Boss Trở Thành Chồng - Chương 885

Tác giả: Vô Danh

Cái gì!
Cởi đồ?
Lưu Tuyền trợn trừng đôi mắt, “thật sự hoang đường!”
Tần mẫu từ trên ghế sopha đứng dậy, hứ nhẹ một tiếng, “cô bây giờ cởi bỏ quần áo rồi, nếu như cô nói là sự thật, tôi hôm qua cô không có ở cùng người Dung Cảnh đó, trên người khẳng định sẽ không lưu lại dấu vết. ngược lại, nếu như hôm qua hai người ở cùng nhau rồi, thì xem có cẩn thận, trên người cũng vẫn lưu lại một vài dấu vết,. vì vậy, muốn chứng minh lời của cô là sự thật, bây giờ thì cởi bỏ quần áo, để chúng tôi kiểm tra, nếu như tôi và Phi Ngữ thật sự nghi oan cho cô, chúng tôi xin lỗi cô! Nhưng…nếu như bị chúng tôi kiểm tra ra ít dẫu vết nào…thì cô sẽ cuốn gói ra khỏi nhà tôi, về sau đừng nghĩ lại bước nửa bước qua khảm của nhà tôi!”
Lưu Tuyền không tức mà ngược lại cười lên!
Người này…da mặt dày có thể lên trời rồi!
Như thế nhục mạ cô
Đạt được kết quả là cái gì?
Nếu như cô là bị vu oan, chỉ cần hai câu xin lỗi nhẹ nhàng là khiến chuyện này trôi qua rồi?
Làm sao có thể!
Cô ngoại trừ là bị điên rồi, mới có thể đồng ý yêu cầu vô lý này của Tần mẫu!
“Không thể được!”
Tần mẫu lộ ra biểu cảm “quả nhiên là vậy”, cười lạnh lùng nhìn Tần Nham, “Tần Nham, nhìn rõ rồi chứ, cô ta cơ bản không dám!”
“Tôi tuyệt đối sẽ không để các người như thế nhục mạ tôi!” Lưu Tuyền mím chặt môi, “các người người một nhà, tôi xem như là nhận chỉ dạy rồi! Về sau đều không được phép bước nửa bước vào nhà của mấy người sao? Không cần điều tra nữa, tôi đi! Về sau cho dù các người cầu xin tôi…tôi đều sẽ không xuất hiện ở cửa nhà các người!”
Lưu Tuyền bước lớn muốn đi ra ngoài
Lần này, người tóm lấy cô vẫn là Tần Nham!
“Tần Nham!”
“Không được đi!”
“Anh nói không tính!” Lưu Tuyền dùng sức đấu tranh, nhưng sức lực của Tần Nham rất khỏe, cổ tay của cô bị đau rát, nhưng làm sao cũng không thoát được, “thả tôi ra!”
“Đừng hòng!”
Tần Phi Ngữ nói xen vào, “Lưu Tuyền, nếu như cô không phải là áy náy thì để chúng tôi kiểm tra, cô và anh trai tôi là vợ chồng, sớm đã nhìn thấy hết rồi, bây giờ có cái gì tốt không thể nhìn chứ! Tôi và mẹ của tôi là phụ nữ, trên người cô có cái gì trên người chúng tôi đều có, chúng tôi không có hứng thú dòm ngó cô, cô chỉ cần để chúng tôi kiểm tra một chút, thì có thể hoàn nguyên tất cả mọi chuyện rồi, chỉ cần cô là trong sạch, kiểm tra một chút lập tức thì có thể trả lại cho cô sự trong sạch, tôi thật sự không hiểu, cô có cái gì đáng kháng cự!” Bạn đang đọc truyện tại ThíchTruyện.VN, chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Tân Phi Ngữ nói chậm rãi nhẹ nhàng, nhưng những lời này vào trong tai của Tần Nham, lập tức biến vị
Đúng vậy à!
Nếu như không phải là áy náy, tại sao lại không thể để bọn họ kiểm tra một chút chứ!
“Tiểu Tuyền, cởi bỏ đồ đi!”
“Cài gì?” Lưu Tuyền không dám tin vào tai của mình
“Cởi bỏ bộ đồ! Để chúng tôi kiểm tra!” Tần Nham nhìn vào mắt của cô nói, “nếu như cô thật sự là trong sạch, tôi sẽ để mẹ tôi và Phi Ngữ xin lỗi cô, vả lại…bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ cùng cô dọn ra ngoài!”
“Không thể nào!”
Muốn cô cởi bỏ trang phục bị mấy người vây lại nhìn tìm chứng cứ, xin lỗi, cô làm không được!
Đây là sự nhục mạ và giẫm đạp lên nhân cách của cô!
Dáng vẻ kháng cự của Lưu Tuyền trong ánh nhìn của Tần Nham, lại một lần nữa gây lên sự hoài nghi của anh, “Tiểu Tuyền, cởi bỏ đồ kiểm tra, đối với cô mà nói khó như vậy sao? Đây là cơ hội tốt nhất để đổi lại sự trong sạch của cô!”
“Nằm mơ!” Lưu Tuyền tức đỏ cả đôi mắt, “các người đây là nhục mạ tôi! Nhục mạ phũ phàng!”
Tần Nham nghĩ, nghĩ ra một biện pháp, “nếu như cô cảm thấy là nhục mạ, vậy thì chúng ta về phòng kiểm tra, tôi tự thân kiểm tra!”
“Tôi nói một lần nữa, không thể được!”
Cô có thể tiếp nhận lúc hai người thân mật ***, nhưng không có cách nào tiếp nhận sự giẫm đạp có ý nghĩa phán xét như thế!
“Tiểu Tuyền, nếu như cô là trong sạch, tại sao lại không dám chứ!”
Lưu Tuyền tức giận hai con người đều đã đổ ngầu, cười lạnh lùng nhìn Tần Nham, “anh đã xem chuyện cởi đồ nhẹ như vậy sao, Tần Nham, anh nhục mạ tôi như thế, anh cảm thấy tôi vẫn còn có thể sống cùng anh sao! Đừng nói là thật sự cởi đồ kiểm tra, chính là chủ ý của anh khiến tôi cảm thấy phản cảm ghê tởm! Nếu như anh đã không tin tôi rồi, vạy thì tôi cũng không nói tốt gì nữa! Tôi đối với người nhà các người thật sự nhìn đã đủ rồi, từng giây từng phút đều không muốn nhìn thấy mấy người….anh cứ xem như tôi và Dung Cảnh phát sinh chuyện gì rồi đi, bây giờ tôi đi được chưa, tôi lập tức thì bỏ đi!”
“Không được!”
Tần Nham tóm chặt lấy Lưu Tuyền, “không được đi!”
“Vậy thì anh muốn như thế nào!”
“Hôm nay…tôi nhất định phải kiểm tra!”
Tần Nham cũng đỏ rực đôi mắt!
Anh nghĩ đến chuyện Văn Văn cắm sừng cho anh, lại nhìn Lưu Tuyền, cảm thấy bóng dáng của hai người lập tức trùng lặp lên nhau, anh nhìn ánh mắt của Lưu Tuyền lập tức biến thành ác hiểm, Tần Nham giật lấy cổ tay Lưu Tuyền, dùng sức hất bỏ, khiến cô bị hất lên trên ghế sopha
“A----“
Đầu của Lưu Tuyền ***ng phải thành ghế, đau đến mức mắt tối sầm lại
Tần Nham phút chốc đau lòng, nhưng nghĩ đến tối hôm qua Lưu Tuyền có thể thân mật với người đàn ông khác, anh chút đau lòng đó lập tức như khỏi mây tan biến đi. Anh tiến người đến, dùng sức của khuỷu tay và phần chân khống chế Lưu Tuyền, giơ tay ra xé trang phục trên người cô
“Không! Anh dừng tay! Dừng tay!”
Lưu Tuyền khoang mắt đỏ rực, lấy hết sức chống trả lại, cô hét lên, “tần Nham, anh không thể như thế với tôi! Không thể!”
Sự nhục mạ như thế này đối với cô mà nói, so với giết cô còn khó chịu hơn nhiều!
“Thả tôi ra!”
Tần Nham đã hoàn toàn mất đi lý trí, phản ứng của Lưu Tuyền càng kịch liệt, anh càng cảm thấy Lưu Tuyền Và Dung Cảng khẳng định là phát sinh cái gì rồi!
Sự chống trả của Lưu Tuyền khiến hành động của anh càng biến thành có chút gò bó
Thấy vậy
Tần mẫu và Phi Ngữ nhìn nhau, cùng nhau qua đó, hai người mỗi người ấn một chân của Lưu Tuyền, “Tần Nham, hôm nay nhất định phải kiểm tra thật kỹ, nếu không thì nhà chúng ta như vậy sẽ bị cắm sừng, về sau còn làm sao làm người nữa!”
Con mắt của Tần Nham càng thêm đỏ hơn!
Trên thực tế, anh đối với Lưu Tuyền cũng có hoài nghi!
Bởi vì từ lần trước sau chuyện bị bắt cóc, thái độ của Lưu Tuyền đối với anh phát sinh biến hóa rất rõ ràng, cô ấy rõ ràng đang xa lánh anh, anh có thể cảm nhận được. sự xa lánh như thế khiên snah cảm thấy đặc biệt nguy hiểm, cũng đặc biệt không có cảm giác an toàn
Lưu Tuyền trước đây đối với anh mà nói là vô cùng an toàn, anh biết Lưu Tuyền trong lòng là yêu anh, vì vậy cô ấy một mình trong nhà anh rất yên tâm
Nhưng bây giờ, anh một chút cũng không xác định được
“Xoẹt---“
Âm thanh xé vải, chiếc áo gió của Lưu Tuyền bị xé rách, tấm ren bên trong cuối cùng cũng bị xé ra!
Cánh tay của cô bị đè mạnh lên trên đỉnh đầu, hai chân cũng bị ấn mạnh, cô ra sức giãy giụa, nhưng một chút cử động không được
Tuyệt vọng!
Hối hận!
Phẫn nộ!
Lưu Tuyền tuyệt vọng rơi lệ, cô hận bản thân tại sao muốn vào gia đình như thế này, tại sao lại phải chịu sự nhục mạ này! Bờ vai lạnh giá, Tần Nham vẫn đang xé trang phục của cô, Lưu Tuyền cuối cùng không nhịn nữa, rơi hàng nước mắt hét lên, “Tần Nham, chúng ta xong rồi! Chúng ta hai người rốt cuộc cũng xong rồi!”
Tần Nham có một phút chốc do dự
Nhưng...tâm trạng muốn biết được chân tướng cuối cùng nhấn chìm anh xuống, anh cắn răng, không có bất kỳ suy nghĩ khác nữa, dùng sức xé!
“Xoẹt---“
Tấm ren rốt cuộc bị xe thành vô số mảnh rách!
“A---“
Cô tuyệt vọng, cô cảm thấy được ánh mắt khắc cốt của Tần Nham trên làn da khỏa thể của cô từng phân từng phân liếc nhìn, cảm nhận được bàn tay lạnh lẽo của anh ta tàn nhẫn lật trên người cô từng chỗ thầm kín, Lưu Tuyền nắm chặt nắm đấm, toàn thân run rẩy lên
Hận!
Cô rất hận à!
Áo trên bị xé rách, hai chân bị *** bành ra kiểm tra, Lưu Tuyền cuối cùng mất đi lý trí, khóc toáng lên hét lớn, “cứu mạng---cứu mạng à---“
Lúc này đắc ý nhất chính là Tần mẫu và Tần Phi Ngữ rồi
Hai người bọn họ dùng tất cả sực lức trên người đè ép khống chế Lưu Tuyền, nhìn thấy Lưu Tuyền như thế bị Tần Nham nhục mạ, hai người bọn họ đừng nhắc vui sường đến từng nào
Tần mẫu nụ cười khắp mặt
Chuyện của ngày hôn nay đến cuối cùng nhà thắng lớn nhất chính là bà ta!
Nếu như Lưu Tuyền không phải là trong sạch, về sau con trai khẳng định sẽ càng thêm tin bà
Cho dù Lưu Tuyền là trong sạch….
Ha ha---
Qua chuyện như thế này của hôm nay, tình cảm của hai đứa nó còn có thể hồi phục như trước không?
Không thể nữa rồi!
Vì vậy, không quản như thế nào, hôm nay ván cờ với Lưu Tuyền, bà thắng chắc rồi!
“Con trai, kiểm tra cẩn thạn, mỗi một vị trí trên người đều không được bỏ qua!”
Lạnh!
Lần đầu tiên Lưu Tuyền cảm thấy lạnh như vậy, từ cơ thể đến tim đều dường như bị băng lạnh ngàn năm niêm phong lại vậy, lạnh vô cùng
Phòng khách trống rỗng chỉ có thể nghe thấy tiếng gào hét tuyệt vọng của cô
“Cứu mạng---“
“Cô đừng kêu nữa, đây là nhà của chúng tôi, không thế có người đến cứu cô…”
Tần Nham kiểm tra, không có phát hiện bất kỳ vấn đề gì
Trong tim anh “bụp bụp” đạp mạnh, chẳng lẽ là anh hiểu lầm Lưu Tuyền rồi?
Vừa định kiểm tra cơ thể dưới của cô, cánh cửa phòng khách đột nhiên tiến vào một số người
……
Dung lão bà bà luôn cho người quan sát động động tĩnh Tần Gia, người làm đến báo nói Tần Gia có chuyện rồi, giống như là nghe thấ tiếng kêu thất thanh của Tiểu Tuyền, bà nghĩ cũng không nghĩ dẫm theo mấy lính gác xông đến cửa lớn, ở cửa lớn, nhìn thấy tình hình trong nhà, lão bà bà cả người sững sờ, lộn cả máu!
Súc sinh!
Đây một đám súc sinh à!
Lão bà bà gào lên một tiếng, “tất cả lính gác đều ૮ɦếƭ tiệt quay người đi cho bà!”
Những người lính gác vội vàng xoay người đi
Lão bà bà từng bước hùng dũng xông vào trong phòng khách, bà nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, không nói hai lời, đổ sập xuống mặt tát cho Tần Nham hai cái bạt tai, “Cầm thú! Súc sinh!”
Đừng thấy lão bà bà tuổi đã cao rồi, bà đánh người rất có lực
Tần Nham dương như bị đánh đơ người ra
Lão bà bà một nhát đẩy Tần Nham từ trên ghế xuống, một cái nhìn sắc bén liếc qua Tần mẫu và Phi Ngữ, hai mẹ con họ chỉ cảm thấy ánh mắt của lão bà bà giống như lưỡi dao, cứa lên khiến da đầu họ dựng lên lên, hai người nhìn không được “a….” Một tiếng, hoảng loạn thả bỏ kìm chế đối với Lưu Tuyền
Lão bà bà hoảng hốt cởi chiếc áo khoác trên người mình, choàng lên người Lưu Tuyền, nhìn trang phục rách nát của cô, dáng vẻ nước mắt đẫm đìa, lão bà bà cảm thấy con tim đều đang đau
“Đứa trẻ đáng thương…”
“Bác gái!”
Lưu Tuyền cả người rơi lệ run lên lẩy bẩy
“Con ngoan đừng nói gì, bác gái sẽ làm chủ cho cháu!” lão bà bà đỡ Lưu Tuyền từ trên sopha đứng dậy, đôi chân của Lưu Tuyền mềm nhũn, hoàn toàn đứng không nổi, trọng lượng của cơ thế đều dựa lên người lão bà bà, lão bà bà đỡ lấy Lưu Tuyền, phẫn nộ nhìn ba mẹ con Tần Nham, tức giận mắng, “các người đám mất dạy, cho dù là người xa lạ các người đều không thể như thế với con bé, càng đừng nói con bé là con dâu của nhà mấy người! Hành vi của các người đã phạm phải pháp luật, tôi nói cho mấy người biết, chuyện của hôm nay mẹ con các người đừng hòng dễ dàng!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc