Biệt Ly - Chương 02

Tác giả: Tuyết Hoàng

“Ha ha ha ha!” – Hắn cười lớn, bước chân hắn dừng lại trên vũng nước mưa gần nàng, tay cầm nan quạt nâng cằm nàng lên: “Ngươi nghĩ ta không muốn phế ngươi, chỉ là ta đã hứa với cha mẹ ngươi chăm sóc ngươi chu toàn, nếu không bây giờ ngươi còn ở đây kháng chỉ của ta.”
Tiết Vãn Chi cười lớn: “Sao, chăm sóc ta chu toàn? Chàng có biết mấy năm qua ta sống thế nào, sinh hoạt ra sao. Ta chỉ cần một cái liếc nhìn của chàng, chàng ban cho ta chưa? Hahaha, ta suốt đời suốt kiếp phải sống sau cái bóng của Dung tỷ, chàng tưởng ta sống sướng lắm sao?”
Hắn nhìn nàng không nói gì, chiếc nan cũng thu lại: “Trẫm không thích ngươi, càng không muốn sống mà phải chia đôi tình cảm dành cho ngươi. Chẳng phải ngươi thích Minh Ca Ca gì đó sao, bây giờ còn tỏ vẻ thâm tình?”
Ánh mắt hắn nhìn ghét bỏ nàng: “Buồn nôn!”
Mắt nàng kinh ngạc mở to, hóa ra mấy năm nay nàng chỉ là sống lợi dụng, sống có trách nhiệm ư?
“Chàng cảm thấy ta buồn nôn? Chỉ cần chàng thu hồi mệnh lệnh, ta sẽ đi khuất khỏi mắt chàng.”
Mắt Mặc Lâm ánh lên lửa giận: “Ngươi đừng cố chấp, đừng chạm đến giới hạn của bản vương!”
“Người đâu, truyền chỉ cho Dung quý phi vào cung, chuẩn bị rước vào cung.Hoàng hậu kháng chỉ, cấm túc vào biệt viện, không có lệnh của ta, tuyệt đối không mở cửa!”
Nói rồi, hắn quay lưng bỏ đi, tên thái giám để lại chiếc ô cho Tiết Vãn Chi, khuyên nhủ: “Hoàng hậu, người làm vậy càng khiến cho hoàng thượng thêm giận, trước hết phải sinh nở đứa bé an toàn.”
Nàng chảy nước mắt, lăn dài cuốn theo mùi máu tanh và nước mưa: “Ông nói xem, bao năm qua ta tận lực vì giang sơn bách tính, rốt cục chỉ là vì muốn người có thể nhìn ta, tâm ý của ta có rõ không?”
“Hoàng hậu, người là người yêu hoàng thượng nhất thế gian!”
Nàng thẩn thờ người, đôi mắt trống rỗng: “Vậy tại sao chàng lại vô tình như vậy?”
“Chắc là do hoàng thượng còn ngu muội, nếu hoàng hậu sinh được tiểu hoàng tử, ngài chắc chắn sẽ yêu người!”
Nàng cười lớn, phá tan đi cái im lặng trong mưa này: “Được, ta sẽ chờ chàng, cảm ơn ông.”
Nói rồi nàng đứng dậy, bước đi loạng choạng về phía trước, dường như sắp ngã lại cố gượng dậy, tự mình đi vào biệt viện.
Cuộc đời Tiết Vãn Chi bị xoay vòng vòng trước hắn, vì hắn mà đâm đầu ngu muôi, vì hắn mà Minh Hàn ૮ɦếƭ, vì hắn mà Dung Phất chịu nỗi đau mất phu quân nay phải vào cung làm thiếp.
Có lẽ đời này nàng sống hoang phí rồi, nhưng vì con nàng sẽ làm tất cả.
Vừa đi, nàng vừa lẩm bẩm: “A Mặc, rốt cục chàng đã từng nhìn ta chưa? Cho dù lúc nhỏ đến bây giờ, ta vẫn không để lại cho chàng cảm tình một chút sao?”
Đến đoạn này, nàng bật khóc nức nở, quỳ sụp xuống đất, đầu ngẩng cao trên trời: “Thật sự rất muốn thoát khỏi thế giới này, ૮ɦếƭ đi có phải tốt hơn không?”
Biệt viện lạnh lẽo, mà lòng người cũng đã nguội lạnh.
Đêm đó nàng không ngủ, để cả bộ y phục ướt, mắt trống rỗng nhìn màn mưa phía trước, cái lạnh cuốn theo sự vô tình thấm vào ruột gan, *** nàng.
Tiết Vãn Chi khẽ thì thầm, đưa lòng mình vào gió: “Qủa thực chúng ta đã không thể quay lại như ban đầu rồi, ta chỉ hận ta trưởng thành quá nhanh, ta hận bộ dạng của mình bây giờ…”
Nàng ngửa mình ra sàn, thì thầm vào trong gió: “Ngươi mang theo ta đi, được không?”
Như nhận ra điều gì đó, nàng đến thâm cung của Dung Phất, lại thấy chẳng có lấy một bóng người.
Tiết Vãn Chi mặc cho máu trên đầu không ngừng chảy, chạy đến ngôi mộ của Minh Hàn. Nàng chắc chắn Dung tỷ đang ở đó.
Qủa nhiên. Tiết Vãn Chi lặng lẽ đứng sau lùm cây rậm trước mộ chàng, một bóng nữ nhân quen thuộc đang quỳ ở đó, tiếng khóc của cô vang vọng cả một màn mưa yên tĩnh, nghe bi thương, đau khổ làm sao.
“A Minh, chàng dám bỏ ta mà đi sao, chàng đã nói suốt đời suốt kiếp ở bên ta mà?”
“A Minh, chàng đi rồi ta phải biết làm sao đây, làm sao đây?”
Dung Phất đầy bi oan quỳ trước mộ của Minh Hàn, tay cầm một dải lụa đỏ đeo thắt nơi tay, dung nhan xinh đẹp ấy bị vùi dập bởi những màn mưa lớn. Thực cảnh trông thật thê thảm.
Tiết Vãn Chi nhìn cô, nàng chảy nước mắt, lăn dài trên gò má xanh xao.
Tiếng Dung Phât dưng nhỏ dần như lời thủ thỉ: “A Minh chờ ta, bây giờ ta sẽ theo chàng ngay lập tức.”
Nói rồi cô đứng phắt dậy, cầm thanh kiếm bên cạnh mình, giơ tay hướng về phía ***, đâm thẳng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc