Bí Mật Hôn Nhân - Chương 23

Tác giả: Phi Yến

Chương 23: Lời anh đã nói
Không cần nghĩ cũng biết điện bị cúp mất rồi..
Sở Dao hốt hoảng dựa vào tia sáng chớp nháy ngoài trời.Cô lần mò leo xuống giường muốn đi tìm Tần Phong..
Giờ này anh đi đâu, không có ánh điện đối với người không thể đi lại như anh, rất nguy hiểm..
Sở Dao lo lắng mở cửa phòng đi ra..
Hành lang rộng lớn lạnh lẽo, chợp nhoáng lúc tối lúc sáng.
Bàn tay nhỏ nắm chặt vào nhau, mở to đôi mắt đen láy dáo dác nhìn xung quanh.Cố hét to tranh với tiếng sấm..
- " Phong...Phong...Anh ở đâu.."
Tiếng Sở Dao vô cùng hoảng hốt hòa với tiếng mưa gió trong đêm không khỏi khiến lòng người sợ hãi..
Tim đập thình thịch, bên tai bất ngờ nghe tiếng bước chân dồn dập ở cầu thang...
Ầm....Ầm...
Một tiếng nổ lớn rung chuyển cả trời đất.
Một bóng trắng từ cầu thang rất nhanh chạy đến ôm cô..
Sở Dao hốt hoảng ngồi xuống ôm lấy đầu hét lớn.
- " Á........"
- " Dao Dao..."
- "..Buông ra...buông ra.."
- " Là anh..là anh..."
Tần Phong mạnh mẽ ôm lấy cô vào lòng.
Nghe được giọng nói của anh.Sở Dao vừa mừng vừa tủi vì quá sợ hãi cô nhào vào lòng anh khóc nấc lên..
- " Huhu..Anh đi đâu..đi đâu..Có biết em sợ lắm không...Huhu..."
- " Ngoan.Anh đây, ngoan..không sao..không sao rồi."
Tần Phong vỗ lấy lưng cô dỗ dành.Người trong lòng vẫn còn run sợ, cơ thể yêu ớt ôm chặt lấy anh chẳng chịu buông ra...
Cạch
Lúc này đèn thay nhau thắp sáng. Ánh đèn chiếu rọi hai thân thể đang ngồi dưới sàn ôm nhau không một khe hở..
- " Dao Dao.Có điện rồi.Đừng sợ nữa em.. "
Sở Dao chui từ trong lòng anh ra.Đôi mắt to tròn quan sát xung quanh.Căn nhà không còn lạnh lẽo, tối đen như mực như lúc vừa rồi..
Lại nhìn người đàn ông đang khụy gối ôm lấy cô.Mày Sở Dao nhíu nhíu, ánh nhìn một lần nữa đặt xuống hai chân Tần Phong..
Trong đầu lại hiện ra bóng trắng lúc vừa rồi.Vì quá sợ hãi cô chậm chạp không phát giác được vấn đề quan trọng, nhưng bây giờ thì...
Hai mắt Sở Dao mở to hãi hùng, miệng nhỏ run rẩy, lấp bấp..
- " Phong..Chân..chân của anh...Ừmm..."
Tiếng sau cuối liền bị Tần Phong nuốt lấy.
Anh bất ngờ dùng miệng phong bế lại miệng cô, rất nhanh ôm lấy Sở Dao vào phòng..
Rầm
Cửa phòng đóng lại, Tần Phong liền đè Sở Dao lên cánh cửa, nụ hôn không kéo quá dài, rồi nhẹ nhàng mới buông môi cô ra..
Sở Dao vẫn còn choáng váng,hơi thở không hề ổn định, nhưng đôi mắt thì sáng rực nhìn anh như người ngoài hành tinh..
Đối diện với cô bây giờ là một người đàn ông cao lớn, mạnh mẽ đứng trên đôi chân của mình..
Đâu phải là một Tần Phong tật nguyền luôn chôn chặt vào chiếc xe lăn..
Chuyện gì đang xảy ra..??
Tần Phong im lặng nhìn cô, dường như chờ đợi cho Sở Dao có thời gian bình tĩnh lại..
Sở Dao cụp mắt nhìn xuống đôi chân dài thẳng tắp mạnh khỏe của Tần Phong.Ngón tay 乃úp măng xinh xắn chỉ vào chân anh, rồi như sợ hãi rụt tay về.Vẫn không tin đây là sự thật, âm thầm nuốt nước bọt cố gắng lấy giọng nói.
- " Anh..anh đi được..Anh không bị liệt.."
Chống một tay vào cánh cửa.Tay còn lại vuốt lấy má cô..
Anh dịu giọng như dỗ dành cô gái đang bị chuyện anh đi được hù dọa quá mức..
- " Dao Dao em không vui khi thấy anh không phải ngồi xe lăn nữa sao.?"
Vui! Dĩ nhiên là vui chứ!
Nhưng mà chuyện này quá mức sức tưởng tượng của cô rồi.
Ba năm qua, từ bên ngoài xã hội, từ trên xuống dưới Tần Gia, ai cũng đinh ninh Tần Phong không thể đi lại được.
Nhưng bây giờ thì sao..?
Sở Dao liếm lấy đôi môi có chút khô khốc của mình, gật gật đầu suy nghĩ một chút lại nói..
- " Thế anh gạt em..không..không phải. Anh gạt tất cả mọi người..Tại sao anh lại làm vậy.."
Anh nắm tay cô đưa lên miệng hôn lấy..
- " Dao Dao.Anh có lí do phải làm vậy.Mọi thứ anh sẽ kể em nghe.Dao Dao tin tưởng anh được không.."
Trái tim Sở Dao vì giọng nói mang vẻ mê hoặc pha lẫn chân thành của Tần Phong làm cho mê mụi..
Niềm tin dĩ nhiên tuyệt đối dành cho Tần Phong.Để anh phải đóng giả ngồi xe lăn bao năm qua chắc chắn phải có lí do.
Trước khi gặp cô anh đã phải đóng giả ngồi xe lăn gần ba năm.Một chút trách anh lừa dối cô cũng không hề có, đối với cô mà nói từ lúc gặp anh, cô chưa bao giờ vì chuyện anh đi lại không được làm thành gánh nặng.Chỉ là xót xa cho anh phải sống cuộc đời không trọn vẹn mà thôi..
Sở Dao lấy lại bình tĩnh, nhẹ gật đầu..
- " Em tin anh.Nhưng vì sao hôm nay anh lại để em biết.Anh không sợ em sẽ bán đứng anh à..?"
Tần phong khẽ cười, lắc đầu nhéo mũi cô.
- " Dao Dao của anh sẽ không làm vậy.Vì anh biết dù cả thế giới này có thể quay lưng lừa dối anh nhưng em thì không.."
Niềm tin anh dành cho cô lớn thế sao, chính là tuyệt đối..Chỉ một câu nói lại khiến Sở Dao cảm động không thôi, ôm chặt thắt lưng anh, dụi mặt vào lòng anh thì thào tiếng lòng....
- " Phong.Anh làm gì em cũng sẽ ủng hộ anh.."
Tần Phong hôn lên tóc cô mỉm cười..
- " Anh biết.."
Trong khi lòng Sở Dao tràn ngập niềm vui và hạnh phúc, bất giác ngay cổ bị anh ʍúŧ nhẹ, bên tai cô tiếng anh quyến rũ trong đêm..
- " Dao Dao! em còn nhớ anh đã nói gì với em không...?"
Sở Dao ngẩng mặt ngây thơ, nhíu nhíu mày...
- " Nói gì ạ...?"
Tần Phong cười khẽ, xoa lấy bờ vai mượt mà của cô..
- " Anh nói khi nào em thấy anh đi được.
Lúc đấy anh sẽ ăn em.."
- " Phong..em..."
Sở Dao hốt hoảng đẩy người anh ra.Tần Phong nào cho bế thốc cô lên ôm ngang, nhướn mày..
- " Lúc đó em cũng không từ chối nha.Bây giờ không được nuốt lời.Ngoan..!"
- " Nhưng em cũng không nói đồng ý mà...."
- " Im lặng là đồng ý.."
Nào có...
Chỉ là lúc đó cô quá sợ anh nên đành im lặng mà thôi..
Đợi đến lúc Sở Dao ý thức Tần phong đã đặt cô lên giường.Anh nằm đè lên cô..
Tần Phong nắm lấy tay cô đưa lên miệng hôn, còn sắc tình ʍúŧ lấy từng ngón..
- "Dao Dao.Em có biết những ngày anh ngồi xe lăn.Điều anh khao khát nhất là gì không..
Là không thể đường đường chính chính đè em dưới thân mà thương yêu em.."
Lời lẽ mang phần biến thái của anh làm hai má Sở Dao đỏ au, miệng nhỏ há hốc chẳng thốt nổi một lời..
Sấm chớp ầm ầm ngoài kia, lại không bằng nhịp đập trái tim của cô lúc này..
Chương 24: Thực hiện lời đã nói
Tần Phong kéo lấy dây áo ngủ của cô xuống, làn môi mỏng ʍúŧ nhẹ vai cô...
- " Dao Dao.Đừng sợ.."
Mỗi sự ᴆụng chạm của anh đều làm Sở Dao run rẩy.Cô ngẩng khuôn mặt xinh đẹp bối rối chỉ biết gọi tên anh..
- " Phong...."
Tần Phong yêu thương ma sát thân người cường tráng mạnh mẽ của mình lên cơ thể mảnh mai của Sở Dao.Say mê hôn lên đôi môi đỏ đang hé mở.
Sở Dao xấu hổ lại hồi hộp, nhắm mắt lại mặc cho anh hôn hít.Môi lưỡi Tần Phong khuấy đảo trong miệng Sở Dao đến long trời lở đất, rồi mở rộng đùi cô ra hơn, tay cũng thò vào chỗ anh ngày nhớ đêm mong bắt đầu xoa nhẹ...
Sở Dao bắt đầu hốt hoảng, mở choàng mắt ra sợ hãi níu lấy tay anh.Cô lập tức cảm nhận được, phản kháng khép chân lại, không để anh làm như vậy.
Sở Dao quá non nớt bị anh làm sợ hãi muốn bật khóc, làn da trắng nõn toàn thân đỏ ửng lên..
- " Phong..đừng..đừng ma anh..hức.."
Tần Phong nào chịu bỏ qua, ngón tay xấu xa tà ác ức Hi*p cô...
Đôi môi mỏng không ngừng hôn lấy dụ dỗ cô.Sở Dao trốn tránh lưỡi anh, anh liền liếm khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đến ẩm ướt, cắn cằm cô.
- " Bảo bối.Anh sẽ nhẹ nhàng.Thả lỏng đi em.."
- " Hức..."
Đôi môi hồng nhuận không ngừng run rẩy..
Theo từng động tác sờ soạng chiếc áo ngủ của cô bị cởi ra lúc nào không hay, một đường bay xuống thảm.
Nhìn thân thể trắng muốt mịn màng như 乃úng ra sữa.
- " Chỉ muốn nuốt em vào bụng"
Tần Phong rên lên một tiếng.Rút tay về, vùi đầu vào thưởng thức bộ иgự¢ non mềm.Đầu lưỡi nóng rực đảo qua nơi mềm mại xinh đẹp của cô, lại ngậm lấy đầu иgự¢ tham lam nặng nề ʍúŧ, cắn nhẹ, thay phiên đem hai đầu иgự¢ đỏ bừng ʍúŧ đến sáng bóng trơn ướt, trên иgự¢ mềm mại trắng nõn lưu lại dấu tay ửng hồng của anh.
- " Ừm..Phong.."
Đôi mắt mọng nước mơ màng nhắm lại, dòng chất lỏng trong suốt theo mi mắt rơi xuống gối.
Tần Phong ngồi ngang người cô, ánh mắt quyến rũ say đắm nhìn Sở Dao không rời.
Anh mỉm cười với cô, rất nhanh cởi chiếc áo ngủ của chính mình, cùng quần dài.Khoe ra cơ thể đẹp đẽ săn chắc..
Sở Dao âm thầm nuốt nước bọt, ngây ngốc mơ màng nhìn cơ thể trần trụi của anh đến mang tai đỏ ửng.Liếc qua nơi hùng vĩ của đàn ông.Sở Dao lấy tay che mắt vùi cả khuôn mặt vào gối..
Tần Phong cười khẽ hai tiếng, nằm xuống kéo mặt cô ra hôn tới tấp..
- " Xấu hổ.Hửm..?Tất cả là của em.Chỉ cho mình em.."
Nói rồi ngấu nghiến môi cô.Sở Dao bị anh hôn đến choáng váng, khuôn mặt phiếm hồng với đôi mắt long lanh nước như mèo con khiến anh không khỏi động lòng muốn bắt nạt cô thêm, đầu lưỡi thay phiên nhau hôn khắp thân thể non nớt của cô..
Lúc vừa rồi anh đã thử cho ngón tay thâm nhập vào trong, nơi đó khít chặt khó tưởng tượng..
Tần Phong hôn dọc một đường, liếm qua cái rốn bé nhỏ xinh xắn, cánh ray cường tráng tách lấy đùi cô ra..
- " Ui..Phong..đừng...đừng nhìn..huhu.."
Tần Phong hai mắt gắt gao nhìn vào nơi đẹp đến mê hồn.Không còn nghe những gì cô nói..Anh đã có thể nhìn thấy rõ nơi yêu kiều non mềm này của cô.Non nớt, quá nhỏ, ẩm ướt, trơn bóng.Anh càng nhìn càng không chịu nổi, dứt khoát hạ miệng xuống nơi đó ʍúŧ vào.
- " A..."
Sở Dao như bị điện xẹt lên đến tận não.Cô cong thân thể hét lên..Bàn tay nhỏ gắt gao nắm lấy gối...
- " Ư...Phong...huhu.."
Cô muốn chạy trốn với cảm giác xa lạ sắc dục này nhưng hai tay cường tráng của anh ôm lấy thắt lưng của cô không cho cô lùi bước..
- " Ư..ư..ừm..."
Cô yêu kiều rên lên, cảm giác sóng tình mang lại khiến cô mụ mị cả đầu óc, ngón tay co lại bấu vào grap giường, ngón chân đáng yêu cuộn lại. Xụi lơ trên giường mặc anh càng gỡ..
Đôi mắt mê đắm ngẩng lên nhìn cô nở nụ cười quyến rũ, anh yêu mị liếm lấy khóe môi còn dính màu trắng ươn ướt, rướn người tới áp đôi môi của mình lên cánh môi đang hé mở của Sở Dao, để cô cùng mình thưởng thức hương vị ngọt ngào vừa rồi.
- " Thích không bảo bối..?"
Sở Dao thở hỗn hển, mắt đẹp nhìn anh mơ màng..
Nặng nề hạ người hôn cô không buông, đầu lưỡi quấn lấy lưỡi cô ʍúŧ vào thả ra.
Thắt lưng hạ xuống, anh chậm rãi xâm nhập vào nơi tư mật của cô, nhìn thấy khuôn mặt nhăn nhó chịu đựng, trong lòng nổi lên một trận đau xót, nhưng giờ phút này làm sao có thể dừng lại được nữa. Nặng nề hô hấp, anh đẩy mạnh vào bên trong cô, nơi cứng gắng gắt gao bị bao lấy khiến toàn thân anh run rẫy.
- " Đau.."
Sở Dao nức nở hét lớn, bàn tay nhỏ ôm chặt lấy cổ anh.
Tần Phong hôn lên khuôn mặt lấm tấm mồ hôi, dỗ dành..
- " Em thả lỏng người..Ngoan nào Dao Dao."
- " Hức..."
Sau cơn đau như xé toạt người, cơ thể Sở Dao theo động tác nhịp nhàng của anh từ từ xoa dịu, nỗi thống khổ dần bị lấp đầy bằng cơn khoái cảm cùng cực, nơi giao nhau giữa hai cơ thể tràn ra một ít dịch màu đỏ, đánh dấu cho lần đầu tiên của cô đã bị anh lấy đi..
Vùi khuôn mặt vào khe rãnh иgự¢ của cô, điên cuồng mà chuyển động.Cảm giác khít chặt gắt gao này làm anh chỉ muốn điên mất..
- " Ưmm...A..."
Sở Dao hé mắt choáng váng, hơi thở gấp gáp theo từng nhịp thúc đẩy của anh phát ra tiếng rên ngày càng lớn hơn, khi cơn cao trào ập tới, đầu óc cô đã hoàn toàn mê muội.
Anh mỉm cười hôn nhẹ lên vầng trán lấm tấm mồ hôi của cô, yêu thương vén lọn tóc xõa tán loạn ra sau tai. Tần Phong thở gấp cúi đầu nhìn người trong lòng vì mệt mỏi mà muốn lịm đi.Thật lòng chẳng muốn bỏ qua cho cô nhưng vì đây là lần đầu của cô.Anh mới cắn răng chịu đựng, trở người để cô nằm sấp trên người mình, nơi đó vẫn chưa chịu rút ra, vuốt ve tấm lưng ong mượt mà của cô vẻ mặt vô cùng hưởng thụ..
Mồ hôi dính vào nhau da thịt kề sát, tóc mây quấn quýt chẳng còn khe hở.Chỉ hận không thể dung nạp cơ thể bé bỏng của cô vào anh cho thỏa lòng..
Sở Dao vì quá mệt mỏi đã ngủ thi*p đi sau cơn mây mưa vừa rồi, mặc kệ anh vẫn còn ở đó tận hưởng dư âm.
Qua một lúc mới bế cô đi tắm. Ánh mắt lướt qua vệt đỏ trên grap giường, tận sâu trong mắt là sự thỏa mãn vui vẻ, từ giờ phút này cô hoàn toàn chính thức trở thành người phụ nữ của anh rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc