Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Chương 25

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Khuôn Mặt Mới Này Là Của Ta
"Không thấy cô ta?"
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng dụi dụi mắt. Vốn dĩ bọn họ còn tưởng rằng Lãnh Thanh Thu sẽ
bị Tô Khinh Lăng đá bay, rơi xuống đất, sau đó một băng sơ mỹ nhân sẽ trở thành bộ dáng
chật vật không chịu nổi. Không ngờ Lãnh Thanh Thu kia lại đột nhiên biến mất giữa không
trung, quả thật là quỷ dị!
Cả nhà Tô Diệu Đức cũng nhìn nhau. Tô Mặc Thần mấp máy môi, nói:
"Không phải là cô ta đã trở về rồi chứ?"
Một câu nói ra, mọi người đều mở to hai mắt nhìn, sau đó cùng nhau nhìn về phía Tô Khinh
Lăng.
"Đừng nhìn con, con không biết gì đâu" Tô Khinh Lăng nhún vai. Cô cũng đâu có lợi hại như
vậy, muốn liền đá Lãnh Thanh Thu bay về hiện đại ngay lập tức.
"Con cảm thấy rất có khả năng này" Tô Mặc Phong cũng gật gật đầu "Cô ta nhất định là trở
về rồi"
"Xuyên không thì xuyên đi, dù sao cô ta còn ở đây thì sẽ còn phiền phức" Tô Mặc Thần còn
ước gì Lãnh Thanh Thu biến mất nhanh một chút.
Nghe hắn nói như thế, những người khác cũng gật gật đầu. Lãnh Thanh Thu, không giống
với bất kỳ kẻ nào khác.
"Các người đang nói cái gì? Cái gì là xuyên không?"
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng nghe bọn họ nói, không hiểu ra sao, rốt cuộc cũng nhịn không
được mà cất tiếng hỏi.
Mọi người nhìn nhau, quả nhiên chưa được khai thông.
"Thập Nhất vương phi, dung mạo của người?" Tể tướng cũng đặt câu hỏi, hơn nữa hắn ta
cũng đã chuẩn bị đầy đủ đũng khí. Vừa rồi đám người kia nói xuyên không gì đó, nhất định
cũng có liên quan đến dung mạo đã thay đổi của Thập Nhất vương phi.
"Đúng vậy, Thập Nhất đệ muội, sao dung mạo của muội lại thay đổi vậy? Là dịch dung sao?"
Hạ Diệu Vân cũng hỏi, nếu không nhìn thấy Thập Nhất hoàng đệ cùng cháu của mình đứng
bên cạnh nàng, hắn nhất định sẽ không tin đây chính là Tô Khinh Lăng.
"Ta lúc trước có đẹp không?" Tô Khinh Lăng nhìn Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng, hỏi.
"Đẹp" Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng tuy rằng không hiểu ra sao nhưng vẫn gật đầu. Tô Khinh
Lăng đẹp là điều không thể nghi ngờ, cho dù trước kia hay bây giờ cũng đều khuynh quốc
khuynh thành.
"Vậy còn hỏi" Tô Khinh Lăng tức giận, nói: "Bộ dạng ta xinh đẹp như thế còn cần dịch dung
sao?"
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng á khẩu không trả lời được, đám người Tô Diệu Đức cũng xoay
mặt đi, làm như không liên quan đến họ.
"Vậy dung mạo của muội như vậy là sao?" Không phải dịch dung thì nhất định sẽ có lý do.
"Về cái này sao?" Tô Khinh Lăng liếc nhìn bọn họ một cái, sau đó nói tiếp: "Thật ra thì đây
mới chính là dung mạo thật sự của ta
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng sửng sốt, sau đó hỏi:
"Chẳng lẽ trước kia là muội dịch dung?" Không thể nào!
"Phi!" Tô Khinh Lăng rất không thục nữ mà chửi "Ta đã nói rằng nếu đã đẹp thì không cần
phải dịch dung" Năng lực lý giải của những người này thật có hạn, xem ra vẫn cần phải huấn
luyện thêm.
Tô Mặc Thần trợn trắng mắt, em gái hắn rõ ràng là đẹp như thiên tiên, thế mà mỗi lần mở
miệng đã hủy hết hình tượng. Tuy nhiên cũng không phải do những cổ nhân này không hiểu,
vốn dĩ chính là lời nói của em gái hắn quá khó hiểu mà thôi. Cái gì gọi là đây mới là dung
mạo thật, trước kia lại còn không dịch dung? Một người không thể nào có hai bộ mặt được.
"Em gái à, em nói rõ chân tướng cho bọn họ đi, đừng vòng vo như vậy nữa" Hắn nhịn không
được mà mở miệng nói.
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng càng thêm mơ hồ. Chân tướng? Chẳng lẽ còn có chuyện gì mà
bọn họ không biết sao?
"Thập Nhất đệ muội, không phải muội không có huynh trưởng sao?" Nếu không cũng sẽ
không nữ phẫn nam trang, rồi trở thành Nhàn vương. Hắn giơ tay chỉ về phía Tô Mặc Phong
cùng Tô Mặc Thần, hỏi tiếp: "Vậy bọn họ là ai?"
"Lão Bát, trái tim của huynh đủ sức để chịu đựng không?" Tô Khinh Lăng nhìn Hạ Diệu
Vân, hỏi lại.
Đầu Hạ Diệu Vân đầy rẫy những dấu chấm hỏi. Có ý gì?
"Vậy thì các người..." Tô Khinh Lăng nghĩ nghĩ, sau đó nhìn về phía bọn họ nói tiếp: "Các
người đã nghe tá thi hoàn hồn chưa?"
"Tá thi hoàn hồn?" Ánh mắt bọn họ trừng lớn.
"Muội?" Nhìn thấy biểu tình cổ quái của Tô Khinh Lăng, hắn trợn mắt "Đừng nói muội là tá
thi hoàn hồn nhé?"
"Thật ra thì cũng có thể nói như vậy" Tô Khinh Lăng sờ sờ cằm. Mặc dù là vậy nhưng cái từ
này quả thật rất khó nghe.
Dọa!
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng thật đúng là bị dọa đến nhảy dựng, sắc mặt đều trắng bệch.
"Sợ?" Tô Khinh Lăng liếc nhìn đám người Hạ Diệu Vân, dường như có chút khinh thường.
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng bị biểu tình đó của nàng khiến cho xấu hổ. Chuyện tá thi hoàn
hồn này vốn rất ly kỳ, chỉ được biết đến qua những câu chuyện truyền miệng trong dân gian,
cho nên cũng không thể trách bọn họ.
Tuy nhiên, sau khi cả kinh thì bọn họ cũng trấn tĩnh lại rất nhanh. Dù sao cũng là hoàng đế
và Tể tướng, chút chuyện này mà bị dọa sợ thì cũng không xứng với thân phận hiện tại.
"Nói như vậy thì Nhàn quận chúa chân chính đã ૮ɦếƭ, mà muội thì lại mượn thân thể của
nàng mà trọng sinh vào" Hạ Diệu Vân nghĩ nghĩ.
Tô Khinh Lăng gật gật đầu, sau đó đi đến bên cạnh đám người Tô Diệu Đức, giới thiệu:
"Đúng vậy, ta đến từ thế giới ở tương lai, mà bọn họ mới là người thân thật sự của ta. Tuy
nhiên, trùng hợp chính là ta cùng Nhàn quận chúa cũng gọi là Tô Khinh Lăng, có lẽ đây cũng
là duyên số khiến cho ta có thể mượn thân xác của nàng
"Tôi là cha... à phụ thân của Lăng nhi, Tô Diệu Đức"
"Tôi là mẫu thân của Lăng nhi, Bạch Linh Lung"
"Tôi là Tô Mặc Phong, anh cả... đúng ra là huynh trưởng của Lăng nhi"
"Tôi là Tô Mặc Thần, nhị ca của Lăng nhi"
Cả nhà Tô Diệu Đức tự giới thiệu mình với hoàng đế.
Hạ Diệu Vân cùng Tể tướng cũng gật gật đầu với bọn họ. Cả nhà đều là tuấn nam mỹ nữ,
nhìn thân phận cũng không phải là người bình thường.

Kết Cục Của Lãnh Thanh Thu

"Thì ra sư muội là người đến từ tương lai, khó trách lại không giống người thường như thế"
Trong thanh âm kiên định của Tô Long Ngạo cùng Hạ Diệu Vân, Triển Lệnh Dương cùng
Lam Hạo Trần cũng kịp phản ứng. Biểu cảm của hai người có chút phức tạp, giống như là
cảm thán, lại giống như thấu hiểu. Tuy nhiên, vẫn nhìn ra được thái độ bọn họ đối với Tô
Khinh Lăng vẫn không thay đổi.
"Sai rồi! Không giống người thường là bởi vì con người của chính muội, mà không phải bởi
vì muội là người đến từ tương lai" Tô Khinh Lăng ngoe nguẩy ngón tay, kiên quyết phủ định
lời của hai người Triển Lệnh Dương.
Triển Lệnh Dương cùng Lam Hạo Trần sửng sốt, sau đó cũng nhịn không được mà bật cười.
"Đúng vậy, không giống người thường chính là do bản chất của sư muội"
Đám người Tô Long Ngạo cũng cười. Đúng vậy, một nữ tử có bản chất kiêu ngạo chính là
Tô Khinh Lăng, nàng quả thật huênh hoang kiêu ngạo không giống với người thường.
Nhìn thấy trên mặt bọn họ xuất hiện nụ cười yêu thương, đám người Tô Diệu Đức cũng
tương đối vui mừng. Người một nhà nhìn nhau, con gái yêu quý mất đi lại trở về, hơn nữa ở
thế giới xa lạ còn được nhiều người quan tâm như vậy, bọn họ dĩ nhiên là vui mừng sâu tận
đáy lòng.
Bạn đang đọc truyện: tại website: WWW.ThichTruyen.VN (ThíchTruyện.VN). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !
"Nếu sư phụ mà biết chuyện của sư muội, chỉ sợ cũng sẽ giật mình" Lam Hạo Trần nói.
Triển Lệnh Dương cũng gật gật đầu “Sư phụ thích những điều kỳ quái, nếu biết chuyện của
sư muội nhất định không những không cảm thấy sợ hãi mà còn quấn quít lấy sư muội, bắt
muội kể chuyện ở tương lai cho xem”.
"Nhắc đến hoàng gia gia (1), ta cũng muốn đến thăm người một chút" Tô Long Ngạo nói.
Hiếm khi hắn được xuất cung, lại còn đến Bắc Phượng quốc, đương nhiên phải đến thăm
hoàng gia gia rồi.
(1) Hoàng gia gia: Ông nội. Trong cung, danh xưng gọi người thường kèm theo chữ
"hoàng", chẳng hạn như "hoàng huynh", "hoàng muội", "hoàng tẩu".
"Chúng tôi cũng đi" Tô Diệu Đức mở miệng "Nếu đã là hoàng gia gia của Lăng nhi, lại là sư
phụ của con bé thì chúng tôi đương nhiên cũng muốn diện kiến một lần, đồng thời cám ơn
ông ấy đã chăm sóc Lăng nhi suốt thời gian qua"
"Đúng vậy" Bạch Linh Lung cũng gật gật đầu.
"Vậy thì chúng ta cùng đi đi" Tô Mặc Thần cũng rất tò mò với loại tuyệt thế võ công cổ đại.
Mặc dù ở hiện đại cũng từng nhìn thấy em gái của em rễ, thậm chí cả cháu ngoại nhỏ xuất ra
vài chiêu, nhưng vẫn không bằng tận mắt xem cổ nhân so chiêu với nhau. Hơn nữa, sư phụ
của em gái, võ công nhất định là càng xuất thần nhập hóa.
"Thập Nhất hoàng đệ vừa hồi cung, hay là ở đây vài ngày đi. Để huynh tổ chức yến tiệc tẩy
trần cho mọi người rồi hãy đi" Hạ Diệu Vân nói. Thật ra thì hắn muốn Hạ Tư Lạc trở về làm
hoàng đế.
"Ở vài ngày cũng không cần, ngày mai lên đường là được rồi" Tô Khinh Lăng cũng không
muốn chui rúc trong hoàng cung, nàng quen thuộc nơi này đến không còn nơi nào quen thuộc
hơn, ở đây nhiều để làm gì?
"Nhưng mà..."
"Quyết định như vậy đi" Hạ Diệu Vân còn chưa nói, Hạ Tư Lạc đã lạnh lùng quyết định vấn
đề.
Hạ Diệu Vân thấy hắn đã quyết định, đương nhiên cũng không nói tiếp nữa.
Đêm đó, Hạ Diệu Vân tổ chức yến tiệc chúc mừng phu thê Hạ Tư Lạc hồi cung. Mà Tô Long
Ngạo đã dịch dung, không lấy thân phận đế tôn đến Bắc Phượng đương nhiên cũng không
muốn để lộ thân phận của mình.
Dung nhan của tiên hoàng hậu cũng đã thay đổi, quan chức cùng phi tần tham dự yến hội
mặc dù đầy bụng nghi hoặc nhưng không người nào dám ăn nói bậy bạ, dù sao danh tiếng
hung hãn của Tô Khinh Lăng chính là cả hai nước đều biết.
Cuối cùng, tiệc R*ợ*u cũng chấm dứt trong không khí vui mừng.
Bên kia, Lãnh Thanh Thu biến mất một cách thần bí rốt cuộc đã đi đâu?
Thật ra Tô Khinh Lăng đoán cũng đúng, cô ta quả thật đã bị đá bay về hiện đại. Tuy nhiên,
kết cục ở hiện đại của cô ta lại có chút thê thảm.
Lãnh Thanh Thu không cam lòng rốt cuộc cũng bùng nổ. Cô ta tổ chức họp báo để kể lại câu
chuyện xuyên không kỳ lạ của Tô Khinh Lăng, thân phận hoàng đế của Hạ Tư Lạc, thậm chí
còn có chuyện đám người Tô Diệu Đức cũng xuyên không về cổ đại.
Một lời ra, mọi người lại ồ lên. Chuyện cả nhà Tô Khinh Lăng biến mất đợt trước đã đủ quỷ
dị, dư luận cũng nhiệt tình xôn xao, mọi người đoán tới đoán lui tán loạn. Bây giờ Lãnh
Thanh Thu lại kể rõ nguyên nhân bọn họ biến mất thần bí, tin tức này càng cười điệu hóa hơn
so với chuyện lần trước.
Giới truyền thông lập tức liên hệ với tập đoàn Tô thị. Theo như lời Lãnh Thanh Thu nói thì
cả gia đình họ Tô đều đang ở cổ đại, như vậy thì đến tập đoàn Tô thị tìm chứng cứ là chuyện
đúng nhất. Thế nhưng trước khi đến cổ đại thì Tô Diệu Đức cũng đã để lại một bước đệm,
bởi vì không biết có bình an trở về hay không, không biết sẽ đi bao lâu. Thế cho nên bọn họ
đã tìm được người thế thân, chuẩn bị chu toàn hết mọi chuyện. Khi giới truyền thông tìm đến
người thế thân, đương nhiên cũng chứng minh được lời nói của Lãnh Thanh Thu chính là bịa
đặt.
Tập đoàn Tô thị vì bảo vệ hình ảnh của mình nên cũng tổ chức họp báo. Người thế thân đối
mặt với ống kính và phóng viên, đập nát lời bịa đặt của Lãnh Thanh Thu. Không chỉ như thế,
bọn họ còn nói Lãnh Thanh Thu vì không cam lòng với bối phận cùng danh tiếng của Tô
Khinh Lăng, cho nên mới mượn chuyện này để đả kích Tô Khinh Lăng, đồng thời khiến cho
mình nổi tiếng.
Về chuyện cả nhà Tô Khinh Lăng biến mất, bọn họ rất thận trọng. Vì để dẹp yên dư luận,
bọn họ nói Tô Khinh Lăng đã mang thai đứa con thứ hai, cho nên đã đến một nơi an tĩnh
dưỡng thai. Mà chuyện biến mất một cách quỷ dị chỉ là vì dùng một chút ảo thuật gây ấn
tượng trước khi chia tay với fan hâm mộ mà thôi.
Đối với lời giải thích như vậy, tuy rằng mọi người vẫn bán tín bán nghi nhưng có một vài nhà
khoa học lại đột nhiên nhảy ra nói trên thế giới này vốn dĩ không có chuyện thần quỷ gì cả,
càng không có sự tồn tại của không gian quá khứ hay tương lai, tất cả mọi chuyện đều do con
người tự tưởng tượng ra mà thôi. Thế cho nên, chuyện ảo thuật chính là có thể.
Người Trung Quốc chính là kỳ quái như vậy. Nếu như người bình thường nói thì họ vẫn sẽ
nghi ngờ, nhưng chỉ cần nhân vật có tiếng tăm lên tiếng thì họ sẽ tin ngay. Dần dần, chuyện
cả nhà Tô Khinh Lăng biến mất quỷ dị đã được thay thế thành chuyện cô mang thai. Thậm
chí còn có người bắt đầu đoán mò xem cô sẽ sinh con trai hay con gái.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc