng không dám nói hưu nói vượn! Được rồi, anh đi nhanh lên, đừng để cho người ta phát hiện."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc