Cấm Tình - Chương 3

Tác giả: Tử Tử Tú Nhi

“૮ɦếƭ tiệt! Cô khóc cái gì?” Đường Diệc Diễm giận dữ túm lấy tôi, tôi dường như nghe được tiếng xương bả vai của mình kêu răng rắc.
Đau quá!
“Cô khó chịu như vậy sao? Ở bên cạnh tôi cô khó chịu như vậy sao? “ Tiếng rít gào của Đường Diệc Diễm ngay bên tai tôi, tôi không nói, đau đớn từ từ nhắm hai mắt lại, để mặc hắn lắc lắc thân mình đang run rẩy, lung lay như sắp đổ của tôi.
Tôi nếm được mùi vị chua chát của máu nơi khoé miệng.
“Tôi đang nói chuyện với cô cơ mà!” Đường Diệc Diễm tiếp tục gầm thét bên tai tôi, tay phải nắm lấy cằm của tôi, bức tôi mở mắt ra. Hắn mạnh mẽ đem tôi áp vào tường, khiến cho lưng của tôi nặng nề đánh vào bức tường lạnh như băng ở phía sau.
“Đông” một tiếng, đã muốn đau đến ૮ɦếƭ lặng, tôi cũng chẳng quan tâm.
Nước trong vòi sen nặng nề bắn trên người hắn. Hắn tựa như một con sư tử đang nổi giận, trừng trừng nhìn tôi, bàn tay hắn đưa đến bên cổ tôi, ánh mắt chợt loé. Giây tiếp theo, hắn hung hăng P0'p cổ tôi, nghiến răng, không ngừng tăng thêm lực.
Tôi bắt đầu cảm thấy khó thở, không khí đột ngột bị chặn, tôi bắt đầu theo bản năng cào cấu, đánh vào tay hắn, đá hắn, nhưng hắn lại dễ dàng lấy chân chặn lại, đồng thời khoá chặt tay tôi.
“Nói! Nói cô sẽ không rời khỏi tôi!” Hắn lại tiếp tục dùng thêm sức, tàn nhẫn nhìn khuôn mặt tôi dần trở nên tím tái.
“Bỏ, để tôi đi…” Tôi muốn rời khỏi hắn.
“Cô mơ tưởng!” Sắc mặt hắn trầm xuống, một lần nữa lại tăng thêm lực.
Mắt tôi bắt đầu trở nên mơ hồ, mọi vật đang chao đảo, kết thúc sao? Tất cả sắp kết thúc phải không?
Tất cả những đau đớn…
Rốt cuộc, tôi đã được như ý nguyện thường ngày, khoé miệng buồn bã giương lên!
Vậy mà hắn lại buông tôi ra. Khi tôi nghĩ mình sẽ ngộp thở mà ૮ɦếƭ, khi tôi gần chạm đến Ng'n t của tử thần, khi tôi bắt đầu thấy vui mừng, hắn lại buông ra.
Một lúc lâu chưa được tiếp xúc với không khí, tôi lập tức kịch liệt ho khan, cổ họng đau như bị lửa đốt.
“Muốn ૮ɦếƭ, chính là ૮ɦếƭ tôi cũng phải đuổi theo cô đến tận địa ngục!” Gân xanh trên trán hắn nổi lên, tay nắm chặt thành quyền, giống như ngay lập tức có thể cho tôi một đấm. Tôi sẽ không nghi ngờ trong từ điển của hắn có khái niệm đánh con gái.
Tôi nhìn Đường Diệc Diễm đang điên cuồng mà buồn bã cười. Đôi ngươi lạnh lùng ngước lên: “ Không cần, tôi đang sống trong địa ngục rồi!”
“Ba” Quả nhiên hắn giơ tay lên , cho tôi một cái tát. Tôi lập tức cảm thấy bốn phía quay cuồng, khó chịu dựa vào tường, cười, vẫn nụ cười lạnh lùng như cũ!!!
“Đừng cười nữa!” Nụ cười của tôi lại làm cho hắn hiện lên một tia bối rối trong mắt. Bối rối, hắn sợ hãi cái gì? Hắn mà cũng biết sợ hãi sao?
Đường Diệc Diễm xanh mặt, túm lấy mái tóc đen đang ướt sũng nước của tôi, giật thật mạnh. Tôi liền ngã nhào vào trong lòng hắn, hắn buộc tôi phải nhìn hắn.
Khuôn mặt của hắn lúc này đầy vẻ dữ tợn, tựa như ma quỷ! Đúng! Hắn chính là ma quỷ!
Đường Diệc Diễm nghiến răng nghiến lợi ghé sát mặt vào tai tôi “Bây giờ, tôi sẽ đưa cô đi xem địa ngục thực sự!”
Nói xong, hắn khẽ di chuyển, vừa lòng nhìn cả người tôi run rẩy. Khoé miệng hắn khẽ cong lên, tạo thành một hình vòng cung tuyệt đẹp. Nụ cười của ác ma!
Nhìn đôi mắt đỏ bừng của hắn đang trở nên thâm trầm, tôi hiểu được điều này nghĩa là gì. Không, tôi sợ hãi lùi lại, trí nhớ ngày trước lại bắt đầu ùa về, tôi thậm chí bắt đầu vì sự xúc động vừa rồi của mình mà hối hận. Sao tôi lại ngu ngốc như vậy, ngu ngốc đi chọc giận hắn, đi thức tỉnh ác ma!
“Thế nào? Bây giờ mới biết sợ, không phải đã quá muộn hay sao?” Dễ dàng nhìn ra sự sợ hãi của tôi, nụ cười trên mặt Đường Diệc Diễm bắt đầu kéo rộng. Tôi thấy rõ *** bên dưới lớp quần ướt sũng của hắn đang từ từ nhô lên.
“Đừng! Cầu xin anh!” Tôi tình nguyện bị hắn đánh, cũng không muốn hắn dùng phương pháp đó Tra t** tôi. Sự sợ hãi làm cho tôi bất chấp mặt đất trơn ướt, liều mạng chạy ra cửa.
Nhưng tôi lại quên hắn đang nắm chặt mái tóc của mình trong tay, nhẹ nhàng giật một cái, tôi bị ngã xuống. Đường Diệc Diễm nhìn tôi cười “Gấp như vậy cơ à? Cô cũng là đang khẩn cấp muốn tôi sao!”
Nói xong, Đường Diệc Diễm nắm lấy tay phải của tôi, đứng dậy, lôi ra ngoài cửa. Nước trên cơ thể tôi nhỏ xuống, kéo theo một đường uốn lượn, tựa như một con rắn độc, quấn quanh, tàn phá cơ thể suy nhược của tôi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc