Bảo Bối Em Đừng Mong Chạy Thoát - Chương 18

Tác giả: Thịnh Hạ Thái Vi

Trở lại nhà của Mộ Dung Trần nằm trong khu nội thành cũng là 8 giờ tối.
Dọc theo đường đi, bọn họ cũng không nói gì nữa. Sau khi đem xe để vào nhà để xe, Mộ Dung Trần ôm người phụ nữ vẻ mặt không cam tâm tình nguyện trở về phòng.
Căn nhà này mặc dù là đứng tên của Mộ Dung Trần, chỉ là con cháu nhà Mộ Dung luôn luôn ở trong nhà lớn, cho nên kể từ khi mua nhà, chưa từng có người ở qua.
Buổi chiều, sau khi gọi điện cho Tiết Thiệu Trạch, bởi vì không yên lòng, nên anh mới quyết định để cô dọn đến đây ở. Thứ nhất, hôm nay cô trở lại Tiết gia phỏng chừng cũng không được thoải mái lắm, thứ 2 ở trong tầm ngắm của anh, anh cũng yên tâm hơn.
Cho nên, mấy giờ trước, anh đã sai người giúp việc quét dọn một lần, cũng chuẩn bị một chút vật dụng trong nhà.
Vừa tiến vào trong phòng, Mộ Dung Trần dịu dàng đặt Tình Tình ở trên chiếc giường lớn kia.
“Tôi không muốn ngủ ở đây”
Sau khi anh buông cô xuống, Tình Tình bắt đầu quan sát bố trí trong phòng, ngoại trừ chiếc giường lớn này, cũng chỉ có một chiếc tủ quần áo đơn giản, và chiếc ghế sofa cùng hệ.
Mặc dù đồ rất ít, nhưng nhìn cách bày trí trong phòng, cũng biết đây là phòng ngủ chính. Bọn họ còn chưa kết hôn, cô làm sao có thể cùng anh ta ngủ chung giường?
Cô còn chưa cởi mở đến trình độ đó, ở tình huống bất đắc dĩ cùng với người đàn ông xa lạ cùng giường chung gối.
“Không được. Phòng tắm ở bên kia, em đi tắm trước đi, đợi bác sĩ đến khám cho em được không?”
Nhìn quần áo trên người cô, khắp nơi đều là cỏ vụn.
“ Tôi không đi…”
Tình Tình nhìn chằm chằm anh. Người đàn ông này, vì sao cứ thích sắp đặt mọi chuyện của cô như vậy?
“Không đi?. Vậy anh cũng không ngại tự mình ôm em đi vào”
Nhìn chân của cô đã sưng đến như vậy, cho nên một mình cử động cũng không tiện. Nhưng anh lại vô cùng vui vẻ giúp cô tắm.
“Mộ Dung Trần, anh dám?.” Cô trừng mắt nhìn anh.
“Em cảm thấy anh có dám hay không?”
Mộ Dung Trần ngồi bên giường, nghiêng người đến gần cô. Tình Tình bị khí thế của anh dọa sợ đến mức dạ dày cũng bắt đầu rút gân, trực tiếp rụt chân lại, làm cô đau đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn hết trắng lại xanh, rên lên một tiếng rồi đưa tay che chân.
“ Thật không biết nghe lời, bị thương như vậy mà còn cứng đầu. Vậy em cứ cởi đồ ở chỗ này đi, tôi cũng không ngại” Anh không có ý tốt nhìn về phía cô.
“ Mộ Dung Trần, tôi sẽ đi tắm, nhưng tôi sẽ không ngủ chung giường với anh”
Tức giận nhưng lại trốn không thoát, Tình Tình cuối cùng chỉ có thể đẩy anh ra, chịu đựng mắt cá chân bị thương đi vào phòng tắm, cuối cùng vẫn không quên nặng nề đóng sầm cửa phòng tắm.
**
“Bảo mua thì mua đi, dài dòng như vậy làm gì?”
30 phút qua đi, Mộ Dung Trần rít *** trên tay, ném điện thoại di động xuống giường. Mắt nhìn về phía cửa phòng tắm không biết đã là lần thứ mấy, không nghe được bất kì âm thanh nào bên trong, cô gái bướng bỉnh này không lẽ đã ngủ quên trong đó rồi. Anh đứng lên đi đến trước cửa phòng tắm, bả vai dựa vào vách tường.
"Tình Tình."
Chân của cô bị thương như vậy, có cần tắm lâu như thế không? Dù cho thật sự không tắm nhưng anh còn ngửi thấy hương của cô là sao vậy. Bên trong không có người trả lời. Mộ dung Trần lại gõ lên cánh cửa vài cái:
“Anh cho em một phút, nếu như em còn không ra, anh sẽ không ngại trực tiếp đi vào trong đó ôm em ra ngoài”
Trong phòng tắm vẫn không có tiếng đáp lại, chỉ có tiếng nước chảy không ngừng, anh lại vỗ lên cái cửa vài cái:
“ Tình Tình”
Lúc này, thanh âm muốn bao nhiêu phần không vui thì có bấy nhiêu.
Vẫn không có tiếng động, xem ra anh không muốn đi vào cũng không được.
"Tiết Tình Tình, em lập tức đi ra cho anh."
Mộ Dung Trần hít một hơi thật sâu, tính toán cho cô gái nhỏ này thêm cơ hội cuối cùng.
“Tôi, tôi còn chưa tắm xong….”
Tình Tình rốt cuộc lên tiếng. Trên thực tế không phải chưa tắm xong, vốn là cô chỉ muốn tắm rửa một chút sau đó thay quần áo. Nhưng, bồn tắm kiểu mát xa cực lớn này khiến cô tò mò, cô vặn nước sau đó ngâm mình trong bông, nhưng ai có thể biết được bồn tắm quá trơn, chân của cô lại bị thương, làm thế nào cũng không thể ngồi dậy được
"Em cũng tắm nửa giờ rồi, còn chưa có tắm xong?"
Mộ Dung Trần chỉ cảm thấy khóe mắt co rúm, kích động muốn phá cửa mà vào.
"Vậy thì thế nào? Tôi đúng là chưa tắm xong”
Ngăn cách bởi cánh cửa, tiếng của Tình Tình có vẻ nhỏ dần, nhưng cô không lên nổi thì làm thế nào bây giờ?
"Lập tức ra ngoài." Mộ Dung Trần lại nói lần thứ nhất.
"Tôi nói là không cần."
Rõ ràng là cô không muốn để ý đến anh, anh lại muốn trêu chọc cô, vì sao anh muốn cô nghe lời anh nói như vậy?
“ Tôi đếm đến ba, em không ra tôi sẽ vào trong” Ở ngoài cửa, Mộ Dung Trần đã nắm chặt quả đấm, nếu như không phải còn chút lí trí, chỉ sợ anh đã sớm đạp một cước phá cửa xông vào.
“ Anh dám vào thử xem?”
Tình Tình ngồi ở trong bồn tắm đáp lại, cô không tin, cửa phòng tắm bị cô khóa rồi, Mộ Dung Trần làm sao có thể đi vào, cô không tin. Huống chi, đường đường là Mộ Dung tứ thiếu gia ưu nhã, làm sao lại phá cửa nhà tắm chứ?
Nhưng, tại sao cô lại cảm thấy lo lắng như vậy?
"Ba. . . . . ." Mộ Dung Trần bắt đầu đếm ngược đếm.
"Hai. . . . . ."
Đưa tay nới lỏng caravat trên cổ, sau đó kéo xuống, trực tiếp ném lên giường, sau đó anh lại xăn tay áo lên, lộ ra cánh tay rắn chắc, có lực.
Không sợ anh vào đúng không? Vậy anh sẽ vào cho cô xem. Đi tới trước cửa phòng tắm, đưa tay lắc lắc tay nắm cửa, không ngờ lại bị cô khóa lại rồi.
“ Một….”
Khi anh đếm xong, cửa phòng tắm đã bị anh đạp ra. Cô gái này không để ý anh tiến vào, anh đương nhiên cũng sẽ không để ý thỉnh thoảng dùng ***.
"Phanh!"
Một tiếng vang thật lớn vang lên, khiến cho cửa phòng tắm vốn an ổn nhất thời văng ra, đồng thời trong phòng tắm kèm theo tiếng hét chói tai của Tình Tình.
“ Á…………………..”
Cô thế nào cũng không nghĩ qua, Mộ Dung Trần lại *** trực tiếp đá văng cánh cửa, cô sợ đến nỗi dùng 2 tay ôm ***, toàn thân rúc vào trong nước, chỉ sợ nếu sơ ý một chút cảnh xuân sẽ bị lộ ra ngoài.
Mặc dù, toàn thân cô anh cũng nhìn qua rồi, cũng sờ qua rồi, nhưng cô không có thói quen gặp anh trong tình huống như thế này.
“ Bé con, em tắm cũng lâu quá đấy”
Mộ Dung Trần hoàn toàn không thấy cô kinh hoảng, từng bước từng bước đi về phía cô, nhìn thấy sắc mặt của anh rất khó coi, cô sẽ không cảm thấy vui mừng đấy chứ?
“ Mộ Dung Trần, anh ngừng lại cho tôi, không chô phép anh tiến thêm một bước”
“ Tôi đã cho em cơ hội, là em làm cho tôi đợi quá lâu”
“ Anh dừng lại, không cho phép tiến lên” Tình Tình đem thân thể chính mình chìm vào trong nước, nhưng lui nữa không phải cả người cô phải chui vào trong nước sao?
Đáng tiếc, phòng tắm này cho dù có lớn hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ cách cự ly 5 bước chân, đối với Mộ Dung Trần mà nói, anh căn bản không để ý đến lời cảnh cáo của Mộ Dung Trần, thắng tắp đến gần cô.
Cả người Mộ Dung Trần đứng trước bồn tắm, nhìn người đang rúc cả thân thể xuống nước, anh đè xuống lửa giận trong lòng : “Hả?”
“Không cần, anh đi ra ngoài trước đi”
Mộ Dung Trần không để ý đến cô, trực tiếp cầm khăn tắm ở trên kệ lên “Nghe lời, bác sĩ sẽ đến ngay bây giờ”
"Anh xoay người sang chỗ khác."
Thật là nói giỡn, nếu anh nghe lời thì anh còn là Mộ Dung Trần sao?
“ Tình Tình anh không có nhiều kiên nhẫn, em tự mình đứng lên, hoặc là anh ôm em lên” Mộ Dung Trần nhìn chằm chằm cô, trong phòng tắm, hơi nước lượn lờ, tuy rằng do cửa bị đá văng, khí nóng ở trong phòng cũng giảm đi phân nữa, nhưng mà Mộ Dung Trần vẫn cảm thấy cả người như có lửa thiêu, khí nóng dâng lên từng hồi.
Anh từ trên cao nhìn cô chằm chằm, mặc dù cô cố gắng đem thân thể ẩn vào trong nước, nhưng đáng tiếc vẫn không giấu hết được vóc người mĩ lệ của cô, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn vì ngâm nước nóng quá lâu mà phiếm hồng, tóc xõa ướt dầm dề, cả phòng tắm tràn đầy hương thơm anh quen thuộc, đó là sữa tắm anh hay dùng. Cổ quản gia thật là chu đáo, ngay cả việc này cũng nghĩ đến. Lúc này, mùi vị này ở trên người cô, Mộ Dung Trần lại phát hiện anh bị nó gợi lên dục niệm.
Người con gái ૮ɦếƭ tiệt!
Mặc dù ngâm mình ở trong nước, thân thể mơ hồ, chỉ là *** bóng loáng trắng noãn đập vào mắt làm cho anh hô hấp gấp rút, chiếc cổ mảnh khảnh, bả vai mượt mà, xương quai xanh xinh đẹp….. ánh mắt anh nóng bỏng, giống như ngọn lửa được dấy lên, một tấc một tấc nhìn lên, bắp thịt trên cánh tay cũng căng cứng, khăn tắm trong tay cũng vô ý mà siết chặt.
Tại sao thân thể của cô, lại có thể gợi lên kích thích mà trước nay anh chưa từng có. Chỉ cần một ánh mắt của cô, cũng có thể làm anh kích động đến không kiềm chế được, hận không thể ngay lập tức đè cô lên giường, hung hăng thương yêu cô ( vì anh quá sắc ạ >.
“ Tự tôi sẽ …” Sẽ không nói nên lời, anh ta đang dùng ánh mắt như muốn nuốt chửng cô, Dù đau ૮ɦếƭ đi được nhưng cô cũng tự mình đứng lên.
“ Chỗ nên nhìn, chỗ không nên nhìn anh cũng đã nhìn rồi, em nghĩ sao?” Mộ Dung Trần ngược lại không gấp, nghiêng người, bốn mắt chạm nhau, khí nóng cũng nhẹ phả lên mặt cô, tràn đầy hơi thở nam tính của anh.
“ Anh….”
“ Bác sĩ ở bên ngoài chờ chúng ta” Không cần đi ra ngoài nhìn. Ước chừng thời gian này, Âu Thánh Nguyên chắc cũng đến rồi. Đưa tay vén tóc dính vào bên má cô, khoảng cách của 2 người rất gần, gần đến mức Tình Tình cho là anh ta lại muốn hôn cô.
“ Anh đi ra ngoài đi” Tình Tình bị anh hù dọa không nhẹ, đưa tay muốn đoạt lấy khăn tắm trong tay anh.
“…..”
Lời nói của Mộ Dung Trần cũng làm cho toàn thân Tình Tình phát run, mặc dù 2 người chỉ ở chung giường 2 buổi tối mà thôi. Có một buổi trong đó ý thức của cô không được tỉnh táo. Nhưng cô biết, người đàn ông này căn bản không tiếp nhận kháng nghị của người khác.
Cô sai rồi, cô không nên đi khiêu khích người đàn ông này. Tại sao, vừa ***ng đến anh ta, cô lại không kiểm soát được hoàn toàn lý trí của mình. Cô kéo kéo khăn tắm, nhưng anh ta lại nắm quá chặt, cô căn bản không kéo được.
Mộ Dung Trần áp gương mặt lại gần, tiếp đó, môi mỏng của anh ta rơi vào cổ của cô, lúc cô còn chưa kịp kêu lên thì đã hung hăng *** lấy chỗ *** đó của cô.
Hơi thở của anh chuyển thành nặng nề, nóng bỏng phun trên da thị của cô, làm cho thân thể nhạy cảm của cô co rụt lại, lại càng kích thích hơn *** của anh ta.
"Mộ Dung Trần, anh không nên như vậy…… Đau…..”
“Không nên như thế nào? Hả?” Anh tiếp tục làm loạn trên cổ của cô, hoàn toàn không để ý đến tay của cô ngăn ở trước *** anh, đôi tay ướt đẫm làm ướt sơ mi của anh, anh cũng không quan tâm, mà chỉ đem môi di chuyển, từng chút từng chút hôn lấy.
Trong bụng thầm nghĩ không biết Âu Thánh Nguyên đã đứng chờ ở bên ngoài bao lâu rồi, Thôi kệ, cứ để cho hắn chờ, thỏa mãn anh trước đã rồi nói tiếp
“ Tôi, tôi, anh không nên như vậy…..” Người này bắt đầu giở trò xấu, căn bản cũng không nhìn địa điểm, thời gian, điều này cô biết rất rõ.
Mộ Dung Trần ôm cô từ dưới nước lên, đặt cô ngồi lên đùi mình, nhìn toàn thân cô đã phiếm hồng, phía dưới cổ họng chuyển động, khăn tắm đã sớm bị anh vứt vào bồn tắm, đôi tay ôm lấy Tình Tình không ngừng giãy giụa.
Nhưng dù cô giãy giụa như thế nào, cũng không thoát khỏi kiềm chế của người đàn ông này, bàn tay của anh ta vuốt ở trên eo của cô, cảm nhận đường cong mềm mại nơi đó, tiếp tục thăm dò xuống phía dưới, vuốt ve 2 chân thon dài của cô, sau đó một tay thăm dò ở trước ngựa cô:
“ Mộ Dung Trần….”
Tình Tình liều mạng giãy dụa, khuôn mặt nhỏ nhắn không ngừng quay trái quay phải, làm gì, mặc kệ cô làm như thế nào anh cũng có thể hôn cô. Theo di chuyển đầu của cô, nụ hôn của anh vừa vội vừa nặng, lúc cô kêu lấy tên anh, anh nhân cơ hội trực tiếp đem đầu lưỡi thăm dò trong miệng cô, mặc dù lúc trước đầu lưỡi bị cô cắn bị thương, nhưng mà lúc này *** đã xông lên đầu, anh chỉ muốn hôn cô cho đủ.
Nụ hôn này, có chút ***, đầu lưỡi cậy mạnh ở trong miệng cô gây sóng gió, đòi hỏi ngọt ngào của cô, bàn tay kiên định không cho cô khép lại 2 chân của mình….. Cử chỉ của anh *** cũng ép cô đau đến chảy nước mắt, tiếng nghẹn ngào mang theo sự không cam lòng, hơn nữa là uất ức nói không nên lời của cô.
Người đàn ông này, luôn thích khi dễ cô như vậy.
"Thiên Lôi địa hỏa nha!"
Một giọng nói mang theo tiếng cười nhàn nhạt truyền từ phòng bên ngoài vào
Bởi vì tiếng nói này, người phụ nữ ở trong *** người đàn ông muốn tránh cũng không được, còn một người lại hôn mãi, hôn mãi vẫn không đủ đồng thời dừng động tác lại, sau đó giây tiếp theo, Tiết Tình Tình còn chưa kịp hét chói tai, thì Mộ Dung Trần đã nhỏ giọng mắng, sau đó *** sơ mi của mình ra, bao chặt lấy cô ở trong ***, đầu cũng không để lộ ra ngoài:
“Âu Thánh Nguyên, cái tên ૮ɦếƭ tiệt này, vì sao cậu đến cũng không gõ cửa” Mộ Dung Trần ánh mắt như lửa bắn về phía bên này, quay đầu rống to với bạn tốt.
Âu Thánh Nguyên hừ lạnh một tiếng, đồng thời cũng dội cho bạn tốt một gáo nước lạnh: “Mới vừa rồi tình huống ác chiến như vậy, tôi có gõ cửa, tại cậu không nghe thấy thôi”
Hai người kia ở trong phòng tắm chiến đấu như vậy, anh có gõ cửa lớn hơn nữa chẳng phải vô ích sao?
Anh vốn cho là, trong phòng của Mộ Dung Trần, chỉ có anh mới có thể vào, nhưng đến đây mới phát hiện thì ra mình đã sai lầm rồi, không nghĩ đến trong phòng của hắn còn có một người phụ nữ mặc dù không nhìn thấy rõ được mặt của cô ấy, nhưng trong tình huống này cũng có thể tưởng tượng ra là dạng gì, đặc biệt là cặp đùi thon dài trắng mịn mà Mộ Dung Trần nghĩ muốn che giấu nhưng không cách làm được kia, anh cũng không nhịn được nhìn ngắm vài lần.
“ Cậu cút ra ngoài cho tôi” Ý thức được người trong *** đã khẩn trương đến phát run, Mộ Dung Trần lửa giận càng tăng thêm mấy phần:
“ Còn nữa, nhớ khóa cửa lại”
Cho đến khi tiếng khóa cửa nhẹ nhàng truyền vào tai, Mộ Dung Trần mới quay đầu lại, nhìn người con gái đang vùi trong *** mình cả cử động cũng không dám: “Anh ôm em ra ngoài, em lạnh cả rồi”
Giọng của anh khàn khàn! Thật tốt, nếu như không phải sợ cô ở trong nước đã lâu sẽ cảm lạnh, anh sẽ không buông cô ra nhanh như vậy. Thân thể mềm mại lần đầu tiên chủ động chui vào trong lòng anh, loại cảm giác này khiến anh như thế nào cũng không muốn buông cô ra.
Tình Tình chưa từng nghĩ phòng của anh sẽ có người đàn ông khác xông vào, hơn nữa lại bị bắt gặp trong tình huống nhếch nhác như vậy, cô đã bị sợ đến choáng váng. Ngay cả khi Mộ Dung Trần cầm khăn tắm, bao bọc lấy cô, ôm cô trở lại giường cô cũng mặc cho anh ta bận rộn.
Đồ lót nữ, được anh mặc lên trên người cô, sau đó đến chiếc váy mềm mại. Người luôn luôn chỉ biết cởi đồ của phụ nữ, giờ phút này lại tình nguyện mặc từng cái một, rốt cuộc cô có thể kích thích anh làm những chuyện gì mà anh chưa bao giờ làm như thế này?
Chỉ biết rằng, anh cam tâm tình nguyện, đặc biệt trong tình huống cô ngoan ngoãn như bây giờ. Mặc dù quá trình này sẽ làm cho *** của anh bộc phát.
Sau khi mặc xong quần áo, anh cầm máy sấy tóc sấy khô tóc mềm cho cô, sau đó thuận tay cầm lấy cây lược mộc tỉ mỉ chải tóc lại cho cô.
Nhìn chiếc váy đã che kín lại đường cong quyến rũ của cô, bởi vì hơi ngắn mà lộ ra chiếc đùi thon dài làm người ta chỉ muốn hung hăng cắn một cái, lần nữa cắn chặt răng. Hôm nay thật tiện nghi cho Âu Thánh Nguyên rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc