Bạn trai hút máu của tôi - Chương 15

Tác giả: Mạc Nhan

“Vị kia là Minh hướng phi tử Trung Quốc.”
Tiếng nói quen thuộc, bên vành tai xinh đẹp của nàng nhẹ nhàng nói nhỏ, đem tinh thần của nàng kéo trở về.
La Cầm quay đầu, nhìn thấy một đôi mắt thâm thúy như ngọc bích, như trong dĩ vãng, luôn dùng nụ cười mê ૮ɦếƭ người không đền mạng cười với nàng.
Nàng tuyệt đối không có ý gặp mặt Jayson, bởi vì hắn là bạn lang, mặc quần áo bàng tô màu đen, như là kỵ sĩ ám dạ, nhưng đầu tóc vàng hoe của hắn ớ dưới ánh trăng lóe sáng lên, chỉ có phong độ cao cường mê hoặc lòng người.
Nàng biết hắn thực tuấn mỹ, nàng tuy rằng nàng không phải là nữ nhân bị mê hoặc bởi bề ngoài tuấn mỹ của nam nhân, nhưng nàng không thể không thừa nhận, nam nhân này thật sự rất có mị lực hấp dẫn chúng sinh.
“Hừ, ta không hỏi ngươi.”
“Bộ dáng ngươi nhíu mày cũng rất đẹp.”
“Lời ngon tiếng ngọt, dối với ta là vô dụng.”
“Đây không phải là lời ngon tiếng ngọt, mà là tâm huyết của ta.”
“Ngươi không chê người kém tuổi hơn mình nhiều sao? Lão gia gia.” (Chys: =]])
“Lão gia gia?” Hắn không khỏi ngẩn ra.
“Ngươi đã hơn ba trăm tuổi, không phải là lão gia gia thì là gì? Ta còn có thể là cháu gái cố của ngươi.”
Jayson không khỏi thấm ra mồ hôi lạnh, gọi hắn là lão gia gia sao? Thật là độc ác quá đi, thực là tổn thương tự tôn của hắn.
Bên cạnh liền truyền đến tiếng cười, như là buồn cười vì lời nói của bọn họ, La Cầm không khỏi tò mò quay đầu, nhìn phía bên kia, phát hiện người đang cười, chính là Minh Hướng phi tử kia.
“Jayson, đã lâu.” Minh Hướng phi tử chủ động vươn tay, ở dưới ánh trăng, cánh tay của nàng trắng nõn không tỳ vết, thon dài àm xinh đẹp.
Jayson cầm lấy tay nàng, giống như thân sĩ hạ thân, lễ phép ở trên mu bàn tay nàng hôn lấy.
“Đã lâu không gặp, Duẫn phi nương nương.”
Duẫn phi nương nương thẩn nhiên cười, nàng là một quý phi hoàng tộc, đồng thời còn là phi tử xinh đẹp động lòng người, đôi mắt hướng đến La Cầm, như là đánh giá nàng.
La Cầm cũng nhìn chằm chằm nữ nhân trước mắt này, nàng là Minh Hướng phi tử? Nữ nhân này chắc đã sống gần bốn trăm năm?
Duẫn phi đem La Cầm đánh giá cao thấp, một đôi mắt kiều mỵ quay tròn không thôi.
“Nguyên lai đã có người mới, khó trách đã lâu không tới thăm ai gia.”
Lời nói ám muội này, làm cho người ta nghe xong đều liên tưởng đến quan hệ của hai người bọn họ.
“Nương nương nói quá lời.” Jayson pha trò, cũng vụng trộm liếc mắt nhìn La Cầm một cái.
“A, đây không phải là Jayson th*** của ta sao?”
Vừa nghe đến Jayson th***, Jayson trong lòng kêu khổ, quay người lại, quả nhiên nhìn thấy một vị nữ tử Pháp quốc phu nhân, gương mặt xinh đẹp, tóc Pu'i cầu kì, cầm trên tay một cây quạt lông chim cổ điển, ung dung đẹp đẽ đi tới.
“Bá tước phu nhân.” Hắn mỉm cười khom người, hướng bá tước phu nhân đi tới, đồng thời lễ phép in lại hôn môi.
“Th***, đã lâu không gặp người.” Bá tước phu nhân đối với hắn quyến rũ mỉm cười, sau đó một đôi lục mâu quyến rũ, hướng trên người La Cầm đi tới. “Vị này là ai nha?”
“Nàng là La Cầm, phù dâu của tân nương tử.” Jayson cười trả lời.
Duẫn phi thay hắn bổ sung một câu. “Cũng là tân sũng mới của Jayson.”
Bá tước phu nhân như bừng tỉnh. “Thì ra là thế, ta đã nói, như thế nào cũng không gặp được ngươi, nguyên lai là có tân sủng mới a.”
La Cầm ngeh xong trong lòng thực không khỏi tư vị, lạnh lùng phủ nhận: “Ta không phải tân sủng mới của hắn, ta cùng hắn một chút quan hệ cũng không có.”
Lời của nàng, làm cho Jayson xấu hổ, cũng làm cho bá tước phu nhân cùng Duẫn phi kinh ngạc.
Ai nha? Nghe được nữ nhân cư nhiên vội vã phủ nhận mối quan hệ với Jayson, hơn nữa tựa hồ còn đá Jayson, trái lại Jayson còn có biểu tình xấu hổ, hai nữ nhân trong lòng lập tức hiểu được.
“Ha ha, ta thực an tâm, thiếu một nữ nhân cùng ta chia xẻ Jayson.” Bá tước phu nhân cố ý nói, Duẫn phi cũng phụ họa thêm.
“Hồng phấn tri kỷ của Jayson có khắp thiên hạ, ngươi làm như vậy là đúng, nam nhân này rất là vô tâm.” Nói xong khẽ cười ra tiếng.
Bá tước phu nhân cùng Duẫn phi, tả một câu hữu một tâu tổn hại hắn, làm cho Jayson cơ hồ không chống đỡ được.
“Ta không có lợi hại như vậy.”
“Ai nha, ngươi đừng khiêm nhường nha, người nữ nhân nào mà không bị năng lực khôi hài cùng ưu mặc của ngươi mê hoặc nha?”
Jayson cười đã không nổi, hắn hướng La Cầm nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt nàng rất lạnh, chuyện này thảm rồi.
La Cầm từ đầu đến đuôi sắc mặt đều không thay đổi, ngữ thái trong trẻo nhưng lạnh lùng nói: “Ta phải đi phục vụ tân nương tử, thất lễ.” Nói xong quay đầu bước đi.
Thấy nàng rời đi, Jayson cũng muốn đi theo nhưng bị hai nữ nhân một tả một hữu cuốn lấy.
“Ai nha, gấp cái gì? Nàng chỉ đi một lát mà thôi, ngươi khẩn trương làm gì?” Guẫn phi nói.
Trong lòng Jayson hiểu được, Duẫn phi cùng bá tước phu nhân là cố ý, mặt ngoài vẫn như cũ bảo trì phong độ, nhưng đôi mắt ngọc bích để lại thiếu ý cười.
“Các người không nên K**h th**h nàng.”
Bá tước phu nhân ha ha cười nói: “Ai nha, chuyện này không thể trách ta nha, dù sao cũng là nữ tử trẻ tuổi, thiếu kiên nhẫn cũng là chuyện bình thường.”
“Cũng không phải là, nàng rất non nớt sao, làm sao chịu nổi mấy câu châm ngòi như thế?”
Jayson nhìn các nàng, một vị là hoàng phi tư sắc tuyệt mỹ, một vị là bá tước phu nhân phong tình vạn chủng, mọi người đến là người của hắc ám tộc sống đã mấy trăm năm, hắn cũng đã từng lưu luyến các nàng, hưởng thụ mỹ nhân, đối với bọn họ mà nói, đó chỉ là một trò chơi tình yêu.
Ở dưới ánh trăng, các nàng đẹp từ ***, gương mặt như chạm ngọc, bởi vì uống một vài chén R*ợ*u, mà trở nên xinh đẹp động lòng người, hai nữ nhân một trước một sau dựa sát vào hắn, dùng bàn tay xinh đẹp của các nàng xoa xoa trên người hắn, khiêu khích hắn.
Ánh mắt của các nàng nói cho hắn biết, các nàng đã chuẩn bị một trò chơi tình yêu, chỉ còn chờ hắn đáp ứng, đối mặt với diễm phúc như thế, nhưng hắn lại không có vẻ nhiệt tình cùng hưng trí, bởi vì hắn hiểu được, các nàng tham luyến là biểu tượng tuấn mỹ của hắn, cùng với không kềm chế phong lưu.
*** hắn như ૮ɦếƭ đi, chỉ có thái dương xuống núi kia một khắc mới có thể làm tâm hắn nhảy lên, lại có loại cô tịch trăm năm, nhìn gương mặt xinh đẹp của các nàng, tâm hắn không thể nổi lên một tia gợn sóng.
Hắn đem tâm tư ẩn sâu sau lưng mỉm cười mê ૮ɦếƭ người. lễ phép bước lui ra phía sau, từ chối khéo sự thịnh tình của hai vị mỹ nữ.
“Chỉ sợ ta tối nay phụ mất hảo ý của nhóm nữ sĩ, tính tình chú rễ cứng rắn chắc các người cũng biết, thân là bằng hữu kim bạn lang của hắn, ta phải làm tốt trách nhiệm của ta, thất lễ.” Trước mắt hai vị nữ sĩ cúi chào, Jayson liền lập tức ly khai.
Hắn rời khỏi hai vị nữ sĩ, gia nhập vào đám người phía trước, lại lần nữa quay đầu nhìn các nàng, bên người bá tước phu nhân cùng Duẫn phi, lập tức có người khác ngưỡng mộ tiến lên lấy lòng các nàng, mà các nàng cũng hưởng thũ sự ân cần hầu hạ của nam nhân, trên mặt không vì hắn rời đi mà càm thấy luyến tiếc cùng thương tâm.
Có lẽ, các nàng cùng hắn, đã trải qua mấy trăm năm, sớm đã quên cái gì gọi là động tâm.
O0O
La Cầm xuyên qua mọi người, đi vào phòng tân nương, thời điểm đêm khuya mười hai giờ cũng xắp đến, nghi thức rất nhanh sẽ bắt đầu.
Nàng vừa đến phòng tân nương, ngoài cửa bồi bàn lễ phép vì nàng mở cửa, nàng đi vào bên trong, phòng tân nương thập phần xa hoa lộng lẫy, ở trước một tấm gương lớn, nàng nhìn thấy tân nương tử.
Một đám nữ nhân vây quanh Mật Nhã, nàng mặc lễ phục tân nương đen nhung.
Mật Nhã quay sang, nhìn thấy bạn tốt La Cầm, gương mặt ngượng ngùng mỉm cười: “La Cầm, ngươi đã tới.”
La Cầm đã xem qua rất nhiều áo cưới màu trắng, ngay từ đầu rất khó tưởng tượng lễ phục tân nương tử màu đen sẽ có bộ dáng gì, nhưng sau khi nàng nhìn thấy Mật Nhã, không khỏi cảm thấy tán thưởng.
Mật Nhã mặc lễ phục tân nương màu đen, quần áo màu đen tơ nhung vừa người dán vào người tân nương tử kết hợp với kích thước lưng áo, trừ bỏ thanh lịch cao quý, màu đen tơ nhung còn làm cho nàng trở nên xinh đẹp thần bí.
La Cầm đảm nhiệm làm phù dâu, tự nhiên cũng là một thân lễ phục dạ hội màu đen, không có phồn hoa long trọng, mà là nhưng đường cong đơn giản cao quý.
“Ngươi thật đẹp.” Nàng tán thưởng nói.
Nghe được La Cầm ca ngợi, Mật Nhã cười đến hảo vui vẻ. “Thật vậy chăng?”
Bạn tốt trên mặt tươi cười hạnh phúc, là ngọt ngào H**g phấn như thế, La Cầm chưa từng gặp qua Mật Nhã đẹp như vậy, cái loại không phao3i đẹp bên ngoài, mà là bị nam nhân yêu mà trở nên đẹp.
La Cầm nhìn nàng, không khỏi cũng gợi lên yếu ớt. “Xấu chính là cấu, đẹp chính là đẹp, ta nói chuyện chưa bao giờ quanh co lòng vòng, chính ngươi cũng biết.”
Nàng gật đầu. “Ta biết, cho nên nghe được lời ca ngợi của ngươi, ta đặc biệt cao hứng a!”
La Cầm đi lên phái trước, vì nàng cài lại khăn dội đầu màu đen, khăn dội đầu có thêu trang trí, vừa vặn chỉ che khuất một nữa gương mặt nàng, cánh môi đỏ bừng lộ ra bên ngoài, càng có vẻ thêm thần bí cao quý.
“Đã mười hai giờ rồi, đi thôi.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc