Bảo Vệ Ông Xã Đẹp Trai - Chương 04

Tác giả: Luyến Nguyệt Nhi

Chuẩn Bị Tiến Vào Showbiz
“Mau chụp, mau chụp hình!”
Toán phóng viên phản ứng nhanh chóng, hô to một tiếng. Toàn bộ camera ngay lập tứcquay đầu về phía Tô Khinh Lăng đang bay lên không trung. Cho đến lúc bọn họ chụp được một màn đó thì bóng dáng Tô Khinh Lăng cũng đã biến mất.
Nhưng đám phóng viên đó cũng không quan tâm, dù thế nào đi nữa thì đầu đề tin tức ngày mai cũng đã có. Tin rằng chỉ cần hình ảnh này được phát tán ra ngoài, chẳng những thành phố T mà sợ rằng ngay cả Trung Quốc này cũng phải sục sôi.

“Mọi người khỏe chứ, tôi lại đến đây!”
Dùng khinh công bỏ đuôi phóng viên thành công, Tô Khinh Lăng vác một đống túi lớn túi nhỏ xuất hiện ở phim trường. Trước đó cô đã ghé vào siêu thị mini mua thật nhiều thức ăn vặt mang đến.
“Khinh Lăng, chị đến rồi!”
“Mang nhiều đồ như vậy đến, có cho bọn tôi phần nào không đó?” Một số người vui vẻ nói.
“Có chứ, tôi mua rất nhiều thức ăn, mọi người đến ăn đi” Tô Khinh Lăng cười nói với mọi người.
“Vậy bọn em không khách khí” Vài nhân viên hậu trường nhanh chóng vây xung quanh cô.
Tô Khinh Lăng cười, sau đó quay đầu nhìn Trần đạo diễn cùng chồng mình, còn có Dương Phỉ Phỉ cùng một số diễn viên chính phụ khác cũng đang đi đến.
“Xin chào, Trần đạo diễn, Phỉ Phỉ, tôi mang đồ ăn đến, mọi người mau đến tranh phần đi”
“Khinh Lăng mang thức ăn đến, tôi nhất định phải nếm thử rồi!” Trần đạo diễn cùng một số người khác cũng vây lại.
Tô Khinh Lăng gật gật đầu với Dương Phỉ Phỉ, đi đến ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc, thấp giọng nói:
“Ông xã, hôm nay em gây ra chuyện lớn rồi” Dùng khinh công ở thế giới này phỏng chừng chẳng khác gì người ngoài hành tinh. Báo chí thành phố T ngày mai nhất định sẽ đắt như tôm tươi, đến lúc đó những ông chủ tòa soạn báo nhất định sẽ cảm ơn cô rất nhiều.
“Chuyện lớn gì?” Hạ Tư Lạc hỏi.
“Em dùng khinh công” Tô Khinh Lăng nói thật nhỏ, nhưng trong lời nói không hề có sự chán nản, ngược lại còn mang theo đắc ý.
Hạ Tư Lạc sửng sốt, sau đó lại khôi phục biểu tình lạnh lùng.
“Anh phản ứng một chút đi chứ!” Tô Khinh Lăng nhìn thấy khuôn mặt vẫn vậy của chồng, dùng ngón tay chọt chọt hắn.
Hạ Tư Lạc bĩu môi một cái, sau đó thật sự phản ứng, hỏi lại:
“Tại sao?”
Tô Khinh Lăng vừa lòng gật gật đầu, sau đó kể chuyện mình chạm chán đám phóng viên, cuối cùng vẫn không quên căm giận nói nhỏ:
“Đám chó săn này thật đáng giận, lại dám đưa em cùng với Dương Phỉ Phỉ lên báo dò dò xét xét. Cũng dám nghĩ rằng Dương Phỉ Phỉ có thể mang ra so sánh với bổn tiểu thư đây sao?”
Hạ Tư Lạc không nói một câu, nhưng hắn hiểu rõ toàn bộ câu chuyện rồi. Thì ra vợ mình bực bội vì bị người khác mang ra so sánh với Dương Phỉ Phỉ, cho nên cố ý khiến cho đám phóng viên kia kinh ngạc một phen…
“Hừ, nếu thật chọc giận em, em quyết không thèm quan tâm đây là đâu. Võ công tung ra hết xem ai dám tranh với em?” Tô Khinh Lăng cảm thấy một thân võ công của mình cũng muốn gỉ sét rồi. Cô cực kỳ, cực kỳ muốn hoạt động chân tay một chút.
Hạ Tư Lạc thông minh lắng nghe vợ mình xả bực, không nói một câu.
Tô Khinh Lăng rốt cuộc cũng cằn nhằn đủ, lúc này mới kéo ống tay áo của chồng hỏi: “Chồng, bộ phim này cũng sắp đóng máy rồi đúng không?”
Hạ Tư Lạc gật gật đầu, sau đó nói: “Còn Ⱡồ₦g tiếng nữa là xong”
“Vậy lần sau anh nhận một bộ phim cổ trang đi, phải khiến cho người ta biết một chút về công phu của anh chứ!”
Hạ Tư Lạc không đáp. Hắn thì không có ý kiến gì cả, chỉ cần hay là được.
“Không được, hay là chúng ta cùng đóng đi” Tô Khinh Lăng đột nhiên 乃úng tay, nói: “Vợ chồng chúng ta cùng ra trận, đánh một trận sống ૮ɦếƭ với giới showbiz này…”
Cô vốn thích làm một người nhàn rỗi, nhưng mà chồng mình quay phim phải có quan hệ với rất nhiều diễn viên nữ. Cô nghĩ, tại sao đậu hũ của chồng mình, chính mình lại không ăn mà để cho người phụ nữ khác ăn ké?
“Được rồi, quyết định như thế đi. Em phải đi nói với Trần đạo diễn” Tô Khinh Lăng nói mưa chính là mưa, lúc này quyết định liền không muốn chần chừ. Dù thế nào đi nữa, thứ gia đình cô không thiếu nhất chính là tiền. Thích liền quay, không thích thì bỏ.
“Được thôi” Hạ Tư Lạc thấy cũng chẳng sao cả.
“Khinh Lăng, cô mua cánh gà rán ngon thật” Trần đạo diễn cầm lấy một cái cánh gà nhét vào miệng, nhìn thấy Tô Khinh Lăng đi đến, miệng đầy mỡ nhưng vẫn mở miệng nói với cô. Hình tượng như vậy thật sự giống một đứa nhỏ, còn đâu một đạo diễn từng hô mưa gọi gió trong làng giải trí?
“Đúng vậy, ăn ngon thật. Khinh Lăng, cám ơn chị”
“…”
Những người khác cũng nhét thịt đầy miệng nói cám ơn với Tô Khinh Lăng. Nhưng từ đầu tới đuôi, Dương Phỉ Phỉ kia cũng không nhúc nhích, chỉ dùng khuôn mặt không chân thật cười nhìn mọi người. Giờ phút này trong lòng cô ta cũng đã hận muốn ૮ɦếƭ, Tô Khinh Lăng này thật biết thu mua lòng người, nhanh như vậy đã mua gọn mọi người rồi.
“Ha ha, mọi người thích là được rồi” Tô Khinh Lăng cười híp mắt, sau đó đi đến trước mặt Trần đạo diễn, nói: “Trần đạo diễn, lần trước anh nói muốn mời tôi gia nhập giới giải trí, còn hiệu lực không?”
“Phốc, khụ khụ…”
Trần đạo diễn bị Tô Khinh Lăng làm cho giật mình, thiếu chút nữa mắc nghẹn xương gà.
“Trần đạo diễn, sao vậy?”
Mọi người vừa thấy hắn ta như vậy liền bị hù dọa, nhanh chóng tiến lên thay nhau vỗ lưng hắn.
Tô Khinh Lăng mở to hai mắt nhìn. Qa, lời nói của cô có công lực mạnh như vậy sao? Nếu hại ૮ɦếƭ Trần đạo diễn, tội của cô rất nặng đó!
“Khụ khụ, không sao… không sao…” Trần đạo diễn phun miếng xương gà ra, lại ho hai tiếng, sau đó ánh mắt nhìn thẳng về phía Tô Khinh Lăng, dùng giọng điệu hưng phấn lại không thể tin nói:
“Khinh Lăng, cô… không phải là đang nói đùa chứ?”
“Tất nhiên, tôi không có đùa” Tô Khinh Lăng gật gật đầu.
“Thật?” Trần đạo diễn cẩn thận hỏi lại, những người khác cũng nhìn cô.
Dương Phỉ Phỉ cắn môi, không biết Tô Khinh Lăng này lại đang muốn làm gì. Lần trước không phải nói không có ý định tiến vào showbiz hay sao? Bây giờ lại đột nhiên bảo muốn quay phim. Cô ta có dự cảm Tô Khinh Lăng sẽ ảnh hưởng đến tiền đồ của mình.
“Đúng vậy!” Tô Khinh Lăng lại gật đầu sau đó nghiêng đầu nhìn Trần đạo diễn “Hay là lần trước Trần đạo diễn nói đùa với tôi?”
“Đương nhiên không phải” Trần đạo diễn lập tức phủ định “Tôi nói thật!”
“Vậy được rồi, sau này cần Trần đạo diễn chỉ giáo nhiều hơn” Tô Khinh Lăng mỉm cười, lại trông giống như một nữ vương.
Trần đạo diễn gật đầu, hắn quyết định lập tức viết ra một kịch bản phù hợp với vai diễn của Tô Khinh Lăng. Không, còn có Hạ Tư Lạc. Hắn ta muốn khiến hai vợ chồng bọn họ phát ra ánh sáng hào quang kỳ dị nhất trên sân khấu showbiz…
Cha Con Nhà Họ Tô
Thân phận thần bí của bà xã đại minh tinh Hạ Tư Lạc là gì? Là tiên? Hay là cao thủ võ lâm?
Ngày hôm sau, giống như sự dự đoán của Tô Khinh Lăng, hình ảnh cô bay lên không trung trước tòa nhà trung tâm thương mại đã tràn ngập khắp các mặt báo. Trong lúc nhất thời, toàn thành phố T đều sôi sục. Toàn bộ các toà soạn đều tung hết lực lượng phóng viên tìm kiếm tin tức của Hạ Tư Lạc cùng thân phận bà xã hắn.
Hơn nữa không biết một người bạn cùng trường nào năm xưa đã lén đến tòa soạn tiết lộ thân phận của cô, nhưng lại thêm mắm dặm muối bảo rằng cô ngang ngược, không coi ai ra gì. Thành ra tin tức về cô càng thêm lòe loẹt.
Tập đoàn Tô thị, văn phòng chủ tịch.
Tô Diệu Đức nhìn thấy tin tức đắp nặn con gái mình thành một đứa ngang ngược trên báo, thiếu chút nữa tức giận đến tóc dựng thẳng đứng. Ông ném tờ báo trong tay xuống bàn cái phịch, khuôn mặt xanh mét.
“Lẽ nào lại như vậy? Đến tột cùng là kẻ đáng ૮ɦếƭ nào dám đặt điều nói xấu Khinh Lăng trên báo chí?”
“Leng keng…”
Điện thoại trên bàn đột nhiên vang lên, càng làm cho hỏa khí trong lòng Tô Diệu Đức tăng lên.
“Chuyện gì?” Ông cau mày bắt máy.
“Chủ tịch, bên ngoài cổng công ty có một nhóm phóng viên muốn phỏng vấn ngài” Điện thoại là thư ký bên ngoài gọi tới.
Tô Diệu Đức vừa nghe, mày nhíu chặt lại. Đám phóng viênnày cư nhiên dám đuổi tới tập đoàn Tô thị, thật sự là đáng giận.
“Đi mời tổng giám đốc xuống” Ông nói với thư ký.
“Dạ!”
Rất nhanh, con trai cả của Tô Diệu Đức – Tô Mặc Phong đã đi ra từ văn phòng tổng giám đốc.
“Chủ tịch” Ở công ty, Tô Mặc Phong vẫn gọi chức danh của cha mình.
“Con đến rồi, bên ngoài có rất nhiều phóng viên, con xem nên giải quyết sao đây?” Tô Diệu Đức bảo con trai ngồi xuống, liền hỏi.
Khuôn mặt tuấn tú của Tô Mặc Phong cũng trầm xuống, đám phóng viên này cũng chỉ có thể so sánh với quỷ hút máu, một khi tập trung vào một người nào đó liền quyết tâm theo đuổi tới cùng. Hơn nữa bọn họ còn có thể thay đổi thông tin của người khác, khiến cho danh tiếng của người ta tuột dốc không phanh.
“Bây giờ thân phận của Tiểu Lăng cũng không còn cách nào che giấu được nữa, chúng ta chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi. Trước hết con nghĩ phải dẹp yên những tin tức không hay kia đã, tránh cho Thiếu Lăng cũng bị làm phiền…” Người lớn như bọn họ ra sao cũng không thành vấn đề, nhưng cháu ngoại nhỏ vẫn chỉ là một học sinh tiểu học, nếu thân phận bị bại lộ, chỉ sợ bọn bắt cóc tống tiền cũng sẽ lấy nó làm mục tiêu mới. Dù sao cha nó là một đại minh tinh, mẹ nó là con gái cưng của tập đoàn Tô thị, người thường đương nhiên xem nó là một “món hời” lớn…
“Được rồi, không thể để cho bọn họ truy lùng ra tung tích cháu ngoại cha” Vừa nghe đến đứa cháu ngoại bảo bối, sắc mặt Tô Diệu Đức càng thêm lo lắng.
“Leng keng…”
Ngay lúc hai người chưa định ra được kế hoạch nào thì điện thoại lại vang lên.
Tô Diệu Đức cùng con trai cả nhìn nhau, sau đó ông bắt máy.
“Xin chào?”
“Cha, là con. Công ty cùng nhà chúng ta bị bọn chó săn bám lấy rồi sao?” Gọi điện thoại tới đúng là nhân vật chính của tin tức ngày hôm nay – Tô Khinh Lăng. Lúc cô cùng Hạ Tư Lạc đang ở công ty Trần đạo diễn, chuẩn bị đem tin tức cô tiến thân vào làng giải trí trong một buổi ra mắtthì cô lại nghe tin tức trên mặt báo hôm nay.
“Công ty quả thật có vài phóng viên đến nhưng con không cần phải lo lắng, cha với anh cả con sẽ xử lý. Con với Tư Lạc sao rồi? Hai đứa đang ở đâu?” Tô Diệu Đức không muốn con gái mình lo lắng, bất quá ông lại càng lo lắng cho tình cảnh của cô.
“Cha yên tâm, con với Tư Lạc đang ở công ty Trần đạo diễn. Đúng rồi, cha không cần quan tâm đến đám phóng viên kia, bọn họ sẽ rời đi ngay lập tức thôi”
“Rời đi?” Tô Diệu Đức cùng Tô Mặc Phong nhìn nhau, đám chó săn này sao lại có thể rời đi?
“Đúng vậy, bởi vì bọn họ còn cần phải đi thu thập một tin tức lớn hơn nữa, cho nên nhất định họ sẽ rời đi” Tô Khinh Lăng tựa vào người chồng mình, điện thoại kẹp bên tai, vừa thổi móng tay vừa mới sơn vừa nói.
“Cái gì là tin tức lớn hơn nữa? Tin tức gì có thể khiến bọn họ rời đi?” Tô Diệu Đức tò mò hỏi han.
“Cha, con muốn gia nhập làng giải trí, con sẽ đi quay phim với Lạc”
“Cái gì?” Lời nói của con gái khiến Tô Diệu Đức hoảng sợ.
“Cha, sao vậy?” Nhìn thấy phản ứng của cha mình, Tô Mặc Phong nhíu mày lo lắng hỏi.
Tô Diệu Đức xoa trán nói với hắn: “Em gái con muốn đóng phim”
“Cái gì? Tiểu Lăng muốn đóng phim?” Tô Mặc Phong cũng hoảng hồn.
“Tiểu Lăng à, chẳng phải con không có hứng thú với giới nghệ sĩ sao?” Tô Diệu Đức nhíu lông mày, nói với con gái qua điện thoại.
“Cha, bây giờ con muốn thử một chút” Tô Khinh Lăng không xem đây là chuyện lớn “Được rồi, cha cứ mặc kệ bọn phóng viên đó đi, đừng quan tâm”
“Này, này! Tiểu Lăng, Tiểu Lăng…” Tô Diệu Đức nghe thấy âm thanh đô đô trong điện thoại.
“Cha, sao rồi?” Tô Mặc Phong hỏi.
“Tiểu Lăng cúp điện thoại rồi” Tô Diệu Đức thở dài, sau đó cũng cúp điện thoại.
Hai cha con nhìn nhau, đều có chút lo lắng. Với tính cách của Tiểu Lăng mà sống trong giới giải trí, nhất định sẽ đắc tội không ít người, đến lúc đó chỉ sợ mỗi ngày lại càng chướng khí mù mịt.
“Chủ tịch…” Thư ký xuất hiện ngoài cửa.
“Chuyện gì?” Tô Diệu Đức nhìn về phía thư ký, hỏi.
“Chủ tịch, phóng viên trước cổng công ty không biết sao lại rời khỏi rồi” Thư ký trả lời, trong lòng cũng nghĩ hoài không ra.
Tô Diệu Đức cùng con trai lại nhìn nhau, xem ra Tiểu Lăng thật sự muốn đặt chân vào showbiz rồi.
“Reng…” Điện thoại trong tay Tô Mặc Phong đột nhiên vang lên.
Tô Mặc Phong liếc mắt nhìn cha mình một cái, sau đó nhìn cái tên hiện lên trên màn hình điện thoại.
“Cha, là điện thoại củaThần”
“Bắt đi” Tô Diệu Đức gật gật đầu, sau đó phất phất tay với thư ký, ý bảo cô ta không cần quan tâm đến chuyện đám phóng viên nữa.
Thư ký gật đầu, rời đi.
“Thần, có chuyện gì vậy?” Tô Mặc Phong hỏi em trai mình.
“Anh cả, anh đang ở công ty sao? Mau mở tivi lên đi, Tiểu Lăng đang trên tivi” Tô Mặc Thần từ một nơi khác hô to với anh cả mình. Vốn dĩ hắn ta cũng buồn chán nên mở tivi, không ngờ nhìn thấy em gái cùng em rễ mình trên tivi, lúc này vẫn còn hoảng sợ.
“Thật sao?” Tô Mặc Phong lại liếc mắt nhìn cha mình, sau đó gật gật đầu “Anh lập tức mở tivi”
“Tiểu Lăng hình như muốn gia nhập làng giải trí” Tô Mặc Thần nói thầm, thật sự không biết em gái đang nghĩ gì.
“Ừ, anh mở tivi rồi” Tô Mặc Phong cúp điện thoại di động.
Bên này, Tô Diệu Đức đã chỉnh kênh, quả nhiên cả con gái út lẫn con rễ đều xuất hiện trên tivi.
“Tiểu Lăng làm thật sao?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc