Biệt Ly - Chương 03

Tác giả: Tuyết Hoàng

Máu tươi tuôn ra, thấm đẫm cả một mảnh áo rộng, thấm vào nước mưa. Tiếng sấm nổ đùng đoàng, có thể nhìn dưới cái sáng của chớp là đôi mắt bi thương của Dung Phất.
Tiết Vãn Chi hốt hoảng, mặc cho đầu đang đau muốn đổ bể chạy nhanh lại chỗ cô. Nàng ôm chầm lấy cô, nước mắt lọt qua kẽ mắt lần nữa, miệng đau khổ không há được nửa lời, chỉ biết dương mắt nhìn tỷ tỷ của mình ngã xuống nền đất lạnh lẽo.
“TỶ! TỶ!”
Tiếng gào thét đau đớn trong đêm.
Trời như thương cho kiếp phận của Dung Phất, ngớt mưa dần, giờ đây chỉ còn là những luồng gió lạnh lẽo thấu tận xương.
Nàng ôm chầm lấy cô, vẻ mặt xanh xao há miệng không nói được gì, bật khóc nức nở như một đứa trẻ.
“A Vãn, ta lạnh.”
“A Vãn đừng khóc, muội khóc không đẹp tí nào… Không đẹp tí nào…”
“Dung tỷ, sao tỷ lừa muội, tỷ đã nói sẽ theo muội, làm bằng hữu của muội đến hết cuộc đời mà! Tại sao?... Tại sao…?”
Dung Phất chỉ cuời nhẹ, giơ một bên tay máu chảy không ngừng chạm vào má của nàng: “A Minh đang đợi ta nơi cầu Nại Hà, ta không thể để chàng cô đơn một phút giây nào nữa… Ta đã hứa với chàng là cùng nhau luân hồi, đời đời kiếp kiếp bên nhau, chỉ tiếc là ta chưa an tâm về muội… Hức… Chưa an tâm về muội…”
Máu chực trào nơi miệng, giọng Dung Phất nhỏ dần, nhỏ dần: “Nếu hôm nay ta không ૮ɦếƭ, hắn sẽ bắt ta vào cung, ta…” – cô ho sặc sụa: “Ta không thể mất đi danh tiết, ta chỉ muốn trao cho chàng…”
“Tỷ ở lại, ta có thể bảo vệ tỷ mà…. Ta có thể..”
“Hắn đã *** ta rồi, A Vãn à… Hahah… Mỗi nơi hắn chạm đến khiến ta ghê tởm…”
Tiết Vãn Chi trợn tròn mắt: “Sao! Tỷ nói… Nói… Gì?”
“Liệu A Minh còn có chấp nhận ta không…. Chính hắn đã giết A Minh của ta… Chàng ૮ɦếƭ thật thảm… Thật thảm….”
“A Vãn muội phải sống thật tốt… Muội có thể hỏa táng ta cùng với A Minh không?”
“Còn nữa…. Phải nhớ kẻ đã giết hai chúng ta… Là hắn!”
Đôi mắt Dung Phất nhắm nghiền, bàn tay buông lỏng ra, nước mắt tuôn nhỏ qua kẽ mi thanh tú, rơi vào lòng bàn tay nàng.
Tiết Vãn Chi thẫn người, bật cười thành tiếng. Một tay ôm lấy Dung Phất, một tay nàng lau đi giọt nước mắt cuối cùng của cô.
Trước khi ૮ɦếƭ, trên môi cô nở một nụ cười mãn nguyện. Nụ cười thảm của một mỹ nhân bị bức ૮ɦếƭ bởi bằng hữu của mình.
“HAHAHA… HAHAHA….ĐI HẾT RỒI! Đi hết rồi… Hết rồi…”
Nàng cõng Dung Phất vào cung trước con mắt thê thảm bi thương của đám nô tỳ, đôi mắt nàng trợn tròn như không tin vào sự thật.
Đưa Dung Phất về cung an toàn, nàng đến bãi đất vừa nãy, cầm thanh kiếm dính đầy máu, đôi mắt vô hồn tiến vào tẩm cung.
Phải giết hắn!
“Hoàng thượng không hay rồi! Hoàng hậu đã giết sạch đám hậu vệ ngoài cung rồi!”
Mặc Lâm nghe vậy đập mạnh xuống bàn, tay tuốt gươm, đôi mắt gầm gừ lên như muốn thiêu ૮ɦếƭ nàng.
Nữ nhân này đáng ૮ɦếƭ, đáng hận.
“Mặc Lâm ngươi cút ra đây cho ta!”
Hắn đi ra tẩm cung, đôi mắt máu lạnh nhìn nàng: “Ngươi lại phát điên cái gì, muốn ૮ɦếƭ!”
Tiết Vãn Chi không nói nhiều, một tay tiến về phía trước.
Nàng cắn chặt môi, đôi mắt ậng nước, sát khí tỏa ra thiêu đốt lòng người.
Mặc Lâm thấy vậy nhưng không làm gì.
Kiếm nàng kề cổ hắn, ép ra một vệt máu.
Giọng nàng run run: “Là ngươi, là ngươi đã hại ૮ɦếƭ tỷ, là ngươi!”
“Ta không hiểu ngươi nói cái gì? Ngươi điên rồi!” – Hắn gằn giọng xuống.
“Người đâu hộ giá bảo vệ hoàng thượng, hoàng hậu phát điên rồi!!” – Tiếng thái giám hét lớn, hô hào.
Nhưng đâu có biết mọi kẻ canh ngoài cửa vốn đã bị nàng diệt sạch, còn đám còn lại đang trấn giữ biên cương. Chung quy lại là do Mặc Lâm ngu xuẩn, không giữ lấy bên mình một kẻ cận vệ.
Nàng và hắn bắt đầu giao đấu, hắn nhường nàng vài chiêu, còn nàng lại oai phong như một chiến thần.
Một nữ nhân trong mắt chỉ còn là thù hận.
Bỗng một tên nha hoàn chạy vào nhìn thấy cảnh ૮ɦếƭ choc thì sợ bạt mạng, run rẩy bẩm báo: “Hoàng thượng!! Dung tiểu thư nhà tôi ૮ɦếƭ rồi! Dung quý phi của hậu cung này đã ૮ɦếƭ rồi!! Mong người đòi lại công bằng cho tiểu thư!”
“Sao!” – Mặc Lâm như đổ về sau, Tiết Vãn Chi nghe đến đây thì trợn mắt lên, một kiếm lao về hắn.
“LÀ NGƯƠI… LÀ NGƯƠI!!”
Hắn đỡ kiếm xô ngã nàng ra, một bước phi đến tên nô tỳ đang quỳ: “NGƯƠI NÓI, LÀ AI LÀM!!”
Tên nha hoàn run rẩy, cô ta chỉ tay về phía nàng: “Là… Là… Hoàng hậu thưa người!”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc