Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Chương 10

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Trò Cười Công Dã Tràng
“Chị Đồng, tôi muốn mở một cuộc họp báo, chị giúp tôi chuẩn bị một chút đi”
Dương Phỉ Phỉ không hổ là người hiểu rõ quy tắc trong giới giải trí hỗn tạp. Cô ta quyết định không chiến trực tiếp với Tô Khinh Lăng, dù sao Tô Khinh Lăng cũng có bức tường chống lưng là tập đoàn Tô thị khổng lồ. Thế cho nên cô ta sẽ dùng dư luận để đả kích cả nhà họ Tô.
“Họp báo?” Người đại diện của Dương Phỉ Phỉ nhìn cô ta “Họp báo để làm gì? Đừng nói em định thông báo sẽ đổi nghề hoặc rời khỏi giới giải trí nhé?” Tâm tình của người đại diện gần đây cũng hơi khó chịu. Lúc trước Dương Phỉ Phỉ luôn là cây hái ra tiền, nhưng không hiểu sao bây giờ lại thảm hại như vậy. Cô ấy đang suy nghĩ xem có nên tìm một ngôi sao mới để đào tạo hay không.
“Đương nhiên là không phải” Dương Phỉ Phỉ đương nhiên sẽ không tự chặt đứt tương lai của mình “Chị Đồng, chị cũng biết chuyện những hợp đồng gần đây của em bị cắt không lý do đúng không?”
Đồng Thư gật gật đầu. Đúng là như thế, nhưng có liên quan gì đến họp báo lúc này?
“Chị Đồng, em biết rõ nguyên nhân nằm trên người bà xã của Hạ Tư Lạc”
“Bà xã của Hạ Tư Lạc? Cái vị thiên kim tiểu thư Tô thị vừa thông báo tiến vào giới giải trí kia sao?” Đồng Thư nhíu mày. Tô Khinh Lăng chính là hạt mầm chất lượng, dáng người tuyệt mỹ, tính cách tuy kiêu ngạo nhưng lại cũng không phải ngang ngược, ngược lại đó càng là một cá tính nổi bật. Nếu biết cách gieo mầm và chăm sóc thì nhất định cô gái này sẽ hoành hành trong giới giải trí.
“Tại sao cô ấy phải nhắm vào em?” Đây là điều Đồng Thư không rõ nhất.
“Là do cô ta ghen tị” Biểu tình trên mặt Dương Phỉ Phỉ chính là oán hận “Chị cũng biết em từng hợp tác với Hạ Tư Lạc, có đôi khi vô tình gặp nhau lại bị phóng viên chụp được rồi viết bậy bạ lên báo. Không biết sao Tô Khinh Lăng lại tin là thật, cứ xem em như hồ ly tinh tranh chồng với cô ta. Không chỉ như thế, cô ta còn dựa vào tập đoàn Tô thị thò tay vào những vụ hợp đồng của em, càng khiến cho nhiều fan hâm mộ hiểu lầm em là hồ ly tinh phá gia can nhà người khác…”
“Cô ấy nghi ngờ cũng là chuyện bình thường” Đồng Thư lại gật gật đầu. Nếu như cô có một người chồng vừa tuấn mỹ lại vừa tài hoa như thế, còn là một minh tinh trong giới giải trí, thì cô nhất định sẽ rất ghen tị với những diễn viên vô tình xuất hiện bên cạnh chồng mình. “Cho nên cô ấy mới gia nhập giới giải trí à?” Mục đích chính là quản thúc chồng.
“Có lẽ vậy” Dương Phỉ Phỉ cũng không giải thích nhiều “Em chỉ muốn mượn cuộc họp báo này để truyền một ít thông tin đến tay các phóng viên. Em lại càng không muốn mình bị khán giả hiểu lầm, ảnh hưởng đến tương lai sau này…”
Đồng Thư vuốt vằm. Dương Phỉ Phỉ nói cũng đúng, khoan hãy nói chuyện hả giận, chỉ cần có thể tạo ra một câu chuyện làm cho tên tuổi của Dương Phỉ Phỉ xuất hiện trở lại trong mắt của khán giả cũng tốt rồi.
“Được, chị sẽ đi sắp xếp”
“Cám ơn chị” Dương Phỉ Phỉ gật gật đầu với Đồng Thư. Nhìn thấy Đồng Thư đã rời khỏi, đôi mắt cô ta híp lại. Chờ đi Tô Khinh Lăng, cô nhất định sẽ phải hối hận.
Ngày hôm sau là cuộc họp báo Dương Phỉ Phỉ đã mời phóng viên tham gia. Tin tức ngọc nữ của làng giải trí gặp chút chuyện uất ức thu hút không ít phóng viên.
Dương Phỉ Phỉ nhìn thấy phóng viên đến cũng đã đầy đủ liền lập tức bắt đầu khóc lóc kể lể. Thái độ thường ngày khi đối mặt với mọi người của cô ta là dịu dàng, cho nên khi nước mắt của ngọc nữ rơi xuống càng khiến cho người khác đồng tình. Thế nhưng ánh mắt của đám ký giả dù sao cũng rất bén nhọn, không thể nào tin tưởng cô ta một cách dễ dàng như vậy, mà là hi vọng đào ra thêm nhiều tin tức bí mật hơn nữa.
“Cô Dương, cô nói rất nhiều hợp đồng gần đây bị cắt là do sự cản trở của tập đoàn Tô thị sao? Tôi chỉ muốn hỏi là nguyên nhân gì lại khiến cho Tô thị phải nhắm vào cô?” Một phóng viên dẫn đầu hỏi.
“Tất cả nguyên nhân đều do duyên phận hợp tác của tôi với Hạ Tư Lạc” Dương Phỉ Phỉ lau nước mắt trả lời “Có lẽ là do chúng tôi diễn rất ăn ý, đôi lúc cũng vô tình gặp nhau thì chào hỏi nhau ngoài đời, vì vậy đã khiến cho Hạ phu nhân hiểu lầm”
“Ý của cô là thiên kim tiểu thư của Tô thị sao?” Phóng viên tiếp lời.
Dương Phỉ Phỉ gật gật đầu.
“Chẳng lẽ chuyện cô yêu thầm Hạ Tư Lạc không phải là sự thật sao?” Lại một phóng viên lên tiếng hỏi.
Dương Phỉ Phỉ ngẩn ra, sau đó rất nhanh đã phản ứng kịp thời.
“Chúng tôi hợp tác rất vui vẻ” Trả lời một cách mơ hồ ám muội luôn luôn là sở trường của người trong giới giải trí.
“Nếu vậy tất cả đều là do Hạ phu nhân hiểu lầm?”
Dương Phỉ Phỉ gật đầu, Đồng Thư bên cạnh cũng cười nói chen vào:
“Cũng vì Hạ phu nhân rất yêu Hạ Tư Lạc mà thôi. Nếu tôi cũng có một người chồng lý tưởng như vậy thì tôi cũng sẽ rất để ý” Lời của cô ta đổi lấy tiếng cười của mọi người.
“Tuy cô nói là thế nhưng chúng ta đều biết Hạ phu nhân sắp hợp tác với Hạ Tư Lạc trong một bộ phim mới của Trần đạo diễn. Dung mạo của cô ấy lại rất nổi trội so với nhiều nữ minh tinh khác. Sao cô ấy lại không tự tin vào bản thân mình được?” Lại một phóng viên đưa ra quan điểm sắc bén.
Một vài phóng viên khác cũng gật gật đầu. Tuy rằng thiên kim tiểu thư Tô thị nói chuyện có chút kiêu căng, nhưng khó có thể không thừa nhận điều kiện của cô so với bất kỳ nữ minh tinh nào cũng hơn rất nhiều. Đương nhiên, Dương Phỉ Phỉ lại càng không thể đem ra so sánh với cô ấy.
Lời nói của vị phóng viên này khiến cho Dương Phỉ Phỉ cùng Đồng Thư đều ngẩn ra.
“Hay là cô Dương vẫn nghĩ rằng chính mình so với Hạ phu nhân lại càng dễ được Hạ Tư Lạc liếc mắt đưa tình hơn?” Lời này đã đánh mạnh vào ý định của Dương Phỉ Phỉ, dù sao bất kỳ ai cũng hiểu rõ. Tuy Hạ Tư Lạc đã gia nhập vào giới giải trí hơn một năm, nhưng cũng chưa từng thấy hắn có bất kỳ động tác thân cận nào với các nữ diễn viên đóng cùng, càng đừng nói là những hành động ám muội. Ngược lại, nữ minh tinh tự dâng mình đến cửa cũng không ít.
“Cái này…” Dương Phỉ Phỉ câm nín. Vấn đề này cô ta phải trả lời thế nào đây? Nói “Đúng!” hay “Không phải”, cũng đều không được.
“Chắc cũng là do cô Dương đã làm gì đó mới có thể khiến cho Hạ phu nhân hiểu lầm, đúng không? Cho nên Tô thị mới nhắm vào cô Dương đây, đúng không? Nếu không thì tại sao những diễn viên khác hợp tác với Hạ Tư Lạc lại không phải chịu sự chèn ép của tập đoàn Tô thị?” $%^&*()*&^%
“Đúng vậy! Trước kia không phải cô Dương đã nói là rất hâm mộ Hạ Tư Lạc sao?”
“Bây giờ cô Dương mở cuộc họp báo này không sợ bị Tô thị chèn ép hơn trước sao?”
“Hay là cô Dương không cam lòng, muốn ngọc đá cùng vỡ?”
Vấn đề mà phóng viên đặt ra càng lúc càng sắc bén, thẳng thắn, càng khiến cho Dương Phỉ Phỉ muốn lấy sự đáng thương để giành được sự cảm thông của người khác cũng phải rối loạn. Cuối cùng, cô ta đã không biết phải trả lời những ký giả này như thế nào.
Đồng Thư thấy tình huống nằm ngoài tầm kiểm soát, trong lòng cũng rất tức giận. Đồng thời quyết định vứt bỏ Dương Phỉ Phỉ, trốn thẳng vào hậu trường.
Cuối cùng, cuộc hoảng loạn của phóng viên cũng chấm dứt.
Khi Nào Con Mới Có Em Gái?
“Nhìn đi, Dương Phỉ Phỉ này thật có tố chất tạo phiền phức”
Tô Khinh Lăng làm ổ trên ghế sa lon, đầu dựa vào vai chồng mình. Đôi mắt cô vẫn đặt trên mặt báo đọc tin tức về cuộc họp báo của Dương Phỉ Phỉ, lại giống như đang đọc tin về một người khác. Cô hoàn toàn không để ý đến cái người này đã nói mình ghen tị, lợi dụng chỗ dựa vững chắc là tập đoàn Tô thị để ức hiếp người.
Hạ Tư Lạc cũng nhìn một chút, sau đó không chút hứng thú chuyển mắt đi nơi khác.
“Mẹ, Dương Phỉ Phỉ còn từng đến trường của con” Đang chơi điện tử bên cạnh, Hạ Thiếu Lăng nói một câu.
“Cô ta đến trường con làm gì?” Tô Khinh Lăng buông tờ báo xuống, nhìn chằm chằm con trai “Lần trước bị con ‘giáo dục’ cho một trận còn chưa chừa mà chạy đến tìm con sao?”
“Không phải” Ánh mắt của Hạ Thiếu Lăng vẫn nhìn chằm chằm màn hình điện tử, trả lời “Em trai cô ta học chung trường với con. Rất không may, cậu ta ***ng phải con. Lại tiếp tục rất không may, con đã giáo huấn cậu ta một trận. Thế cho nên Dương Phỉ Phỉ đã chạy tới làm chỗ dựa của em trai của mình”
“Kết quả?” Thật sự là nghiệt duyên, em trai cô ta thế nhưng cũng học ở học viện Đỉnh Phong. Tuy nhiên cũng không cần phải lo lắng, con trai của cô đương nhiên sẽ trở thành khắc tinh của em trai Dương hồ ly.
“Nàng ta đã ăn một gậy của con” Đáp án của Hạ Thiếu Lăng quả nhiên không khiến cho Tô Khinh Lăng thất vọng.
“Con trai, làm tốt lắm” Tô Khinh Lăng gật đầu, sau đó nhìn chằm chằm tấm hình Dương Phỉ Phỉ đang lau nước mắt trên tờ báo “Khó trách cô ta muốn mở họp báo, cũng chỉ là vì ‘tức nước vỡ bờ’ liều mạng đánh cược một lần. Đáng thương, xem ra cuôc họp báo này cũng bê bết cả, nhưng cũng cám ơn cô ta đã gián tiếp khiến cho em nổi tiếng”
Hạ Thiếu Lăng nhếch môi. Lúc này chỉ sợ là Dương Phỉ Phỉ đã tức giận đến muốn đập đầu vào tường.
“Mẹ, không phải hai người đang đóng phim sao? Sao hôm nay không đến phim trường?” Hạ Thiếu Lăng hỏi, cũng tỏ vẻ nó rất quan tâm đến cha mẹ mình.
“Nữ diễn viên phụ thần bí kia có việc bận cho nên kéo dài thêm hai ngày nữa” Tô Khinh Lăng nói “Dù sao cũng không sao cả, mẹ còn có thể làm người nhàn rỗi thêm vài ngày…” Dựa vào vai chồng, nhìn con trai. Người một nhà ở cùng một chỗ, đây là một hình ảnh rất hạnh phúc.
Hạ Thiếu Lăng nhún nhún vai, tỏ vẻ không quan tâm. #$%^&*()(*&^%%$$##$%^&*()(*&^%%$$
Bạn đang đọc truyện: tại website: WWW.ThichTruyen.VN (ThíchTruyện.VN). Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ !
“Leng keng…” Điện thoại trong phòng khách vang lên.
“Con trai nghe điện thoại” Tô Khinh Lăng ra lệnh cho con trai.
Hạ Thiếu Lăng không cam lòng ném máy điện tử, đi đến bàn trà kế bên ghế của cha mẹ, bắt điện thoại.
“Xin chào?” Không biết đối phương nói cái gì đó, Hạ Thiếu Lăng đưa điện thoại cho mẹ mình. ^%%
“Mẹ, tìm cả hai người”
Tô Khinh Lăng nhận điện thoại, sau đó gật gật đầu.
“Được, ngày mai thì ngày mai, không sao cả… Ừ, đúng vậy, là con trai tôi”
“…”
“Giọng nói của con trai tôi đương nhiên là dễ nghe rồi” Dường như được đối phương khen ngợi Hạ Thiếu Lăng, người làm mẹ như Tô Khinh Lăng đương nhiên phải hãnh diện đến ngoắc đuôi “Sao? Muốn cho nó ***g tiếng trong phim à?”
Hạ Thiếu Lăng lắc đầu với Tô Khinh Lăng, nó không có hứng thú vì người khác mà “hiến thanh”.
“Con tôi không đồng ý” Tô Khinh Lăng trả lời thẳng thắn “Khuyên? Không được, gia đình tôi theo chế độ dân chủ. Tôi hoàn toàn tôn trọng ý kiến của con tôi”
Mới là lạ.
Hạ Thiếu Lăng lẩm nhẩm, lại tập trung chơi điện tử.
“Được, cứ như vậy đi. Trần đạo diễn, đừng lãng phí tiền điện thoại nữa” Tô Khinh Lăng nói xong liền cúp điện thoại, hoàn toàn không giống một diễn viên mới phải lấy lòng đạo diễn.
“Chồng, nữ diễn viên phụ thần bí kia xuất hiện rồi. Trần đạo diễn nói ngày mai chúng ta có thể đến phim trường “Tô Khinh Lăng lại tựa vào vai Hạ Tư Lạc nói, móng tay thon dài vuốt vuốt vạt áo của hắn.
“Được” Hạ Tư Lạc gật đầu.
“Chồng, anh thật gợi cảm nha. Khó trách nhiều nữ minh tinh muốn trèo lên người anh như vậy” Tô Khinh Lăng ngẩng đầu nhìn chồng mình, nói, còn đưa tay xoa xoa mặt hắn. Nếu không phải cô vác đao trấn giữ ngoài cửa thì chỉ sợ những con hồ ly tinh này đã quần nát chồng mình.
“Mẹ đang trêu chọc cha sao?” Hạ Thiếu Lăng đột nhiên xen vào.
“Con nít tránh qua một bên” Tô Khinh Lăng trừng mắt với con trai “Đây là sở thích của vợ chồng cha mẹ, đúng không chồng yêu?” Cô chớp chớp mắt với Hạ Tư Lạc.
Trong đôi mắt thâm thúy của Hạ Tư Lạc xuất hiện một ngọn lửa, ngón tay thon dài giữ chặt cánh tay đang trêu chọc mình của Tô Khinh Lăng.
“Vợ yêu, em ‘đói’ sao?”
Tô Khinh Lăng sửng sốt, sau đó cười càng mị hoặc.
“Rất ‘đói’ đó!”
“Vậy à? Vậy thì vi phu phải có nghĩa vụ đút em ăn no rồi” Hạ Tư Lạc đột nhiên bế cô lên, đi về phía cầu thang, còn quay đầu lại nói với con trai:
“Dù có nghe thấy thanh âm gì cũng không được lên lầu”
Hạ Thiếu Lăng ngẩng khuôn mặt nghiêm nghị của một ông cụ non lên, sau đó đeo headphone vào tai, nói:
“Yên tâm, con chỉ nghe thấy nhạc trò chơi” Nó nói rất nghiêm túc.
“Con trai, tiền đồ sáng lạn” Tô Khinh Lăng nói với con trai mình.
“Khi nào thì con sẽ có em gái đây?” Hạ Thiếu Lăng đột nhiên nói ra một câu.
Tô Khinh Lăng cùng Hạ Tư Lạc đồng thời sửng sốt, thật ra bọn họ cũng chưa nghĩ tới sẽ có thêm một đứa con nữa.
“Con trai, nguyện vọng này của con tạm thời chưa thể thực hiện được” Tô Khinh Lăng nói một cách thật đáng tiếc.
“Con biết rồi, cha mẹ cứ tự nhiên” Hạ Thiếu Lăng gật đầu, lại bắt đầu chơi trò chơi điện tử.
Tô Khinh Lăng cùng Hạ Tư Lạc nhìn nhau, sau đó đi lên lầu, bắt đầu kế hoạch ‘đút nhau ăn’ của cả hai.
Ngày hôm sau, lúc mặt trời chiếu rọi đến ௱ôЛƓ, Tô Khinh Lăng cùng Hạ Tư Lạc mới đi xuống lầu.
Từ già đến trẻ nhà họ Tô đều ngồi trên bàn ăn chờ hai người. Đối với chuyện bọn họ dậy muộn, mọi người đều hiểu. Tuy nhiên cậu hai họ Tô cũng không quên cười nhạo em gái.
“Em gái thân yêu, em đừng cố quá sức, nếu không em rễ của anh sẽ khó tiêu đó” Tô Mặc Thần chớp chớp mắt đầy ám muội với Tô Khinh Lăng.
Đối với sự giễu cợt của anh hai, mặt Tô Khinh Lăng không đổi sắc, ngược lại còn nói:
“Anh hai thân yêu yên tâm, chồng em còn lợi hại hơn so với anh đấy. Anh vẫn nên cố gắng một chút, đừng có đổ hết vốn liếng của mình vào mấy cái bụi hoa dại kia, đến lúc hết vốn thì không ai có thể cứu anh đâu”
“Em…” Tô Mặc Thần bị lời nói của em gái khiến cho nói không ra lời.
“Được rồi, hai anh em đừng có gây nhau nữa” Bà Tô nói “Thần, không phải con có buổi chụp hình tạp chí sao? Tiểu Lăng với Tư Lạc cũng phải đến phim trường đó, đại diện của hai đứa vừa gọi điện thoại nhắc nhở, đừng có gây nhau kẻo trễ giờ bây giờ…”
“Dạ!” Hoàng thái hậu vừa nói, hai anh em lập tức đánh trống lui binh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc